Đế Bá

Chương 2036: Giương cung bạt kiếm



- Ta sinh là người Động Đình hồ, chết là quỷ Động Đình hồ, nếu như ta sai, tông môn trảm ta, trảm ta, ta đều không hề một câu oán hận! Nhưng mà muốn ta quỳ xuống nhận tội với Ly quốc, Huyết Sa trang, đây là chuyện không có khả năng.

Hồng Thiên Trụ lạnh lùng nói:

- Nếu như chư vị lão tổ nhất định phải khúm ním nịnh bợ Ly quốc, Huyết Sa trang, tốt, vậy các ngươi chặt đầu ta xuống, mang đầu của ta mang cho Ly quốc đi!

Hồng Thiên Trụ nói câu này làm đại điện yên tĩnh, trưởng lão, hộ pháp, đường chủ không nói câu nào.

- Tốt cho cuồng đồ đại nghịch bất đạo, phản bội tông môn, còn dám khẩu xuất cuồng ngôn.

Có lão tổ Lâm thị quát lên:

- Đi, trói phản đồ này lại, trừng phạt hắn.

Tên lão tổ Lâm thị dứt lời, ở đây không ai nhúc nhích, bất kể là trưởng lão, hộ pháp hay là đường chủ, đều ngồi bất động.

- Đại trưởng lão, còn chờ cái gì, mau trói cuồng đồ này lại.

Lão tổ Lâm thị trầm giọng quát.

Trên ghế trưởng lão có một vị trưởng lão nhìn qua lão tổ Lâm thị, lại nhìn qua Hồng Thiên Trụ, hắn áy ngại nói ra:

- Lão tổ, cái này, cái này, cái này...

Trên thực tế từ sự kiện này, ai đều không muốn động thủ, buộc Hồng Thiên Trụ cũng không tính, nếu quả thật chém đầu Hồng Thiên Trụ đưa cho Ly quốc nhận tội, như vậy không có mấy ai nguyện ý làm.

Không nói trước chuyện chém đầu chưởng môn của mình giao cho địch nhân, làm cho Động Đình hồ vĩnh viễn không ngẩng đầu lên được, từ tình huống đó, tất cả trưởng lão, hộ pháp, đường chủ ở đây không ai muốn làm kẻ mang bêu danh.

Nếu như nói, ai chém đầu Hồng Thiên Trụ xuống, chuyện như vậy sẽ ghi chép lại. Ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, Hồng Thiên Trụ cũng không có vi phạm kỷ luật của Động Đình hồ.

Trong tình huống đó mà chém đầu chưởng môn, một khi ghi chép vào hồ sơ, tương lai sẽ vĩnh cửu bị nhớ kỹ. Thậm chí trong tương lai có khả năng bị hậu thế thóa mạ.

Từ tình huống này, làm gì có ai nguyện ý nghe lệnh mấy lão tổ này chứ. Rất nhiều trưởng lão, hộ pháp cũng không ngốc. Hôm nay lão tổ vì lợi ích của mình mà chém Hồng Thiên Trụ, như vậy, bất kể là ai đảm nhiệm chức chưởng môn Động Đình hồ, nếu như vi phạm lợi ích của lão tổ thì ngày mai đầu của bọn họ cũng bị chém xuống.

Bây giờ các lão tổ cầm giữ thế cục Động Đình hồ, chư vị lão tổ mang lợi ích chỉnh thể của Động Đình hồ chiếm làm của riêng, không có mấy người nguyện ý đi làm. Bọn họ cần có một đám người kiềm chế đám lão tổ này, không thể để cho lão tổ muốn làm gì thì làm, vì lợi ích bản thân mà hi sinh cả Động Đình hồ.

Hiện tại Hồng Thiên Trụ tình huống như vậy có thể nói không tệ, nếu như Hồng Thiên Trụ chắn được lỗ hỏng này, về sau hậu bối Động Đình hồ sẽ ngăn cản các lão tổ muốn làm gì thì làm.

Nếu như hôm nay Hồng Thiên Trụ đều bị chém mất, vậy ý nghĩa, cả Động Đình hồ sẽ trở thành tài sản riêng của các lão tổ, bọn họ chỉ là quân cờ của các lão tổ mà thôi. Về phần quy củ Động Đình hồ cũng không có khả năng kiềm chế lão tổ.

- Các ngươi đều phản sao?

Lão tổ Lâm thị thấy Đại trưởng lão vẫn không nhúc nhích, quát lên.

- Ít nhất Động Đình hồ còn có thể cứu chữa, ít nhất Động Đình hồ này có người lấy đại cục làm trọng, bọn họ ít nhất hiểu Động Đình hồ không phải tài sản riêng của các ngươi.

Tại thời điểm này Lý Thất Dạ cười nhạt nói ra.s

- Ngươi câm miệng, tiểu bối, đợi lát nữa lại thu thập ngươi...

Lão tổ Lâm thị quê quá hóa khùng, quát lên.

Trong thời gian ngắn, Lý Thất Dạ như biến mất, lão tổ Lâm thị còn chưa nói hết, "Phanh" một tiếng, bị Lý Thất Dạ một quyền đánh trúng bay ra sau, máu tươi cuồng phun, lão tổ Lâm thị chưa đứng vững thì có âm thanh "Ba" vang lên, Lý Thất Dạ bắt lấy hắn, một tay bóp yết hầu của hắn giơ cao lên..

- Tiểu bối, ngươi chớ có làm càn

Lão tổ Lâm thị khác quát lên, nhưng mà nhìn thấy lão tổ trong tay Lý Thất Dạ, lại sợ ném chuột vỡ bình.

- Tiểu bối, ngươi, ngươi dám làm tổn thương ta nửa sợi lông, chớ còn sống rời khỏi Động Đình hồ.

Lão tổ Lâm thị bị bóp cổ rống to lên.

- Vốn, niệm tình nghĩa tổ tiên các ngươi, ta có thể tha thứ ngươi một mạng, đáng tiếc, ngươi thật sự quá đần.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua lão tổ này..

"Răng rắc" vang lên, Lý Thất Dạ dễ dàng bóp nát cổ của hắn, tiện tay ném xuống đất như rác rưởi.

Tất cả xảy ra quá nhanh, các lão tổ Động Đình hồ khác còn chưa kịp phản ứng, đều trơ mắt nhìn lão tổ Lâm thị bị bóp chết.

Thời điểm các lão tổ kịp phản ứng, Lý Thất Dạ đã ngồi trở lại mặt ghế, trong một chớp mắt tất cả lão tổ, bất kể là Lâm, Hứa, Hồng đều vây quanh Lý Thất Dạ..

- Tiểu bối, cho ngươi ở tại chỗ này chỉ là muốn bắt sống ngươi mà thôi, ngươi thực cho rằng trong Động Đình hồ có thể muốn làm gì thì làm sao?

Trong đó một lão tổ Hồng thị quát lên.

- Chúng ta bắt sống hắn, giao cho Thượng Quan cô nương.

Có một lão tổ Hứa thị quát lên.

Lý Thất Dạ ngồi trên ghế, chỉ lạnh lùng nhìn qua đám lão tổ này nói ra.

- Chỉ là một đám Đại Hiền, cũng dám ở trước mặt ta đại ngôn như thế. Các ngươi ngu xuẩn tới mức không chịu đi hỏi thăm hay sao? Thượng Quan Phi Yến là Thần Vương cũng bị ta một quyền bổ ra, các ngươi tính toán cái gì!

- Tiểu bối, cho dù ngươi như thế, không nên quên, nơi này chính là Động Đình hồ,đã tiến vào thì đừng mong ra ngoài.

Một lão tổ Lâm thị nói ra.

Thời điểm này các lão tổ không thể lui, Động Đình hồ còn có đòn sát thủ, Động Đình hồ còn có đại trận chưa mở ra, bọn họ xem ra, một khi mở đại trận ra, quản chi Lý Thất Dạ là một vị Thần Vương cường đại, bọn họ cũng có thể vây khốn Lý Thất Dạ.

- Nếu như đối mặt địch nhân, các ngươi có nửa phần dũng khí như thế, Động Đình hồ cũng sẽ không luân lạc tới khúm núm nịnh bợ thế này, các ngươi cũng chỉ là một đám ngu xuẩn chỉ biết lên mặt với người nhà mà thôi. Vậy cũng tốt, hôm nay ta sẽ giết sạch các ngươi, xem như diệt trừ con cháu bất hiếu cho tổ tiên các ngươi vậy.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua các lão tổ này.

Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, nội tâm Hồng Thiên Trụ chấn động, vội vàng nói:

- Lý công tử, hạ thủ lưu tình.

Tuy Hồng Thiên Trụ hắn phản kháng lão tổ, nhưng mà, hắn không có nghĩ giết sạch các lão tổ, dù sao đây đều là trưởng bối bọn họ, nếu như giết sạch lão tổ, đây là tội lớn.

- Một đám ngu xuẩn mà thôi, lưu lại cũng là tai họa Động Đình hồ.

Lý Thất Dạ nói ra, nói xong, haui mắt của hắn phát lạnh, sát cơ nổi lên.

- Thỉnh hiền tổ.

Thấy Lý Thất Dạ tỏa ra sát cơ đáng sợ, lão tổ Động Đình hồ cảm thấy nội tâm không tốt, thoáng cái ý thức được Lý Thất Dạ đáng sợ, lập tức truyền đạt mệnh lệnh.

- Khẩu khí thật là lớn!

Trong nháy mắt này, một giọng nói lạnh như băng và vô tình vang lên, hơn nữa lạnh như băng còn mang theo uy nghiêm, làm cho người ta không dám kháng cự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.