Đấu Phá Chi Xuyên Qua Chỉ Vì Các Ngươi

Chương 9



Chương 9 : Tiến bộ từng ngày

Vậy là toàn bộ Vân Lam Tông bỗng chốc có thêm một tiểu sư thúc nhưng không một ai dám lên tiếng phàn nàn , đây là lệnh của đại tông chủ Vân Sơn , thứ hai thiên phú của Bạch Tuyết như vậy ai dám đứng ra chê trách nàng .

Phòng của Bạch Tuyết ở ngay sát vách với phòng của Vân Vận , ai bảo nàng còn bé như vậy , Vân Vận vừa là sư phụ vừa là bảo mẫu luôn cho Bạch Tuyết luôn , điều này cũng làm nàng phi thường bất đắc dĩ.

Nếu nói trong Vân Lam Tông ai là người ghét Bạcg Tuyết nhất chắc chắn là Nạp Lan Yên Nhiên , một tiểu nha đầu bằng tuổi này cướp mất vầng hào quang sáng chói của nàng , lấy luôn cả tương lai tươi sáng của nàng và gia tộc , cho dù chỉ là một tiểu cô nương 7 tuổi Nạp Lan Yên Nhiên cũng đã đủ hiểu biết hơn đám bạn cùng lứa , đã đủ để hiểu Bạch Tuyết xuất thế đại biểu điều gì .


Về phần Bạch Tuyết nàng đương nhiên có thể cảm nhận được ánh mắt đầy địch ý này từ Nạp Lan Yên Nhiên nhưng nàng không thèm quan tâm. Điều mà có thể làm nàng lúc này quan tâm đó là làm sao thu được phương tâm của vị mỹ nữ sư tỷ a~

Công việc hàng ngày của Bạch Tuyết rất đơn giản , vào tàng thư các thích công pháp gì thì lấy công pháp đó , sau đó đi tìm Vân Vận chỉ dạy , có cơ hội thì ăn đậu hũ của nàng , dù sao Vân Vận cũng không thể nào từ chối một đứa bé tuổi được hắc hắc hắc.

Bạch Tuyết biện một lý do cực kỳ vô sỉ , nàng nói " Tỷ tỷ lúc trước mỗi lần tu luyện là ta phải nằm trong ngực mẹ mới được , nếu không ta tu luyện không vào."

Vân Vận cũng chỉ còn biết nhận mệnh , vừa ôm tiểu Bạch Tuyết vào lòng lại vừa giảng dạy cho nàng , đôi khi Bạch Tuyết nhàm chán đưa tay lên nhào nặn bộ ngực của nàng khiến Vân Vận mặt đỏ tới tận mang tai .


Vân Vận cũng hết cách , khuyên bảo Bạch Tuyết bao nhiêu lần cũng không được , đánh nàng ta thì không được mà mắng thì nàng ta không nghe , nàng lại không thể bỏ mặc Bạch Tuyết , nếu sư phụ mà xuất quan thấy nàng bỏ mặc đứa bé này chắc chắn sẽ khiến ông ta nổi trận lôi đình .

Điều duy nhất an ủi Vân Vận là cứ một tuần thì Bạch Tuyết lại lên một tiểu cảnh giới nhỏ đồng thời thiên phú của Bạch Tuyết cực kỳ đáng sợ, học một biết mười , chỉ cần Vân Vận giải thích một chút thì Bạch Tuyết sẽ hiểu từ đầu đến cuối thậm chí đưa ra các kiến nghị riêng của mình .

Cùng một vấn đề giảng cho Nạp Lan Yên Nhiên mất một giờ thì với Bạch Tuyết chỉ mất 10 phút . Sự khác biệt này lại càng làm Nạp Lan Yên Nhiên thêm một lý do thù hằn vị tiểu sư thúc này .


Thời gian ung dung, tuế nguyệt vội vã, trong nháy mắt, nhoáng lên hai năm thời gian trôi qua.

Mỗi ngày, ngày mới tảng sáng, Bạch Tuyết đã bị Vân Vận từ trong chăn bắt tới tu luyện, nếu như Bạch Tuyết tham ngủ không đứng dậy lời nói, Vân Vận sẽ (biết) không khách khí chút nào động thủ với Bạch Tuyết.

Mấy lần nghiêm phạt đến, Bạch Tuyết cũng không dám... Nữa ngủ nướng, bởi vì, đừng xem Vân Vận dung mạo diễm đẹp tuyệt luân, dáng người Phong Hoa Tuyệt Đại, nàng 1 động thủ, nhưng là sợi không dung tình chút nào.

Hôm nay cũng giống như ngày nào Vân Vận mang theo Bạch Tuyết cùng Nạp Lan Yên Nhiên đi phía sau núi tu luyện đấu khí. Nạp Lan Yên Nhiên trong hai năm qua quả thực rất cố gắng rất được lòng Vân Vận, nàng cũng đã đột phá cửu đoạn đấu khí bước lên con đường Đấu Giả nhất tinh. Còn về phần Bạch Tuyết nàng đương nhiên che dấu chỉ để lộ là Cửu tinh Đấu Sư thui, thực lực thực sự của nàng cũng đã là Nhị tinh Đấu Linh. Tuy là che dấu nhưng cũng khiến cho trên dưới Vân Lam Tông bao gồm cả Vân Sơn đang bế quan trong kia hưng phấn, khiếp sợ đến chút xíu nữa phá hỏng việc đột phá lên Đấu Tông của hắn.
Ngay cả Vân Lăng cũng đối với Bạch Tuyết kính nể ba phần trước mặt nàng cũng không dám càn quấy.

Cả ba người đang tu luyện nói đúng hơn thì ngoài hai người kia đang tu luyện thì Bạch Tuyết là đang nhắm mắt ngủ, một hồi nhỏ vụn tiếng bước chân của vang, Vân Vận một gã nữ hầu, nhũ danh Momo Hồng xinh đẹp nha đầu, đi tới. " Tông chủ, có Đan Vương Cổ Hà cầu kiến!" Màu hồng hơi khom lưng, cung kính thanh âm.

Vừa nghe đến bốn chữ Đan Vương Cổ Hà tên đang vẫn luôn nhắm mắt ngủ Bạch Tuyết mở to hai mắt, mà xanh như biển đêm hai mắt đột nhiên hoá thành màu tím lạnh lẽo tựa như chết chóc đều này chứng tỏ Bạch Tuyết là đang nổi giận, bởi vì chỉ khi nàng giận đôi mắt mới hoá thành màu tím đầy quỷ dị

" Đã biết, làm cho hắn ở đại sảnh chờ đấy, ta sau đó liền đến." Vân Vận nhẹ giọng nói.
Màu hồng khom người lĩnh mệnh trở ra.

Vân Vận đôi mắt đẹp nhìn phía Bạch Tuyết và Nạp Lan Yên Nhiên, nhẹ giọng nói ra: " Ngày hôm nay bài học liền đến đây kết thúc đi! Nhìn các ngươi gần nhất càng ngày càng nỗ lực dáng vẻ, để các ngươi nghỉ ngơi một chút!"

Nạp Lan Yên Nhiêm sau khi nghe xong, lập tức hết sức phấn khởi, hô lớn: " Đa tạ sư phụ! Sư phụ thật tốt!"

Chỉ riêng từ nãy giờ chưa hề mở miệng Bạch Tuyết vươn tay cánh tay, nhẹ nhàng ôm Vân Vận hai cái thon dài cặp đùi mượt mà.

Lúc đầu Bạch Tuyết muốn ôm chặt Vân Vận tiêm Tế Liễu thắt lưng kia mà, đáng tiếc, nàng hiện tại chỉ có chín tuổi, vóc dáng so với Vân Vận ải rất nhiều không với tới.

Nhìn trước mắt vui vẻ, khí tức thanh xuân nồng đậm Bạch Tuyết ( mèo: ngươi ta đang ghen á tỷ tỷ cười cho có lệ thui) , Vân Vận đôi mắt đẹp hơi nheo lại, quang thải Chiếu Nhân mỹ lệ gương mặt, hiện ra một xán lạn động nhân ngọt tiếu dung.
Nhìn gần trong gang tấc Bạch Tuyết, Nạp Lan Yên Nhiên mỉm cười nói: " Sư thúc, ngươi tu luyện được thế nào?"

"Còn có thể thế nào? Tự nhiên là giống như trước đây."

Nạp Lan Yên Nhiên mỉm cười, khóe miệng lộ ra hai cái khả ái lúm đồng tiền: " Sư phụ nói, sư thúc là Thiên Kỳ mới (chỉ có), để cho ta nỗ lực tu luyện, hảo hảo đuổi kịp ngươi.

" Nếu là như vậy Yên Nhiên ngươi phải cố gắng nhiều ta đi muốn đi ngủ một chút ngươi muốn tu luyện tiếp thì đi đi" Bạch Tuyết hướng Nạp Lan Yên Nhiên cười hì hì xoay người hướng phòng mình trở về. Nàng phải ngủ lấy sức để suy nghĩ cách đuổi đi kẻ phiền phức hay bám lấy sư tỷ của nàng Cổ Hà

Những năm gần đây, vẫn là Vân Vận lẻ loi một mình tu luyện, bây giờ bỏ thêm Bạch Tuyết cùng Nạp Lan Yên Nhiên hai người, bên cạnh nàng, cũng nhiều ra rất nhiều suиɠ sướиɠ cùng miệng cười.
Vân Vận cảm thấy sinh hoạt càng thêm phong phú.

Chỉ là, phát hiện Nạp Lan Yên Nhiên nhỏ nhắn xinh xắn mặt cười đứng đó còn Bạch Tuyết thì đang xoay người rời đi, Vân Vận đương nhiên biết Bạch Tuyết muốn đi đâu liền trở nên không bình tĩnh như vậy.

" Hừ, xú nha đầu chết bầm, lại trốn tu luyện để đi ngủ! Xem muộn trở về ta làm sao thu thập ngươi!" Vân Vận nhỏ giọng lầm bầm lấy, xoay người đi đi.

Phía sau núi, Vân Vận đi thẳng tới đại sảnh.

Bên trong đại sảnh, một gã quần áo hoa lệ, tướng mạo đường đường người đàn ông trung niên, đang đứng ở nơi đó cùng đợi.

Hắn khí độ bất phàm, oai hùng dâng trào, nhãn thần bễ nghễ, ngạo nghễ ẩn hiện, chính là Đan Vương Cổ Hà.

Đan Vương Cổ Hà bản thân là 3 Tinh Đấu Hoàng, lại là Lục Phẩm Luyện Dược Sư, hơn nữa còn là Gia Mã Đế Quốc Luyện Dược giới đệ nhất nhân.
Ở Gia Mã Đế Quốc, Đan Vương Cổ Hà có cao thượng vô cùng uy vọng.

Mặc dù là Đế Quốc hoàng thất, cũng không dám đối với Đan Vương Cổ Hà quá nhiều thất lễ.

Đây cũng là khi lấy được Đan Vương Cổ Hà bái kiến tin tức sau, mặc dù sinh lòng phản cảm, nhưng Vân Vận vẫn là trong núi tiếp kiến hắn.

Vân Lam Tông cố nhiên là Gia Mã Đế Quốc đệ nhất tông môn, nhưng so với Luyện Dược giới đến, Vân Lam Tông rồi lại có thật nhiều không đủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.