- Thế, thưa Nhã Phi tiểu thư tại hạ đang làm gì ở nơi này vậy? Theo lí ta đâu có cần phải tới nơi này đâu?
Cơ Huyền mặt mày sầu khổ nhìn Nhã Phi giọng nói thập phần nghiêm túc hỏi.
- Nạp Lan lão gia tử bắt đầu khôi phục. Đây chính là đại sự Nạp Lan gia tộc. Làm đồng bọn hợp tác với Nạp Lan gia. Chúng ta Thước Đặc Nhĩ gia tộc. Tự nhiên là nhận lời mời tham dự.
Nhã Phi hướng về phía Cơ Huyền giơ ngọc thủ đang cầm chén rượu trong suốt..
- Thế việc đó thì có liên quan gì tới ta?
Cơ Huyền khó hiểu.
- Ta thích, không được sao?
Nhã Phi cười vui vẻ như hồ li tinh giảo hoạt. Nhìn tiểu tử này sầu khổ nàng rất vui vẻ, mỗi lần " cùng nhau " đều bị cậu hành tới eo nhức chân đau, bây giờ thấy cậu sầu khổ thì nàng sẽ vui vẻ rồi.
Cơ Huyền nhìn vẻ mặt vui vẻ của Nhã Phi còn nói được gì. Cơ Huyền thuận tay lấy chén rượu trong suốt trong tay Nhã Phi, một hơi uống cạn rồi hướng đến nàng nói:
- Phụ nữ nên uống ít món đồ này thôi.
Một phen từ trong tay bị Cơ Huyền đoạt được chén rượu. Nhã Phi mặt cười dài cũng không có vẻ gì là không vui.
- Chỉ là độc của Nạp Lan lão già đó chưa khôi phụ hoàn toàn mà làm như vậy thì có vẻ hơn sớm.
Cơ Huyền thuận miệng hỏi.
- Nạp Lan lão gia có vẻ rất tin tưởng tên Tiêu Viêm này. Phải biết rằng. Đây chính là kịch độc mà ngay cả đan vương Cổ Hà đều đau đầu không thôi.. Hiện tại tại đế đô rất nhiều thế lực lúc này. Đều lưu truyền tin tức của hắn.
Nhã Phi nhãn châu nhìn chằm chằm Cơ Huyền.
- Nhưng xem ra với điều này ngươi không ngạc nhiên lắm, giống như đã nắm chắc tên Tiêu Viêm đó sẽ làm được. Kể cũng lạ, thông tin Tiêu Viêm ngươi nắm rất kĩ trong tay, việc hắn tiến tới Nạp Lan gia cũng có phần ngươi tác động.... Hiện giờ ta cảm thấy mình càng không nhìn thấu ngươi nga.
Cơ Huyền cười trừ không nói.
- Được rồi không trêu đùa ngươi nữa, ta phải đem tên kia tới gặp mặt tộc trưởng rồi. Ngươi hộ tống ta.
Nói xong nàng cũng không để ý tới Cơ Huyền chân dài sải bước tới phía Tiêu Viêm và Nạp Lan Yên Nhiên.
......
- Nham Kiều tiên sinh. Tộc trưởng và Hải lão đang đợi ngươi ở bên kia.
Nhã Phi đi tới phía Tiêu Viêm nói.
- Vậy sao? Chúng ta đi thôi.
Tiêu Viêm nghe vậy liền thật nhanh gật đầu hướng tới phía Nhã Phi đi tới. Bỏ Nạp Lan Yên Nhiên ở lại một mình.
Đi vào đại môn. Tiêu Viêm hướng tới Nhã Phi ôm quyền:
- Đa tạ Nhã Phi tiểu thư giải vây.
- Nham Kiều tiên sinh khách khí rồi, quả thực là tộc trưởng muốn ngặp ngài ta chỉ chuyển lời thôi. Nào đi theo ta.
Nhã Phi mỉm cười khách khí đáp. Quay đầu nhìn lại thì thấy Cơ Huyền thập phần uể oải thì trợ mắt, vươn tay lôi Cơ Huyền đi.
Tiêu Viêm lúc này mới để ý thiếu niên tuấn tú phía sau Nhã Phi. Tiêu Viêm tinh tế đánh giá Cơ Huyền, hắn đã nghe rất nhiều điều về thiếu niên này ở công hội dược sư tại Hắc Nham thành. Hôm khảo hạch, thì thành tích hai người bằng nhau nhưng thời gian Cơ Huyền xong sớm khiến Tiêu Viêm có ấn tượng rất sau. Tiêu Viêm đảo mắt tới Nhã Phi quyến rũ kia rồi nhìn tới Cơ Huyền thầm phỏng đoán quan hệ hai người.
Lấy dung mạo Nhã Phi. Tự nhiên là cực kì dễ dàng khiến người khác chú mục. Lập tức từng đạo ánh mắt bắn lại đây, đến khi ánh mắt nhìn thấy Nhã Phi cùng Cơ Huyền tay trong tay đều sửng sốt. Hiện tại Nhã Phi tại Gia Mã thánh thành cũng có thể xem như danh nhân. Lấy tuổi như thế. liền chưởng quản tổng bộ phòng đấu giá của Thước Đặc Nhĩ gia tộc khổng lồ. Đây chính là lần đầu xảy ra ở Mễ Đặc Nhĩ gia tộc. Mà nàng đem phòng đấu giá quản lý gọn gàng ngăn nắp. Cũng làm cho vô số ánh mắt nhìn ngó vào ngậm miệng, không nói được gì..
Bất quá mặc dù Nhã Phi mặt ngoài nhiệt tình. Nhìn qua rất dễ dàng giao hảo. Nhưng người quen thuộc nàng thì biết. Vưu vật quyến rũ này đối với nam nhân. Lại tồn tại tính kháng cự nhất định. Làm bằng hữu bình thường rất dễ dàng. Có thể tưởng tượng muốn phát triển thêm một bước lại là khó khăn nặng nề. Cho nên.. khi bọn hắn nhìn nàng kéo tay một nam nhân thì có chút kì dị.
Đương nhiên. Lấy dung mạo cùng với khí chất của Nhã Phĩ. trong đại sảnh cũng không thiếu người ái mộ nàng. Mà những người này. Ánh mắt nhìn về phía Cơ Huyền. Thì tràn ngập ghen tuông cùng phẫn nộ.
Xuyên qua đám người. Nhã Phi cước bộ đột nhiên đình chỉ buông tay. Hướng tới Tiêu Viêm giới thiệu nói:
- Đó là tộc trưởng của Thước Đặc Nhĩ gia tộc chúng ta Thước Đặc Nhĩ Đằng Sơn.
Nơi đó, một vị lão nhân tóc hoa râm đang cùng người cười nói gì đó. Khuôn mặt già nua có chút nghiêm túc. Mơ hồ lộ ra chút uy nghiêm.
Giới thiệu với Tiêu Viêm xong thì Nhã Phi quay người hung hăng đe doạ Cơ Huyền:
- Ngươi ở đây cho ta, ngươi dám trốn thì biết tay lão nương.
Cơ Huyền gật đầu.
Nhã Phi hướng tới Tiêu Viêm làm thế mời, hai người sóng vai tiến tới chỗ lão nhân.
....
Một góc khác của đại sảnh. Nạp Lan Kiệt cùng lui tới cùng với khách nhân nói cười. Ngẫu nhiên ánh mắt phiêu động. Đột nhiên dừng phương hướng chỗ Tiêu Viêm trò chuyện vui vẻ với Thước Đặc Nhĩ Đằng Sơn. Khẽ cau mày. Cười đem khách nhân trước mặt cáo biệt. Sau đó lui ra phía sau vài bước. Đi tới bên cạnh Nạp Lan Túc cùng Nạp Lan Yên Nhiên.
- Yên Nhiên. Nham Kiêu tiểu hữu cùng Thước Đặc Nhĩ Đằng Sơn rất quen thuộc a?
Nạp Lan Kiệt thấp giọng dò hỏi.
Nạp Lan Yên Nhiên đôi mắt sáng lưu chuyển. Liếc mắt một cái nhìn chỗ Tiêu Viêm. Nhấp một ngụm hồng tửu trong tay. Lắc đầu. nói:
- Con nghĩ hẳn không phải là cùng Thước Đặc Nhĩ Đằng Sơn quen biết. Mà là quen Nhã Phi. ngài chẳng lẽ quên, lúc đầu Nham Kiêu là do Nhã Phi giới thiệu lại đây sao.
Nhíu mày. Nạp Lan Kiệt thấp giọng mắng:
- Đằng Sơn lão gia hỏa kia dĩ nhiên sử dụng mỹ nhân kế? Thật đúng là vô sỉ...
- Ai. Lấy Nham Kiêu tiềm lực. Ngày sau tiền đồ khó có thể hạn lượng a. Người tài giỏi như thế nếu là bị Thước Đặc Nhĩ gia tộc lôi kéo. Như vậy thật sự khiến người ta đau lòng a.
Nạp Lan Túc ho khan vài tiếng. Nhắc nhở này hai người chú ý hoàn cảnh. Đợi sau khi hai người an tĩnh lại. Hắn đột nhiên nói:
- Bất quá Nhã Phi cô gái nhỏ mấy năm nay cũng càng ngày càng xinh đẹp. Thủ đoạn giao tiếp ngay cả thế hệ trước như chúng ta cũng phải thán phục. Điểm ấy. Yên Nhiên không thể bì kịp.
- Gia tộc của nàng là buôn bán lập nghiệp. Tự nhiên am hiểu giao tiếp. Để cho ta cùng nàng ấy so sánh cái này như thế nào được? Huống hồ cho dù ta đồng ý, lão sư cũng sẽ không đáp ứng....
Nạp Lan Yên Nhiên có chút bất đắc dĩ. Nàng tự tin dung mạo khí chất sẽ không kém hơn Nhã phi, nhưng Nham Kiêu lại thủy chung chưa từng cho nàng sắc mặt tốt. Mặc dù coi nàng thân phận căn bản không cần cố ý lấy lòng Nham Kiêu. Bất quá nội tâm cao ngạo của Nạp Lan Yên Nhiên. Nhưng lại không muốn chứng kiến chính mình nhan sắc bị một nam tử không thèm để ý. Lại cấp cho Nhã Phi mặt mũi.
- Hơn nữa Nhã Phi cũng không chắc có ý với Nham Kiều.
Nạp Lan Yên Nhiên liếc mắt tới phía một góc nào đó thấy cạn Nhã Phi cười tủm tỉm vui vẻ nói chuyện với một thiếu niên thanh tú. Giọng nói đầy thâm ý
Được rồi. Vì sao người của Mộc gia còn chưa có đến? Ta nhớ đã mời bọn họ rồi?
Tầm mắt tại trong đại sảnh quét qua một vòng. Nạp Lan Kiệt cau mày nói.
Mộc gia. Một trong tam đại gia tộc của Gia Mã đế quốc. Phần lớn đều là cuồng nhân chiến tranh. Rất có thế lực trong quân đội Gia Mã.
- Hôm nay ta nghe nói Mộc gia Mộc Chiến từ tây bắc biên cảnh trở về.
Nạp Lan Yên Nhiên đột nhiên nói.
- Mộc Chiến? Cái tên nói đánh là đánh, nói giết thì giết hả. Còn đem Ca công tử ở đế đô giáo huấn ngoan ngoãn.Nghiễm nhiên trở thành cầm đầu của cả đám công tử?
Nghe vậy. Nạp Lan Kiệt sửng sốt. nói.
- Vâng. Chính là cái tên man hán làm nhiều người đau đầu...
- Ách... Ta nhớ rồi... Hắn tựa hồ đối Thước Đặc Nhĩ gia tộc Nhã Phi có điểm ý tứ thì phải? Lúc đầu rời khỏi Gia Mã thánh thành. Còn lớn tiếng cảnh cảo ai dám chạm Nhã Phi. Tựu làm thịt người đó?
Nhớ tới lúc trước tại đế đô vì chuyện này mà xôn xao. Nạp Lan Túc khóc cười không được nói.
- Vâng. Không biết tên man hán này tại đế quốc biên cảnh lịch lãm thời gian hai năm hiện giờ biến thành như thế nào, hẳn là sẽ không giống như hai năm trước không nói đạo lý chứ?
Nạp Lan Yên Nhiên cười nói.
- Ách... Ta nghĩ buổi tối hôm nay tựa hồ sẽ xảy ra chút việc ngoài ý muốn phát sinh a.
Nạp Lan Kiệt vuốt bộ râu mép đã hoa râm. Ánh mắt nhìn phía chỗ Nhã Phi ba người. Lắc đầu nói.
Nạp Lan Yên Nhiên cười híp đôi mắt đẹp. Khẽ cười nói:
- Nhìn bộ dáng... hẳn là như vậy.
.......
Theo thời gian tụ hội chậm rãi trôi qua. Nạp Lan gia tộc chỗ đại môn. Trên ngã tư đường đèn dầu thắp sáng. Một huyết hồng đại mã đột nhiên từ mặt khác ngã tư đường một bên hung hăng xông tới. Dọc hai bên đường. Người qua đường đều kinh hoàng vội vã né tránh.
Bạo lược mà qua, huyết hồng đại mã sắp tới đại môn của Nạp Lan gia tộc.Lúc này đột nhiên tĩnh lặng. Một đạo thanh sắc nhân ảnh. Từ trên lưng ngựa mạnh mẽ nhảy xuống. Ngẩng đầu nhìn đại môn. Dưới ngọn đèn chiếu xuống. Lộ ra một khuôn mặt người tuổi trẻ cùng với nhãn châu lúc này. Ánh lên vẻ hung bạo giống như mãnh hổ.
Vị thanh niên này tuổi khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu. Không chút nào nhìn phía thủ vệ bên cạnh đại môn. Tiện tay lấy ra một cái thẻ bài. Sau đó đạp bước tiến vào Nạp Lan gia.
......
Trong đại sảnh náo nhiệt phi thường. Thanh y thanh niên mở rộng đại môn đi vào. Khoanh tay, trề môi nhìn những người bên trong. Miệng lầm bầm vài tiếng. Nếu tiến lại gần thì có thể nghe thấy hắn nói:
- Một đám ngu ngốc......
Ngay lúc thanh niên tiến vào đại sảnh. Có vài đạo ánh mắt. Lặng lẽ sáng lên...
Tầm mắt tại trong đại sảnh vội vàng đảo qua. Thanh niên tựa hồ là đang tìm tìm cái gì, sau một lát tầm mắt đọng lại. Khóe miệng nứt ra. trên khuôn mặt. nhất thời sát khí dày đặc.
.....
- Nàng quay về rồi à.
Cơ Huyền lười biếng tựa vào một chiếc cột nói.
- Ta chỉ nhận lệnh đưa hắn tới cho Thước Đặc Nhĩ đại nhân, chứ không có nghĩa vụ ở lại đó.
Nhã Phi cũng dựa vào cột, nhìn có vẻ gần gũi nhưng thực sự vẫn bảo trì khoảng cách an toàn, chỉ là từ xa nhìn vào thì cũng không khác là thân hình nóng bỏng như tựa sát vào người Cơ Huyền.
- Có phải nơi đây rất nhàm chán không?
- Vô vị thì đúng hơn. Ta thực sự không thích mấy cái này lắm, ta.....
Cơ Huyền đang nói dở bỗng Cơ Huyền cảm thấy nguy cơ ập tới, tròng mắt có rút lại. Thân hình lười biếng đang tựa vào cột bật mạnh ra, hắc sắc đấu khí bùng nổ khỏi cơ thể trảo thủ nhanh chóng nhưng tụ đấu khí, hắc trảo xé không hướng tới kình phong mãnh liệt kia nghênh đón.
- Ầm.
Tiếng va chạm mãnh mệt vang lên. Hai luồng năng lượng va chạm nhau, dư chấn trong thoáng chốc lan ra. Những chiếc bàn kiên cố dưới luồng kình phong hung bạo liền tan vỡ.
Chỗ bàn tay truyền đến kình khí hung hãn. Làm cho Cơ Huyền phải lui ra phía sau vài bước mới hóa giải hoàn toàn. Khuôn mặt đang lười biếng từ từ lạnh xuống, ánh mắt lạnh lão ngẩng đầu lên. Nhìn người vừa đánh đến một chưởng.
Tên thanh niên vẻ mặt hung lệ đang hung hăng trừng mắt nhìn Cơ Huyền. Trong nhãn châu đen kịt. Sát ý âm lãnh, cuồn cuồn tỏa ra.
Mọi người trong đại sảnh cũng bị việc này làm giật mình, hướng tới phía hai người vừa gây ra động tĩnh lớn vậy nhìn xem. Chỉ là ánh mắt vừa liếc tới phía thanh niên vẻ mặt tràn ngập sát khí kia thì ánh mắt khẽ biến đổi. Xem ra ai cũng nhận ra lại lịch của thanh niên đó. Có vài người hả hê liếc tới Cơ Huyền, có vài người đồng tình, hầu hết người ở đây là muốn xem kịch vui, cười trước kẻ khác gặp hoạ.