Đế Bá

Chương 1820: Diệp Đồ



Hoàng Kim Tự thông đối với Vô Cấu Tam Tông là truyền thừa Mị Linh tộc cũng không có gì, đây là nói cho Vô Cấu Tam Tông biết. Lý Thất Dạ đã là phò mã của Hoàng Kim Tự, không nên ra tay tranh đoạt huyết thống với bọn họ!

Trên thực tế cùng tồn tại trong Bích Dương Hải, mấy ngày nay truyền thừa khổng lồ như Vô Cấu Tam Tông đã thu được không ít tin tức, nói thí dụ như Lý Thất Dạ là huyết thống đế tử bị người ta đoạt đi.

Lý Thất Dạ đại mã kim đao ngồi xuống, cũng chẳng khách khí, mà Diệp Đồ cũng rất nhiệt tình, hoàn toàn là bộ dáng chủ nhân hiếu khách.

- Lý huynh có thể tới Thiển Hải Than, thật sự là vinh hạnh của chúng ta, kẻ này này thay Thiển Hải Than lấy làm vẻ vang...

Diệp Đồ vội vàng rót tiên trà cho Lý Thất Dạ, thập phần nhiệt tình.

- Ta chưa từng nghĩ mị lực của mình lớn như thế đấy

Đối với Diệp Đồ nịnh nọt, Lý Thất Dạ cười cười, cũng nhàn nhã tự tại nói ra.

- Lý huynh chính là cao nhân, ít xuất hiện mà tùy duyên, đối với mình có thân phận tôn quý, đương nhiên là không đặt trong nội tâm...

Diệp Đồ vừa châm trà cho Lý Thất Dạ vừa nhiệt tình cười nói.

- Ngươi muốn mang sư muội gả cho ta, hay là mang sư tỷ gả cho ta đây?

Lý Thất Dạ uống một ngụm tiên trà, cười nói.

- Ách --

Nghe Lý Thất Dạ nói thế, Diệp Đồ trong khoảng thời gian ngắn không nói tiếp lời nào, bởi vì Lý Thất Dạ nói quá trực tiếp, Diệp Đồ hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý.

Nhưng mà Diệp Đồ không có nói tiếp, chỉ qua một lát hắn cười nói:

- Nếu như Lý huynh nguyện ý làm khách tại Vô Cấu Tông, chuyện bực này Lý huynh tùy thời lựa chọn.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:

- Tính toán, không nên lấy ta làm chuyện tôn quý này, trong suy nghĩ của các ngươi, ta chỉ là ngựa giống mà thôi, có thể làm ngựa giống sản sinh ra huyết thống cao quý cho Mị Linh, Mị Linh các ngươi đơn giản muốn ta sinh hậu đại cho các ngươi, bồi dưỡng ra một Tiên Đế vô địch, giống như Yến Thế Tiên Đế!

- Yến Thế Tiên Đế --

Lý Thất Dạ thuận miệng nói ra chính là Tiên Đế, chuyện này làm cho Diệp Đồ cũng cảm khía, thì thào nói:

- Nếu Vô Cấu Tam Tông có thể xuất hiện Tiên Đế Nhân tộc thì đó cũng là vinh hạnh.

Yến Thế Tiên Đế, đây là Tiên Đế thứ hai có tứ mạch tinh khiết. Truyền thuyết, phụ thân Yến Thế Tiên Đế xuất thân từ Cẩm Tú Cốc, hơn nữa, hơn nữa nàng là hậu đại của Mộc Trác Tiên Đế, có được huyết thống đế tử.

Về sau phụ thân Yến Thế Tiên Đế thông hôn với mỹ nữ tứ mạch tinh khiết truyền thừa huyết mạch tinh thuần, cuối cùng sinh ra con gái là Yến Thế Tiên Đế, đây chính là Tiên Đế rất khó lường.

Trong suy nghĩ của Mị Linh, thành tựu của Yến Thế Tiên Đế cực cao, cả đời của nàng có thể sánh ngang Tiên Đế đầu tiên của Mị Linh! Bởi vì thế cho nên nàng được gọi là Yến Thế Tiên Đế, ý tứ chính là dưới sự thống trị của Yến Thế Tiên Đế, cửu giới an cư lạc nghiệp, chính là hòa bình đại thế!

Chính là vì như thế, Mị Linh còn nóng lòng thông hôn với Nhân tộc hơn Thụ tộc, Hải Yêu, bọn họ hy vọng có thể bồi dưỡng ra huyết thống tốt hơn, đặc biệt là hy vọng có thể nuôi dưỡng ra một Yến Thế Tiên Đế thứ hai, dùng lớn mạnh Mị Linh.

Lý Thất Dạ nhìn Diệp Đồ, nói ra:

- Tính toán, chuyện ngựa giống bỏ đi, ta vô duyên với rất nhiều mỹ nữ ở Thiên Linh Giới.

Nói đến đây, hắn cười rộ lên.

Chuyện ngựa giống có người lấy làm kiêu ngạo, cũng có người dùng nó làm tự ti, Lý Thất Dạ xem ra, nó không sao cả, chuyện này hắn căn bản không đặt trong lòng, đương nhiên, hắn cũng sẽ không làm ngựa giống cho tộc nào cả.

- A, a, chuyện này chậm rãi thương lượng mới tốt.

Diệp Đồ cười chà xát tay, sau đó vừa cười vừa nói:

- Nếu Lý huynh muốn tới Vô Cấu Tông làm khách, ta vô cùng hoan nghênh, ta sẽ mang Lý huynh lên tông môn.

Đương nhiên Diệp Đồ muốn lưu Lý Thất Dạ lại, Vô Cấu Tông với tư cách là một trong Vô Cấu Tam Tông, mặc dù nói tông môn bọn họ ít nổi danh, không tranh giành, nhưng mà huyết thống như Lý Thất Dạ thì Vô Cấu Tông cũng không muốn bỏ qua, nếu như có thể bồi dưỡng huyết thống truyền thừa cho Vô Cấu Tông thì quá tốt.

Diệp Đồ thập phần nhiệt tình, phân phó môn hạ đệ tử vài câu sau đó mang theo Lý Thất Dạ đi Vô Cấu Tông.

Vô Cấu Tông với tư cách là một trong Vô Cấu Tam Tông tiếng tăm lừng lẫy, nhưng mà cho tới nay rất ít người có thể đi vào Vô Cấu Tông, chỉ có nhân tài có phân lượng nhất định mới có thể đi vào Vô Cấu Tông.

Hơn nữa Vô Cấu Tông cũng ít có người tới, người không có đi qua Vô Cấu Tông đều không rõ Vô Cấu Tông cụ thể xây ở nơi nào.

Chỉ có một chút người biết rõ, tổ địa Vô Cấu Tông bồng bềnh bất định, mọi người chỉ biết nó xây dựng tại ranh giới vùng biển Vô Cấu Tông, về phần cụ thể là ở đâu, người ngoài khó biết rõ.

Đương nhiên Lý Thất Dạ biết rõ Vô Cấu Tông xây ở đâu, nhưng mà lúc này hắn dùng tư thế hòa hảo đi vào Vô Cấu Tông, cho nên cũng không có ý định cậy mạnh xông vào Vô Cấu Tông.

Trời xanh biển xanh, trên bầu trời ngẫu nhiên có vài đám mây trăng thổi qua, nhìn rất thích ý, cảnh cũng nên thơ.

Lúc này Lý Thất Dạ cùng Diệp Đồ đi lên mây trắng, bước vào mây trắng, cảnh sắc trước mặt biến đổi, chỉ thấy trước mắt là một lục địa bay trên bầu trời, trong lục địa này dãy núi phập phồng, khe rãnh như ẩn như hiện, ở chỗ này, thanh sơn thúy lục, suối nước róc rách.

Lục địa như thế nhìn qua rất không chân thật, giống như trong bức họa, nhìn thấy cảnh tượng này, người ta xem đây là thế ngoại đào viên.

Tại Thiên Linh Giới, có bao nhiêu người biết rõ tổ địa của Vô Cấu Tông giấu trong mây trắng, đám mây trắng này phiêu hốt trong hải vực, chính là vì như thế cho nên người ta không biết Vô Cấu Tông xây dựng ở đâu.

Bước vào Vô Cấu Tông, thập phần thanh tĩnh, rất nhiều lầu cổ đại điện không người, có cổ lâu lão điện đóng kín cửa, không biết đã bao lâu chưa mở ra, có cổ lâu lão điện tuy mở cửa nhưng chẳng có bóng người.

Ngẫu nhiên ở giữa một hai đỉnh núi, trải qua một ít cổ lâu lão điện mới nhìn thấy có vài đệ tử quét lá rụng, mặc dù là như thế, cả Vô Cấu Tông vẫn rất thanh tĩnh.

Nếu như ngoại nhân nhìn thấy cảnh này, là thập phần khó tin tưởng, đây là truyền thừa lớn nhất Thiên Linh Giới! Nhưng mà đệ tử lại quá ít a.

Trong suy nghĩ của nhiều người, với tư cách đại truyền thừa, phải là nhân tài đông đúc, thiên tài xuất hiện lớp lớp, về phần môn hạ đệ tử, vậy càng là ngàn vạn.

- Bao nhiêu năm qua đi, một mạch của các ngươi vẫn không thay đổi, vẫn chậm rãi tự tại. Truyền thừa như thế vẫn kéo dài không dứt, thật sự là khó lường.

Lý Thất Dạ nhìn qua sông núi yên lặng, cảm khái nói.

Vô Cấu Tông với tư cách là một trong Vô Cấu Tam Tông, nó khác với hai tông kia, tông môn rất ít xuất hiện, thậm chí là ít cùng người đi vào, trừ bản thân Vô Cấu Tam Tông ra, ngoại nhân thậm chí không biết Vô Cấu Tông có bao nhiêu đệ tử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.