Đế Bá

Chương 2283: Bất Tử môn chủ thỉnh giáo (2)



Chính là vì như thế, Bất Tử Môn chủ châm chước tự định giá nhiều lần, cuối cùng quyết định đi thỉnh giáo thượng sách của Lý Thất Dạ.

Nhìn qua Bất Tử Môn chủ quỳ xuống đầu rạp dưới đất, Lý Thất Dạ uống một ngụm rượu ngon, nhàn nhạt nói:

- Đứng lên đi, hoặc là Bất Tử Môn các ngươi vẫn có cơ hội.

- Đa tạ công tử chỉ giáo.

Bất Tử Môn chủ nghe nói như thế, lập tức cuồng hỉ, trịnh trọng dập đầu chín cái với Lý Thất Dạ, hắn thập phần chân thành, không có chút hàm hồ nào cả.

Sau khi Bất Tử Môn chủ đứng dậy, cung kính ngồi ở tại chỗ, lắng nghe kim ngôn ngọc ngữ của Lý Thất Dạ.

- Bất Tử Môn các ngươi muốn trung hưng, cũng không phải không có biện pháp. Ở dưới mặt đất nơi này, Bất Tử Tiên Đế đã bố trí vô thượng đế cơ cho các ngươi, chuyện này quản chi Bất Tử Môn các ngươi suy sụp cũng có thể bắt nguồn xa, dòng chảy dài, chỉ cần đế cơ của các ngươi vẫn còn, các ngươi khó mà tuyệt hậu.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.

Năm đó Bất Tử Tiên Đế ở nơi này thi triển đại thần thông, hắn luyện đế cơ trong địa mạch dưới Bất Tử Môn, thậm chí còn dung làm một thể với địa mạch, trong đó hao tổn vô số tâm huyết của Bất Tử Tiên Đế, đây cũng là do Bất Tử Tiên Đế làm ý định lâu dài, đối với hắn mà nói, hoặc là Bất Tử Môn sẽ nghênh đón tân sinh của hắn.

Cũng chính bởi vì Bất Tử Tiên Đế tốn vô số tâm huyết vào đế cơ, chuyện này làm cường địch đời sau muốn nhổ tận gốc Bất Tử Môn là chuyện cực kỳ khó khăn.

- Vấn đề là, chúng ta không có thiên địa tinh khí kia.

Bất Tử Môn chủ nói ra.

- Loại chuyện này không phải không có cách giải quyết.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Bất Tử Tiên Đế đã mang truyền thừa khắc ở nơi này, hậu nhân các ngươi làm hư truyền thừa, rất nhiều thứ muốn bắt đầu lại từ đầu, thực sự không phải là nói, ngươi bây giờ muốn thiên địa tinh khí không tầm thường cũng không phải không được.

- Phải đi làm thế nào?

Bất Tử Môn chủ không ngại học hỏi thêm.

Lý Thất Dạ nói ra:

- Trụ cột cần phải làm từng bước một. Các ngươi muốn có thiên địa tinh khí năm đó, các ngươi phải cải tạo địa mạch, khơi thông địa mạch và uẩn dưỡng đế cơ của tổ tiên của các ngươi năm đó.

- Chuyện này, chuyện này không phải chúng ta có thể làm.

Bất Tử Môn chủ cười khổ một tiếng, muốn cải tạo địa mạch lần nữa, nói dễ vậy sao?

Đây là thủ đoạn vô địch của thủy tổ năm đó lưu lại, không nói bọn họ còn chưa đủ cường đại, cho dù bọn họ đầy đủ cường đại, năm đó thủy tổ lưu lại đủ loại huyền diệu cũng không phải hậu bối như bọn họ có thể tìm hiểu được.

- Chuyện này ta thật sự có thể chỉ điểm con đường sáng cho các ngươi.

Lý Thất Dạ tươi cười nhàn nhạt, nói ra:

- Ngươi đi tìm một thớt khô lâu mã, là khô lâu mã chạy nhanh như bay, hoặc là nó có thể mang tới chuyển cơ cho Bất Tử Môn các ngươi, thật sự là như thế, Bất Tử Môn các ngươi không chỉ trung hưng, hơn nữa còn khôi phục cường thịnh năm đó, vậy cũng không nói chơi.

- Thực?

Nghe nói như thế, Bất Tử Môn chủ cuồng hỉ, nói:

- Một thớt khô lâu mã có thể thần kỳ như vậy hay sao?

- Xem như thế đi.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

- Nhưng mà có thành công hay không thì khó nói, chuyện này phải xem tạo hóa của Bất Tử Môn các ngươi. Tất cả phải xem Bất Tử Tiên Đế ban cho các ngươi có thể che chở các ngươi hay không.

Lý Thất Dạ nói câu này chẳng khác gì giội nước lên đầu Bất Tử Môn chủ, Bất Tử Môn chủ vừa muốn trung hưng, vừa nghe nói như vậy, Bất Tử Môn chủ đã ỉu xìu, nhưng mà trong lòng của hắn còn có chút hi vọng, ít nhất, Lý Thất Dạ vẫn vạch con đường sáng cho bọn họ.

- Đa tạ công tử chỉ rõ con đường, đại ân của công tử, Bất Tử Môn trọn đời không quên.

Bất luận như thế nào, Bất Tử Môn chủ vẫn có được hy vọng trong lòng, hắn khôi phục tinh thần lại, quỳ xuống nói ra, lại cáo từ Lý Thất Dạ.

Nhìn qua Bất Tử Môn chủ thành kính như thế, Lý Thất Dạ cười cười một chút, nhìn hắn nói ra:

- Khô lâu mã có thể thành công hay không, chuyện này còn rất khó nói, nhưng mà Bất Tử Môn các ngươi còn có con đường có thể đi.

- Không biết là con đường gì?

Nghe nói như thế, Bất Tử Môn chủ chẳng quan tâm rất nhiều, lập tức quỳ xuống, vội vàng hỏi.

Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:

- Có một hơi đáng giá ngươi đi mạo hiểm. Ở bên ngoài Cốt Hải có một tòa Bạch Cốt Đảo. Ngươi đi Bạch Cốt Đảo, nói muốn tìm đảo chủ của bọn họ.

- Bạch Cốt Đảo? Bạch Cốt Đảo đảo chủ?

Bất Tử Môn chủ thì thào. Về chuyện Bạch Cốt Đảo, hắn ngược lại là nghe nói qua một ít, nhưng mà Bạch Cốt Đảo chủ, hắn hoàn toàn không biết gì cả.

- Đúng vậy, ngươi tìm một tên gọi là Chu lão đầu, nói muốn gặp đảo chủ của bọn họ.

Lý Thất Dạ cười cười, chỉ điểm Bất Tử Môn chủ, nói ra:

- Về phần có thể nhìn thấy đảo chủ của bọn họ hay không. Đến vậy phải xem đảo chủ có nguyện ý giúp hay không, vậy nhìn tạo hóa của ngươi rồi.

- Bạch Cốt Đảo chủ thực sự có thể giải quyết vấn đề Bất Tử Môn hay sao?

Bất Tử Môn chủ nhịn không được tò mò hỏi.

- Có thể.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

- Nếu như nói, thế gian ai thích hợp khởi tử hồi sinh cho các ngươi nhất, một chính là thủy tổ Bất Tử Tiên Đế của các ngươi, một khác chính là Bạch Cốt Đảo chủ.

Bạch Cốt Đảo chủ và Bất Tử Tiên Đế có cùng nguồn gốc, hai người bọn họ đã từng hoạn nạn có nhau, nếu như nói thế gian có ai hiểu Bất Tử Tiên Đế nhất, đó chắc chắn chính là Bạch Cốt Đảo chủ không ai có thể hơn.

- Nhưng mà, ngươi nên chuẩn bị tâm lý trước.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

- Ngươi hoặc là có thể được Bạch Cốt Đảo chủ ưu ái, sẽ mang tới trung hưng cho Bất Tử Môn, thậm chí là cường thịnh như năm đó. Nhưng ngươi cũng có khả năng đưa tới họa sát thân. Nếu Bạch Cốt Đảo chủ không thích ngươi, nói không chừng hắn một tay bóp chết ngươi đấy.

- Đến lúc đó, ngươi cũng đừng nói ta không có nhắc nhở ngươi, trước khi đi chính ngươi tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý chịu chết, bằng không thì ngươi chết không cam lòng, đừng có trách ta không nhắc nhở ngươi.

Lý Thất Dạ uống một ngụm rượu ngon, vừa cười vừa nói.

- Người vẫn phải chết, tại sao phải tiếc, chỉ cần có thể mang tới hy vọng cho Bất Tử Môn, có thể làm cho Bất Tử Môn trung hưng, quản chi là xông pha khói lửa cũng không chối từ.

Bất Tử Môn chủ dập đầu với Lý Thất Dạ, cung kính nói:

- Đa tạ công tử chỉ điểm sai lầm, tiểu nhân cảm động rơi nước mắt.

Lý Thất Dạ chỉ mỉm cười gật đầu, nhận đại lễ của Bất Tử Môn chủ, nhàn nhạt nói:

- Đi thôi.

Bất Tử Môn chủ cung kính cáo từ lần nữa, yên lặng lui ra, không dám lại tới quấy rầy Lý Thất Dạ.

- Thiên Linh Giới, nhiều nơi rất phiền toái, nhưng lại có bao nhiêu người nhiệt tình yêu phiến thổ địa này chứu, lại có bao nhiêu người không bỏ được rời khỏi, không nỡ buông tha, bất luận là hung hiểm cỡ nào.

Bất Tử Môn chủ lui ra sau, Lý Thất Dạ có phần cảm khái nói ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.