Đế Bá

Chương 1264: Liếc mắt đưa tình



Cái này sao, vậy khẳng định là ghi chép có sai.

Đương nhiên, Ngự Thú thành có bảo khố bí mật hay không, trong lòng của hắn rất rõ ràng.

Bất quá, có một chút Long Kinh Tiên ngược lại nói không sai, Ngự Thú thành đối với Thần Thú Thiên Vực hoàn toàn chính xác có hiểu rõ rất sâu, bởi vì Ngự Thú thành đã từng cùng Thần Thú Thiên Vực có vãng lai rất sâu.

- Ta hiểu được, ngươi nhất định biết bí mật này.

Long Kinh Tiên trời sinh Tiên mệnh, nàng cực kỳ nhạy cảm, nàng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ một hồi, không khỏi nhõng nhẽo cười nói.

Lý Thất Dạ mỉm cười không nói, bí mật ở trong đó, hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng nói cho ngoại nhân.

- Phu quân, người người đều nói, giữa vợ chồng không có bí mật gì đáng giấu, ngươi nói có đúng hay không?

Long Kinh Tiên lập tức kéo cánh tay của Lý Thất Dạ, một bộ nũng nịu. Bộ ngực sữa của nàng vô cùng nở nang, nhẹ nhàng vuốt ve, đó là dụ hoặc trí mạng.

Lý Thất Dạ lười biếng nhìn Long Kinh Tiên một chút, nhàn nhã nói ra:

- Tiểu nha đầu, đừng dụ hoặc ta, nếu không, ngươi sẽ rất thảm.

- Cái này gọi là dụ hoặc gì? Giữa vợ chồng chúng ta đánh là tình mắng là tiếu, đây không phải chuyện rất bình thường sao?

Long Kinh Tiên tựa như tiểu ma nữ, lúc này nàng vậy mà ôn nhu, nhu tình, giống như thật là một tiểu thê tử hiền tuệ.

Đối với Lý Thất Dạ cùng Long Kinh Tiên dạng liếc mắt đưa tình này, lão ba ba cùng Tứ Nhãn Long Kê mười phần cẩn thận, bọn hắn lạc hậu xa xa, không quấy rầy bọn hắn.

Lý Thất Dạ cười một tiếng, nói ra:

- Tiểu nha đầu, ngươi muốn gả cho ta, ta còn không muốn cưới ngươi.

- Ngươi…

Long Kinh Tiên không khỏi nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ, đây quả thực là tức chết nàng, nhưng mà, sau một khắc, nàng lại ôn nhu, thân mật kéo cánh tay Lý Thất Dạ, giống tiểu nữ nhân, ôn nhu nói ra:

- Coi như phu quân không cưới ta, ta cũng theo phu quân suốt đời.

- Không xấu hổ.

Lúc này Tiễn Vô Song lạnh lùng nhìn Long Kinh Tiên một chút, cười lạnh nói ra.

- Thôi đi, Tiễn Vô Song, ngươi ăn dấm liền trực tiếp nói a.

Long Kinh Tiên lập tức lườm Tiễn Vô Song một chút, nói ra:

- Bản cô nương biết ngươi là ghen ghét ta.

Nha đầu kia trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn, mới vừa rồi bộ dáng còn y như là chim non nép vào người, hiện tại lập tức liền nóng rát.

- Ngươi một cái nha đầu điên, có cái gì phải ghen tỵ.

Tiễn Vô Song lãnh ngạo vô cùng, khinh thường nói.

Long Kinh Tiên nhìn nhìn Tiễn Vô Song, sau đó lại nhìn Lý Thất Dạ một chút, nàng nhõng nhẽo cười, nói ra:

- Ha ha, ta hiểu được, Tiễn gia nha đầu, ta đã biết, ngươi là ưa thích Lý Thất Dạ, không, ngươi là muốn cùng ta đoạt lão công!

- Ai cùng loại nha đầu điên như ngươi nổi điên.

Tiễn Vô Song lạnh lùng lườm nàng một chút, lạnh lùng nói ra:

- Chỉ có dạng nha đầu điên như ngươi mới có thể nắm hắn gọi lão công.

- Nha, đừng không thừa nhận, bản cô nương ngửi được vị chua, chua chua.

Long Kinh Tiên nhìn thấy Tiễn Vô Song bộ dáng như vậy, nàng đắc ý nở nụ cười, cười đến nhánh hoa run rẩy, khuynh quốc khuynh thành, mười phần mê người.

Gặp nha đầu kia điên như vậy, Lý Thất Dạ cũng không khỏi cười khổ lắc đầu, hai mắt lập tức hỏa lạt lạt nhìn chằm chằm Long Kinh Tiên nói:

- Tiểu nha đầu, ngươi đừng cứ mãi lấy ta làm thương, nếu như ngươi thật muốn gả cho ta, buổi tối hôm nay ta liền đem ngươi xử!

Nói như vậy đủ trực tiếp, đủ nóng bỏng, đặc biệt là ở dưới ánh mắt nóng bỏng kia của Lý Thất Dạ, Long Kinh Tiên luôn luôn vô cùng lớn mật cũng không khỏi mặt nóng rát.

- Thế nào, dám hí người ta, vậy mà không dám thừa nhận.

Tiễn Vô Song gặp Long Kinh Tiên bộ dáng này, bỏ đá xuống giếng nói.

Long Kinh Tiên ưỡn bộ ngực sữa một cái, bộ ngực sữa của nàng vốn là cao vút trong mây, sóng cả mãnh liệt, khi nàng cố ý ưỡn một cái, cái kia càng khiến người ta nhìn kinh tâm động phách, dụ hoặc trí mạng.

Long Kinh Tiên trừng Tiễn Vô Song một chút, nóng rát nói ra:

- Ai nói ta không dám?

Nói xong, nàng lại nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ nói ra:

- Ta ra cho ngươi một cửa ải, nếu như ngươi có thể quá quan, ta gả cho ngươi.

- Là thi ngộ tính của ta đúng không.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Mặc dù nói, ngươi là một đại mỹ nữ, nhưng mà, muốn để ta đi tiếp thu khảo hạch của ngươi tới đón ngươi, rất xin lỗi, ta không hứng thú lắm. Thiếu gia ta không thiếu nữ nhân, ngươi hiểu không.

- Thối Thất Dạ…

Long Kinh Tiên lập tức bão nổi, hung hăng bóp cánh tay của Lý Thất Dạ, tức giận nói ra:

- Ngươi có phải nam nhân hay không, vậy mà ngay cả dạng khiêu chiến này cũng không dám đối mặt!

- Ngươi sợ cái gì, ứng chiến chứ.

Tiễn Vô Song cũng giật dây Lý Thất Dạ nói ra:

- Nha đầu kia còn có thể hơn được ngươi sao? Đem nàng làm là được.

- Hừ, Tiễn Vô Song, ngươi ít châm ngòi thổi gió, cũng ít đắc ý cho ta, nếu bản cô nương thật gả cho Lý Thất Dạ, ngươi phải gọi ta một tiếng Thiếu nãi nãi.

Long Kinh Tiên mười phần bá khí nói.

Tiễn Vô Song khinh thường nhìn nàng một cái, nói ra:

- Chờ ngươi có bản lĩnh trở thành thê tử của hắn rồi nói sau, bằng không thì, bớt ở chỗ này khoác lác.

- Uy, ngươi có dám khiêu chiến hay không.

Tiễn Vô Song lập tức hỏa lạt lạt nói với Lý Thất Dạ. Nàng bộ dáng như vậy, thật sự là dụ hoặc, thật sự là để cho người ta vì đó hồn tiêu.

Lý Thất Dạ cười nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Nha đầu, ta xưa nay không sợ khiêu chiến. Lấy ngươi cũng không phải việc khó gì, bất quá nha, thẳng thắn nói, vị trí Thiếu phu nhân này, không có phần của ngươi, nếu như ngươi muốn làm tiểu thiếp, ta có thể suy nghĩ một chút.

- Phi, khẩu khí thật lớn.

Long Kinh Tiên không khỏi xách bờ eo thon bé bỏng, một bộ dữ dằn, ngạo khí mười phần nói ra:

- Để bản cô nương làm tiểu thiếp? Cắt, bản cô nương cũng không tin thế gian còn có nữ nhân tốt hơn bản cô nương, luận dung mạo, bản cô nương mười phần tự tin, coi như là danh xưng Thạch Dược giới đệ nhất đại mỹ nữ Minh Dạ Tuyết, bản cô nương cũng tự tin không kém nàng, hừ, luận thiên phú, bản cô nương dám nói Thạch Dược giới thứ nhất, cái gì Diệp Khuynh Thành, đứng sang bên cạnh đi!

Nha đầu này đích thật là bá khí, bất quá, nàng nói cũng là lời nói thật, đơn thuần lấy dung mạo mà nói, nàng cũng chưa chắc kém Minh Dạ Tuyết, bất quá, nàng cùng Minh Dạ Tuyết hoàn toàn không phải cùng một loại người.

- Tiểu nha đầu, ngươi không rõ.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu nói:

- Đối với ta mà nói, dung mạo, đây chẳng qua là túi da mà thôi, về phần thiên phú, nói thật, ta cũng như nhau không quan tâm, người so với ngươi càng kinh tài tuyệt diễm, cũng có.

- Hừ, hừ, hừ, coi như ngươi nói lại có đạo lý, vậy thì thế nào.

Long Kinh Tiên bị tức đến nghiến răng, hừ lạnh nói ra:

- Hừ, ngươi cũng không có cái gì không tầm thường a, hừ, hừ, hừ, tựa như là người khác muốn đoạt gả cho ngươi.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Nha đầu, lời này cũng không phải ta nói, là chính ngươi nói. Lại nói, chỉ cần ta muốn cưới, tiên tử thần nữ, đó là theo ta chọn. Ta biết tiểu nha đầu ngươi tâm cao khí ngạo, nhưng ta so với ngươi càng tâm cao khí ngạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.