Đế Bá

Chương 2057: Cự long sơn mạch



Ngoại giới hoặc là không có ai biết, cả đầu cự long sơn mạch, mỗi tấc thổ địa cực kỳ quý giá. Đây là bảo địa rộng lớn, làm hậu thế điên cuồng.

- Bởi vì huyết thống quá trân quý. Lão đầu tử lựa chọn cũng thật cơ trí, nếu không trên chín tầng trời, chắc chắn sẽ trở thành đồ ăn của chư đế chúng thần.

Lý Thất Dạ thì thào nói.

Con cháu lão đầu tử đều rất cường đại, bởi vì bọn chúng truyền thừa huyết thống lão đầu tử, đương nhiên, so với huyết thống khi lão đầu tử còn sống còn yếu hơn rất nhiều, mặc dù là như thế, trên người bọn họ vẫn mang theo huyết thống chân long.

Đối với nhất mạch lão đầu tử mà nói, huyết thống trân quý có lợi và hại, chỗ tốt cũng không cần nói, nhất tộc bọn họ nhất định vô cùng cường đại. Tai hại cũng rất rõ ràng, chính bởi vì huyết thống cực kỳ cường đại, cảnh này khiến nhất tộc của bọn họ sinh sản rất khó khăn.

Thậm chí có thể nói, tại Thiên Linh Giới thậm chí là cửu giới, chỉ sợ không có chủng tộc nào sinh sôi chậm hơn thế, may mắn là bọn họ nhất tộc này tuổi thọ đều tương đối dài, bằng không chắc chắn đã sớm diệt tộc rồi.

Chính là vì như thế, lão đầu tử rất cần Giản gia, bởi vì Giản gia huyết thống đế tử mới xứng với tộc của hắn, hơn nữa Giản gia cùng lão đầu tử có liên hệ máu mủ tình thâm, lão đầu tử cũng cực kỳ tín nhiệm Giản gia, đây cũng là vì sao Giản gia lại đứng vững trong Thiên Linh Giới.

Trên thực tế, Động Đình hồ Trương, Lâm, Hứa, Hồng mấy thế gia vọng tộc và cự long sơn mạch có sâu xa không nhỏ, nhưng mà đó là chuyện rất xa xưa.

Huyết thống nhất mạch lão đầu tử rất trân quý, vấn đề này lão đầu tử tử tôn thông qua tu luyện, có thể làm huyết mạch phản tổ, làm cho chân long chi huyết càng thêm thuần túy.

Nhưng mà bởi vì tốc độ sinh nở, vấn đề huyết thống trân quý rất cần thiết, cảnh này khiến nhất mạch bọn họ không thể tham gia tranh hùng.

Bởi vì đối với tộc của bọn họ mà nói, cho dù có người trở thành Tiên Đế vô địch, một ngày nào đó cũng phải đối mặt vấn đề này —— cùng sánh vai với chúng thần.

Thử nghĩ một chút, huyết thống trân quý như thế, đó là mỹ vị cỡ nào, đó là đại bổ cỡ nào, huống chi nó còn có tác dụng gia tăng thọ nguyên.

Nếu đặt huyết thống này sánh vai thời đại chúng thần nhất định sẽ biến thành mỹ vị, bản thân biến thành con mồi. Cho nên tộc này muốn tìm nơi đứng vững gót chân không dễ dàng.

Cũng chính bởi vì như thế, cảnh này khiến lão đầu tử không tiếp người ngoài.

Lý Thất Dạ đi rất xa, rốt cục trong tầm mắt của hắn nơi đây không ngọn co,r thổ địa chính là đất vàng đầy trời, phóng nhãn nhìn qua, khắp nơi đều là đất vàng.

Cuối cùng nhất, Lý Thất Dạ đi vào một ngọn núi, ngọn núi này không lớn, cũng không có kỳ dị gì.

Lý Thất Dạ vẫn chưa vào khu vực sườn núi, cũng đã nghe được tiếng vó ngự soạt soạt soạt, nghe tiếng vó ngựa này, Lý Thất Dạ cươi cười.

Đi đến sườn núi, chỉ thấy nơi đó có vách tường, sau đó nó biến thành cánh cửa, là nơi phong ấn.

Trên vách tường trước mặt, có một khô lâu mã đang bồi hồi, nó đi tới đi lui, hình như là đang đợi cái gì đó.

Khô lâu mã này chính là khô lâu mã lúc trước, nó chính là tọa kỵ Bất Tử Tiên Đế năm đó, lại có ai nghĩ tới nó lại xuất hiện ở đây.

Đương nhiên, đầu khô lâu mã có thể xuất hiện ở chỗ này là do lão đầu tử cho phép, nếu không, dù nó từng là tọa kỵ Tiên Đế cũng không có khả năng tiến vào.

Xích ——

Lúc khô lâu mã nhìn thấy Lý Thất Dạ, lập tức nhìn Lý Thất Dạ kêu to lên, thậm chí hai vó trước cửa nó tràn ngập cánh cửa..

Chuyện này cũng không trách khô lâu mã đầy hình ảnh Lý Thất Dạ tràn ngập địch ý, Lý Thất Dạ trước măt từng hóa thành bộ dáng Bất Tử Tiên Đế còn trẻ, muốn lừa gạt hắn, xem ra , Lý Thất Dạ chính klaf địch nhân.

Nhìn khô lâu mã hí dài Lý Thất Dạ cười một tiếng, nói ra:

- Ngươi không cần có địch ý với ta, nói không chừng lát nữa ngươi sẽ cầu ta đấyđến lúc đó, ngươi lại lấy lòng ta cũng đã trễ, ngươi nói có đúng hay không.

Xích ——

Mặc dù nói khô lâu mã nó chỉ là khô lâu, nhưng mà, với tư cách tọa kỵ của Tiên Đế, nó có kinh tính rất cao, nó đương nhiên có thể nghe hiểu được Lý Thất Dạ nói gì, nó nhìn qua Lý Thất Dạ kêu một tiếng, nhưng mà nó với Lý Thất Dạ tràn ngập địch ý, nhưng mà nó sẽ không công kích Lý Thất Dạ..

Lý Thất Dạ đứng trên vách tường, hắn nhìn qua thì chấn động, cũng khen một tiếng, nói ra:

- Đây là nơi tốt sinh ra bổ sung, một khi khóa ở chỗ này, không chỉ không thể tránh thoát một kiếp, còn trốn không thoát đi.

Nhìn qua vách động, vách động không lớn không nhỏ, bên trong cũng không có quá nhiều đồ vật, bên trong có lồng tre nhỏ, lồng tre này nằm trên một hố sâu, lồng che cắm vào lòng đất.

Mà cái hố lõm xuống có chất lỏng màu đen, chất lỏng màu đen này cực đen, chỉ sợ thế gian không có gì đen hơn nó, nó đen tới mức hút cả ánh sáng, ánh mặt trời chiếu vào nó, đều bị nó hấp thu.

Cứ như vậy chất lỏng cực đen này, lần đầu tiên nhìn lại, còn tưởng rằng đây là tiểu hắc động.

Lại cẩn thận nhìn qua chất lỏng kia, ngẫu nhiên nó sẽ nhúc nhích, nhưng mà nó nằm trong cái hố không thể làm gì, đành phải ngẫu nhiên nhúc nhích một cái.

Ít nhất chất lỏng màu đen này là còn sống, nó giống như có sinh mệnh.

Nhìn qua chất lỏng màu đen này, Lý Thất Dạ tươi cười nồng đậm, thì thào nói:

- Lão đầu tử năm đó cũng thật đủ liều, tháo thứ này xuống khóa ở đây, hỏi thế gian, có baio nhiêu người dám làm.

Chất lỏng màu đen này chính là lão đầu tử mang về từ Cốt Hải, nó có lai lịch kinh thiên, lão đầu tử hắn phong tỏa hắn ở đây, vốn ý định để hắn dùng, nhưng mà vẫn không có dùng tới nên phong ấn ở đây.

Cứ như vậy chất lỏng cực đen, nhìn qua không chút thu hút, nhưng mà nếu như biết rõ tác dụng của nó, không biết sẽ có bao nhiêu người đoạt phá đầu, cho dù là Tiên Đế cũng nguyện ý cầm bảo vật giao địch với lão giả.

Mà bên ngoài chất lỏng, ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn qua một góc động, không ngờ nơi đó còn có đồ vật.

Chính xác mà nói, là một thứ, đó là đôi mắt.

Đó là đôi mắt bị người ta vứt bỏ.

Chính là một đôi mắt này, thoạt nhìn đã có chút cổ xưa, tựa hồ ở trong năm tháng xa xôi đó nó đã bị người sống sờ sờ móc xuống ném ở chỗ này.

Một đôi mắt bị móc ra ném đến nơi đây lại bảo tồn rất khá, cũng không có bởi vì tuế nguyệt trôi qua mà khô quắt.

Đúng vào lúc này, đôi mắt bị ném trong góc đột nhiên thoáng cái sáng lên, trước đó, đôi mắt này đặt ở trong góc, nó hình như là đang nhắm mắt lại. Nhưng là, hiện tại đột nhiên sáng ngời lên, giống như là một đôi mắt mở ra.

Đôi mắt sáng ngời này tại cô lục lục địa xoay chuyển thoáng một phát, nó cũng không phải đang quay cuồng, mà giống như đang ở trong ánh mắt chuyển động, thập phần quỷ dị.

Chỉ sợ bất luận kẻ nào nhìn thấy đôi mắt này đột nhiên chuyển động, đều sẽ bị dọa sợ đến nhảy dựng lên. Một màn như thế thật sự là quá mức quỷ dị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.