Đế Bá

Chương 1454: Nhập Thánh Thành (1)



Chính là bởi vì Xích Tử Tiên có chỗ dựa dạng này, Tư Viên Viên mới không có khả năng tiến vào hoàng thất đào tạo sâu. Trên thực tế, tại Xích Dạ quốc cũng có lão tổ muốn trọng điểm bồi dưỡng, chỉ tiếc, Tư Viên Viên đối với Xích Tử Tiên uy hiếp quá lớn. Hiện tại Tư Viên Viên đã trực tiếp tạo thành uy hiếp đối với Xích Tử Tiên, chớ nói chi là Tư Viên Viên tu luyện Đế thuật. Nếu như Tư Viên Viên thật là tu luyện Đế thuật, một khi nàng cường đại lên, như vậy hẳn là nàng chấp chưởng quyền hành Xích Dạ quốc!

Cho nên, lão tổ mạch của Xích Tử Tiên thậm chí là bác bỏ quyết định Tư Viên Viên tiến vào hoàng thất đào tạo, cái này khiến Xích Dạ quốc cho dù có lão tổ muốn trọng điểm bồi dưỡng nàng, cũng không cách nào cự tuyệt áp lực đến từ mạch Xích Tử Tiên.

- Đi thôi, tiến Thánh Thành.

Lý Thất Dạ nói với Tư Viên Viên:

- Chỉ cần ta ở đây, thiên địa rộng lớn, vạn đạo bằng phẳng, cái gì Bạo Phong Thần, ta còn không có để ở trong mắt.

Nói xong hướng bên ngoài cốc đi đến.

Tư Viên Viên nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nàng đành phải đi theo Lý Thất Dạ. Nàng cũng không biết theo sau Lý Thất Dạ đây là đúng hay sai, đối với nàng mà nói, không có quá nhiều lựa chọn, hơn nữa, nàng không cam tâm phí thời gian như vậy xuống dưới!

Thánh Thành, toà thành trì cổ lão này lưng tựa Phục Long Sơn, ở trước Phục Long Sơn to lớn, quản chi là Thánh Thành khổng lồ cũng lộ ra vẻ nhỏ bé.

Bước vào Thánh Thành, để cho người ta cảm nhận được nơi này phồn hoa. Phóng nhãn toàn bộ Thánh Thành, chính là người đông nghìn nghịt, lâu vũ vô số, vạn trượng hồng trần, để cho người ta vì đó lưu luyến quên về.

Có thể nói, Thánh Thành được xưng tụng cổ thành lớn nhất Nam Xích Địa, ở chỗ này, tụ tập lượng lớn tu sĩ cùng phàm nhân! Hơn nữa, phàm nhân nơi này hoàn toàn là quen thuộc tu sĩ phi thiên độn địa, dù bên người có một tu sĩ cưỡi một đầu cự mãng đi qua, phàm nhân cũng sẽ không cảm thấy giật mình ngoài ý muốn.

Mặc dù nói, Nam Xích Địa cũng không phải là Nhân tộc khởi nguyên chi địa, Thánh Thành cũng không phải Khởi Nguyên chi thành của Nhân tộc, nhưng mà, theo ghi chép, Thánh Thành lại là một trong những địa phương tụ tập Nhân tộc nhiều nhất, hơn nữa cũng là một trong những căn cứ cổ xưa nhất Nhân tộc.

Ở bên trong Thánh Thành, cổ lão thế gia Nhân tộc, gia tộc lánh đời có thể nói là nhiều vô số kể, lịch đại tới nay, từ Thánh Thành đi ra đại nhân vật cũng là đếm không rõ. Thậm chí từng có rất nhiều Tiên Đế cùng Thánh Thành có quan hệ hoặc nhiều hoặc ít.

Từ thời đại Chư Đế bắt đầu, Thánh Thành tụ tập nhiều nhất là Nhân tộc. Về sau theo thời gian chuyển dời, các tộc như Huyết tộc, Yêu tộc… lúc này mới chậm rãi tụ tập tại Thánh Thành.

Lý Thất Dạ mang theo Tư Viên Viên bước vào Thánh Thành, vạn trượng hồng trần đập vào mặt để cho người ta có cảm giác không giống nhau, nhìn lấy trên đường người đến người đi, nhìn lấy dòng người nhốn nháo rộn ràng, lập tức để cho người ta có một loại cảm giác rục rịch, để cho người ta cảm nhận được hồng trần dụ hoặc, để cho người ta cảm nhận được sức sống của hồng trần.

Mỗi khi đi vào Thánh Thành, trong lòng Lý Thất Dạ cũng không khỏi hơi xúc động, hắn không khỏi lầm bầm nói ra:

- Đây là một tòa cổ thành tràn đầy sức sống. Về tới đây, để cho người ta luôn luôn cảm giác tuổi trẻ.

Tư Viên Viên thực sự không phải là lần đầu tiên tới Thánh Thành. Nhưng mà, bước vào Thánh Thành, y nguyên khiến người ta cảm thấy tòa cổ thành này mị lực, tràn đầy sức sống, tràn đầy bí mật, ở chỗ này, có quá nhiều không biết để cho người ta đi thăm dò!

Tại Thánh Thành, không chỉ là có ốc xá lâu vũ của phàm nhân ở. Còn có rất nhiều đình viện thế gia cổ lão, những thế gia cổ lão này thậm chí cổ lão đến cùng Thánh Thành ngang tuổi, Thánh Thành xây bao lâu, những đình viện cổ lão này liền xây bấy lâu.

Thậm chí, ở bên trong Thánh Thành, có sơn nhạc chìm nổi, có bảo điện lơ lửng, một tòa cổ thành dạng này, nhất định là một khối bảo địa.

Chính là một khối bảo địa như vậy, có rất nhiều môn phái truyền thừa muốn đóng giữ Thánh Thành, nhưng mà. Trăm ngàn vạn năm đến nay, có rất ít đại giáo môn phái, đế thống tiên môn có thể chen chân vào bên trong Thánh Thành. Đặc biệt là rất nhiều môn phái truyền thừa của Huyết tộc, Yêu tộc trừ Nhân tộc, muốn ở Thánh Thành có được một chỗ cắm dùi cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Chỉ có trải qua, rất nhiều môn phái mới có thể minh bạch, ở một mức độ rất lớn, Thánh Thành đã bị những cổ lão thế gia lánh đời bên trong Thánh Thành kia canh gác, những môn phái truyền thừa khác là rất khó tiến đến.

- Chúng ta đi Hổ Khâu…

Sau khi tiến vào Thánh Thành, Lý Thất Dạ nói với Tư Viên Viên.

Tư Viên Viên ngoài ý muốn, nói ra:

- Đi Hổ Khâu? Chẳng lẽ công tử là muốn thử kỳ ngộ một lần?

Đối với nàng mà nói, Lý Thất Dạ tràn đầy thần bí, nhưng Lý Thất Dạ thần bí, lại tựa hồ là không gì làm không được.

- Không, là hẹn bằng hữu.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

- Đương nhiên, thử kỳ ngộ một chút cũng không sao.

Tư Viên Viên không còn hỏi đến, chỉ là yên lặng đi theo phía sau Lý Thất Dạ. Bất quá, Lý Thất Dạ quay đầu nhìn nàng một cái, nói ra:

- Ngươi đi qua Lôi Tháp chưa?

- Đi qua một lần.

Tư Viên Viên nhẹ nhàng gật đầu nói ra:

- Đi theo một vị lão tổ, nhưng, chưa trèo lên đỉnh tháp.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

- Lôi Tháp nha, đó thật là một nơi tốt, không thể không nói, năm đó Xích Dạ Tiên Đế quá thông minh, hậu đại của hắn Trần Huyết Tiên Đế cũng kế thừa ưu điểm của tổ tiên, bỏ ra vô số tâm huyết, Xích Dạ quốc các ngươi rốt cục có thể ở Thánh Thành dừng chân, để Lôi Tháp thành sản nghiệp của Xích Dạ quốc.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, nói ra:

- Nếu như ngươi muốn lên đỉnh tháp nhìn xem, ta mang ngươi đi lên xem một chút, để ngươi gặp thiên địa chi diệu, để ngươi gặp cổ chi huyền kỳ một lần!

Tư Viên Viên há miệng muốn nói, nhưng lại ngậm miệng lại, qua một hồi lâu, nàng chậm rãi nói ra:

- Ta cũng không muốn trèo lên đỉnh tháp, đối với ta mà nói, nhập qua Lôi Tháp đã đủ hài lòng.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

- Ta minh bạch tâm tư của ngươi, ngươi là không hy vọng ta với Xích Dạ quốc các ngươi có xung đột, hoặc là nói, ngươi không hy vọng đệ tử Xích Dạ quốc các ngươi chết trong tay ta.

Tư Viên Viên há miệng muốn nói, nhưng dừng lại, nàng do dự một chút, nhìn lấy Lý Thất Dạ, nói ra:

- Xích Dạ quốc ta là một môn song đế, tại Nam Xích Địa cũng là đế thống tiên môn tiếng tăm lừng lẫy.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, khe khẽ lắc đầu, nói ra:

- Ta minh bạch ý tứ của ngươi, ngươi là cảm thấy ta khoác lác. Một môn song đế, vậy coi như cái gì, môn phái bị diệt trong tay ta đã không biết bao nhiêu.

Theo Tư Viên Viên, thần thái của Lý Thất Dạ không giống như là khoác lác, cái này để cho nàng cảm thấy kỳ quái, vì cái gì một người mở miệng nói liền có thể diệt một môn song đế, lại yên lặng vô danh như thế đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.