Đế Bá

Chương 1437: Tiên tử mê người



Chỉ có Lý Thất Dạ bất vi sở động, hắn chỉ là bình bình đạm đạm mà nhìn xem Mai Tố Dao, nói ra:

- Nha đầu, vì sao ngươi đến?

- Việc này vốn thuộc cơ mật, nhưng Lý huynh cũng không phải ngoại nhân. Nói cho Lý huynh cũng không sao.

Mai Tố Dao ưu nhã xuất trần, mặc dù vừa rồi có một chút thất thố, nhưng, lúc này nàng vẫn là duy trì phong thái xuất trần vô song.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, khoan thai nói ra:

- Ngươi coi ta là người một nhà, ta có phải là nên cảm thấy vinh hạnh hay không, hoặc là nói, nha đầu. Ta đem ngươi thu, làm nha đầu ấm giường, ngươi cảm thấy thế nào đây?

- Lý huynh, ngươi tha Tố Dao đi được không?

Mai Tố Dao cười khổ một tiếng, thanh âm mềm mại. Hạ thấp tư thái, nói ra:

- Lần trước là Tố Dao lỗ mãng, đắc tội Lý huynh, nếu Lý huynh vẫn trách cứ Tố Dao, cái kia Tố Dao nguyện ý bị phạt là được.

Lúc này, Mai Tố Dao hạ thấp tư thái, một bộ mềm mại sở sở, bất kỳ nam nhân nào nhìn đều sẽ sinh lòng thương xót. Đặc biệt là tuyệt thế mỹ nữ như Mai Tố Dao, dạng tiên tử xuất trần như nàng nói một câu "Nguyện ý bị phạt", như vậy, một câu như vậy đối với bất kỳ nam nhân nào mà nói, là quá có sức hấp dẫn, mặc kệ là nam nhân thế nào, đều sẽ lập tức bị chinh phục!

- Khó lường!

Nhìn lấy lúc này Mai Tố Dao yếu thế, Lý Thất Dạ cũng khen một tiếng, nói ra:

- Nha đầu, có lẽ ngươi không có tài tình như Tụ Thủy Tiên Đế, nhưng mà, ngươi có một khỏa linh lung tâm, chỉ sợ Tụ Thủy Tiên Đế lúc tuổi còn trẻ cũng không bằng a.

Lý Thất Dạ khen một tiếng như thế, Mai Tố Dao đứng dậy, đối với Lý Thất Dạ khom khom, nói ra:

- Có thể được Lý huynh khen ngợi như thế, để Tố Dao mừng rở không thôi, có thể được Lý huynh đem Tố Dao cùng tổ sư so sánh, Tố Dao cảm thấy đã đủ.

- Được rồi, nha đầu, thủ đoạn của ngươi đích thật là khó lường, nể tình lần này ngươi biết tiến thối như thế, ta cũng sẽ không làm khó dễ ngươi.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát tay nói ra.

Sau khi Mai Tố Dao ngồi xuống, tư thái vẫn là xuất trần như tiên, bất luận nhìn thế nào đều để người ưa thích.

- Không dối gạt Lý huynh, lần này Tố Dao xuôi nam, chính là vì Táng Phật cao nguyên mà đến.

Mai Tố Dao ôn nhu cao nhã, cố ý hạ thấp tư thái của mình, nói ra:

- Theo chư lão tông môn ta phỏng đoán, lần này Táng Phật cao nguyên tất có người phi thăng.

- Phi thăng?

Nghe nói như thế, Diệp Sơ Vân ở bên cạnh cũng không khỏi vì đó giật nảy cả mình, nói ra:

- Phi thăng trong truyền thuyết sao?

Mai Tố Dao nhẹ nhàng gật đầu, nói ra:

- Đúng vậy, hơn nữa, lần này phi thăng chỉ sợ không chỉ một người, lần này phi thăng nói không chừng có người thứ hai thậm chí là người thứ ba.

- Truyền thuyết phi thăng không phải so với trở thành Tiên Đế còn khó hơn sao?

Nghe được Mai Tố Dao nói, Diệp Sơ Vân cũng vô cùng giật mình nói ra. Liên quan tới truyền thuyết phi thăng nàng cũng đã được nghe nói, nhưng không nghĩ tới mình ở một thế này có khả năng gặp được.

- Cái này cũng không nhất định.

Mai Tố Dao nhẹ nhàng lắc đầu nói ra:

- Liên quan tới phi thăng, không có đơn giản như vậy, trong này dính tới bí mật của Táng Phật cao nguyên. Việc phi thăng này, đối với có ít người mà nói, nói đến khó, cũng khó, nói đến dễ, cũng dễ.

Đối với phi thăng, không có người so với Lý Thất Dạ hiểu rõ càng nhiều, hắn cũng không cảm thấy hứng thú, hắn đối với Táng Phật cao nguyên cảm thấy hứng thú chính là những vật khác. Lý Thất Dạ nhìn lấy Mai Tố Dao, nói ra:

- Nha đầu, ngươi còn có những lời khác không nói ra đi, chỉ là phi thăng có thể để ngươi coi trọng như vậy sao? Ngươi đã đến chân truyền, bình thường phi thăng hấp dẫn không được ngươi.

- Lý huynh chính là thần mục như đuốc, sự tình gì cũng không thể gạt được hai mắt của Lý huynh.

Mai Tố Dao phong thái mê người, nói ra:

- Lần này phi thăng nói không chừng cùng Trường Hà tông ta có chỗ quan hệ, lần này Tố Dao đến đây, là hy vọng có thể được chân giải, chuyện này đối với Tố Dao có chỗ ích lợi.

- Trường Hà tông a…

Lý Thất Dạ không khỏi híp hai mắt một cái, tinh tế suy nghĩ một chút, trăm ngàn vạn năm đến nay Trường Hà tông có người nào vào Táng Phật cao nguyên đây? Nếu có thể phi thăng lại có người nào đây?

- Nói như vậy, một đám lão đầu tử Trường Hà tông các ngươi đã biết là ai muốn phi thăng.

Lý Thất Dạ lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Mai Tố Dao nhẹ nhàng lắc lắc trán, nói ra:

- Không dối gạt Lý huynh, ta cũng không biết. Lý huynh cũng cần phải biết, một khi vào Táng Phật cao nguyên, chẳng khác nào vứt bỏ hết thảy, mặc dù nói, trăm ngàn vạn năm đến nay, Trường Hà tông chúng ta cũng không ít tiền bối vào Táng Phật cao nguyên, nhưng mà, chưa từng có tin tức truyền về.

- Lần này liên quan tới phi thăng, cũng chỉ là chư lão trong tông môn phỏng đoán mà thôi, không dám có cam đoan tuyệt đối.

Mai Tố Dao nghiêm túc nói ra:

- Bởi vì lần này can hệ trọng đại, cho nên Tố Dao tự mình đến một chuyến.

- Phi thăng nha…

Lý Thất Dạ chỉ là nở nụ cười, đối với việc này cũng không chú ý, đối với hắn mà nói, coi như là phi thăng lưu lại chân giải cũng coi như không là cái gì.

- Lý huynh không hứng thú?

Mai Tố Dao từ trong thần thái của Lý Thất Dạ đọc lên một chút đồ vật, không khỏi nói ra.

Lý Thất Dạ bộ dáng không quan trọng, chỉ là cười cười, nói ra:

- Phi thăng mà thôi, không có gì ghê gớm lắm, ta không cần vật như chân giải, nếu như ta cần, không cần chờ tới bây giờ.

- Chẳng lẽ Lý huynh không muốn lên Lạn Đà tự nhìn một chút?

Mai Tố Dao êm ái nói ra.

Khi nàng nói chuyện trở nên nhu hòa, để cho người ta không khỏi toàn thân rã rời, nữ tử giống như tiên tử như nàng, thời điểm ngẫu nhiên lộ ra loại ôn nhu này, coi như là băng tinh lại rét lạnh cũng sẽ hòa tan, coi như là ý chí sắt đá cũng mềm hoá.

- Lạn Đà tự.

Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra tiếu dung, đối với hắn mà nói, nhập Lạn Đà tự lại có gì khó, đối với người khác mà nói, nhập Lạn Đà tự là khó như lên trời, nhưng mà, đối với hắn mà nói, nhập Lạn Đà tự liền là một bữa ăn sáng.

Lúc này, Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, nhìn lấy Mai Tố Dao, nói ra:

- Nha đầu, phải nói là ngươi muốn trèo lên Lạn Đà tự đi.

Mai Tố Dao cũng không có bị vạch trần xấu hổ, nàng vẫn là tự tại tùy tâm, nói ra:

- Không dối gạt Lý huynh, Tố Dao đích thật là muốn trèo lên Lạn Đà tự một lần!

Nói đến đây, Mai Tố Dao thản nhiên nghênh tiếp ánh mắt của Lý Thất Dạ, không có che giấu, thản nhiên tự tại, nói ra:

- Hôm nay ngẫu nhiên gặp Lý huynh, trong lòng Tố Dao có một ý nghĩ, muốn cùng Lý huynh liên thủ, cùng trèo lên Lạn Đà tự.

- Cùng ta liên thủ?

Lý Thất Dạ nhìn lấy Mai Tố Dao, nở nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Nha đầu, ngươi quá coi thường Lý Thất Dạ ta, nếu Lý Thất Dạ ta muốn lên Lạn Đà tự, không cần cùng bất luận kẻ nào liên thủ. Chỉ cần ta quyết tâm đi lên, quản chi là Lạn Đà tự sâu như hãn hải, Lý Thất Dạ ta cũng tới đi tự do!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.