Đế Bá

Chương 2265: Thụ thi bí mưu (1)



- Là vật gì nha?

Thấy Lý Thất Dạ thoáng cái bị hấp dẫn, Diệp Tiểu Tiểu cũng kỳ quái, vội vàng nhìn qua.

Diệp Tiểu Tiểu xem xét, trên thực tế trên tảng đá không có đồ vật gì, có chỉ là mấy dấu vết mờ mờ, những dấu vết mờ mờ này là dùng tảng đá tạm thời khắc lên, hơn nữa dấu vết rất mới, xem xét là những thụ thi kia lưu lại.

Những dấu vết mờ mờ này làm cho người ta nhìn không rõ, nó nhìn qua không phải đạo văn, cũng không phải phù văn, nó càng trừu tượng, chỉ có mấy dấu vết rải rác không có mấy, xem ra giống như tùy thời sẽ biến mất.

Mà những dấu vết mờ mờ này Diệp Tiểu Tiểu hoàn toàn nhìn không ra đó là cái gì, ngược lại Lý Thất Dạ lại thấy mùi ngon, giống như thấy bảo vật kinh thiên. Lý Thất Dạ đi quanh tảng đá một vòng, dường như hoàn toàn không có nghe được Diệp Tiểu Tiểu hỏi.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ có thần thái như vậy, Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, mấy dấu vết mờ mờ này căn bản không nhìn ra được cái gì, ngay cả mấy dấu vết của tiểu hài tử quét loạn còn tốt hơn mấy dấu này.

- Cuối cùng là vật gì?

Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ vẫn như thấy mùi ngon, Diệp Tiểu Tiểu nhịn không được hỏi lần nữa.

Sau một lát Lý Thất Dạ mới khôi phục tinh thần lại, nhưng mà hắn không có ngẩng đầu lên, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào mấy dấu vết mờ mờ đó, nhàn nhạt nói:

- Là văn tự.

- Văn tự? Văn tự gì? Văn tự thụ thi sao?

Diệp Tiểu Tiểu nghe được thì giật mình, nói ra.

- Có thể nói như vậy.

Lý Thất Dạ nghiên cứu những dấu vết hơi mờ này, nói ra:

- Trên thực tế, đến bây giờ mới thôi, nói nó là văn tự còn quá sớm, nhưng mà ít nhất thụ thi trừ dùng bản năng biểu đạt ra, chúng ít nhất còn có một phương pháp khác. Chúng có văn tự thập phần ngây thơ, nhưng lại là vừa mới bắt đầu, còn không có chính thức hình thành, nhưng nói không chừng sẽ có văn tự chính thức ra đời.

Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì mấy vết hơi mờ này hấp dẫn Lý Thất Dạ, thụ nhân cũng có văn tự, nhưng mà văn tự của thụ nhân là chủng tộc khác truyền tới, chúng là kế thừa văn tự thông dụng của cửu giới, chúng là học tập ngôn ngữ cửu giới.

Nhưng mà thụ thi không giống, chúng đều tự mình làm ra, ngay cả văn tự cũng thế. Cho dù là dấu vết hơi mờ của tảng đá kia, nhưng đó là câu chuyện mà thụ thi muốn biểu đạt.

- Văn tự ghi lại cái gì?

Diệp Tiểu Tiểu cũng hiếu kỳ, đương nhiên từ trong mấy dấu vết hơi mờ này, nàng căn bản là nhìn không ra tin tức gì.

- Không biết.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Văn tự như vậy chỉ vừa bắt đầu mà thôi, ngay cả hình thức ban đầu còn chưa hình thành, trừ chúng ra, chỉ sợ không ai hiểu được ý tứ chân chính của chúng.

- Đây không phải là nói mò, xem nó có ý gì.

Diệp Tiểu Tiểu nói ra.

Lý Thất Dạ cười cười, lắc đầu, nói ra:

- Không, chuyện này nói rõ thụ thi đang diễn biến, chúng thật sự bắt đầu có trí tuệ. Trừ văn tự ra, chúng còn có phương thức diễn tả khác, bằng không thì nhiều thụ thi tụ tập ở đây thương nghị cái gì?

- Đó cũng là chúng dựa vào phương thức gì tụ tập ở nơi này?

Diệp Tiểu Tiểu cũng cảm thấy kỳ quái.

- Hẳn là một loại bản năng, thông qua bản năng kêu gọi các đồng loại khác tụ tập ở đây.

Lý Thất Dạ nói ra:

- Bất kể nói như thế nào, chúng đã thật diễn biến, chúng đã đột phá bản năng, có thứ khác ngoài bản năng, nói thí dụ như văn tự, xem ra thụ thi càng cường đại thì càng có cơ hội đột phá, càng có cơ hội diễn biến, xem ra, trước tiên ta phải xem thụ thi diễn biến.

- Rốt cuộc chúng đang thương nghị cái gì? Thụ thi nếu là người chết, chúng mà thương lượng chuyện gì, vậy hẳn là đại sự kinh thiên a.

Diệp Tiểu Tiểu cũng hứng thú lớn với thụ thi.

Đi theo Lý Thất Dạ mấy ngày qua, từ thụ nhân cho tới thụ thi, chuyện này làm cho Diệp Tiểu Tiểu cảm giác mình có khả năng chứng kiến chủng tộc mới ra đời.

- Không biết.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói ra:

- Nhưng mà ngươi nói đúng, nếu như thụ thi, vậy ý nghĩa, thế giới thụ thi của chúng xảy ra đại sự.

- Chúng ta đi xem không?

Diệp Tiểu Tiểu lập tức sinh ra hứng thú, đối với nàng mà nói, chuyện này còn hứng thú hơn cả đạt được những bảo vật nhiều lắm.

- Sẽ, chúng sẽ tiếp tục tụ tập, chỉ cần tìm được thi sào khác, như vậy sẽ không khó tìm ra nơi chúng tụ tập, đến lúc đó, hoặc là có thể làm rõ chúng đang thương nghị chuyện gì.

Lý Thất Dạ cũng đồng ý suy nghĩ của Diệp Tiểu Tiểu.

Đến Thần Thụ Lĩnh, Lý Thất Dạ vốn cần hoàn thành chuyện khác, nhưng mà lúc này có chuyện thụ thi xảy ra. Chuyện này làm cho Lý Thất Dạ sinh ra hứng thú nồng đậm, chuyện này làm cho Lý Thất Dạ cũng đặt chuyện khác qua một bên. Đi nghiên cứu chuyện này.

- Chúng ta đi nơi nào tìm thi sào đây?

Diệp Tiểu Tiểu kích động, hận không thể ta sẽ đi tìm thi sào ngay bây giờ.

- Có ta ở đây, còn sợ chúng ta không tìm được thi sào hay sao?

Lý Thất Dạ cười cười, lập tức cầm bàn tay nhỏ bé của Diệp Tiểu Tiểu lập tức lóe lên, trong nháy mắt biến mất.

Tiếp qua mấy ngày sau đó, Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu đi tới mấy thi sào cực lớn. Những thi sào cực lớn này rất ẩn khuất, rất khó phát hiện, cũng rất khó tìm được, cửa vào thi sào đều nằm ở nơi hung hiểm, cho dù biết rõ thi sào ở nơi nào cũng chưa chắc có thể đi.

Nhưng mà những chuyện này không thể làm khó được Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ dễ dàng tiến vào trong những thi sào này.

Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu tiến vào những thi sào cực lớn, hắn thập phần ít xuất hiện. Mỗi lần tiến vào thi sào thì Lý Thất Dạ đều mở ra không gian tuyệt ẩn, cùng Diệp Tiểu Tiểu ẩn thân tiến vào trong không gian tuyệt ẩn. Không cho bất luận thụ thi nào phát hiện.

Lý Thất Dạ vừa mở không gian tuyệt ẩn ra, không chỉ nói là thụ thi, cho dù là hải thần thụ tổ cũng không thể phát hiện ra.

Lý Thất Dạ tiến vào những thi sào này chủ yếu là quan sát xảy ra chuyện gì, cho nên hắn mới mang theo Diệp Tiểu Tiểu tiến vào trong không gian tuyệt ẩn.

Trải qua Lý Thất Dạ tiến vào trong những thi sào này, chuyện này làm cho Lý Thất Dạ rốt cục có phát hiện.

Có vài thi sào đều cử hành tụ hội, những thụ thi cường đại nhất của các thi sào tụ tập với nhau.

Tuy thụ thi không có ngôn ngữ để diễn tả, nhưng mà chúng có thể dùng bản năng câu thông, có đôi khi chúng viết ra một ít ký hiệu trên đất, những ký hiệu này là văn tự thụ thi của chúng.

Sau khi trải qua quan sát chúng thương nghị với nhau. Lý Thất Dạ chậm rãi hiểu rõ thụ thi muốn làm gì.

- Chúng muốn làm gì?

Tuy Diệp Tiểu Tiểu cũng đi theo Lý Thất Dạ quan sát, nhưng mà nàng xem không hiểu thụ thi muốn làm cái gì.

- Chúng có một nhóm sẽ dời đi.

Lý Thất Dạ đã đưa ra kết luận chắc chắn.

- Dời? Dời đi nơi nào? Tại sao phải dời đi?

Diệp Tiểu Tiểu là bảo bảo hiếu kỳ, nàng hỏi.

- Ngươi sẽ biết nhanh thôi.

Lý Thất Dạ cười lên, mang theo Diệp Tiểu Tiểu rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.