Đế Bá

Chương 2303: Hung hăng càn quấy (1)



- Lý Thất Dạ!

Ánh mắt cổ linh thú chủ lạnh như băng, lập tức lộ ra sát cơ, Lý Thất Dạ tới nơi này, đồ đệ của hắn đã xong rồi.

Chuyện này làm cho cổ linh thú chủ nghiến răng nghiến lợi, tại Thần Chỉ Châu, ai dám vuốt râu hùm Cổ Linh Uyên cơ chứ. Hiện tại Lý Thất Dạ không chỉ giết đệ tử Cổ Linh Uyên, càng giết đệ tử thân truyền của hắn, là chưởng môn kế tiếp của Cổ Linh Uyên!

- A..., chính là ta.

Lý Thất Dạ cười lên, nhàn nhã nói:

- Nghe nói Cổ Linh Uyên các ngươi muốn ta đến chịu đòn nhận tội.

- Hiện tại cho dù ngươi muốn chịu đòn nhận tội, tất cả đã chậm rồi.

Cổ linh thú chủ lạnh như băng nói.

- Ah, thì ra là như vậy nha.

Lý Thất Dạ cười cười, nói:

- Ta cũng không có ý định đến chịu đòn nhận tội, Cổ Linh Uyên mà thôi, tính toán là cái gì.

Thấy Lý Thất Dạ hung hăng càn quấy như vậy, rất nhiều tu sĩ đứng ngoài đã quen, nghe được Lý Thất Dạ mắng Cổ Linh Uyên tính toán cái gì thì mọi người cảm thấy là đương nhiên, nếu như Lý Thất Dạ không hung hăng càn quấy, tất cả mọi người mới cảm thấy không quen.

Cổ linh thú chủ toàn thân run rẩy, đang đứng trước mặt người trong thiên hạ, bị Lý Thất Dạ chỉ vào mũi mắng Cổ Linh Uyên tính toán cái gì, phát sinh chuyện như vậy, cổ linh thú chủ muốn nuốt cục tức này xuống cũng không được.

- Lý Thất Dạ, ngươi thực cho rằng tại Thần Chỉ Châu có thể muốn làm gì thì làm sao?

Cổ linh thú chủ lập tức đứng lên, quá to một tiếng.

- Không, không phải tại Thần Chỉ Châu có thể muốn làm gì thì làm.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

- Cửu thiên thập địa, ta cũng có thể muốn làm gì thì làm!

- Ngươi ——

Cổ linh thú chủ thấy Lý Thất Dạ hung hăng càn quấy bá đạo thì tức giận không nói ra lời, ngón tay chỉ vào Lý Thất Dạ không ngừng phát run.

Lý Thất Dạ chẳng muốn nhìn cổ linh thú chủ, nhàn nhạt nói:

- Ta là người rất nhân từ, cũng không ưa thích sát sanh. Hôm nay ta lại cho Cổ Linh Uyên một câu. Hoặc là lăn, hoặc là diệt môn! Hiện tại Cổ Linh Uyên các ngươi lập tức cút ngay, còn kịp, về sau chỉ cần nơi ta xuất hiện, đệ tử Cổ Linh Uyên các ngươi nên ngoan ngoãn kẹp đuôi làm người, ta cũng sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra.

- Nếu không thì sao?

Cổ linh thú chủ bị tức được thở gấp nhưng mà khí đến, lệ kêu một tiếng nói ra.

- Nếu không nha.

Lý Thất Dạ chỉ khoát tay rất tùy ý, nói:

- Ta diệt Cổ Linh Uyên các ngươi! Tuy ta rất không thích chém chém giết giết, nhưng mà bất luận là ai làm kẻ địch của ta, ai cản bước đại đạo của ta, giết không tha!

Giết không tha, thời điểm nghe được ba chữ này, rất nhiều người ngửi được mùi máu tươi nồng đậm. Nói như vậy làm cho rất nhiều người đều cười khổ, động một chút lại diệt cả nhà người ta, động một chút là tàn sát hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư, bây giờ nói không thích giết người, lời này nói ra ai cũng không tin.

- Họ Lý, chỉ bằng ngươi giết đệ tử của ta, Cổ Linh Uyên chúng ta tuyệt đối không nuốt trôi cơn tức này...

Cổ linh thú chủ tức giận kêu to lên.

Lý Thất Dạ chen ngang lời cổ linh thú chủ, nhàn nhạt nói:

- Nuối không trôi cũng phải nuốt cho ta, nếu không, chờ ta rảnh rỗi sẽ đi Cổ Linh Uyên một chuyến, tự mình đạp diệt Cổ Linh Uyên các ngươi!

Lý Thất Dạ nói lời này làm mọi người đưa mắt nhìn nhau, vào thời điểm này, tất cả mọi người hiểu rõ Lý Thất Dạ đó cũng không phải nói giỡn, cũng không phải khẩu xuất cuồng ngôn, mà là nghiêm túc.

Nghĩ tới điểm này, rất nhiều người hít khí lạnh không dứt, trong nội tâm sợ hãi, mọi người đều biết, hung nhân như thế nói ra rất đáng sợ đấy.

Tại Thần Chỉ Châu, nói muốn tiêu diệt Cổ Linh Uyên, lời nói khí phách bậc nào. Phải biết rằng, Cổ Linh Uyên cường đại không chỉ là do không bị Thần Chỉ Châu áp chết, đồn đãi nói, nơi sâu nhất của Cổ Linh Uyên có lão tổ cổ xưa đang ngủ say.

Mặc dù nói Cổ Linh Uyên chưa từng có Tiên Đế, mọi người cũng không biết Cổ Linh Uyên có lão tổ gì, nhưng có đồn đãi nói, nơi sâu nhất của Cổ Linh Uyên có tồn tại kinh khủng nhất của Mị Linh nhất tộc đang ở đó! Cũng chính bởi vì như thế, cho tới nay, Cổ Linh Uyên vẫn làm người ta rất kiêng kị.

Trên thế gian, không có mấy người dám nói tiêu diệt Cổ Linh Uyên, trừ phi là Tiên Đế.

- Tiểu hữu, khẩu khí thật là lớn.

Thời điểm cổ linh thú chủ bị tức toàn thân run rẩy, lão tổ uống trà bên cạnh cổ linh thú chủ mở miệng nói ra.

- Ngươi ai nha?

Lý Thất Dạ rất tùy ý nhìn qua lão tổ này, vẫn không thèm để ý, nói ra.

- Tên lão phu đã không nhớ ra được.

Lão tổ này chậm rãi nói:

- Nhưng mà, ta lúc còn trẻ mọi người gọi ta là Giao Thần Trúc!

- Giao Thần Trúc!

Nghe cái tên này, tu sĩ có chút kiến thức ở Thiên Linh Giới đều cảm thấy nội tâm rùng mình.

- Một trong những lão tổ cường đại nhất của Tổ Lục, là đệ tử thân truyền của Long Trúc á tổ, cũng là cháu ruột của Long Trúc á tổ, hắn có được huyết thống của Long Trúc á tổ!

Có một Đại Hiền thầm giật mình nói.

Một trong các lão tổ cường đại nhất Tổ Lục đi vào Thần Chỉ Châu, vậy mà không có ai biết, vào thời điểm này mọi người ý thức được chuyện gì đó.

Tổ Lục, được xưng là truyền thừa Thụ tộc cường đại nhất, bọn họ đã từng có ba thụ tổ, hơn nữa còn được ba thụ tổ che chở Tổ Lục, cho nên Tổ Lục được xưng là nơi ngay cả Tiên Đế cũng không công phá được.

Trừ Tổ Lục có ba gốc tổ thụ che chở ra, Tổ Lục còn có nhân vật đáng sợ, đó chính là Long Trúc á tổ, truyền thuyết Long Trúc á tổ chỉ kém thụ tổ nửa bước. Càng đáng sợ là, Long Trúc á tổ tìm hiểu huyền diệu Thụ tộc quy nguyên đại địa, nó có thể cắm rễ đại địa như thụ tổ.

Chính là vì như thế, tại Thiên Linh Giới có cách nói, Long Trúc á tổ cắm rễ ở đại địa, ngay cả Tiên Đế cũng không thể giết hắn, hắn giống như thụ tổ.

Cũng chính bởi vì Tổ Lục có Long Trúc á tổ, cho nên Tổ Lục không thể thất thủ, mà Tổ Lục có thể công phá bất cứ truyền thừa nào tại Thiên Linh Giới.

Dù sao đối với Thụ tộc mà nói, sau khi thụ tổ tọa hóa thành tổ thụ, chỉ biết canh giữ ỏ tổ địa sẽ không xảy ra chuyện gì, cũng không chủ động cong kích kẻ khác.

Nhưng Tổ Lục có Long Trúc á tổ tồn tại, chuyện này có ý nghĩa rất khác, ý nghĩa không ai có thể tấn công Tổ Lục, không người nào dám đánh Tổ Lục, cũng ý nghĩa Tổ Lục có thể khai chiến với bất cứ môn phái ào, bọn họ có được đầy đủ thực lực cường đại!

- Không biết.

Lý Thất Dạ thập phần dứt khoát, nhàn nhạt nói.

- Lão phu là một tiểu nhân vật, ngươi không biết cũng là bình thường.

Giao Thần Trúc chậm rãi nói ra:

- Nhưng mà ta vẫn nói với tiểu hữu, Thiên Linh Giới chính là nơi tàng long ngọa hổ, tiểu hữu trước khi chưa thành Tiên Đế, tốt nhất thu liễm một ít, thiên hạ còn có rất nhiều người mạnh hơn ngươi đấy.

Giao Thần Trúc nói ra lời này làm mọi người đưa mắt nhìn nhau, Giao Thần Trúc nói như vậy, dường như xuất phát từ hảo ý, giống một trưởng bối đang dặn dò tiểu bối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.