Đấu Phá Thương Khung Chi Vô Thượng Chi Cảnh

Chương 131: Chương 131




Tiêu Viêm quay đầu, dặn dò Tiêu Kỳ ở phía sau lưng, Tiêu Kỳ gật đầu, đem khí tức trong cơ thể mình ép đến mức thấp nhất.

Tiêu Viêm gật đầu, cũng đem khí tức của mình áp chế xuống, lúc này mới tiếp tục đi vào trong.

Năng lượng trong mảnh không gian này có cấu tạo quá mức yếu ớt, vẫn nên cẩn thận thì tốt hơn.Hai người rất nhanh liền đến trung tâm của hỗn độn di tích cổ.

Tiêu Viêm vừa tiến vào trung tâm, một bệ đá lớn xuất hiện trước tầm mắt Tiêu Viêm.


Ở chính giữa bệ đá, có một đóa ngọn lửa màu vàng nhạt không lớn lắm, tản mát ra khí tức cực kỳ giống Hỗn Độn Thánh Diễm.Tiêu Viêm để Tiêu Kỳ đứng ở bên ngoài, chậm rãi hướng đóa hỏa diễm đi đến.

Tiêu Viêm dùng linh hồn chi lực thận trọng thăm dò, phát hiện khí tức của đạo hỏa diễm này, thật sự giống y như đúc với khí tức của Hỗn Độn Thánh Diễm, xem ra, chỉ cần đem đóa Hỗn Độn Thánh Diễm này dung nhập vào thể nội, thì Hỗn Độn Thánh Diễm trong cơ thể mình liền có thể triệt để dung hợp."Hắc hắc, xem ra người đang muốn triệt để dung hợp thành công Hỗn Độn Thánh Diễm.

Tiểu tử, nơi này tương đối yên lặng, cũng không có ai, phía sau người có cô nàng kia, nếu không...!Thanh âm Trạm lão đột nhiên vang lên bên tai Tiêu Viêm."Hừ, lão lo ở yên trong tháp đi" Tiêu Viêm không tiếp tục để ý Trạm lão, cẩn thận hướng hỏa diễm ở trong bệ đá đi đến, Hỗn Độn Thánh Diễm ở trong thể nội cũng phóng thích mà ra.Tới gần Hỗn Độn Thánh Diễm ở giữa bệ đá, bàn tay phải của Tiêu Viêm nhẹ nhàng vung lên, từ ở giữa bệ đá, đóa Hỗn Độn Thánh Diễm liền bay vào trong tay Tiêu Viêm, nhất thời hỏa diễm chung quanh lần nữa bạo động."Thu --" Tiêu Viêm quát lạnh một tiếng, lập tức ngồi xếp bằng trên bệ đá, hai cánh tay phân biệt nâng hai đóa Hỗn Độn Thánh Diễm, bên trái lớn, bên phải nhỏ.

Hỗn Độn Thánh Diễm từ bệ đá trong tay Tiêu Viêm cũng không có ý phản kháng, nhưng Tiêu Viêm lại có thể cảm giác được, đóa Hỗn Độn Thánh Diễm này bên trong còn có không ít sự cuồng bạo.Theo Tiêu Viêm quát lạnh, mạn thiên phi vũ hỏa diễm đều nhao nhao hướng Tiêu Viêm vọt tới, chợt chui vào bên trong Hỗn Độn Thánh Diễm ở tay phải Tiêu Viêm.Bệ đá bỗng xuất hiện một phù văn quỷ dị.

Tiêu Viêm liền lập tức bị một loại khí tức kỳ dị bao trùm, càng quỷ dị hơn chính là, hai đóa Hỗn Độn Thánh Diễm trong tay Tiêu Viêm tự chủ thoát ly, lơ lửng tại không trung, chậm rãi dựa sát vào nhau.Hai đóa hỏa diễm vừa mới tiếp xúc, liền phát ra thanh âm xoẹt xoẹt, một cỗ năng lượng cường đại nhất thời bay ra, một vùng không gian được tạo ra, bên trong có những ngọn lửa đang bay nhảy, chúng chính là đóa Hỗn Độn Thánh Diễm hỏa, tại không trung quấn lấy nhau, trong lúc nhất thời, hai đóa Hỗn Độn Thánh Diễm bắt đầu nhanh chóng dung hợp.Trong quá trình hai đóa hỏa diễm dung hợp, loáng thoáng có thể nghe thấy bên ngoài di tích cổ không ngừng có tiếng oanh sập, Tiêu Viêm cau mày.


Mà Tiêu Kỳ nghe thấy những tiếng kia, lo âu trong lòng càng tăng thêm.

Lúc này, từ sau khi Tiêu Viêm đi ra khỏi di tích cổ, thông đạo của đá liền đổ sụp, sự tình này đã được truyền khắp nơi.

Không chỉ ở toàn bộ Đế châu, thậm chí cả bên ngoài Đế Châu, đã truyền đi xôn xao.

Rất nhiều người đều cảm thấy Tiêu tộc thật sự may mắn khi có Tiêu Viêm còn sống đi ra từ di tích cổ, tất nhiên sẽ thu được không ít bảo bối.

Một số người chỉ là ghen tị, một số người thì đối với Tiêu tộc sinh ra ngấp nghé..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.