Đế Bá

Chương 1821: Tông chủ Vô Cấu Tông (1)



- Rất nhiều sư bá sư thúc đi ra ngoài du vân rỗi rãnh, một ít sư huynh sư tỷ cũng đi theo ra ngoài, chỉ có chúng ta là một ít tiểu đệ tử lưu lại quản lý nghiệp vụ việc vặt trong tông môn.

Diệp Đồ nói ra.

Vô Cấu Tông, với tư cách là một trong Vô Cấu Tam Tông, lại là đại truyền thừa, bọn họ thập phần có đặc sắc, hoàn toàn không giống môn phái của người khác.

Vô Cấu Tông sống rất chậm, người Vô Cấu Tông từ nguyên lão cho tới đệ tử bình thường, đa số là dạo chơi tứ phương, nhàn vân dã hạc, nhiều khi bọn họ không xen vào sự vụ thế tục, cũng ít tham gia tranh đấu của tu sĩ.

Truyền thừa của Vô Cấu Tông chính là thanh tĩnh vô vi, rỗi rãnh tự tại, cho nên tại Thiên Linh Giới, nhiều khi không thấy được đệ tử Vô Cấu Tông.

Đối với rất nhiều truyền thừa mà nói, đặc biệt là đại môn phái, đa số đệ tử ôm thành một đám, sinh động trong thế giới tu sĩ, bất kể là vì tranh đoạt tài nguyên hay chinh chiến bát phương, đa số môn phái đều là cảnh tượng nóng bỏng.

Từ điểm này, Vô Cấu Tông đặc biệt khác người, với tư cách đế thống tiên môn, cổng và sân tổ địa Vô Cấu Tông vắng lặng lạnh lẽo, nếu như không phải Vô Cấu Tông thực lực mạnh mẽ, thật sự người ta còn không biết có nơi như thế.

Cứ việc nói, Vô Cấu Tông rất nhiều đệ tử đều nhàn vân dã hạc, cả trên dưới Vô Cấu Tông đều thập phần tản mạn, nhưng mà địa vị Vô Cấu Tông tại Thiên Linh Giới không ai có thể rung chuyển, cũng không có ai dám đánh chủ ý lên Vô Cấu Tông.

Từ điểm này có thể thấy được, Vô Cấu Tông hoặc là nói Vô Cấu Tam Tông có đầy đủ thực lực đối kháng tất cả, nội tình sâu tới mức người ta khó tưởng tượng.

Diệp Đồ mang theo Lý Thất Dạ đi vào một cổ điện, cổ điện này khí thế bức người, vừa nhìn đã biết nó rất khí phái.

Nhưng vào trong cổ điện này người ta sẽ phát hiện, tại đây đã thật lâu không ai quét dọn, thậm chí bụi đã tích một lớp dày.

Một đế thống tiên môn, lười tới mức độ này, điều này cũng làm cho người ta khó tưởng tượng.

Diệp Đồ mang theo Lý Thất Dạ đi vào cổ điện, trong điện có xích đu lay động, một người đang nằm trên ghế, trên thực tế, nếu như không nhìn kỹ cũng không thể phát hiện trên xích du này có một người.

Người này nằm trên xích đu. Lá rụng đã bao phủ một lớp, hắn nhắm mắt lại đã ngủ say, nếu như người không biết rõ tình hình sẽ cho rằng hắn đã chết.

- Tông chủ. Vị Lý huynh này tới gặp ngươi.

Diệp Đồ cúi người trước người đang nằm trên xích đu.

Từng tiếng lá rụng rơi xuống, lúc này người nằm trên xích đu mở mắt ra, hắn đứng lên, điều này thật sự làm cho người ta khó với tưởng tượng.

Thời điểm lá rụn xuống, người nằm trong xích đu lộ chân thân, đây là một lão giả, nhìn qua rất gầy, hắn ăn mặc một thân áo vải, thân thể nhìn như lão giả bình thường, không có quá nhiều điểm khác người, nhưng mà ngẫu nhiên trong mắt của hắn có tinh quang hiện ra, nhìn qua là lão giả thâm tàng bất lộ.

- Chính là huyết thống đế tử Lý công tử sao?

Lão giả này tỉnh táo lại, ;ập tức đứng lên, nhìn Lý Thất Dạ từ trên xuống.

- Hồi bẩm tông chủ, Lý huynh đúng là phò mã Hoàng Kim Tự...

Diệp Đồ bề vội vàng nói.

Nhưng mà Diệp Đồ còn chưa nói xong, tông chủ Vô Cấu Tông chen ngang lời của hắn, ý vị thâm trường nói:

- Tiểu Diệp nha, sao ngươi có thể nói thế, Lý công tử người ta còn chưa kết hôn, cũng đâu có định cưới tiểu nha đầu của Hoàng Kim Tự, sao có thể nói là phò mã Hoàng Kim Tự cơ chứ?

- Đúng thế, đúng thế --

Diệp Đồ cũng hiểu ý cười cười, hắn gật đầu thi lễ.

Đối với chuyện như vậy, Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt một tiếng, về phần tông chủ Vô Cấu Tông. Hắn lại nhìn qua Lý Thất Dạ, nhìn một vòng, dường như muốn cẩn thận thưởng thức Lý Thất Dạ, có bộ dáng bố mẹ vợ xem con rể.

Đối với cử chỉ của tông chủ Vô Cấu Tông, Lý Thất Dạ chỉ cười mà không nói, hắn lại đi tới xích đu ngồi..

Lý Thất Dạ vô lễ như thế, tông chủ Vô Cấu Tông không để ý, hắn cười hì hì nói ra:

- Đại danh của hiền chất như sấm bên tai, hiền chất chính là tuấn kiệt của Nhân tộc, hào hùng nhân gian...

- Lời này quá giả!

Nghe tông chủ Vô Cấu Tông nói thế, Lý Thất Dạ cười rộ lên, lắc đầu nói ra:

- Tông chủ nịnh nọt như thế, ta rất hiều mình. Ta tại Thiên Linh Giới chẳng qua chỉ là tiểu bối vô danh mà thôi, cái gì như sấm bên tai, đó cũng chỉ là từ ngữ hoa mỹ khoe khoang khoác lác mà thôi.

Tông chủ Vô Cấu Tông chỉ cười hì hì, cũng không thèm để ý, nói ra:

- Hiền chất thật tình, nam nhân phóng khoáng.

Nói đến đây, hắn dựng ngón tay lên, lại khoa trương Lý Thất Dạ một hồi, sau đó nói:

- Hiền chất đến Vô Cấu Tông làm khách, thật sự là khiến cho Vô Cấu Tông được nở mày nở mặt. Hiền chất đừng khách khí, ở lại Vô Cấu Tông xem như trong nhà mình đi.

Lý Thất Dạ cười mà không nói, lắc đầu, đi thẳng vào vấn đề nói:

- Thời gian của ta có hạn, ở lâu thì miễn, ta muốn gặp tổ kình của các ngươi, ta cần đi vào cầm một đồ vật.

- Tổ kình --

Tông chủ Vô Cấu Tông giật mình một hồi, sau đó cười khan một tiếng, lắc đầu nói ra:

- Hiền chất, đó cũng không phải ta cố ý làm khó dễ ngươi, nếu hiền chất biết rõ tổ kình của Vô Cấu Tam Tông, cũng nên biết tổ kình rất khó gặp được, trên thực tế, ta cũng khó mà thấy một hai lần đấy...

- Ta biết rõ, cho nên ta mới đi hỏi ngươi, muốnbiết tổ kình chạy đi đâu.

Lý Thất Dạ gật đầu nói nói.

Tông chủ Vô Cấu Tông nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Không sợ thẳng thắn nói với hiền chất, ta cũng không biết tổ kình chạy đi đâu, đây là một bí mật.

Lý Thất Dạ nhìn qua tông chủ Vô Cấu Tông, gật đầu nói nói:

- Ta cũng không nghi ngờ ngươi nói chuyện, tổ kình Vô Cấu Tam Tông ngao du trong biển rộng của Thiên Linh Giới, du lịch đại dương mênh mông, vô thanh vô tức, trừ mấy người kỵ kình của các ngươi ra, chỉ sợ ngoại nhân thật sự khó biết hành tung của tổ kình.

- Đúng vậy, đúng vậy.

Tông chủ Vô Cấu Tông vừa cười vừa nói:

- Hiền chất có thể hiểu được, đó là tốt nhất, nhưng mà...

- Nhưng mà --

Lý Thất Dạ nhìn qua tông chủ Vô Cấu Tông, chậm rãi nói ra:

- Theo ta được biết, Vô Cấu Tông có phương pháp liên hệ với tổ kình, ta tin tưởng tông chủ nên biết.

- Cái này --

Tông chủ Vô Cấu Tông trầm ngâm một chút, sau đó nhìn Lý Thất Dạ, vừa cười vừa nói:

- Điểm này là đúng vậy, nếu như hiền chất thật có lòng muốn gặp tổ kình, ta có thể gặp chư lão thương lượng một chút, nếu lão tổ đồng ý xuống, hiền chất nhất định có thể nhìn thấy tổ kình. A, a, a, trước khi gặp tổ kình, hiền chất không ngại ở lại đây, Vô Cấu Tông chúng ta hoan nghênh ngươi lắm.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Ta nghĩ tông chủ ngươi hiểu lầm, ta tới đây thực sự không phải chỉ vì gặp tổ kình, ta muốn đi Vô Cấu Tuyền lấy nước.

Lý Thất Dạ nói ra lời này làm cho tông chủ Vô Cấu Tông cùng Diệp Đồ biến sắc, đặc biệt là tông chủ Vô Cấu Tông, lập tức lui về phía sau một bước, trong thần thái mang theo cảnh giác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.