Đế Bá

Chương 1601: Khô phong tôn giả (2)



Liên quan tới sự tình của Nam Thiên Thiếu Hoàng, Khô Phong Tôn Giả cũng đã được nghe nói, nhưng mà, trong lòng của hắn xem thường, hắn thấy, Nam Thiên Thiếu Hoàng đạo hạnh quá thấp, đạo tâm không kiên, Phật pháp có thể đem hắn mê hoặc, loại tiểu bối này, thật sự là quá yếu.

- A Di Đà Phật…

Lúc này, Lý Thất Dạ hợp thành chữ thập, trong nháy mắt, vô lượng phật quang từ toàn thân hắn nở rộ, trong chớp mắt này, trên người hắn nở rộ phật quang chiếu rọi khắp nơi.

Ở thời điểm này, vô cùng vô tận phật quang chiếu sáng thiên địa, phật âm từ trên trời rơi xuống, sinh Kim Liên, thiên hoa loạn trụy, lúc này, phật vận vô cùng cường đại luật động lên toàn bộ Táng Phật cao nguyên, Lý Thất Dạ hóa thành một tôn Phật Chủ.

- Đi…

Thời điểm Lý Thất Dạ nói Phật hiệu, rất nhiều người đều cảm thấy không ổn, trong nháy mắt trốn xa, không nguyện ý tới gần Lý Thất Dạ, để miễn cho bị Phật pháp của hắn chi phối.

Ở bên trong phật quang vô cùng vô tận, Khô Phong Tôn Giả trong nháy mắt bị dìm ngập, ở bên trong phật vận vô cùng cường đại luật động, cả người Khô Phong Tôn Giả cứng đờ, hắn lập tức chìm vào phật hải, bên trong phật hải vô tận của Táng Phật cao nguyên, quản chi hắn là một Đại Hiền, tại thời khắc này cũng thân bất do kỷ, trong nháy mắt bị độ hóa.

- Ma giả, nghiệp chướng nặng nề, nên tru!

Lúc này, Lý Thất Dạ miệng phun chân ngôn, phật chỉ hạ xuống, phật âm trận trận, nói ra:

- Đi, kim cương phục ma.

- Thiện tai, thiện tai.

Sau khi Lý Thất Dạ hạ xuống phật chỉ, Khô Phong Tôn Giả vậy mà hợp thành chữ thập, sau đó xoay người rời đi, trong nháy mắt biến mất ở chân trời.

Phật quang của Lý Thất Dạ biến mất, hắn lại khôi phục bộ dáng bình thường như vừa rồi, tựa hồ, vừa rồi cái kia bất quá là ảo giác của mọi người mà thôi.

- Cứ như vậy?

Nhìn thấy Khô Phong Tôn Giả rời đi, có người không khỏi có chút thất vọng, mọi người còn tưởng rằng Khô Phong Tôn Giả sẽ tự sát, nghĩ đến Phật pháp của Tà Phật cũng bất quá như thế.

- Không, không chỉ như vậy.

Lúc này, có Đại Hiền trông về Phật thành phía xa thì thào nói.

- A…

Ngay lúc này, Phật thành vang lên kêu thảm, tại chỗ ở của Phi Thiên Thánh Nữ, máu tươi bắn tung tóe, sau khi Khô Phong Tôn Giả trở về, đối với người bên cạnh Phi Thiên Thánh Nữ đại khai sát giới!

- Xảy ra chuyện!

Có người xa xa nhìn thấy Phật thành động tĩnh, lập tức chạy về Phật thành xem náo nhiệt, không ít cường giả cũng nhao nhao mở thiên nhãn, muốn xem là chuyện gì xảy ra.

- Khô phong, ngươi điên rồi sao!

Rốt cục, Khô Phong Tôn Giả giết chóc kinh động đến Đại Hiền bên người Phi Thiên Thánh Nữ, có Đại Hiền cuồng hống một tiếng, lập tức ngăn cản Khô Phong Tôn Giả.

Oanh oanh oanh…

Trong lúc nhất thời, trời đất quay cuồng, Đại Hiền ở giữa quyết đấu trong nháy mắt đánh đến trên bầu trời, phá vỡ thiên khung, bảo binh phanh đụng, tinh hỏa bắn tung tóe chiếu sáng thiên không.

- A…

Cuối cùng, một tiếng hét thảm vang lên, Khô Phong Tôn Giả rốt cục bị Đại Hiền bên người Phi Thiên Thánh Nữ ám sát, một trận phong ba quỷ dị lúc này mới hạ màn.

Bên hồ lớn, rất nhiều giáo chủ Đại Hiền đều xa xa nhìn thấy, lúc này, đám người rùng mình, nhao nhao nhìn về phía Lý Thất Dạ.

Tại thời khắc này, không ít người giống như là thuỷ triều lui lại, cùng Lý Thất Dạ duy trì khoảng cách đầy đủ.

Nếu như nói, Lý Thất Dạ lấy Phật pháp độ hóa đám người Nam Thiên Thiếu Hoàng, vậy chỉ có thể nói đám người Nam Thiên Thiếu Hoàng còn trẻ, đạo hạnh nông cạn, đạo tâm không kiên.

Nhưng mà, Đại Hiền như Khô Phong Tôn Giả, vừa đối mặt, liền bị Lý Thất Dạ độ hóa, vậy liền quá kinh khủng. Nếu như Lý Thất Dạ xuất thủ độ hóa chúng sinh, cái kia không phải là có thể trong nháy mắt độ hóa vô số cường giả!

Nghĩ đến hạ tràng giống như Khô Phong Tôn Giả, rất nhiều người là mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, không dám tới gần Lý Thất Dạ, theo bọn hắn nghĩ, Lý Thất Dạ so với ác ma còn đáng sợ hơn.

Lúc này, đám người Cơ Không Vô Địch cũng là sắc mặt nghiêm túc, Tà Phật đáng sợ, lại một lần nữa phá vỡ dự liệu của bọn hắn! Tà Phật so với bọn hắn tưởng tượng còn muốn đáng sợ.

Coi như Chiến Sư lấy đạo tâm kiên định mà xưng, hắn cũng không có nắm chắc, nếu Tà Phật thật muốn độ hóa hắn, hắn cũng không xác định mình có thể giữ vững đạo tâm hay không!

Lý Thất Dạ chỉ là cười nhạt một tiếng, hắn nắm giữ chân lý của Táng Phật cao nguyên, ở chỗ này, hắn có thể chấp chưởng hết thảy Phật pháp, tại Táng Phật cao nguyên, trừ khi là tồn tại trong phật hải kia xuất thủ, nếu không, ai đến hắn cũng có thể dùng Phật pháp trấn áp độ hóa!

Lúc này, không ít người cách Lý Thất Dạ xa xa, rất nhiều người đều sợ hãi nhìn lấy Lý Thất Dạ, nhìn thánh tăng trước mắt không giống hòa thượng này, trong nội tâm cũng không khỏi run rẩy.

Mặc dù mọi người đều biết Táng Phật cao nguyên Phật pháp đáng sợ, mọi người đều biết Linh Sơn độ hóa, nhưng mà, dưới tình huống bình thường, thánh tăng hoặc Bồ Tát của Linh Sơn thập bát tự là sẽ không chủ động đi độ hóa người khác.

Hiện tại, Lý Thất Dạ là một Bồ Tát du đãng bên ngoài Linh Sơn, có thể một câu độ hóa Đại Hiền, loại tồn tại này, bất kể là ai gặp được đều sẽ sợ hãi, đều sẽ rùng mình, coi như là Đại Hiền cũng muốn cách người như vậy xa xa.

Mặc dù những tuyệt thế thiên tài như Cơ Không Vô Địch không có tránh né, vẫn đứng ngạo nghễ ở nơi đó, nhưng mà, lúc này, thần thái của bọn hắn cũng rất ngưng trọng, một câu độ hóa Đại Hiền, dù đối với những tuyệt thế thiên tài như bọn hắn tới nói, Lý Thất Dạ cũng quá nguy hiểm.

- Uy, ngươi đây là mượn lực lượng của Táng Phật cao nguyên, hay là lực lượng của chính ngươi?

Lúc này Băng Ngữ Hạ nhìn lấy Lý Thất Dạ, có mấy phần tò mò nói ra.

Lý Thất Dạ nhìn lấy Băng Ngữ Hạ, lộ ra tiếu dung nói:

- Cái này có trọng yếu không? Chỗ ta ở, khắp nơi là phật thổ, ta nói, câu câu là Phật pháp, nơi ta đi, Kim Cương Bồ Tát đều là tùy tùng. Ta chấp Phật pháp, ta chưởng Phật đạo, ta truyền đạo, thiên hạ đều là phật tử.

Lời này nghe cuồng vọng tự đại, đây quả thực là đem mình làm thành Phật Chủ, nhưng mà, giờ khắc này, không có người sẽ cảm thấy Tà Phật trước mắt này là cuồng vọng tự đại, ngược lại cảm thấy Tà Phật trước mắt rất kinh khủng.

- Ta cũng muốn thử phật đạo của ngươi một chút.

Băng Ngữ Hạ kích động, không che giấu khiêu chiến của mình chút nào.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Nha đầu, ta không hứng thú độ ngươi. Coi như độ ngươi, tác dụng cũng không lớn, ngươi Tiệt Thiên chi đạo, không thích hợp Phật gia chi đạo.

Lý Thất Dạ lời này vừa rơi xuống, sắc mặt Băng Ngữ Hạ lập tức ngưng tụ, thần thái nghiêm một chút, một đôi tú mục trong nháy mắt phun ra nuốt vào lấy thần quang nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, bởi vì người biết Tiệt Thiên chi đạo của nàng ít càng thêm ít, đây là nàng từ Tiệt Thiên Bi ngộ ra đồ vật. Hiện tại Tà Phật trước mắt này cho tới bây giờ chưa thấy qua, vậy mà một ngụm nói toạc ra Tiệt Thiên chi đạo của nàng, này làm sao không cho nàng thần thái nghiêm nghị đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.