Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 79: Thất hải thôn thiên mãng



Cơ Huyền trong lúc giúp đỡ bảo vệ Mỹ Đồ Toạ khỏi bị Dị hoả thiêu đốt thì lôi đình đánh xuống bất ngờ, hắc động của Cơ Huyền cũng bị đánh bạo thành than. Cuối cùng cũng mất đi hình nộm cuối cùng, Cơ Huyền buồn thấu tim gan.

Cơ Huyền tỉnh lại thì nhìn thấy Tiêu Viêm đang muốn tiến tới lấy dị hoả thì cười nhạt, gật với hắn rồi tiến tới " thi thể " của Mỹ Đồ Toạ.

Tại thi thể cự xà cháy đen cứng ngắc yếu ớt trên mặt đất, lớp da cháy đen đột nhiên chậm rãi bóc xuống.

Tốc độ bóc ra từ từ nhanh hơn, đến cuối cùng có thể mơ hồ nhìn thấy, tại bên trong thân thể cự xà, mơ hồ có cái gì đó muốn phá xác chui ra.

....

- Ực ực.

Nhìn một cảnh có chút thần kỳ này, lông tóc cả người Tiêu Viêm có chút hơi dựng cả lên, nuốt một ngụm nước bọt, chậm rãi xoay người lại, ánh mắt gắt gao nhìn cự xà nọ không ngừng bóc lớp da cháy đen, cẩn thận nhẹ nhàng lùi về phía sau vài bước, trong lòng gấp giọng hỏi:

- Sư phụ, chuyện gì xảy ra thế này. Bên trong cơ thể rắn lại bắt đầu xuất hiện một cỗ hơi thở...

Trong âm thanh của Dược lão lúc này đã có thêm vài phần ngưng trọng.

- Nàng tiến hoá thành công?

Nhãn đồng hơi co lại, thanh âm Tiêu Viêm khó khăn hỏi.

- Hình như là vậy, cẩn thận một chút.

Dược lão cũng có chút không rõ chuyện gì đang xảy ra cho nên trả lời thoáng cũng có chút hàm hồ.

....

Cơ Huyền nhìn thấy cảnh đó thở phào một hơi, mất đi một hình nộm thế thân mà nàng vẫn chết thì đúng là khóc không có nước mắt.

Trong nháy mắt một đạo hơi thở kinh khủng đột nhiên phóng ra, với một tốc độ là người ta kinh hãi, liền nhanh chóng bao phủ cả toà thành thị này.

- Nữ vương bệ hạ thành công?

Cảm nhận được cỗ hơi thở trong mơ hồ thoáng có chút quen thuộc này, toàn bộ trên dưới thành tất cả xà nhân đều quay mặt nhìn nhau, chợt vẻ mặt mừng như điên, vô số tiếng gào thét vui mừng kinh thiên động địa vang vọng khắp trời.

Khi tro bụi màu đen từ từ rơi xuống, trong chốc lát, một cái quang ảnh bảy màu mạnh mẽ từ trong sương mù bắn ra, tốc độ của quang ảnh tựa hồ xuyên thấu qua cả trở ngại của không gian, nhanh đến mức làm cho người ta không kịp trở tay.

Cơ Huyền cũng mặc kệ tuỳ tiện để quanh ảnh bắn tới trên người. Nó bắn lên cổ cậu quay quấn cọ cọ trên má tựa như gặp được người thân.

...

Tiêu Viêm bên cạnh thì biến sắc, thân ảnh bạp mạnh phía sau đến mấy chục bước về sau. Ánh mắt cảnh giác nhìn về phía quang mang ở gần Cơ Huyền.

Sinh vật xuất hiện là một con rắn nhỏ chỉ dài vẻn vẹn chừng hai phân, toàn thân nó hiện ra đầy thất sắc lân phiến thật nhỏ, nhãn đồng màu tím nhạt, mơ hồ có cảm giác yêu dị, một cỗ mùi thơm tươi mát khác thường lượn lờ trên thân thể nó, mặc dù hiện tại chỉ là thân con rắn nhỏ nhưng lại lộ ra một cỗ ưu nhã cùng tôn quý.

Mặc dù con rắn tướng mạo cũng không đến quá mức hung hãn, không những vậy còn có chút xinh đẹp, nhưng loại sinh vật xinh đẹp này sợ rằng sẽ khiến cho nhiều nữ nhân quên mất đi rằng vốn các nàng rất ghét rắn.

Thất sắc tiểu xà toàn thân từ trên xuống dưới cũng không có quá nhiều bộ phận công kích sắc bén, bất quá Tiêu Viêm lại có thể mơ hồ cảm ứng được trong thân hình nho nhỏ này ẩn chứa một lực lượng kinh khủng, cho dù là Đấu Hoàng cường giả cũng không dám khinh thường. Vậy mà thiếu niên kia lại dám để có tiểu xà quấn lên cổ.

Tiêu Viêm hiện tại vẫn chưa nhận ra Cơ Huyền vì tấm phù lục chưa được Cơ Huyền gỡ khỏi. Không thể không nói đồ của hệ thống toàn đồ tốt không, bị sét đánh như vậy như lớp nguỵ trang chỉ mất đi một nửa thân dưới. Còn khuôn mặt thì chưa hổng

Thân thể cứng ngắc nhìn chằm chằm vào con thất sắc tiểu xà tựa như vô hại trước mắt này, Tiêu Viêm nửa điểm cũng không dám nhúc nhích, nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng ấp úng hỏi:

- Sư phụ.... nó....là Nữ vương Mỹ Đồ Toạ?

- Đúng...

Dược lão buồn bực gật đầu, thở nhẹ một hơi, lẩm bẩm nói:

- Thân thất sắc này, đồng tử hơi tím này, cơ thể hơi chút hương thơm này, lực thông thiên này....không ngờ tới cái mà Nữ vương gọi là tiến hoá này nguyên lai chính là tiến hoá linh hồn, thoát ly khỏi cái thể xác vốn có, dùng linh hồn chi lực ngưng tụ thành một cái thân thể mới thực sự.

- .... Vậy bây giờ nàng tiến hoá thành cái loại gì?

Tiêu Viêm không yên hỏi.

.....

- Cuối cùng thì vẫn hoá thành rắn.

Cơ Huyền nhìn thất hải tiểu xà đang quấn quanh người mình thở dài thầm nghĩ.

Thất sắc tiểu xà con ngươi long lanh trong suốt mang theo chút thèm thuồng nhìn chằm chằm vào Nạp giới đeo trên tay Cơ Huyền, sau đó ngước lên hưóng về phía cậu kêu lên vài tiếng kêu nhẹ nhàng, tựa hồ như đang làm nũng.

Cơ Huyền lấy ra bình ngọc nhỏ đựng chất lỏng màu tím, thì tiểu xà nhất thời giống như thuấn di xuất hiện ở lòng bàn tay, đầu rắn thật nhỏ tiến vào bình ngọc dò xét, dùng lưỡi hung hăng liếm vài cái.

Nhìn Phối Hợp Tử Tinh Nguyên rất nhanh mất đi một phần mười, trên khuôn mặt Cơ Huyền thoáng hiện một nét đau khổ, bất quá cũng may tiểu gia hỏa này cũng biết lợi hại của Tử Tinh Nguyên, không lập tức tham lam hấp thụ quá nhiều. Sau khi nuốt thêm vài ngụm liền rút đầu ra ngoài, xà nhãn trong suốt nhảy lên vài tia hưng phấn.

- Tinh. Hoàn thành nhiệm vụ "Giúp đỡ Mỹ Đồ Toạ ".

Phần thưởng: Hệ thống mở ra kĩ năng mới " Hắc Minh Cốt Quân ". Kĩ năng này giúp kí chủ có thể luyện hoá thân xác ma thú thuộc tính âm lãnh làm khôi lỗi, ma thú bị luyện hoá thì thực lực bị giảm xuống năm tinh.

Cơ Huyền nghe được phần thưởng thì khuôn mặt toát lên vẻ hưng phấn, ánh mắt mau chóng đảo về thi thể cũ của Mỹ Đồ Toạ. Cậu nhanh chóng lấy Nạp giới thu hồi thân xác đó vào, hiện tại đúng là vui vẻ quá rồi, phần thưởng này đúng là quá xịn rồi.

Ở phía xa xa Tiêu Viên nhìn thấy Cơ Huyền làm hành động đó liền cổ quái.

- Thất Thải Thôn Thiên Mãng cũng là dị thú thuộc tính hoả, với những vật tràn ngập năng lượng thuộc tính hoả tinh khiết như Tử Tinh Nguyên, tự nhiên là có hứng thú.

Nhìn Thất Thải Tiểu Xà bộ dáng hưng phấn, Dược Lão cười nói.

Cơ Huyền nâng thất sắc tiểu xà nhẹ nhàng hướng tới Tiêu Viêm bước tới. Tiêu Viêm thấy thiếu niên hai tay nâng tiểu xà hướng tới mình thì lông tơ dựng đứng hết lên hét với Cơ Huyền:

- Ngươi tính làm gì? không cần hướng tới nơi đây, chúng ta coi như nước sống không phạm nước giếng ngươi làm việc của ngươi ta làm việc của ta.

Tiêu Viêm thực sự trong lòng sợ lắm chứ, lúc Tiêu Viêm tiến vào thì thấy Cơ Huyền đang giúp đỡ Mỹ Đồ Toạ tiến hoá, lúc đấy hắn là Xà nhân tộc tuy bây giờ là nhân loại dược lão cũng không cảm nhận đe doạ từ Cơ Huyền. Nhưng Tiêu Viêm vẫn thấy rùng mình, nhất là khi chứng kiến cảnh Cơ Huyền " sống dậy ".

Phản ứng của Tiêu Viêm khiến Cơ Huyền cười khổ, cậu dừng lại nói:

- Ta chỉ muốn đưa thất hải tiểu xà này cho ngươi thôi.

- Không cần, ta không hứng thú, ta thấy nó quý ngươi lắm không cần đưa cho ta.

Tiêu Viêm từ chối thẳng thừng, nói đùa mang theo tiểu xà này để ngày ngày lo sợ sao.

- Đừng vội từ chối, tiểu xà này có thể giúp đỡ ngươi nhiều đó. Nhất là trong việc thu phục dị hoả.

Cơ Huyền đối với lời thừ chối của Tiêu Viêm không nhanh không chậm nói, cánh tay nựng nựng tiểu xà.

Tiêu Viêm nghe vậy trong mắt co rút lại, cả người đề phòng thậm chí đến huyền trọng xích cũng tính sử dụng.

- Không cần lo lắng, ta đối với dị hoả không hứng thú. Chỉ là ta muốn nhờ ngươi trông coi tiểu xà này thôi. Không những có thể giúp trong việc thu phục dị hoả, mà nó còn là thượng cổ thần thú tiềm lực vô hạn đến khi trưởng thành còn có thể là đấu thánh cường giả. Có nó bên người ngươi không nghĩ là trăm lợi ít hại sao.

Cơ Huyền nêu ra một đống ưu điểm hấp dẫn của thất hải xà trong tay. Mà tiểu xà trong tay cậu đôi mắt ngây thơ quấn chặt tay cậu cọ cọ.

Trong đôi mắt Tiêu Viêm, quang mang dị dạng đột nhiên phình lớn.

- Hắc hắc, tiểu tử, ngươi tính thế thật sao?

Dường như biết rõ suy nghĩ của Tiêu Viêm, thanh âm của Dược Lão đột nhiên vang lên trong lòng hắn.

- Tiểu tử kia, theo ta đi được không?

Tiêu Viêm tiến tới gần Cơ Huyền, cúi người nhìn tiểu xà đang trong lòng Cơ Huyền cười híp mắt thấp giọng nói, vẻ mặt giống như là đang lừa gạt một tiểu cô nương lạc đường.

Mở to đôi mắt màu tím, Thất Thải Tiểu Xà nhìn chằm chằm khuôn mặt thiếu niên phía trước, trong mắt mờ mịt hiện lên một nét nhân tính, thân thể dựng lên, cứ như vậy ngây ra nhìn chằm chằm Tiêu Viêm.

Nhìn cử động kì dị này của Thất Thải Tiểu Xà, Tiêu Viêm trong lòng nảy nhẹ, trên khuôn mặt tươi cười thoáng có chút xấu hổ. Hắn mơ hồ nhìn thấy được, ở bên trong thân thể của Thất Thải Tiểu Xà, một linh hồn thành thục mà cao ngạo đang lạnh lùng nhìn hắn.

Ho nhẹ một tiếng, Tiêu Viêm con ngươi đảo một vòng, ngón tay đeo giới chỉ khẽ búng, một lọ Phối Hợp Tử Tinh Nguyên lại xuất hiện trong lòng bàn tay, lấy ra một chiếc đũa ngọc nhỏ còn dính vài giọt Tử Tinh Nguyên, sau đó nhẹ nhành ngoe nguẩy trước mặt Thất Thải Tiểu Xà.

Lúc Tử Tinh Nguyên xuất hiện, trong mắt Thất Thải Tiểu Xà quang mang đại thịnh, tia nhân tính mờ mịt kia nhanh chóng biến mất, mở miệng thè lưỡi nhìn Tiêu Viêm giống như đòi hỏi.

Tử Tinh Nguyên tiến vào trong miệng, tiểu xà hài lòng nuốt xuống. Sau đó rời tay Cơ Huyền, đuôi rắn quấn quýt cuốn lấy cổ tay Tiêu Viêm rồi trườn vào tay áo bào của hắn, từ từ ngủ say.

- Ha ha!

Nhìn cử động Thất Thải Thôn Thiên Mãng, Tiêu Viêm khóe miệng nứt ra, nhất thời cười lớn một tiếng, dưới sự trợ giúp của Tử Tinh Nguyên, ít nhất quan hệ của hắn cũng đang nhanh chóng trở nên thân mật, dựa theo tình huống này, Tiêu Viêm tin tưởng, trước khi nàng thành thục đến mức có linh trí của loài người, nhất định có thể đem quan hệ hai người trở nên mật thiết. Tiêu Viêm nhìn Cơ Huyền cảm kích nói:

- Đa tạ.

- Không có gì.

Khoắt tay hào sảng, Cơ Huyền là vẻ không để ý thực ra trong lòng cậu cũng thở phào nhẹ nhõm. Không biết vì sao tiểu xà lại dính mình như vậy nhưng Cơ Huyền cũng không dám nuôi quả bom nổ chậm này làm sủng vật đâu, một ngày " nàng " thức tỉnh thì ăn đủ. Mỹ Đồ Toạ tuy đẹp điên đảo chúng sinh nhưng Cơ Huyền không nắm chắc có thể sử dụng tình cảm khống chế nàng không, sai một li đi một dặm. Cậu không muốn lấy mạng nhỏ ra đùa, nàng không giống Vân Vận ngốc ngốc khờ khờ dễ lừa gạt, hay như Tiểu Y Tiên ngây thơ, Mỹ Đồ Toạ là nữ vương cao ngạo huyết sát muốn khống chế nàng rất khó. Bỗng Cơ Huyền trợn to mắt nhớ ra điều gì đó.

Cuối cùng Tiêu Viêm lấy Thanh Liên Toạ ra thu phục dị hoả thì Cơ Huyền lại lên tiếng:

- Hiện tại ngoài kia hỗn loạn như vậy chắc ngươi cũng biết rồi. Ngươi mang Thanh Liên Tâm hoả và thất hải tiểu xà đi trốn trước, còn ta sẽ đánh lạc hướng giúp ngươi.

Tiêu Viêm ngỡ ngàng nhìn Cơ Huyền, không nghĩ thiếu niên lạ mặt lại năm lần bảy lượt giúp đỡ mình. Hắn quang sát ghi nhớ thật kĩ Cơ Huyền trong lòng thầm nhủ, có cơ hội sẽ báo đáp. Sau đó tăng tốc hướng tới một vị trí trốn đi.

Mà Cơ Huyền thực tốt vậy sao? Câu trả lời là không, vì Cơ Huyền bỗng nhớ ra một điều là cậu phát hiện ra đám người hắc y nhân là ai rồi, là Vân Vận. Theo nội dung thì nàng giúp Cổ Hà đến đoạt đan, thả nào cảm giác quen thuộc đến vậy, Cơ Huyền mượn cớ đuổi khéo Tiêu Viêm thôi.

Tử sắc hào quang như ẩn như hiện, cho đến một khắc rốt cuộc thì cũng "thình thịch" một tiếng, biến thành quang điểm đầy trời.

Lúc tử sắc hào quang bạo liệt. Khoác một lớp áo che kín diện mạo và cơ thể, tay Cơ Huyền xuất hiện một đốm lửa nhỏ màu lam, khí tức của nó giống hệt Thanh Liên Tâm hoả bàn chân Cơ Huyền hung hăng đạp mạnh lên mặt đất, thân thể bắn lên trời rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.