Đế Bá

Chương 1711: Xuất phát chinh đồ (1)



Trong nháy mắt, thiết kỵ của tam đại đế quốc lao vụt tới, đi tới bên ngoài Chinh Đồ, tam đại Đế Hoàng nhìn qua hư không trước mắt, thần thái cũng không khỏi ngưng trọng lên.

Đạp vào Chinh Đồ, chuyện như vậy trăm ngàn vạn năm đến nay phát sinh qua một lần lại một lần, nhưng mà, lúc chính mình đạp vào Chinh Đồ, dù là loại tồn tại như tam đại Đế Hoàng, thần thái cũng không khỏi ngưng trọng.

Coi như là Đế Hoàng khác, trong lòng cũng âm thầm chúc phúc, bọn hắn hi vọng tam đại đế quốc có thể bình an đến bờ bên kia.

Nhưng mà, có thể thuận lợi đến bờ bên kia hay không, không có ai biết, cũng không người nào biết đáp án. Bởi vì trăm ngàn vạn năm đến nay, đế quốc đạp vào Chinh Đồ, liền rốt cuộc chưa từng trở về, cũng không có một chút tin tức truyền về!

Rầm rầm rầm… ngay thời điểm rất nhiều tu sĩ cường giả nhìn chăm chú lên thiên quân vạn mã của tam đại đế quốc, đột nhiên, trời đất quay cuồng, tựa như là địa ngưu xoay người.

Trong một hồi tiếng nổ vang, nơi xa có trăm vạn hùng sư cuồn cuộn mà tới, cảnh tượng này giống như là dòng lũ sắt thép, đặc biệt là đế thế đáng sợ cuồn cuộn mà đến kia, làm cho cả Đế Cương đều không ngừng lay động, ở dưới đế thế cuồn cuộn mà đến này, toàn bộ Đế Cương giống như là một chiếc thuyền lá nhỏ trong cuồng phong bạo vũ, tựa như Đế Cương bất cứ lúc nào cũng sẽ bị đế thế đáng sợ kia bao phủ, hủy diệt.

- Đây là trăm vạn đại quân từ đâu tới!

Nhìn thấy chi thiết kỵ này, không biết bao nhiêu người bị dọa đến hai chân như nhũn ra, dù là cường giả thế hệ trước, đối mặt mấy chục vạn đại quân như vậy, sắc mặt cũng trắng bệch.

Phóng tầm mắt nhìn tới, một mảnh đen nghịt, đế thế đáng sợ có thể trấn áp tất cả người ở đây, coi như là Thần Vương, thời điểm đối mặt trăm vạn đại quân này, cũng sẽ có chút run rẩy.

- Đây là một chi quân đội vô địch a, có thể quét ngang Cửu Giới.

Nhìn trăm vạn đại quân trước mắt, coi như là lão tổ trải qua vô số sóng gió cũng không khỏi hãi nhiên, thì thào nói.

Đông đảo tu sĩ cường giả không biết chi quân đội kia là từ đâu xuất hiện, đối mặt trăm vạn hùng sư trước mắt kia, coi như trong lòng bọn hắn lại có nhiều nghi vấn, cũng không dám đi qua hỏi.

Cho dù đế hoàng trông thấy thì như thế nào, nhìn thấy trăm vạn hùng sư mạnh mẽ trước mặt cũng phải sinh ra chấn động trong lòng, có đế hoàng thì thào nói:

- Quốc gia chúng ta là một trong các cự đầu không nhiều trong thời gian Đế Cương tồn tại đến nay.

Không ít đế hoàng nhìn thấy trăm vạn hùng sư mạnh mẽ trước mặt đều vô cùng kiêng kị, bởi vì chúng đế chi quốc đã sớm thành truyền thuyết trong Đế Cương, từ khi mấy cự đầu cường đại nhất trong Đế Cương bước vào chinh đồ, không còn có đế quốc nào là địch với chúng đế chi quốc.

Đương kim ba đại đế quốc trong Đế Cương đã đủ cường đại rồi, nhưng mà cho dù ba đế quốc có liên thủ lại cũng còn rất nhỏ yếu so với chúng đế chi quốc.

Trăm vạn hùng sư mạnh mẽ, do Chiến Thất suất lĩnh, thời điểm mang theo chi thiết kỵ này ra ngoài tiến vào chinh đồ, hào khí cả thiên địa trở nên cực kỳ ngưng trọng.

Thậm chí có thể nói, trước mặt trăm vạn hùng sư mạnh mẽ này, đủ có thể khiến bất cứ kẻ nào hít thở không thông.

Đây chính là chi thiết kỵ vô địch, mà tồn tại như Chiến Thất cũng không thua kém bất cứ Thần Hoàng nào, cho nên có người nào đứng trước mặt chi thiết kỵ này đều cảm giác mình nhỏ bé, cũng cảm giác mình cực kỳ nhỏ yếu.

Nếu như đứng trước trăm vạn hùng sư mạnh mẽ này, bất luận kẻ nào cũng sinh ra cảm giác châu chấu đá xe.

Thiên địa yên tĩnh, trăm vạn hùng sư của chúng đế chi quốc không phát ra âm thanh nào, thiên quân vạn mã của ba đại đế quốc cũng không có chút động tĩnh nào khác, bất cứ người quan sát nào cũng không dám phat sra âm thanh.

- Lý Thất Dạ đến.

Cũng không biết qua bao lâu, cũng không là ai nói ra câu này, đông đảo người xem quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy Lý Thất Dạ đạp không mà đến, hắn mặc chiến y, đế thế ngập trời, hắn giống như một vị đế hoàng vô địch. Phía sau hắn trừ có Mai Tố Dao bốn nữ ra, còn có Trung châu công chúa khiến cho bất cứ kẻ nào cũng phải kính sợ.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ đã đến, tất cả mọi người ngừng thở, bất luận là tu sĩ nào, bất cứ dại giáo cương quốc nào khác, hôm nay không có ai dám ở Lý Thất Dạ trước mặt thốt lên một tiếng, chớ nói chi là bất kính với Lý Thất Dạ.

Vào hôm nay. Lý Thất Dạ có tư cách khiêu khích bất luận kẻ nào, bất kỳ môn phái nào, bất luận truyền thừa nào!

- Bệ hạ!

Thời điểm Lý Thất Dạ đã đến, trăm vạn hùng sư hô to cực lớn, âm thanh rung chuyển thiên địa, vô số người bị tiếng hô này làm hãi hùng khiếp vía.

Nhìn thấy chi hùng sư trăm vạn trước mặt hô to và cung kính như thế, chuyện này làm cho rất nhiều người sắc mặt tái nhợt, rất nhiều người kinh sợ thối lui, rất nhiều người đưa mắt nhìn nhau.

Không có ai biết Lý Thất Dạ trở thành chủ nhân của trăm vạn hùng sư này từ lúc nào, đây chính là chi hùng sư đủ đối mặt với bất cứ Tiên Đế nào. Nếu như Lý Thất Dạ mang chi thiết kỵ này ra ngoài, vậy thật đáng sợ. Bất luận kẻ nào, bất luận truyền thừa gì khi đối mặt với hắn cũng phải đi vòng qua.

Nhìn trăm vạn hùng sư mạnh mẽ trước mặt, nhìn qua Chiến Thất, Lý Thất Dạ bắt đầu trầm mặc, sau đó xoay người sang chỗ khác, ngắm nhìn phương xa.

- Chiến Đế, chúng ta chuẩn bị lên đường chưa?

Lúc này Tà Nhãn đế trầm giọng nói.

Lý Thất Dạ vẫn nhìn ra phương xa, trầm mặc một lát rồi mới nói:

- Lại chờ một lát, chờ một người!

- Đợi người phương nào?

Nhất Hiệt Đế cũng mở miệng nói ra:

- Tại Đế Cương này, còn có người nào đáng cho tam quân chúng ta chờ đợi?

- Đế vệ.

Lý Thất Dạ chỉ nói một cái tên, không có đi nhìn đám người Tà Nhãn đế, hắn vẫn nhìn ra xa xa, xem người nọ có xuất hiện hay không.

Trên thực tế trong lòng Lý Thất Dạ đã có đáp án, hắn hiểu được đế vệ sẽ lựa chọn thế nào, nhưng mà hắn hay vẫn hy vọng vào thời khắc cuối cùng đế vệ sẽ thay đổi chủ ý.

Theo Lý Thất Dạ mà nói, mang hy vọng đặt hết lên táng phật cao nguyên, vì biến thành pháo hôi buông tay đánh cược một lần, hắn tình nguyện hy vọng đế vệ theo sau bốn đại đế quốc cùng nhau tiến vào chinh đồ.

Bởi vì trong lòng Lý Thất Dạ biết rõ ràng, táng phật cao nguyên một khi khai chiến thì hắn đã biết rõ kết cục rồi, ngược lại đạp vào chinh đồ còn có một đường hy vọng, tiến vào chinh đồ còn có những kết quả không biết trước, ít ra còn có hy vọng, mà lưu lại táng phật cao nguyên chỉ có chết mà thôi....

Nghe được Lý Thất Dạ nói ra cái tên đế vệ, ba đại đế hoàng tinh thần chấn động, bọn họ cũng nhìn ra xa xa với Lý Thất Dạ, bọn họ cũng sinh ra chờ mong vô hạn.

Đối với ba đại đế hoàng mà nói, nếu như đế vệ thực sự theo chân bọn họ tiến vào chinh đồ, nói không chừng tỷ lệ thành công của bọn họ sẽ càng lớn hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.