La Đại Cước liếc mắt nhìn anh: “Sao? Chẳng lẽ con cho rằng có thể giấu giếm tin tức con mang theo một đội tu sĩ chém giết Ma tộc, còn nhiều lần thắng lợi?”
Từ Tử Nham vội lắc đầu: “Không phải, chỉ là có chút kinh ngạc. Tin tức trong tông môn chúng ta linh thông như vậy sao?”
La Đại Cước gõ mạnh vào đầu anh: “Ngu ngốc! Đây là Huyền Vũ Vực, là Huyền Vũ Vực mà Lưu Quang Tông đã kinh doanh mấy ngàn năm. Nếu ngay cả chút tin tức này cũng không lấy được thì còn đối đầu với Ma tộc làm gì? Sớm cắt cổ cho rồi.”
Từ Tử Nham cười hì hì, sau đó lấy ra một khối ngọc bội đưa cho La Đại Cước.
La Đại Cước nhìn một lát, sau đó đưa thần thức vào trong. Qua một cái chớp mắt, ông ngẩng đầu cười tủm tỉm: “Không tồi, quả nhiên là đồ đệ của La Đại Cước ta. Tuy uy lực của Tam Tài Trận không bằng chiến trận cỡ lớn nhưng đối với tu sĩ chưa bao giờ tiếp xúc với chiến trận mà nói, đây cũng là bắt đầu rất tốt. Được rồi, khối ngọc giản này để ta xử lý thay con.”
“Đa tạ sư phụ. Nhưng sư phụ, người xem nếu ta đã trở về, sau này nhất định cũng phải tham dự chiến đấu với Ma tộc, nhưng tu sĩ của ta… Hì hì, trong đó có một phần là người Huyền Giáp Môn. Một khi bọn họ rời đi, người trong tay ta sẽ còn rất ít.”
“Được rồi tiểu tử thúi, đến lúc đó ta điều phối cho con một ít tu sĩ. Hừm, con có muốn kim đan không?” La Đại Cước liếc mắt nhìn anh.
Từ Tử Nham lắc đầu như trống bỏi: “Sư phụ, người phải chọn lựa cẩn thẩn, tốt nhất là tán tu không có bối cảnh hoặc là môn phái nhỏ đã bị diệt môn.”
“Hử?” La Đại Cước kinh ngạc nhìn anh.
Từ Tử Nham cười thật thà: “Chuyện là… Hiện giờ đồ đệ cũng là tu sĩ nguyên anh, dù sao cũng không thể ngay cả nhà cũng không giữ được.”
La Đại Cước phì cười: “Biết rồi, tìm cho con vài tu sĩ không có bối cảnh, để con dễ thu nạp đúng không. Được thôi! Kỳ thật con làm vậy cũng đúng, dù sao…” Không biết ông nghĩ tới cái gì, đột nhiên cười lạnh: “Hiện giờ trong Huyền Vũ Vực này, người đánh chủ ý lên tu sĩ không chỉ có mình con đâu. Thay vì để bọn họ làm vật hy sinh cho những người đó thì thà rằng đi theo con còn có tiền đồ hơn.”
Từ Tử Nham hơi nhướn mày, Mông Kính mà Huyền Vũ Vực chữa trị là tính cả Đằng Lan Vực. Đằng Lan Vực chính là một cái đại vực, trong vực của bọn họ không có bóng dáng Ma tộc nhưng lại có mấy tông môn siêu cấp. Đa số những tông môn này đều nắm trong tay một vài trung vực hoặc tiểu vực. Trong các tiểu, trung vực có không ít vực bị Ma tộc xâm chiếm, bởi vậy từ rất lâu trước kia, Đằng Lan Vực đã khai chiến với Ma tộc.
Hiện giờ Huyền Vũ Vực có thể chữa trị Mông Kính nhanh như vậy cũng có liên quan đến Đằng Lan Vực.
Lúc ban đầu, nhờ sách cổ mà đối phương biết có một cái Mông Kính bị tổn hại thông với một trung vực, họ lập tức đánh chủ ý lên trung vực này. Bởi vì những đại tông môn này đã tổn thất vài cái vực khi chiến đấu với Ma tộc nên muốn dùng Huyền Vũ Vực bổ sung thiệt hại.
Ai cũng không ngờ, Mông Kính vừa mới chữa trị xong, bọn họ chưa kịp làm gì đã truyền đến tin tức Ma tộc xâm lấn. Mấy tông môn siêu cấp liên hợp chữa trị Mông Kính lập tức trợn tròn mắt.
Cứu hay không cứu? Nhóm tông chủ của các tông môn tụ họp thương lượng một phen, cuối cùng cho ra kết luận.
Phải cứu!
Không cứu không được, Mông Kính của Huyền Vũ Vực nối liền trực tiếp với Mông Kính của Đằng Lan Vực. Nếu Huyền Vũ Vực bị chiếm lĩnh, chắc chắn Ma tộc sẽ tiếp tục tiến quân sang Đằng Lan Vực.
Chiến đấu từ mấy trăm năm tới nay, sở dĩ Đằng Lan Vực có thể kiên trì đến giờ vì bọn họ đều chiến đấu ở vực phụ thuộc, mà đại bản doanh chỉ phụ trách hỗ trợ các loại vật tư. Nếu thật sự bị Ma tộc đuổi tới, đập nát đại bản doanh, các đại tông môn của Đằng Lan Vực sẽ xem như là hoàn toàn mất hy vọng.
Bất luận là tông môn nào cũng đều không hy vọng mình bị đoạn tuyệt truyền thừa, cho nên các chưởng môn hợp lại, quyết định Huyền Vũ Vực phải được cứu trợ. Chẳng những phải cứu mà còn phải mạnh mẽ duy trì, tốt nhất có thể làm bọn họ diệt sạch toàn bộ quân tiên phong Ma tộc. Chỉ cần giết chết Hấp Huyết Trùng mẫu truy tìm tọa độ, không còn chỉ dẫn, muốn phá vỡ hư không tìm được Huyền Vũ Vực là chuyện không thể nào!
Huyền Vũ Vực an toàn, Đằng Lan Vực cũng sẽ an toàn, chưởng môn của tông môn siêu cấp cũng có thể ngủ an giấc.
Nếu sự tình thật sự phát triển như vậy, có lẽ trên đời này sẽ không có phân tranh.
Nhưng không, trận còn chưa mở, đại biểu của các tông môn đã vì vật tư mà nhặng xị cả lên.
╮(╯_╰)╭
Được rồi, loại chuyện này có thể hiểu được, dù sao ai cũng không muốn múc nước bỏ đi đúng không?
Năm tông môn siêu cấp của Đằng Lan Vực vẫn còn mang ý đồ đối với Huyền Vũ Vực. Tâm tư muốn bảo vệ Huyền Vũ Vực không phải giả, nhưng ngoại trừ bảo vệ thì vẫn còn tâm tư thâu tóm.
Hiện giờ chỉ là một nhóm quân tiên phong Ma tộc triển khai công kích Huyền Vũ Vực, chỉ cần có thể tiêu diệt nhóm quân này, Huyền Vũ Vực trên cơ bản có thể thoát ly chiến hỏa.
Hơn nữa Huyền Vũ Vực nằm ở vị trí đặc thù, ngoại trừ thông với Mông Kính của Đằng Lan Vực thì đều phong bế với các nơi khác. Chỉ cần phát triển tốt, Huyền Vũ Vực sẽ an toàn hơn các trung – tiểu vực khác có nhiều Mông Kính.
Hiện giờ năm đại tông môn siêu cấp xem như hiểu được bây giờ cả Huyền Vũ Vực đều lấy Lưu Quang Tông làm chủ, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó. Các tông môn khác không phải đều chấp nhận sự thống trị của Lưu Quang Tông, mà là —— thực lực của năm đại tông môn siêu cấp quá cường đại. Chưởng môn của các tông môn khác trong Huyền Vũ Vực cũng không phải tên ngốc, ít nhất Lưu Quang Tông vẫn là tông môn bản địa của Huyền Vũ Vực. Cho dù thật sự trở thành người thống trị Huyền Vũ Vực thì Lưu Quang Tông cũng sẽ không quá nghiêm khác với tông phái khác.
Nhưng tông môn ngoại lai thì khác, trong mắt bọn họ, nói trắng ra thì Huyền Vũ Vực chính là nơi sản xuất tài nguyên. Nếu bị bọn họ thâu tóm Huyền Vũ Vực, tông môn sẽ biến thành culi và vật hy sinh của người ta. Có lẽ trên danh nghĩa sẽ dễ nghe một chút, nhưng trên thực tế những tông môn này sẽ không còn tự chủ.
Nhóm chưởng môn của Huyền Vũ Vực, bất kể tông môn lớn nhỏ, tóm lại vẫn do nhất phái đứng đầu. Trước kia tuy Lưu Quang Tông và Thiên Vũ Tông cường đại nhưng chưa bao giờ ép bọn họ làm chuyện gì. Tuy mấy tông môn siêu cấp kia cũng từng lén lút liên hệ với một vài môn phái, nhưng lực ảnh hưởng của các tiểu môn tiểu phái có hạn, mà những môn phái trung cấp còn lại vô cùng lý trí lựa chọn ủng hộ Lưu Quang Tông.
Những người này suy nghĩ rất kỹ càng, bọn họ chỉ là con cờ của tông môn siêu cấp dùng để ép bức Lưu Quang Tông. Nếu tông môn siêu cấp thâu tóm thành công, bọn họ chưa chắc có thể lấy được ưu đãi gì. Nếu Lưu Quang Tông cầm quyền, bọn họ nhất định cũng bị diệt môn. Đừng tưởng rằng nhiều năm qua Lưu Quang Tông luôn thực thi chính sách nuôi thả là cảm thấy người ta dễ bắt nạt. Mấy năm trước Vô Trần Đạo Quân ngang nhiên ra tay hợp Huyền Vũ Vực thành một đã đủ chứng minh, người ta không phải không có thực lực mà là lười nhúc nhích.
Thanh danh của La Vân Đạo Quân chính là dựa vào mạng người chồng chất mà thành, nếu ai có tâm tư gì thì phải nghĩ kỹ xem bản thân có mạng để kiên trì đến cuối cùng không.
Dù sao đi nữa, khi đối mặt với mấy tông môn siêu cấp của Đằng Lan Vực, các đại môn phái của Huyền Vũ Vực đều đồng lòng một cách thần kỳ.
Sứ giả lén lút liên lạc với năm đại tông môn đều được bọn họ đãi một bữa tiệc long trọng rồi bị đuổi về, khiến cho năm đại tông môn kia muốn bới móc khuyết điểm cũng không được.
Làm thống lĩnh tạm thời của Huyền Vũ Vực, Vô Trần Đạo Quân của Lưu Quang Tông vừa xảo trá vừa không nể tình. Năm đại tông môn siêu cấp cũng thử âm thầm uy hiếp, nhưng đối phương lại bắt được mạch máu của họ, chính là —— một khi Huyền Vũ Vực thất thủ, Đằng Lan Vực tất nhiên sẽ bị liên lụy. Cho nên năm đại tông môn bỏ viện trợ hoàn toàn là chuyện vô nghĩa, bọn họ không dám cũng không thể không viện trợ.
Vô Trần Đạo Quân cùng đại biểu của năm đại môn phái kia trao đổi vài ngày, trong đó không thiếu những lần hai bên đập bàn trở mặt. Nhưng cuối cùng, vì lợi ích cộng đồng, bọn họ vẫn ngồi xuống cùng nhau thương lượng chống đỡ Ma tộc như thế nào.
Đương nhiên đại biểu này sẽ không dễ dàng buông tha như vậy, họ cũng âm thầm hành động, mà Vô Trần Đạo Quân cũng không muốn làm đến quyết tuyệt. Vì thế hai bên từ phân tranh ở mặt ngoài bắt đầu chuyển thành đàm phán ngầm.
La Vân Đạo Quân không có kiên nhẫn tham gia loại đàm phán này. Trong mắt ông, có thời gian đi khua môi múa mép với người khác thì thà rằng giết thêm mấy tên Ma tộc.
Nhưng ông cũng không phủ nhận, Vô Trần Đạo Quân đi khua môi múa mép có thể cung cấp cho Lưu Quang Tông một lượng lớn vật tư, cho nên ông cũng thành thật đi hoàn thành nhiệm vụ Vô Trần Đạo Quân giao phó, chớp lấy thời cơ, ở trước mặt đại biểu thả Địa Nham Long Trùng trong mê cung ra ngoài, ném vào hậu sơn Lưu Quang Tông.
Không thể không nói, hình thể khổng lồ cùng răng nhọn sắc bén của Địa Nham Long Trùng khiến người ta vô cùng rung động, càng đừng nói tu vi của nó là Đại Thừa Kỳ, càng khiến sắc mặt mấy tên đại biểu đột nhiên thay đổi.
Có Địa Nham Long Trùng làm kinh sợ, động tác của mấy tên đại biểu này lập tức khiêm tốn rất nhiều. Do đó bọn họ thay đổi kế hoạch, từ lén mượn sức tiểu tông môn chuyển thành điều một số tu sĩ trung cấp của Đằng Lan Vực đến Huyền Vũ Vực, tranh thủ tập hợp các tu sĩ nhàn tản, biến họ thành bàn đạp khống chế Huyền Vũ Vực.
Các câu chuyện rối tinh rối mù bên trên đều do La Đại Cước vừa oán giận vừa lải nhải cho Từ Tử Nham nghe. Từ Tử Nham đời trước cũng từng làm ông chủ, anh cũng hiểu rõ những góc khuất bên trong chuyện này.
Nhưng chuyện này không thể nói ai đúng ai sai, hai bên đều vì lợi ích của bản thân mà đấu tranh, chỉ cần không đề cập đến chiến sự Ma tộc, ai cũng lựa chọn nhắm mắt làm ngơ.
Nhưng nhìn từ góc độ của Từ Tử Nham, tỷ lệ chiến thắng của Vô Trần Đạo Quân cao hơn. Nguyên nhân là vì chiến đấu xảy ra ở Huyền Vũ Vực, Lưu Quang Tông đã sinh trưởng ở đây mấy ngàn năm, nơi này chính là sân nhà của ông ấy!
Mà thực lực của mấy tông môn Đằng Lan Vực kia tuy mạnh mẽ nhưng trừ phi bọn họ ngang ngược trở mặt, để tu sĩ cấp cao trực tiếp chạy tới đây —— đương nhiên đây là chuyện không có khả năng. Đại chiến nhân ma cấm các tông môn chém giết lẫn nhau, nếu tu sĩ Đằng Lan Vực dám ra tay, không cần Huyền Vũ Vực phản kháng, lãnh đạo của liên minh nhân loại sẽ tiêu diệt bọn họ.
Nguyên nhân chính vì như thế, Từ Tử Nham mới đặc biệt tin tưởng Vô Trần Đạo Quân. Mà người của Đằng Lan Vực thay đổi nhiệm vụ cũng vì nguyên nhân này, không thể lấy thực lực áp đảo nên đành phải chậm rãi thay đổi lòng người.
Dù sao Huyền Vũ Vực vẫn lấy tu sĩ làm cơ sở, nếu đa số tu sĩ đều ủng hộ tông môn của Đằng Lan Vực thống trị nơi này, cho dù Lưu Quang Tông không đồng ý cũng không được.
Đây là dương mưu, để xem Vô Trần Đạo Quân phá giải như thế nào!