Đế Bá

Chương 1747: Trường Sinh Thể đại thành



Lúc này tất cả mọi người cảm giác thi thể Đạp Không Tiên Đế nắm giữ càn khôn trong tay, tất cả mọi người cảm thấy thiên địa vào lúc này cực kỳ yếu ớt. Dường như thi thể Đạp Không Tiên Đế thi thể dùng sức nắm chặt là có thể bóp nát thiên địa.

Giờ này khắc này, quản chi là thi thể Đạp Không Tiên Đế cũng chỉ là thi thể mà thôi, nhưng mà đế uy trấn áp chư thiên, cả Nhân Hoàng Giới quỳ xuống một mảng lớn, dưới Thần Vương đều quỳ rạp, không ai có thể thừa nhận uy áp vô biên của Tiên Đế.

- Tiên Đế --

Vào lúc này quỳ rạp xuống có không ít cường giả hô to.

- Tốt --

Nam Đế hưng phấn, thét dài một tiếng, cười nói:

- Để cho ta kiến thức ngươi cường đại cỡ nào.

Lời nói vừa vang lên, huyết khí của hắn không chút giữ lại bao phủ bầu trời, rung chuyển vô số ngân hà, đáng sợ hơn là mệnh cung nhảy lên tồn tại với thiên địa.

- Mười một mệnh cung --

Có người nhìn rõ mệnh cung của Nam Đế thì hoảng sợ quát to một tiếng, giật mình nói:

- Tuyên cổ kỳ tích.

Có được mười một mệnh cung, tu sĩ như vậy được xưng là tuyên cổ kỳ tích, hiện tại Nam Đế trước mặt có được mười một mệnh cung, một đế trữ mười một mệnh cung còn cách Tiên Đế một đường, đây là tồn tại cường đại cỡ nào.

Vào thời điểm này, người biết rõ truyền thuyết Nam Đế đã hiểu rõ, vì cái gì Nam Đế từng được người ta gọi là thiên tài khó lường, thiên phú cao tới mức tuyên cổ hiếm thấy.

Lúc này tất cả mọi người ngừng thở, khiêu chiến Tiên Đế, tuyên cổ tới nay, người có thể khiêu chiến Tiên Đế thành công rải rác không có mấy, trước mắt chỉ là thi thể Tiên Đế lại có thể dễ dàng chém giết Thần Hoàng.

Nhưng mà tất cả mọi người biết rõ, Nam Đế trước mặt tuyệt đối có tư cách khiêu chiến Tiên Đế!

Lúc này Lý Thất Dạ mí mắt nhảy lên, nhìn Nam Đế phân phó:

- Tiểu Quách, lui ra, đã có người đối phó hắn!

Nam Đế ánh mắt lóe lên, cảm giác được cái gì, nhìn qua thi thể Đạp Không Tiên Đế, cảm khái nói:

- Đáng tiếc!

Sau đó không nói hai lời lui ra ngoài.

Đột nhiên xuất hiện biến hóa này làm cho mọi người chấn động, nếu như nói ở chỗ này ai có đủ tư cách đấu với thi thể Đạp Không Tiên Đế, khẳng định không phải Nam Đế không còn ai.

Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ lại bảo Nam Đế lui ra, điều này thật sự làm cho mọi người không thể tưởng tượng nổi.

"Phanh" một tiếng, hư không nứt vỡ, ngay lúc mọi người không hiểu xảy ra chuyện gì, đột nhiên thi thể Đạp Không Tiên Đế xoay người lại, hắn quay người lại thiên địa nghiêng theo, tinh vũ chập chờn, thân thể của hắn khẽ động có thể đánh nát thời không.

Lực lượng cường đại như thế làm cho rất nhiêu người rung động không nói nên lời, thời điểm này tất cả mọi người ý thức được đâu mới là tồn tại vô địch.

Trong thời gian cực ngắn, tại Đông Bách Thành, tại Thiên Đạo viện đột nhiên xuất hiện một bóng dáng, một người bước ra một bước, một bước đạp qua Đông Bách Thành, một bước đạp qua trung tâm vực, lập tức đi vào vòm trời trên Tẩy Nhan Cổ Phái.

Thi thể Đạp Không Tiên Đế đối mặt với người đột nhiên xuất hiện này, cho dù là thi thể Đạp Không Tiên Đế lúc nhìn người đột nhiên xuất hiện này cũng trở nên ngưng trọng..

Một người con gái, hoàn toàn không có biện pháp để hình dung nữ tử này. Nếu như nói bình thường là một loại xinh đẹp, như vậy xinh đẹp như vậy phát huy cực kỳ tinh tế trên người nữ tử này, phát huy đến cực hạn.

Nữ tử trước mắt bất kể là bình thường hay là xinh đẹp, thời điểm nàng xuất hiện trước mặt người đời, thế nhân chỉ có thể ngưỡng mộ, không có bất kỳ người nào dám khinh nhờn.

Lúc này cô gái trước mặt tỏa ra hào quang, tia sáng này thập phần nhu hòa, không chói mắt chút nào, nhưng mà chính hào quang như thế lại thắp sáng cả Nhân Hoàng Giới, thời điểm tia sáng chiếu khắp Nhân Hoàng Giới, tất cả mọi người cảm giác được một loại lực lượng vĩnh hằng, ôn nhuận như vậy, thật là xa xôi.

Đắm chìm trong hào quang này, tất cả mọi người cũng cảm giác mình như chửa sanh trong thiên địa, ở chỗ này không có thời gian trôi qua, không có tuế nguyệt làm già đi, tất cả như trở về tuyên cổ, dường như thời gian chưa từng trôi qua, tất cả mọi người đang ở điểm đầu tính mạng, tất cả chỉ mới bắt đầu, vĩnh viễn không chấm dứt.

- Trường Sinh Thể --

Tắm rửa trong hào quang nhu hòa này, có một Thần Hoàng phục hồi tinh thần lại, từ trong đó hiểu rõ ảo diệu, hoảng sợ hét lớn:

- Đây là đại thành tiên thể trong truyền thuyết, Trường Sinh Thể đại thành!

- Trường Sinh Thể đại thành --

Nghe được lời này, tất cả mọi người rung động, vô số tu sĩ cho tới tán tu cho đến Thần Hoàng cũng bị chấn động không nhẹ, thậm chí có thể nói nghe được một Tiên Đế lâm thế còn rung động hơn nhiều.

- Trường Sinh Thể --

Một Đại Hiền cổ xưa thất thần, thì thào nói:

- Trường Sinh Thể đại thành, chẳng lẽ nàng đã đạt tới trường sinh bất tử trong truyền thuyết sao?

Trong khoảng thời gian ngắn, thế nhân thất thần, cho dù là Bộ Liên Hương, Mục Thiếu Đế cũng thất thần, Trường Sinh Thể đại thành, chuyện này quá rung động, rung động hơn cả gặp đế thi.

Tuyên cổ đến nay, đại thành tiên thể có không ít, có Trấn Ngục Thần Thể đại thành, có Kim Cương Bất Diệt Thể đại thành, nhưng mà Trường Sinh Thể đại thành thì chưa từng nghe nói qua.

Trong giới tu sĩ có một cách nói, Trường Sinh Thể đại thành còn khó hơn thành tựu Tiên Đế ngàn vạn lần, trên thực tế cũng đúng như thế, trong năm tháng dài dằng dặc, Tiên Đế xuất hiện một người lại một người, nhưng mà chưa từng có người nào nghe qua có ai đạt tới Trường Sinh Thể đại thành.

Hôm nay tất cả mọi người nhìn thấy kỳ tích như vậy, đây là tuyên cổ kỳ tích, một Trường Sinh Thể đại thành.

- Trường Sinh Thể đại thành, nàng thật sự trường sinh bất tử sao?

Rất nhiều người đều thất thần, đặc biệt là thế hệ trước càng bị kích thích thứ đồ vật sâu nhất trong nội tâm.

Cho tới nay, bao nhiêu người truy cầu trường sinh bất tử, đặc biệt là tu sĩ càng cường đại thì đều gặp phải vấn đề như nhau ---- tử vong!

Nhưng mà đối với tồn tại cường đại mà nói, không nguyện ý đối mặt nhất chính là tử vong, cho nên cho tới nay có rất nhiều cường giả truy cầu trường sinh bất tử, nhưng mà cho tới bây giờ chưa từng nghe nói có ai thành công.

Nhưng mà bây giờ nhìn thấy Trường Sinh Thể đại thành, chuyện này làm cho tất cả cường giả nhìn thấy hy vọng, hoặc là nói có trường sinh bất tử chính thức.

Nhìn nữ tử trên bầu trời, không có ai biết Trường Sinh Thể đại thành có thật sự trường sinh bất tử như trong truyền thuyết hay không.

- Nàng là ai --

Nhìn qua nữ tử trên bầu trời, rất nhiều người hai mặt nhìn nhau, không có ai biết người kia là ai, không có ai biết nàng lai lịch gì! Thậm chí có thể nói chưa từng có ai nhìn thấy nàng.

Nhưng mà nữ tử yên lặng vô danh lại đạt tới Trường Sinh Thể đại thành, chuyện này làm cho tất cả mọi người cảm thấy khó mà tưởng tượng nổi.

Lý Thất Dạ nhìn Ma Cô trên bầu trời, hắn cũng lộ ra bộ dáng tươi cười, nụ cươi này ngay cả hắn cũng không cách nào hình dung, hắn nhìn lên không trung và thất thần, thì thào nói:

- Ta dùng ngươi làm vẻ vang, dùng ngươi làm kiêu ngạo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.