Đế Bá

Chương 2252: Thụ nhân lột xác (1)



Ở trong lúc điện quang hỏa thạch này, mầm móng nhỏ như con kiến kia dĩ nhiên là thoáng cái chui vào nơi mi tâm, trong nháy mắt tiêu thất.

Nhìn hạt giống chui vào nơi mi tâm, một lát sau, không có bất cứ động tĩnh gì, Diệp Tiểu Tiểu không khỏi hỏi nói:

- Chỉ như vậy?

- Hư, phải có chút kiên trì

Lý Thất Dạ thấp giọng đối với nàng nói nhỏ.

Thanh âm của Lý Thất Dạ vừa hạ, cổ thi thể này dĩ nhiên giật mình, ngay từ đầu, là ngón tay của cổ thi thể này hơi động đậy, sau đó động tĩnh càng lúc càng lớn, tiếp đó toàn thân run rẩy, hình như là một người sống đang phát cơn điên vậy!

Kế đến, cổ thi thể này toàn thân co quắp, động tác co giật thoạt nhìn hoàn toàn như là một người sống trong lúc bất chợt bị mắc trọng bệnh vậy.

Nhìn thấy một màn như vậy, Diệp Tiểu Tiểu đều có chút khó tin tưởng, nếu như không phải vừa rồi nàng tận mắt thấy được người này bị Lý Thất Dạ bóp chết, hiện tại sẽ cảm thấy người này vẫn có thể cứu giúp được.

Cổ thi thể này co quắp đắc càng ngày càng lợi hại, đến cuối cùng, cả cổ thi thể cong lên thật cao, thân thể như một cây cung, trong ngực hướng về phía trước.

Thấy cổ thi thể này đem thân thể con lên thật cao, điều này cũng làm cho người lo lắng nó sẽ đem xương sống lưng của mình bẻ gẫy.

"Răng rắc, răng rắc, răng rắc. . ." Vừa lúc đó, từng đợt thanh âm truyền đến, đó cũng không phải thanh âm xương khớp vỡ nát, đây hình như là một loại thanh âm buông lỏng của các đốt xương trong khối xương.

Ngay khi từng đợt thanh âm như sao đậu tương vang lên, một lúc lâu sau, chỉ nghe được "Ba" một tiếng, cổ thi thể này vốn là nằm dưới đất dĩ nhiên bò dậy.

Thấy thi thể vốn là đã chết đi thoáng cái bò dậy, đây thiếu chút nữa đem Diệp Tiểu Tiểu đều sợ đến kinh hô một tiếng, người nhát gan tuyệt đối sẽ bị xác chết vùng dậy như vậy dọa sợ vỡ mật.

Thế nhưng, đây không phải là xác chết vùng dậy, mà là sống lại! Cổ Linh Uyên đệ tử chết đi dĩ nhiên sống lại, mở đôi mắt ra, hoàn toàn như là một người sống, căn bản cũng không như là người chết.

- Đây, chuyện này có chút kinh khủng.

Diệp Tiểu Tiểu đều không phải không thừa nhận nói rằng. Tuy rằng một ít truyền thuyết về thụ nhân nàng đã nghe qua ít nhiều, thế nhưng, nàng vẫn là lần đầu tiên chính mắt thấy được thụ nhân lột xác.

- Đây, đây, cái này thực sự sống lại sao?

Mặc dù nói là tận mắt nhìn thấy thụ nhân lột xác, thế nhưng, Diệp Tiểu Tiểu đều có chút không dám tin tưởng hai mắt của mình, lấy Lý Thất Dạ bên người nói rằng.

- Nhìn xem ánh mắt của hắn.

Lý Thất Dạ chậm rãi đối với nàng nói nhỏ:

- Ngươi xem ánh mắt của hắn, chỉ biết nó là sống hay là chết. Mắt là tâm linh chi song, nó có thể chiếu thẳng tâm linh.

Đạt được Lý Thất Dạ nhắc nhở, Diệp Tiểu Tiểu không khỏi nhìn kỹ hai mắt của tên thụ nhân vừa sống lại, ngay từ đầu, có lẽ còn không có phát hiện, thế nhưng, khi nhìn kỹ, liền phát hiện đôi mắt là có chỗ không giống.

Đôi con ngươi này không giống người thường, ánh mắt của nó là mộc sắc, thật giống như trong lá cây xanh lục mang theo vài phần khô vàng, thoạt nhìn có chút quỷ dị.

Càng cùng người khác bất đồng là, ngay khi nhìn kỹ đôi mắt này của hắn, ngươi sẽ phát hiện ở chỗ sâu trong đôi mắt này một mảnh tro nguội, không có sinh cơ, tựa hồ ở nơi nào nhìn không thấy sinh mệnh, nhìn không thấy hi vọng.

- Nó vẫn là người chết sao?

Mặc dù nói vị Cổ Linh Uyên đệ tử này đã sống lại, đã là lột xác thành thụ nhân, thế nhưng, thấy sâu trong đôi mắt tro nguội, Diệp Tiểu Tiểu đều cảm thấy nó không giống như là một người sống.

- Cái này phải xem ngươi làm sao định nghĩa sống hay chết rồi.

Lý Thất Dạ cười cười, nói rằng:

- Đối với Cổ Linh Uyên đệ tử mà nói, hắn đã chết, thế nhưng, đối với một thụ nhân hoàn toàn mới mà nói, nó còn sống. Tuy rằng trong đôi mắt nó không có sinh cơ, thế nhưng, nó ở trong cơ thể cổ thi thể này cắm rễ được càng lâu, nó sẽ thắp sáng sinh mệnh lực của cỗ thân thể này, nó sẽ làm đôi mắt này chậm rãi tràn ngập sinh cơ.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nói thêm:

- Ngươi xem, hiện tại trong ánh mắt của nó không phải cũng là có một chút xíu sinh cơ rồi sao? Không phải là có một chút hy vọng sao?

Đạt được Lý Thất Dạ nhắc nhở, Diệp Tiểu Tiểu lại nhìn kỹ, quả nhiên như Lý Thất Dạ nói vậy, ở vừa rồi đôi mắt này là một mảnh tro nguội, thế nhưng, ở phía sau, ở trong tử linh đã có một chút xíu sinh cơ.

Một chút xíu sinh cơ này, thoạt nhìn là bé nhỏ không đáng kể, nó giống như là một gốc cây nho nhỏ trong sa mạc, thế nhưng, chính là một chút sinh cơ không đáng kể đó, lại đem đôi mắt này thiêu đốt sáng lên, mang đến cho một mắt đôi tro tàn hi vọng.

Vừa lúc đó, tên thụ nhân này ngồi dưới đất, có chút mê man, có chút ngạc nhiên, nó nhìn quanh bốn phía, tựa hồ, nó là lần đầu tiên tới thế giới này vậy.

- Bắt đầu biến hóa.

Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm tên thụ nhân này, qua một lúc lâu, đối với Diệp Tiểu Tiểu nói rằng.

Quả nhiên, ở phía sau, nghe được thanh âm "Két" vang lên, thân thể của thụ nhân này xảy ra một ít biến hóa, thân thể hắn một ít bộ vị bắt đầu mộc hóa, có lẽ cũng có thể nói là sinh trưởng ra đồ vật giống như gỗ vậy.

Nói thí dụ như, đôi cánh tay của thụ nhân này, đôi cánh tay của nó có một vài chỗ trở nên mộc hóa, sinh trưởng thành đồ vật giống vỏ cây vậy.

Đồng thời, ở trên đôi cánh tay này, có chút cơ thể dĩ nhiên sinh trưởng ra cành cây, chỗ này thoạt nhìn giống như là trên thân một người sống ký sinh có cây cối, bộ dáng như vậy thoạt nhìn hết sức quỷ dị.

Thấy thụ nhân bắt đầu mộc hóa, trên người sinh trưởng ra cành chạc, như vậy chỉ sợ rất nhiều người nhìn đều không khỏi hơi bị rợn cả tóc gáy, cái loại cảm giác này khiến người ta nói không nên lời.

Chỉ sợ rất nhiều người thấy được một màn như vậy đều sẽ rợn cả tóc gáy, khiến người có một loại cảm giác trong cơ thể ký sinh có những vật khác, hết sức quỷ dị.

- Lẽ nào người chết ở Thần Thụ Lĩnh, đều sẽ biến thành thụ nhân sao?

Thấy tên thụ nhân này bắt đầu xảy ra lột xác, Diệp Tiểu Tiểu không khỏi hỏi Lý Thất Dạ nói rằng.

- Có thể nói như vậy đi!

Lý Thất Dạ nhìn thụ nhân lột xác, cười cười, nói rằng:

- Nếu như không phải địa phương rất hung hiểm, chỉ có sau khi chết, sẽ biến thành thụ nhân, nếu như địa phương hung hiểm, vậy nói không chắc. Chỉ cần ngươi bị một chút xíu vết thương nhẹ, tiên huyết của ngươi rơi vào trên hạt giống, như vậy, ngươi cũng sẽ bị loại mầm móng này đuổi kịp, như phụ hình chi ảnh, mầm móng đó tùy thời đều sẽ chui vào giữa chân mày của ngươi, cho ngươi biến thành thụ nhân.

- Còn có địa phương càng hung hiểm hơn, nếu như ngươi vẫn thâm nhập Thần Thụ Lĩnh, đi đến nơi thâm sâu nhất định, như vậy, cho dù ngươi toàn thân hoàn hảo, cho dù ngươi rất cường đại, loại hạt giống này đều sẽ có thể thoáng cái chui vào mi tâm của ngươi, đem thân thể của ngươi cướp đoạt.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.