Diệp Tiểu Tiểu nghe được nói như vậy, đều không khỏi hơi bị có chút rợn cả tóc gáy, nói rằng.
- Thế nào?
Lý Thất Dạ cười nói rằng:
- Có phải sợ rồi hay không? Nếu như sợ, hiện tại chạy về nhà vẫn còn kịp.
- Hừm, ít mắt chó coi thường người, ai nói bản tiểu thư sợ?
Diệp Tiểu Tiểu không hài lòng, lập tức trừng mắt với Lý Thất Dạ một cái, nói rằng:
- Bản tiểu thư là không sợ trời không sợ đất!
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, bộ dáng này khiến Diệp Tiểu Tiểu tức giận đến ngứa răng, lập tức đập Lý Thất Dạ vài quyền.
- Loại mầm móng này đến tột cùng là vật gì? Nó chiếm lấy thân thể thân thể của con người để làm cái gì?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn thụ nhân thần thái có chút ngạc nhiên, lại có chút mờ mịt, không khỏi tò mò hỏi nói.
- Về cái mầm móng này có rất nhiều thuyết pháp.
Lý Thất Dạ cười cười, nói rằng:
- Bất quá, nó cụ thể là cái gì, đều không trọng yếu. Quan trọng là ..., chúng nó muốn sinh sôi nảy nở, chúng nó muốn một đời lại một đời truyền thừa tiếp.
- Muốn sinh sôi nảy nở?
Diệp Tiểu Tiểu không khỏi nói rằng:
- Nếu như chúng nó muốn sinh sôi nảy nở, vậy còn không dễ sao? Chúng nó có thể giống như cây cối sinh trưởng nha, lúc đó chẳng phải sinh sôi nảy nở sao? Cây cối lúc đó chẳng phải lấy phương thức mầm móng từng đời một truyền thừa tiếp sao?
- Đó là không đồng dạng như vậy.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Cây cối cuối cùng vẫn là cây cối, ở ý nghĩa nghiêm khắc bắt đầu nói, chúng nó không gọi được sinh linh, chí ít chúng nó vô pháp giống như chúng ta có trí khôn, chúng nó cần khai trí, chúng nó muốn trở thành một chủng tộc, mà không phải cây cối sinh trưởng đầy đất!
- Trở thành chủng tộc?
Diệp Tiểu Tiểu không khỏi nói rằng:
- Cây cối lúc đó chẳng phải có thể trở thành là chủng tộc? Cây cối có thể trải qua tu luyện, sau đó liền chẳng phải thành yêu tộc sao?
- Không giống với.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói rằng:
- Lai lịch của bọn họ đã định trước để chúng nó không có thể trở thành giống như yêu tộc, chúng nó nếu muốn trở thành một chủng tộc hoàn toàn mới! Bởi vì bọn họ đầu nguồn cần làm một một pháp thử, một thay đổi. Ở trên ý nghĩa nghiêm ngặt mà nói, chỗ mầm móng này, chẳng qua là một loại nếm thử mà thôi."
- Đây đến tột cùng là vật gì? Chỗ mầm móng này luôn không khả năng tự nhiên mọc ra, đầu nguồn của bọn nó là cái gì?
Diệp Tiểu Tiểu tràn ngập tò mò.
- Đáp án này sao, chỉ sợ không ai có thể trả lời ngươi.
Lý Thất Dạ cười cười, nháy mắt một cái, nói rằng:
- Bất quá, về phần ngươi sao, vậy không giống nhau, có lẽ ta sẽ dẫn ngươi đi giải ra cái bí ẩn này.
- Ngươi không biết là đối với ta mưu đồ gây rối đi?
Diệp Tiểu Tiểu trừng mắt với Lý Thất Dạ một cái, hoài nghi nói rằng. Diệp Tiểu Tiểu tuy rằng nói như vậy, trên thực tế, nàng ở trong lòng cũng không đối với Lý Thất Dạ ôm cảnh giác và đề phòng thực sự, nàng cũng không cảm thấy Lý Thất Dạ sẽ hại nàng.
Đối với lời này của Diệp Tiểu Tiểu, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nói rằng:
- Thế nào mưu đồ gây rối? Nếu như ta thực sự đối với ngươi mưu đồ gây rối, đã sớm đem ngươi cưới, đến lúc đó, ta đây vị phu quân này, đó không phải là có thể muốn thế nào thì được thế đó rồi sao?
Nói, Lý Thất Dạ đối với Diệp Tiểu Tiểu nháy mắt một cái, lộ ra thần thái ám muội.
- Tử biến thái, đi sang một bên!
Diệp Tiểu Tiểu hung hăng trừng mắt với Lý Thất Dạ, cắn cắn răng, hung lắp bắp nói:
- Ngươi có tin ta hay không đem ngươi đánh tàn phế không thể tự mình sinh hoạt!
Đối với Diệp Tiểu Tiểu bộ dáng hung hăng này, Lý Thất Dạ không khỏi mỉm cười cười.
Vừa lúc đó, tên thụ nhân kia bò dậy, tựa hồ hắn không thích ứng cổ thân thể này, vừa mới bò dậy đã lảo đảo một cái, thoáng cái té lăn trên đất, thế nhưng, tiếp đó hắn lại bò dậy.
Tên thụ nhân này giống như là tiểu hài tử vừa mới học bước đi vậy, lảo đảo, thế nhưng, nó học được rất nhanh, không có bao lâu, nó đã thích ứng với cổ thân thể này, mặc dù nói, nó đi đi vẫn còn có chút ngốc, vẫn là hết sức mất tự nhiên, thoạt nhìn như là con rối vậy, thế nhưng, nó chí ít có thể đi được ổn, hơn nữa còn là càng chạy càng nhanh.
Lúc này, Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu đi theo phía sau thụ nhân, mà thụ nhân hướng phía tọa thôn trang dưới chân núi đi đến.
- Chỗ nó đi tọa thôn trang đó làm gì?
Diệp Tiểu Tiểu theo Lý Thất Dạ, nhìn thụ nhân này hướng phía tòa thôn trang dưới chân núi đi đến, không khỏi tò mò hỏi nói.
- Muốn trở thành một chủng tộc, tất muốn cái gì? Ngoại trừ sinh sôi nẩy nở ra, chúng nó còn cần trở thành một đoàn thể, có gia viên của mình, có văn minh của mình, cũng giống chúng ta sinh hoạt vậy, bằng không, không có mấy thứ này, làm sao có thể trở thành một chủng tộc có trí khôn? Không có văn minh, đây cùng với cầm thú không có gì khác nhau!
Lý Thất Dạ chậm rãi nói rằng.
- Chúng nó có thể sinh sôi nảy nở xuống tới sao?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn phía trước động tác có chút ngây ngốc nhìn thấy thụ nhân, nói rằng.
- Trở thành một chủng tộc, đây là nói dễ vậy sao?
Lý Thất Dạ nở nụ cười một chút, nói rằng:
- Chúng nó là vật gì? Người chết mà thôi! Ngươi nghĩ một người chết, có thể hình thành một chủng tộc sao? Đây là trên cơ bản chuyện không thể nào, thế nhưng, chúng nó vẫn còn có cơ hội.
- Lời này nói thế nào?
Diệp Tiểu Tiểu hỏi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
- Từ ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, bất luận kẻ nào cũng khó có khả năng lăng không sáng tạo ra chủng tộc, loại chuyện này không đơn giản chỉ là nghịch thiên, nhưng mà lực lượng như vậy sẽ bị trấn áp tuyệt đối! Nhưng có chút chuyện, tại Thần Thụ Lĩnh thì khác.
- Vì sao lại khác?
Diệp Tiểu Tiểu nhịn không được hỏi.
Lý Thất Dạ nói ra:
- Mượn thụ nhân mà nói, ngươi nói chúng muốn trở thành một tộc loại, nhưng mà chúng cũng không phải lăng không sáng tạo ra, còn cần lấy hạt giống làm mồi, lại lấy cái chết con người làm căn bản, chúng cần cắm rễ trong thi thể con người, sinh trưởng ra tính mạng thuộc về mình...
- Cho dù là những hạt giống này, nghiêm khắc mà nói, chúng chỉ là bàng chi mà thôi, chúng giống như cây ký sinh, chỉ là một phần khởi nguyên thật nhỏ xuất hiện trên chúng, cho nên, từ ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, chúng không thuộc về lăng không tạo ra.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, nói:
- Nhưng mà chuyện này giống như ngươi sắp chết, ngươi tách tứ chi của ngươi ra cho vào thân thể khác, mà bộ phận này vẫn còn sống, lại tiếp tục sinh sôi nảy nở, thậm chí còn lấy nó làm bản gốc, trong tương lai có điều kiện sẽ tham chiếu ngươi mà tạo ra thứ khác.
- Nói như vậy, thụ nhân đều là khôi lỗi, cuối cùng vẫn có thể ngược dòng tìm hiểu khởi nguyên của chúng.