Đế Bá

Chương 1686: Lựa chọn (1)



Tà Nhãn Đế sầm mặt lại, hừ lạnh một tiếng, mặc dù không phục, nhưng không thể không thừa nhận, nếu như Lý Thất Dạ thật muốn hút khô đế thế của hắn, hắn liền mất đi hết thảy, từ một tên lính quèn bắt đầu lần nữa.

- Các ngươi không nên quên, ta là có thể tùy tâm tiến đến, cũng có thể tùy tâm ra ngoài.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói.

- Đối với Táng Phật cao nguyên, đối với lão hòa thượng kia, ta so với các ngươi hiểu rõ hơn, ta đã gặp qua hắn, hắn đã có chuẩn bị tùy thời chiến một trận!

Lúc này, bọn người Tà Nhãn Đế cũng không khỏi nhìn nhau một chút, nếu như nói, Táng Phật cao nguyên thực tình chuẩn bị khai chiến, đây đối với bọn hắn mà nói, thời gian không chờ ta, trước kia, bọn hắn nhiều nhất chính là thời gian, hiện tại lập tức trở nên thời gian cấp bách.

- Không biết Chiến Đế có gì chỉ giáo?

Nhất Hiệt Đế mở miệng nói.

Lý Thất Dạ nhìn lấy ba người bọn họ, chậm rãi nói ra:

- Lần này đến, ta chính là cùng các ngươi thương lượng chuyện này, Chúng đế chi quốc của ta, có thể cùng tam đại đế quốc của các ngươi liên thủ, cùng nhau đạp vào Chinh Đồ.

- Cùng nhau liên thủ?

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, bọn người Tà Nhãn Đế cũng không khỏi tim đập thình thịch, Chúng đế chi quốc cường đại, bọn hắn là nhất thanh nhị sở, huống chi, Chúng đế chi quốc có đế vương kim là nhiều đến có thể hù chết người.

- Bất quá, thiên hạ không có cơm trưa miễn phí.

Lý Thất Dạ nhìn lấy ba vị Đế Hoàng, chậm rãi nói ra:

- Đạp vào Chinh Đồ, Chúng đế chi quốc chúng ta có thể mang hộ các ngươi một đoạn đường, nhưng, ta có điều kiện.

- Điều kiện ra sao?

Nghe Lý Thất Dạ nói, Tà Nhãn Đế nhìn lấy Lý Thất Dạ, thần thái cẩn thận.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

- Điều kiện của ta rất đơn giản, ta muốn ba đế quốc các ngươi làm tiên phong!

- Nói tới nói lui, là muốn chúng ta làm pháo hôi.

Tà Nhãn Đế hừ lạnh một tiếng, nói ra:

- Chúng ta làm tiên phong cho ngươi, Chúng Đế Chi Quốc các ngươi là ngư ông đắc lợi, chuyện như vậy, chúng ta là sẽ không làm.

Lý Thất Dạ chỉ lạnh lùng nhìn Tà Nhãn Đế một chút, nói ra:

- Tà Nhãn, bao nhiêu năm qua đi, ngươi đã sống bao nhiêu năm tháng rồi? Ánh mắt của ngươi vẫn thiển cận như vậy, những tuế nguyệt ngươi sống này, thật sự là sống vô dụng rồi.

- Ngươi…

Bị Lý Thất Dạ lạnh lẽo nhìn như thế, Tà Nhãn Đế lập tức giận dữ, không khỏi đứng lên, nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ.

- Mọi người dĩ hòa vi quý, dĩ hòa vi quý.

Nhất Hiệt Đế vội hoà giải nói:

- Mọi người tụ tập cùng một chỗ, cũng không phải chuyện dễ dàng, có chuyện gì, chúng ta có thể ngồi xuống hảo hảo thương lượng, làm gì hai ba câu liền trở mặt?

Tà Nhãn Đế hừ lạnh một tiếng, mặc dù bất mãn, nhưng vẫn là ngồi xuống.

Lý Thất Dạ nhìn lấy bọn người Nhất Hiệt Đế, nói ra:

- Đạp vào Chinh Đồ, tứ đại đế quốc liền trên cùng một con thuyền, mọi người là đồng tâm hiệp lực, không có pháo hôi hay không pháo hôi gì. Các ngươi có Chúng Đế Chi Quốc của ta làm hậu thuẫn, mới có thể để cho đế quốc các ngươi an toàn hơn! Ở trên Chinh Đồ, chỉ có hậu thuẫn cường đại như Chúng Đế Chi Quốc, mới có thể để cho các ngươi tránh lo âu về sau.

- Không phải ta xem nhẹ các ngươi, coi như tam đại đế quốc các ngươi liên thủ, các ngươi cảm thấy tam đại đế quốc các ngươi có mấy phần chắc chắn vượt qua? Lại nói, tam đại đế quốc các ngươi liên thủ, đế vương kim trong tay các ngươi đầy đủ sao?

Nói đến đây, Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn bọn hắn.

- Chúng ta liên thủ, cũng không phải không thể, nhưng mà, Chúng Đế Chi Quốc cường đại, đây là sự tình chúng ta biết rõ, nếu Chiến Đế không thể bảo hộ cho chúng ta. Chúng ta lại như thế nào tin được Chúng Đế Chi Quốc các ngươi đây?

Bách Thắng Đế không khỏi trầm ngâm nói.

- Bách Thắng a Bách Thắng.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, lắc đầu nói ra:

- Ánh mắt của các ngươi, vĩnh viễn là thiển cận như vậy. So với những đại đế phía trước, các ngươi vẫn là có khoảng cách không nhỏ, đó cũng không phải nói, các ngươi không đủ cường đại, mà là nói, ánh mắt của các ngươi. Kiến thức của các ngươi, quá nhỏ hẹp. Điểm này cũng không trách các ngươi, dù sao, mấy đại đế đời trước, đều là từ bên người Đế Chủ đi ra, bọn hắn so với các ngươi biết được càng nhiều, hiểu được càng nhiều!

Lý Thất Dạ nhìn lấy bọn người Bách Thắng Đế, nói ra:

- Ánh mắt của các ngươi, một mực dừng lại ở trên một mẫu ba phần đất kia. Đối với các ngươi mà nói, các ngươi chính là muốn bảo trụ đế vị của các ngươi. Bảo trụ đế quốc của mình.

- Các ngươi cảm thấy Chúng Đế Chi Quốc của ta có khả năng động thủ với các ngươi, hoặc là nói, đoạt tài nguyên của các ngươi.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

- Nếu như ta thật muốn động thủ với các ngươi, cần dùng tới hiện tại sao? Năm đó thời điểm Chúng Đế Chi Quốc của ta cùng mấy đời đế quốc trước ngang hàng, các ngươi chẳng qua là tiểu quốc mà thôi. Ở đời sau, nếu như ta muốn nhất thống Đế Cương, vậy cũng không phải việc khó gì!

- Vì cái gì ta không có nhất thống Đế Cương, lời nói không khách khí, điểm ấy thiên địa, còn dung không được ta. Đối với chút quyền thế ấy, ta căn bản không có hứng thú. Nếu như ta thực tình luyến quyền, còn đến phiên tam đại đế quốc các ngươi quật khởi sao?

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn lấy bọn người Nhất Hiệt Đế, lạnh giọng nói ra:

- Đối với ta mà nói, chút quyền thế của các ngươi, không đáng giá được nhắc tới.

Lý Thất Dạ nói lại ngạo lại cuồng, nhưng mà, lần này ngay cả Tà Nhãn Đế cũng không có lên tiếng phản đối.

- Chúng Đế Chi Quốc nguyện cùng tam đại đế quốc của các ngươi liên thủ, ta chỉ là hi vọng mọi người có thể vượt qua Chinh Đồ, chỉ đơn giản như vậy.

Lý Thất Dạ nhìn lấy bọn hắn, lạnh lùng nói ra:

- Nếu như ta muốn đánh ý định gì, ta đối với tam đại đế quốc các ngươi có mưu đồ gì, ta cần đùa nghịch thủ đoạn sao? Trăm vạn thiết kỵ của Chúng Đế Chi Quốc ta trực tiếp phát binh liền có thể, không bao lâu, trăm vạn thiết kỵ của ta liền có thể bình định tam đại đế quốc các ngươi!

Trong lúc nhất thời, ba người Tà Nhãn Đế bắt đầu trầm mặc, mặc dù bọn hắn không tình nguyện, nhưng mà, không thể không thừa nhận, Chúng Đế Chi Quốc đích thật là có được thực lực như vậy.

Trầm mặc rất lâu sau, lên tiếng trước nhất chính là Nhất Hiệt Đế, hắn chậm rãi nói:

- Đế quốc của ta, nguyện ý cùng Chúng Đế Chi Quốc liên thủ, cộng đồng đạp vào Chinh Đồ.

- Nếu thời gian không chờ ta, vậy liền lên Chinh Đồ đi, đây là kết cục của chúng ta.

Bách Thắng Đế nói:

- Đế quốc của ta cũng nguyện ý cùng lên đường.

Sau một lúc lâu, Tà Nhãn Đế trầm giọng nói:

- Vậy coi như có một phần của đế quốc ta.

- Rất tốt, đây là cử chỉ sáng suốt.

Lý Thất Dạ gật đầu nói:

- Hi vọng mọi người cùng nhau vượt qua gian nan, mặc kệ bờ bên kia là cái gì chờ chúng ta, chí ít, chúng ta là dũng cảm tiến tới!

Song phương đàm thương tốt, tứ đại đế quốc liền định ra hiệp nghị, cộng đồng liên thủ đạp vào Chinh Đồ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.