Dẫu Ngươi Là Phế Vật

Chương 20: Thất công chúa Vương Diễm Kiều



Ở một nơi khác Tô Trúc vừa đi giao dịch về, đi tìm đến người làm ra mũi tên kia vừa tìm được một cách sử dụng được sức mạnh nhưng rất yếu ớt, những đầu mũi tên chính là do người này làm ra, đẩy cửa đi vào:

- Doanh, muội không thể cứ ở mãi trong này được, muội cũng không thể mượn danh của tỷ mãi được, muội phải bước ra ngoài, ít nhất cũng nên tìm đến người tên Vân kia chứ?

- Không cần nữa đâu, đã cử người đến bảo vệ rồi, dù ít nhiều gì bản thân người đó sẽ không gặp nguy hiểm

- Muội muốn bản thân chôn vùi trong những thứ này sao, muội ít nhất cũng tìm một người khác chứ

- Cả đời này không ai thể thay thể được, Trúc tỷ tỷ có thể giúp muội đóng cửa lại được không nếu như bọn họ biết muội ở đây nhất định sẽ lại phá tung nơi này lên cho xem

- Bọn chúng đã bị tỷ giáo huấn rồi, sẽ không có chuyện đó nữa đâu, còn nữa muội đang vắt hết sức lực của mình đấy, từ lúc muội tỉnh dậy đến giờ đã khi nào muội chịu để cho thân xác đó nghỉ ngơi, nếu không làm cái này cũng sẽ làm cái khác mà thôi

- Nhưng mà ...

- Không nhưng nhị gì nữa, nhanh chóng đi tẩy rửa đổi y phục rồi lên giường nằm nghỉ ngay, vài hôm nữa tỷ có một đợt giao hàng, tỷ muốn muội cùng đi với tỷ và dẹp cái cái bộ mặt đó đi, đừng có mà khiến cho tỷ cảm thấy tức giận, muội biết tỷ rất ghét khuôn mặt đó mà

- Được, được

Phế vật nhà họ Tô sau 10 ngày biến mất không rõ tung tích lần nữa xuất hiện bên cạnh trưởng gia tộc, cả hai còn rất thân thiết chuyện trò khiến cho bọn họ nhìn mà có chút khó chịu và hơn hết bọn họ là người thân của nàng mà chưa từng được nàng quan tâm săn sóc như vậy, ghen tỵ

Một bữa ăn không tính là sang trọng nhưng sơn hào hải vị không thiếu, đang ăn thì quan gia chạy đến bẩm báo:

- Trưởng tộc, có người của hoàng thất đến

- Là ai?

- Là Thất công chúa

- Hả ... Tại sao công chúa lại đến đây cơ chứ?

- Lão nô không hiểu, nhưng chuyện này nhất định không hề nhẹ.

Tô Trúc đặt đôi đũa trên bát khó hiểu, thất công chúa này quả thực rất khó đoán, là vị nữ chủ thực sự của nội cung, lần này đến đây nhất định là có chuyện mà lại là chuyện không hề nhỏ nữa, Tô Trúc thở dài nói với quản gia:

- Nghênh đón công chúa, chúng ta chỉ là con dân nơi này quả thực chuyện này không được qua loa, Doanh muội cùng ta đi ra đại sảnh đón vị công chúa này đi

- Có nên không ???

- Nên ... thật là đi thôi, có khi nàng ấy sẽ đi cùng với muội trong chuyến đi lần này

- Thật rắc rối mà

- Nếu như có công chúa theo bên cạnh thì ta cũng an tâm phần nào về tính mạng của muội, ta còn đang tính tìm người đây công chúa đã đến thì sẵn dịp bảo vệ muội luôn

Quản gia trong lúc hai người nói chuyện thì đã sớm ra nghênh đón, nếu nói đến vẻ đẹp trước kia người ta sẽ nhắc đến quái vật tứ hệ của Lý gia Lý Uyển Vân, nhưng sau khi Tô Khang lộng quyền thì người ta sẽ nhắc đến nữ doanh thương Tô Trúc sức mạnh không hề thua kém, lần này thất công chúa vị công chúa được ân sủng nhất hoàng tộc đã đến, ở Kinh Đô ai ai cũng biết đến nàng tài sắc vẹn toàn, cũng là vị con của thần Phong từ nhỏ đã được theo thần Phong học hỏi cách sử dụng sức mạnh vậy nên nàng rất mạnh, THẤT CÔNG CHÚA VƯƠNG DIỄM KIỀU

Tô Trúc cùng hạ nhân cúi người hành lễ:

- Tham kiến thất công chúa, công chúa vạn tuế, không nghênh đón từ xa thật đáng hổ thẹn

Vương Diễm Kiều nhìn bao quát chợt sức mạnh của nàng cuộn trào thôi thúc như gặp lại bạn cũ, có lẽ là thủy hệ một trong những sức mạnh vượt trội của Tô gia, nàng kiềm lại rất bình thản:

- Đứng lên hết đi, bổn cung đến không báo trước là lỗi của bổn cung

Tô Trúc đi đến đưa tay dẫn đường:

- Công chúa đường này

- Được làm phiền trưởng tộc nhà họ Tô

Nam nhân xúm lại xem liệu ai sẽ là người đẹp nhưng hai nàng đi bên cạnh nhau không ai kém ai, kẻ 10 người 9, quả thực khiến cho bọn họ một phen chiêm ngưỡng, khi tất cả đã an bào Vương Diễm Kiều mới đưa ánh mắt ra hiệu, một cung lên tiếng:

- Công chúa có chuyện muốn nói riêng với trưởng tộc, những người không phận sự quay về làm việc, nếu không an phận ...

Ai mà ngờ cung nữ bên cạnh công chúa mang sức mạnh Lôi hệ, cái sức mạnh vừa nhìn đã khiến người khác sợ hãi, thực sự rất ít người sử dụng Lôi hệ mạnh đến vậy, ngay cả Doanh Doanh cũng gật đầu định rời đi thì Tô Trúc giữ lại

- Muội dám đi, tỷ sẽ bắt muội khai ra tên Vân kia đấy!

- Tỷ ...

Lời uy hiếp rất có hiệu lưc, Doanh Doanh ngoan ngoãn rồi bên cạnh, thất công chúa cũng cảm thấy kỳ lạ vừa nãy người này mới định rời đi thì sức mạnh trong người có chút tụt xuống, khi thấy ngồi lại lại bừng bừng vui mừng quả thực kỳ lạ, Vương Diễm Kiều lên tiếng:

- Đã không còn người ngoài nữa, bổn cung cũng muốn đi thẳng vào vấn đề chính, người đâu

Cũng cung nữ ấy lấy ra mũi tên của nhà họ Tô được ưa chuộng nhất hiện nay, công chúa nói tiếp

- Bổn cung muốn gặp nghệ nhân làm ra mũi tên này, trên thanh có khắc chữ Tô vậy nên bổn cung đến, tiếp theo bổn cung muốn đến một nơi mà theo nhưng những thông tin phong phanh thì sắp sữa gia tộc họ Tô cũng sẽ đi chuyến này, một công đôi chuyện ta cũng muốn đi cùng có được sự bảo vệ của gia tộc họ Tô quả thật cũng an tâm phần nào

Tô Trúc cười vì nàng đã đoán đúng

- Công chúa, đa tạ người đã để ý đến tệ xá hèn mọn này, dù sao nơi này nghệ nhân tạo nên mũi tên đó cũng chỉ có một, vừa hay cũng sẽ đi chuyến giao dịch đó lần này có công chúa đi cùng quả thực là vinh dự của nhà họ Tô, Doanh muội còn không mau ra

Doanh Doanh bị ép buộc, cũng chưa được ăn nhiều cái bụng đã kêu lên thật khiến bản thân xấu hổ không biết giấu mặt đi đâu, dự định quay người chạy đi thì cùng lúc hai người gọi lại

- Khoan

Gọi xong rồi cả hai nhìn nhau cười, Tô Trúc lên tiếng:

- Công chúa thông cảm lúc người đến tiểu nữ đang cùng muội ấy dùng cơm, nghênh đón người chậm trễ nên chưa kịp

- Nào có là bổn cung đã làm phiền bữa cơm của hai người, dọc đường bồn cung cũng chưa ăn gì, hay chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, tiểu muội khả ái như vậy ta nhìn cũng không nở khiến muội ấy đói bụng chút nào

- Công chúa đã nói vậy thì không phiền cùng tiểu nữ đến phòng ăn, trù nghệ trong phủ sợ không vừa miệng công chúa thôi

- Nhập gia tùy tục, bổn cung không ngại, đi nào

Nhìn vào bàn ăn trước quả thực đầy đủ khẩu vị, còn nữa hai bát cùng hai đôi đũa vẫn ở đó nhưng nhìn cái bát nhiều thức ăn kia quả thực có chút ngán, không hề có chút rau xanh nào, ngồi vào bàn nha hoàn mang thêm một bộ nữa cùng thưởng thức, những người khác đã chuẩn bị bàn để ăn, riêng bàn chính cũng chỉ còn có ba người

Vương Diễm Kiều ăn thử một món quả thực không tệ mới khen:

- Quả thực trù sư trong phủ không tệ, mới ăn đã cảm thấy muốn ăn nữa

- Công chúa quá khen, những món ăn này có chút đơn giản không khó khăn mấy

- Tổ trưởng gia ...

- Công chúa nơi này xin đừng gọi như vậy, cứ như muội ấy gọi tục danh của tiểu nữ là được

- Vậy thì Tô Trúc tiểu thư?

- Xin nghe theo công chúa vậy

- Bổn cung quả thật không nghĩ người làm ra mũi tên đó lại là tiểu muội đây, nhìn trên mặt muội ấy còn vương một chút của Băng hệ, có lẽ sư phụ nàng cũng đang ở gần đây

- Doanh, muội không nghĩ mình nên trả lời công chúa sao?

Doanh Doanh đang tập trung ăn không màn đến câu chuyện của hai người, nếu như không ăn nhanh nhất định bị mấy kẻ đang rình rập kia ăn mất, đang ăn mà ánh mắt vẫn nhìn đến mấy chú chó mèo kẻ thù không rõ từ lúc nào

Tô Trúc cùng Vương Diễm Kiều nhìn theo ánh mắt của Doanh Doanh nhìn ta bên ngoài chỉ cảm thấy đúng là tiểu hài không khác biệt là bao, cũng rất ham ăn, lại lo sợ bị cướp mất mà đối thủ là thú nuôi trong nhà, Tô Trúc thật hết biết nhìn đến công chúa cũng nhận ra xem ra bữa cơm này khó mà bắt Doanh Doanh chú ý đến, Tô Trúc gặp một đũa rau dõng dạc tuyên bố

- Nếu như muội không ăn hết nhất định tỷ sẽ đem chúng cho bọn chúng đấy

Doanh Doanh nhìn vào trong bát rồi nhìn đến Tô Trúc lúc này mới nhận ra có người lạ trong bàn ăn, nhìn qua quả là mỹ nhân hai người không thua kém gì nhau cả, hơn nữa người này tỏa khí chất rất vương nhìn thật giống công chúa hay quận chúa gì đó. Doanh Doanh mới lên tiếng:

- Ai đây tỷ?

Vương Diễm Kiều không nhanh không chậm đáp lại câu hỏi kia

- Tỷ là Vương Diễm Kiều, lần đi tới tỷ sẽ đi cùng muội

- Diễm Kiều, cái tên rất hay, Trúc tỷ tỷ cũng đi cùng mà đúng không?

Nói rồi quay sang đợi câu trả lời của Tô Trúc, ánh mắt trông chờ sao lại không đáp ứng được chứ

- Đúng vậy chúng ta cùng đi, có tỷ bên cạnh không ai dám ức hiếp muội cả

- Họ ức hiếp khi không có tỷ ở đây, dù sao muội cũng không có sức mạnh như họ mà, ngay cả đứa trẻ mới bộc phát sức mạnh còn mạnh hơn cả muội

- Lần này có người lạ lại muốn được cưng chiều sao, muội thực sự do tỷ chiều hư rồi

- Hihi ... nhưng mà tỷ có thể ăn đừng gắp thêm rau nữa được không, muội không phải là bò

Nhìn khuôn mặt nhăn nhó khó chịu ấy, cả hai mỹ nhân động lòng mỗi người một nữa thay cho Doanh Doanh gánh một chút, bữa cơm không mất quá nhiều thời gian nhưng có lẽ thời gian nhiều nhất có lẽ là chăm cho tiểu hài Doanh Doanh ấy, một sức hút không cản được


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.