Đầu Lang Tống Báo

Chương 2



Hoàng hôn dần buông xuống.

Mọi người trong cung đều đang bận rộn thu xếp mọi việc ……..

Tại cung điện của vương tử Thánh Quốc, một vị thiếu niên tuấn suất đứng lặng trước cửa sổ, ánh mắt xa xăm hướng ra ngoài sa mạc hoang hoải……..

“Ca, ngươi làm sao vậy?”

Thiếu niên ngũ quan tinh xảo bước tới gần ca ca song sinh, thấy vẻ mặt phiền muộn của gã, lo lắng hỏi.

Là Tiểu Dĩnh?

Tiểu Á chậm rãi quay đầu, nhìn thoáng qua biểu tình quan tâm lo lắng của thân đệ gã.

Tiểu Dĩnh càng ngày càng đẹp.

Tuy rằng hai người là huynh đệ song sinh nhưng bề ngoài vẫn có chút bất đồng.

Tiểu Dĩnh vô cùng xinh đẹp, mỗi phần trên cơ thể đều giống như điều kì diệu của tạo hóa, sắc môi như hoa anh đào, sóng mũi dọc dừa, hai mắt trong suốt như pha lê, cho dù tỉ mỉ dò xét cũng không thể tìm được một chỗ thiếu hoàn mỹ.

Vì vậy mà tên lang thần tâm cao khí ngạo kia mới nhìn trúng Tiểu Dĩnh a.

Bởi vì, Tiểu Dĩnh xinh đẹp như vậy.

“Ca, ngươi vì sao không để ý tới ta? Ngươi có tâm sự sao?”

Tiểu Dĩnh vỗ vào vai hắn.

“Không có.”

“Ngươi gạt ta.”

Tiểu Dĩnh luôn hồn nhiên, hôm nay cũng nhìn ra ca ca của y có tâm sự.

Tuy rằng hôm nay là ngày Tiểu Tuấn tới cầu hôn khiến y phi thường vui vẻ, thế nhưng nhìn tới vẻ mặt u sầu của ca ca, Tiểu Dĩnh cũng không cao hứng nổi.

“Ca, ngươi không nên sầu mi khổ kiểm, ta nói cho ngươi tin lớn nha. Hôm nay Tiểu Tuấn đã tới Thánh Quốc cầu hôn, cha mẹ cũng đã tiếp kiến hắn rồi.”

Tiểu Dĩnh nhắc tới người thương, trong lòng ngọt ngào, trên mặt cũng lộ ra vẻ vui sướng.

Cái tên ngốc tử Tiểu Tuấn nói là làm, vừa mới đăng cơ ngôi vị Lang Đế liền lập tức chạy tới, còn sợ không ai biết mà mang theo một đống người tiền hô hậu ủng tới đây cầu hôn.

“Ta đã sớm biết rồi.”

Tiểu Á lãnh đạm nói.

“Nga? Ngươi đã sớm biết? Nhưng…hôm nay Tiểu Tuấn mới tới đây a?”

“Ca ca… Tin tức của ngươi thật nhạy bén.”

Tiểu Á xoa đầu đệ đệ, khuôn mặt anh tuấn lộ ra một tia cười khổ.

Lang Đế? Cái tên kia cư nhiên đã thành Lang Đế.

Không sai, từ lần đầu tiên gặt mặt, không, là từ lần đầu tiên đánh nhau, gã đã biết trên người Tiểu Tuấn có loại khí chất không giống người thường.

Tiểu Tuấn nhiệt tình lại thẳng tính, đứng trước nghịch cảnh càng không chùn bước, hai mắt lộ ra vẻ kiên nghị bất phàm.

Trong đầu lại hiện ra bóng dáng đối thủ “một mất một còn” từ hồi nhỏ, mỗi lần trợn mắt nhìn nhau, hắn thở phì phì, gương mặt ửng đỏ, biểu tình phẫn nộ lại khiến tim Tiểu Á loạn khiêu.

Báo và lang đều giống nhau, cả hai loài đều mang trong mình trực giác phi thường, Tiểu Tuấn từ lần đầu tiên gặp mặt đã nhận thức Tiểu Dĩnh……Tiểu Á, cũng đã nhận thức Tiểu Tuấn rồi.

Nếu không, vì sao gã lại luôn xuất hiện chen ngang giữa Tiểu Tuấn và Tiểu Dĩnh?

Nếu không, vì sao gã phải tìm đủ mọi cách trêu chọc hắn?

Thế nhưng đến ngày hôm nay, mọi công sức của gã đều uổng phí.

Tiểu Tuấn rốt cuộc cũng không còn là tên tiểu hài tử dễ nổi giận như hồi nhỏ, hắn hiện tại đã là Lang Đế, mang theo thủ hạ cùng trân bảo đường đường chính chính tới Thánh Quốc cầu hôn Tiểu Dĩnh.

Tiểu Á biết đến ngày Tiểu Tuấn cưới được Tiểu Dĩnh, hắn sẽ không còn thường xuyên chạy tới đây nữa.

Bởi vì, ở đây đã không còn người mà hắn yêu.

Người Tiểu Tuấn yêu, cũng chỉ có Tiểu Dĩnh.

Còn gã……

Trong lòng Tiểu Tuấn, gã có lẽ chính là “khắc tinh”, “ma tinh” hay “tai tinh”…đại loại là mấy loại tai họa xui xẻo mà hắn muốn tránh càng xa càng tốt.

Bất quá Tiểu Á tuyệt đối không dễ dàng buông tha hạnh phúc của bản thân mình như vậy.

“Tiểu Dĩnh, nếu ca ca nói cho ngươi tâm sự của mình, ngươi có thể giúp ca ca không?”

Tiểu Dĩnh hai mắt mở to nhìn ca ca y.

Không thể nào? Ca ca luôn mạnh mẽ của y cũng có lúc nói ra những lời cảm tính như vậy sao?

Không xong rồi, nhất định là ca ca y đã gặp phải chuyện cực kỳ khó giải quyết rồi.

“Đương nhiên rồi, ngươi là ca ca duy nhất của ta a. Ca, ngươi có tâm sự gì thì mau nói cho ta biết, ta nhất định sẽ giúp ngươi giải quyết, nếu cả hai đều không làm được thì đi hỏi ba mẹ, cũng có thể nhờ Tiểu Tuấn giúp, chỉ cần ta nhờ hắn, hắn nhất định sẽ giúp chúng ta.”

Tiểu Dĩnh rất có nghĩa khí nói.

Thân là đệ đệ, y nhất định lắng nghe tâm sự của ca ca, hảo hảo tìm cách giải quyết phiền não, đó vốn là chuyện nghĩa bất dung từ.

“Aizz…..”

“Ca, ngươi không nên thở dài, có chuyện gì cứ nói với ta, ta nhất định sẽ giúp ngươi mà.”

Hồi lâu sau đó Tiểu Á mới chịu mở miệng:

“Kì thật, lòng ta rối bời, chính là vì chuyện Tiểu Tuấn đến đây cầu hôn.”

“A?”

Tiểu Dĩnh đột nhiên cảm thấy có chuyện không ổn:

“Ca, không phải là ngươi muốn phản đối chuyện của chúng ta chứ? Ca đừng ghét Tiểu Tuấn, tuy rằng các ngươi bình thường hay đánh nhau, nhưng Tiểu Tuấn cũng không phải người xấu. Năm đó ngươi cắn mông hắn, hắn cũng không về méc lại. Thật ra Tiểu Tuấn cũng là một người rất có nghĩa khí…”

Hắn không méc lại, bởi vì hắn còn muốn trở lại đây. Tiểu Á liếc nhìn đệ đệ thiên chân vô tà (ngây thơ) của mình nghĩ.

Nhớ lại khoảnh khắc ngọt ngào lúc đó, Tiểu Á thật sự không tưởng tượng Tiểu Tuấn lại có cái mông trắng nõn như vậy.

Trong lúc đánh nhau, Tiểu Á lỡ tay chụp phải quần của Tiểu Tuấn kéo xuống, để lộ làn da mịn màng trắng nõn. Gã là báo con a, nhìn thấy mỹ thực trước mắt sao có thể không động lòng cho được?

Theo bản năng há miệng cắn một ngụm, cứ thế lưu lại dấu răng trên mông tiểu xử nam.

Nga, thật nhớ đoạn thời gian vui vẻ lúc đó.

Tiểu Á rất nhanh thu lại ý cười, tiếp tục cau mày nói với đệ đệ:

“Tiểu Dĩnh, ngươi không nên nghĩ ca ca vẫn còn để bụng mấy chuyện lúc nhỏ như vậy. Tiểu Tuấn tuy thường đánh nhau với ca ca, nhưng nếu hắn thật sự thương ngươi thì cho dù hắn là cừu nhân không đội trời chung của ta, ca cũng sẽ không phản đối chuyện của hai người. Dù sao đi nữa, hạnh phúc của ngươi là điều quan trọng nhất của ca ca.”

“Ca, ngươi thật tốt với ta.”

Tiểu Dĩnh cảm động nói, hai mắt rưng rưng nhìn ca ca của y.

“Nhưng ta nghĩ…….”

“Có chuyện gì sao?”

“Nếu như ngươi theo Tiểu Tuấn, từ nay về sau ca ca sẽ không được thấy ngươi nữa.”

“Nguyên lai là như vậy!”

Tiểu Dĩnh còn tưởng ca ca y lo lắng cái gì, nghe xong liền thở dài nói:

“Ca, ta thiếu chút nữa là bị ngươi hù chết, còn tưởng rằng là chuyện gì quan trọng…nguyên lai ngươi luyến tiếc ta rời đi. Ca đừng lo, cho dù ta đã gả cho Tiểu Tuấn nhưng ca ca cũng có thể tới Lang Thần Cung thăm chúng ta mà, ta cũng có thể về thăm ngươi cùng với ba mẹ a.”

“Thỉnh thoảng trở về có lợi ích gì? Bình thường cũng không thấy ngươi.”

“Ân.”

“Huynh đệ chúng ta từ nhỏ đã luôn ở cùng một chỗ, chưa từng rời xa nhau. Hiện tại ngươi lập gia đình rồi, cứ lo cho hạnh phúc của ngươi và Tiểu Tuấn là được rồi, về phần ta……cứ để ca ca một mình cô đơn ở Thánh Quốc là được rồi, cho đến ngày ca ca già yếu, tại sa mạc lưu lạc hoặc do quá tịch mịch mà chết đi giữa nơi hoang dã …….”

“Thật đáng sợ! Không nên nói như vậy, ca, ngươi sẽ không cô đơn một mình đâu, hay là ngươi cũng lập gia đình, ta sẽ bảo ba mẹ cưới tân nương tử cho ngươi.”

“Như vậy lại càng không tốt, hai chúng ta đều cưới người khác, tình cảm lại càng dễ phai nhạt, nói không chừng tương lai chỉ còn như người xa lạ. Hơn nữa nếu ta cưới phải người xấu, tương lai nàng nhất định muốn gây xích mích, ly gián tình cảm huynh đệ giữa chúng ta, nói không chừng còn muốn tranh đoạt quyền kế thừa Thánh Quốc mà đối với chúng ta hạ độc thủ, truy sát chúng ta.”

“Ngươi không cần lo lắng như vậy!”

Tiểu Dĩnh khẽ rùng mình. Ca ca nghìn vạn lần không nên cưới nữ nhân đáng sợ như vậy.

Nghĩ tới ca ca mà y thương yêu nhất cùng người xa lạ tình ý nồng nàn, Tiểu Dĩnh lại cảm thấy khó chịu.

“Nếu ngươi gả cho Tiểu Tuấn, cùng hắn trở về Lang Thần Cung, ca ca thà rằng cả đời cô độc, nếu không cưới một người khác, sau đó chậm rãi để cho chúng ta ngày càng bất hòa……”

“Ta sẽ không đi! Ta không muốn ca ca lạnh nhạt với ta. Ca, ngươi đã hứa cả đời sẽ chiều ta mà.”

Tiểu Dĩnh lo lắng kháng nghị.

Tiểu Á sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn vì kích động mà đỏ ửng của đệ đệ.

Aizz, phải lợi dụng đệ đệ ngây thơ của mình, trong lòng cũng không khỏi áy náy.

Nhưng vì hạnh phúc cả đời bọn họ, gã tuyệt đối phải thực hiện từng bước của kế hoạch “săn lang”. Kế hoạch này đã được vạch sẵn từ khi Tiểu Tuấn mới lên chức Lang Đế, đến thời điểm hiện tại, chỉ có thể lợi dụng tình cảm của Tiểu Dĩnh mà thôi……..

“Tiểu Dĩnh, ca ca cũng muốn sủng ái ngươi cả đời.”

“Vậy ngươi cũng không được cùng người khác, khiến tình cảm huynh đệ dần phai nhạt a.”

“Thật ra, ca ca đã nghĩ ra biện pháp vẹn toàn cho cả hai người chúng ta.”

“Làm cách nào?”

Tiểu Dĩnh hiếu kỳ hỏi.

“Phương pháp này có thể giúp ngươi trở thành tân nương tử của Tiểu Tuấn, cũng sẽ không khiến huynh đệ chúng ta phải rời xa nhau, ca ca cũng không phải cô đơn một mình, ngược lại còn khiến tình cảm huynh đệ chúng ta ngày càng thắm thiết, ngoài ra mối quan hệ giữa ta với Tiểu Tuấn cũng được tốt hơn.”

“Oa. thật sự có phương pháp tốt như vậy sao?”

Tiểu Dĩnh hưng phấn vỗ tay:

“Rốt cuộc là phương pháp gì vậy, ca, ngươi mau nói đi!”

Tiểu Dĩnh thật không nghĩ ra được cách nào lại hay như vậy.

“Ân, trước khi nói, ca muốn hỏi ngươi cái này.”

“A? Còn có vấn đề gì sao? Ca không được làm khó ta, ngươi biết ta sợ nhất là mấy kì thi a~ “

“Vấn đề này rất đơn giản.”

Tiểu Á sủng nịch nhìn đệ đệ:

“Ca hỏi ngươi, ngươi thấy cha mẹ có hạnh phúc không?”

Vấn đề quá đơn giản.

Tiểu Dĩnh không cần nghĩ ngợi liền gật đầu liên tục:

“Đương nhiên hạnh phúc rồi! Ta nghĩ bọn họ là những phu thê hạnh phúc nhất trên đời này.”

“Như vậy, ngươi nghĩ chúng ta giống như ba mẹ có được hay không?”

“A?”

Tiểu Dĩnh há to miệng, cái miệng nhỏ nhắn lại không thốt ra được tiếng nào.

Thấy phản ứng của đệ đệ, Tiểu Á không khỏi thấp thỏm không yên.

Nếu như Tiểu Dĩnh phản đối, cho dù vô cùng khổ sở, gã cũng sẽ từ bỏ Tiểu Tuấn. Bởi vì gã không muốn vì hạnh phúc của bản thân lại khiến đệ đệ gã yêu thương nhất phải khó chịu.

Giờ khắc này tâm tình của Tiểu Á thật sự không khác với tù phạm đứng trước pháp trường bao nhiêu.

“Ca, ngươi là nói……..”

Một lúc sau, Tiểu Dĩnh mới lại có phản ứng:

“Hai huynh đệ chúng ta cùng với Tiểu Tuấn, giống như ba mẹ, cùng nhau?”

“Nếu ngươi không muốn, ca cũng sẽ không miễn cưỡng. Dù sao một ngươi luôn muốn độc chiếm người mình yêu cũng là chuyện thường tình.”

Tiểu Á khổ sở nói.

“Ta không muốn độc chiếm a.”

“Ách? Cái gì?”

Tinh thần Tiểu Á chấn động.

“Ta không muốn độc chiếm Tiểu Tuấn a, bởi vì có nhiều người yêu mến Tiểu Tuấn không phải là chuyện tốt sao? Huống chi, ca ca cũng sẽ không phải rời xa ta?”

“Tiểu Dĩnh, ngươi thực sự nghĩ như vậy sao?”

”Ân.”

Tiểu Dĩnh gật đầu.

“Ngươi là muốn hai người huynh đệ chúng ta cùng Tiểu Tuấn ở chung một chỗ?”

“Đúng vậy, nếu ba người đều có thể hạnh phúc thì so với hai người hạnh phúc không phải tốt hơn sao. Hạnh phúc của ca ca cũng là chuyện quan trọng nhất của ta.”

Tiểu Dĩnh quả không hổ là hài tử thiện lương của Thánh Quốc.

Lần này đến phiên Tiểu Á cảm động, nước mắt doanh tròng nhìn Tiểu Dĩnh.

“Tiểu Dĩnh, ngươi là đệ đệ tốt nhất trên thế gian.”

“Bất quá…”

Thấy Tiểu Dĩnh băn khoăn, tim Tiểu Á không khỏi nảy lên:

“Bất quá cái gì?”

“Bất quá…..Ta nghĩ, mẫu thân có khi rất cực khổ, hai người ba ba đều tinh lực tràn đầy như vậy mà. Nếu thế, chúng ta ba người bình thường cũng sẽ mệt chết được…..”

Tiểu Dĩnh đỏ mặt thấp giọng nói.

Y không phải không thích ca ca, nhưng là, loạn luân cũng không được tốt lắm a.

Hơn nữa y cũng không muốn giống như mẫu thân, cả ngày muốn dậy cũng không dậy nổi.

“Nguyên lai ngươi lo lắng cái này?”

Tiểu Á thở ra, khuôn mặt lại lộ ra dáng vẻ tươi cười giảo hoạt:

“Tiểu Dĩnh nói cũng có đạo lý, sở dĩ ca ca nghĩ ra được phương pháp tuyệt diệu như vậy cũng đã có biện pháp chu toàn cho ngươi, tuy chúng ta cũng hạnh phúc giống như ba mẹ, nhưng trong đó còn cải tiến thêm một bước.”

“Ân.”

“Chính là …..”

Tiểu Á ghé vào lỗ tai đệ đệ nói nhỏ mấy câu.

Nghe xong, hai con mắt to tròn của Tiểu Dĩnh càng tròn hơn O__O

“Thực sự có thể sao?”

“Tất nhiên rồi.”

“Nhưng chúng ta cũng không biết Tiểu Tuấn có đồng ý hay không ……”

“Tiểu Dĩnh, ngươi có muốn vĩnh viễn ở cùng với ca ca không?”

Tiểu Á nắm lấy hai tay Tiểu Dĩnh, hai mắt lấp lánh, tràn ngập tình cảm huynh đệ tương ái nhìn vào mắt y.

“Muốn.”

“Vậy ngươi có muốn vĩnh viễn ở cùng với Tiểu Tuấn không?”

“Muốn.”

“Ngươi muốn ở cùng với ca ca, lại muốn ở chung với Tiểu Tuấn, phương pháp nào là tốt nhất?”

“Ách… Cách của ca ca xem ra là khá nhất.”

“Vậy là được rồi.”

“Nhưng mà …”

“Nhưng gì?”

“Chúng ta cũng không biết Tiểu Tuấn có nguyện ý hay không a.”

“Không sợ, chỉ cần ngươi làm theo những lời ca ca nói, Tiểu Tuấn nhất định sẽ đồng ý kế hoạch hạnh phúc vĩnh viễn của chúng ta.”

Tiểu Á lộ ra nét tươi cười như đúc từ khuôn mẫu của hai vị ba ba, đối Tiểu Dĩnh tận tình chỉ bảo.

“Như vậy như vậy… … Hiểu chưa?”

“Ân, đệ hiểu rồi.”

Để ba người bọn họ vĩnh viễn hạnh phúc ở cùng một chỗ, Tiểu Dĩnh quyết định làm theo lời ca ca.

Từ nhỏ đến lớn, y vốn là một tiểu hài tử rất nghe lời a.

“Tiểu Dĩnh ngoan.”

Hiện tại, chỉ có thể chờ tới thời cơ thuận lợi.

Đúng lúc này, thủ hạ từ bên ngoài chạy vào bẩm báo:

“Bẩm hai vị vương tử, cuộc tiếp kiến Lang Đế đã kết thúc.”

“Kết quả như thế nào?”

Tiểu Á hỏi.

“Lang Đế để biểu thị thành ý đã quyết định tiếp nhận khảo nghiệm, đêm nay sẽ cùng tiểu vương tử vào Thiên Báo động tròn một buổi tối, tới hừng đông mới được ra ngoài. Nếu hắn không thể kiên trì, rời khỏi Thiên Báo động trước thời hạn thì coi như từ bỏ tư cách cầu hôn. Trong thời gian đó, bất luận kẻ nào cũng không được tới gần Thiên Báo động.”

Ba ba quả nhiên lợi hại, đơn giản như vậy đã khiến Tiểu Tuấn chấp nhận điều kiện.

Tiểu Á cười thầm trong bụng.

Lãng Tiểu Tuấn a Lãng Tiểu Tuấn, hôm nay là ngày cầu hôn của ngươi, cũng chính là ngày cầu hôn của Tiểu Á ta.

Muốn cưới được tiểu báo vương tử tối trân quý của Thánh Quốc, trước hết mau mau dâng lên “cây lang hoa cúc” béo mập của nhà ngươi a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.