Đế Bá

Chương 2020: Đập nát đầu của ngươi (2)



"Phanh" một tiếng, đầu của Công Tôn Mỹ Ngọc lại một lần nữa đụng phải một cái thạch trụ khác, đụng tới thạch trụ đổ nát, cũng đụng khiến đầu của Công Tôn Mỹ Ngọc vỡ ra, tiên huyết óc phun trào, cực kỳ kinh khủng.

- Giết...

Lúc này, Thượng Quan Phi Yến quát một tiếng, trong nháy mắt xuất thủ, mười ngón nắm lại, trong nháy mắt kết ra phượng hoàng ấn, phượng ngâm cửu thiên, hiệp thần vương chi uy đánh giết mà đến. Khi phượng hoàng quét ngang tới, có thể đánh nát tinh không, có thể quét ngang Thần Ma, cực kỳ bá đạo.

Thần vương xuất thủ, chính là phi phàm không gì sánh được, ở dưới một chiêu này, có thể nói là nghịch chuyển tinh không, khuynh đảo thiên địa, một chiêu khống chế cục diện, muốn trấn áp Lý Thất Dạ.

Thế nhưng, đối với phượng hoàng ấn của Thượng Quan Phi Yến, Lý Thất Dạ cũng chẳng thèm nhìn nhiều thêm một cái, xuất thủ đó là "Vạn Đạo Quyền. Phá Khung Phủ Quyền". Dưới một quyền có thể phá toái vạn đạo, có thể phá vòm trời, cực kỳ sắc bén, cực kỳ mạnh mẽ hữu lực.

Nhưng mà, Lý Thất Dạ xuất thủ cũng không chỉ là "Vạn Đạo Quyền. Phá Khung Phủ Quyền". Khí lực của hắn "ông" một tiếng, Phi Tiên Thể trong nháy mắt gia tốc cho một quyền này, vô hạn gia tốc, để "Vạn Đạo Quyền. Phá Khung Phủ Quyền" trong nháy mắt đem tốc độ nhắc tới cực hạn.

"Ô..." một tiếng, phượng hoàng hét thảm một tiếng, phượng hoàng ấn ở dưới "Vạn Đạo Quyền. Phá Khung Phủ Quyền" cực nhanh trong nháy mắt bị chém, tựa như một con phượng hoàng bị chém thành hai khúc.

Mà một quyền này của Lý Thất Dạ sau khi phá phượng hoàng ấn, vẫn như cũ thế đi không ngừng, cực nhanh đánh về phía Thượng Quan Phi Yến.

Tốc độ này quá nhanh, một quyền này quá sắc bén quá mạnh mẽ, Thượng Quan Phi Yến sắc mặt đại biến, "ầm" một tiếng, toàn bộ Thần Vương Chi Hoàn của nàng sát na đan vào thành cự thuẫn, muốn ngăn trở một quyền này của Lý Thất Dạ.

"Phanh" một tiếng, cự thuẫn vẫn như cũ không chống đỡ nổi một quyền này của Lý Thất Dạ, một quyền chặt đứt. Tiếp đó lại "Phanh" một tiếng, một quyền đánh xuyên trong ngực Thượng Quan Phi Yến, cả người Thượng Quan Phi Yến bị đánh trúng bay ra ngoài, đụng sụp vài cái lầu các.

"Phanh" một tiếng, cùng lúc đó, Lý Thất Dạ không có ngừng tay, vẫn là cầm lấy Công Tôn Mỹ Ngọc đánh về phía một cái thạch trụ khác, huyết nhục tiên phi, đầu của Công Tôn Mỹ Ngọc hoàn toàn nát bấy.

Một màn máu tanh như thế, khiến người nhìn thấy hết hồn, thậm chí có người không đành lòng nhìn, mới vừa rồi, Công Tôn Mỹ Ngọc chính là vưu vật mị vũ tận xương, lúc này cả cái đầu đều nát bấy, tương phản thật sự là quá lớn.

"Ba..." một tiếng vang lên, lúc này, thân thể Công Tôn Mỹ Ngọc thoáng cái nổ tung, cả người nổ thành huyết vụ, Lý Thất Dạ bị nổ bình bình bình liền lùi lại vài bước.

- Tiểu súc sinh, ngươi chọc giận ta.

Lúc này, trong huyết vụ hiện lên vô tận quang mang, Công Tôn Mỹ Ngọc lại một lần nữa xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Lúc này, Công Tôn Mỹ Ngọc nộ phóng quang mang càng thêm xán lạn, bất quá, lúc này Công Tôn Mỹ Ngọc trở nên càng thêm quyến rũ.

Trước mắt Công Tôn Mỹ Ngọc hết sức mỹ lệ mê hoặc, mỗi tấc da thịt như ngưng yên, đặc biệt Công Tôn Mỹ Ngọc cố ý làm ra, thân thể trán phóng quang mang. Trong khe rãnh đó khiến người xem nhiệt huyết căng phồng, đặc biệt nàng phát ra điềm hương, khiến người ngửi được như mê như say.

Đây là trạng thái chung cực Thần Chiếu Mị Nhãn của Công Tôn Mỹ Ngọc, ở dưới trạng thái chân mệnh, đem quyến rũ mê hoặc phát huy đến mức tối cực hạn.

Thần chiếu của Công Tôn Mỹ Ngọc phóng lên cao, hóa thành một mặt cự kính, phóng xuất quang mang vô cùng cường đại, tất cả quang mang đều khóa lại Lý Thất Dạ.

Vào giờ khắc này, trong thúy viên không ít tu sĩ vừa nhìn thấy làm cho nhiệt huyết bí tăng thân thể, ngửi được điềm hương làm say mê lòng người, thoáng cái cũng không khỏi bị mê hoặc.

- Tiểu súc sinh, nhận lấy cái chết...

Lúc này, Công Tôn Mỹ Ngọc thu ba nhộn nhạo, mê hoặc của nàng đã hóa thành thực chất, tựa như thiên tàm phun tơ, muốn đem toàn thân Lý Thất Dạ bao bọc lại.

- Chút tài mọn!

Lý Thất Dạ ngay cả mí mắt cũng không nhếch lên một cái, nghe được "Ông" một tiếng, khí lực hiện lên, từng đạo pháp tắc trấn thiên, cả người trấn áp chư thiên thập-địa, Trấn Ngục Thần Thể vừa ra, toàn thân Lý Thất Dạ tựa như hóa thành chủ thần, trấn áp chư thiên Thần Ma.

"Phanh..." một tiếng, Lý Thất Dạ một cước nặng nề mà đạp ở trên người của Công Tôn Mỹ Ngọc.

- Mở...

Công Tôn Mỹ Ngọc quát một tiếng, thần chiếu cuốn theo vô cùng vô tận quang mang đánh về phía Lý Thất Dạ.

"Phanh..." một tiếng vang lên, mặc kệ thần chiếu của Công Tôn Mỹ Ngọc cường đại ra sao, thế nhưng, ở dưới Trấn Ngục Thần Thể đều không làm nên chuyện gì, thoáng cái đã bị Lý Thất Dạ dẫm nát dưới chân.

Nhìn Công Tôn Mỹ Ngọc dẫm nát dưới chân, Lý Thất Dạ lạnh lùng nói rằng:

- Ngươi không nên dùng loại thủ đoạn này động tới người bên cạnh ta.

- Ngươi...

Bị giẫm lên Công Tôn Mỹ Ngọc thanh lệ kêu một tiếng, muốn giãy dụa chạy trốn, thế nhưng, ở dưới Trấn Ngục Thần Thể, nàng vô pháp nhúc nhích chút nào, căn bản là chống cự không lại trọng lượng của Lý Thất Dạ.

- Tiểu hữu, thủ hạ lưu tình...

Ngay trong nháy mắt, một thanh âm vang lên, một lão giả xuất hiện ở thúy viên, một tay duỗi về phía Lý Thất Dạ, muốn cứu Công Tôn Mỹ Ngọc đã bị giẫm lên.

Lý Thất Dạ chỉ là ngũ chỉ mở ra, "Ông" một tiếng, hắc động hiện lên, trong nháy mắt che mất vị lão giả này, ở dưới "Vạn Đạo Quyền. Thôn Thiên Ma Quyền", vị lão giả này cũng là thân bất do kỷ, trong nháy mắt bị trục xuất.

- Lão tổ tông...

Vừa thấy lão giả bị đày tới trong hắc động, ngay cả Giản Tiểu Thiết cũng không khỏi thất kinh.

- Ai tới đều cứu không được ngươi.

Lý Thất Dạ lãnh đạm nói rằng, Trấn Ngục Thần Thể bạo phát, dưới chân dẫm mạnh một cái, đem Công Tôn Mỹ Ngọc nghiền nát bấy.

- Không...

Lúc sắp chết Công Tôn Mỹ Ngọc kêu thảm một tiếng, thế nhưng, hết thảy đều là uổng công, ở dưới Trấn Ngục Thần Thể nghiền ép, chân mệnh của nàng hôi phi yên diệt. Chân mệnh nát bấy hóa thành quang lạp chậm rãi tiêu tán đi, không có để lại chút dấu vết nào.

Nhìn chân mệnh của Công Tôn Mỹ Ngọc bị nghiền nát, hóa thành quang hạt căn bản chậm rãi tiêu tán đi. Toàn bộ tràng diện tĩnh đến đáng sợ, tĩnh đến có thể nghe được tiếng hít thở giữa hai bên.

Ở toàn bộ tràng diện, ngoại trừ tiếng hít thở ra, không còn có bất kỳ thanh âm nào khác, thậm chí là rất nhiều người chấn động tới mức khó mà phục hồi tinh thần lại.

Về phần Thượng Quan Phi Yến, bị một quyền xuyên qua ngực, vừa nhìn thấy tình huống không ổn, đã vội vàng bỏ trốn, ngay cả chốc lát cũng không dám dừng lại. Vào giờ khắc này, nàng đã không để ý tới tôn nghiêm thần vương gì nữa.

Chỉ chốc lát, một số người mới hồi phục tinh thần lại, thấy thúy viên một mảnh hỗn độn, không khỏi giật mình một cái. Bọn họ cũng không khỏi hơi bị hoảng sợ, chuyện này quá mức khiến không người nào có thể tưởng tượng.

Công Tôn Mỹ Ngọc đạo hạnh mạnh mẽ, chúng nhân đều biết, Thần Chiếu Mị Nhãn của nàng càng khiến người nghe biến sắc. Về phần Thượng Quan Phi Yến, vậy thì càng thêm không cần nói, bản thân nàng chính là một vị trung thần vương, nhưng nàng vẫn như cũ không phải đối thủ của Lý Thất Dạ, vẫn như cũ bị một chiêu đánh xuyên trong ngực!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.