Đế Bá

Chương 2333: Bao trùm trên chúng đế (1)



Do Nguồn nhảy chương nha các bạn

Chân Vũ Thần Nữ cười nhạt, phong độ tư thái tuyệt thế, nàng vịn tay Lý Thất Dạ sau đó chậm rãi tiến về phía đế tọa.

Nhìn thấy bộ dáng Lý Thất Dạ như thế, làm cho tất cả mọi người trầm mặc, để con gái hải thần dìu mình lên đế tọa, đây là chuyện khí phách bực nào, trên đời trừ hải thần ra, còn có ai dám làm như vậy?

Tất cả mọi người không rõ, rốt cuộc Lý Thất Dạ có mị lực thế nào lại có thể làm Chân Vũ Thần Nữ nghe lời hắn như vậy, thậm chí là rất cung kính, chuyện như vậy làm rất nhiều người khó hiểu.

Cuối cùng trước mắt bao nhiêu người, Lý Thất Dạ leo lên đế tòa, áp đảo trên ba tòa hoàng tọa, thời điểm hắn đi tới rât tự nhiên và tùy ý, dường như từ xưa tới nay, vị trí này là để hắn ngồi lên.

Nhìn qua Lý Thất Dạ ngồi trên đế tọa cao cao, tất cả mọi người lập tức ngừng thở, vô số tu sĩ ở nơi này đã triệt để phục rồi.

Ngồi trước Hắc Ám cổ vương tử, Mộng Trấn Thiên, Hải Loa Đế Vương các chí cường giả như thế, Lý Thất Dạ vẫn không coi ai ra gì, hắn dùng tư thái cường thế bá đạo leo lên đế tọa, quả thật là khinh thường cửu thiên thập địa, phóng nhãn cả Thiên Linh Giới, ai có thể làm như vậy?

Lý Thất Dạ ngồi trên đế tọa rất tùy ý, hắn ngồi như đương nhiên, lười biếng nhìn qua đám người Mộng Trấn Thiên.

Thời điểm này sắc mặt đám người Mộng Trấn Thiên khó coi tới cực điểm, Lý Thất Dạ hành động như thế không chỉ chèn ép khí diễm của bọn họ, càng cố ý nhục nhã bọn họ. Bọn họ là bốn chí cường giả đang hiện diện nơi đây, lại bị Lý Thất Dạ làm như không có gì, cho dù Mộng Trấn Thiên tu dưỡng cao cũng phải tức giận.

Nếu như không phải có Chân Vũ Thần Nữ, Trích Nguyệt tiên tử làm chỗ dựa, bọn họ đã lao tới chém giết Lý Thất Dạ, bọn họ xem ra, Lý Thất Dạ cho dù cường đại cũng không thể nào chạy thoát lòng bàn tay bốn người bọn họ, đáng tiếc, hết lần này tới lần khác là có Chân Vũ Thần Nữ, Trích Nguyệt tiên tử làm chỗ dựa cho hắn!

Trong lòng đám người Mộng Trấn Thiên thập phần không có tư vị, bọn họ nghìn tính vạn tính, cuối cùng vẫn không bằng trời tính. Bởi vì bốn chí cường giả bọn họ đạt được hiệp nghị, bọn họ tổ chức vạn tộc đại hội lần này, Chân Vũ Thần Nữ và Trích Nguyệt tiên tử có xuất hiện cũng không thể ảnh hưởng tới quyết định của bọn họ, chỉ sợ cũng không thể phản đối, càng không có khả năng đứng bên phía Lý Thất Dạ.

Dù sao Chân Vũ Thần Nữ và Trích Nguyệt tiên tử xuất thân từ Hải Yêu cùng Mị Linh, mà Lý Thất Dạ chỉ là nhân tộc mà thôi.

Cho nên đám người Mộng Trấn Thiên tổ chức vạn tộc đại hội với tin tưởng mười phần, cho dù Lý Thất Dạ tới quấy rối bọn họ cũng không sợ chút nào, thậm chí có thể nói, bọn họ liên thủ tuyệt đối có nắm chắc đánh chết Lý Thất Dạ tại chỗ.

Trong kế hoạch của bọn họ, bọn họ thậm chí hy vọng Lý Thất Dạ đến vạn tộc đại hội quấy rối, nếu như có thể trấn giết Lý Thất Dạ trong vạn tộc đại hội, chuyện này sẽ càng chấn nhiếp những người có dị tâm.

Nhưng bây giờ tất cả diễn biến đều vượt qua dự kiến của bọn họ, vượt qua tính toán, Chân Vũ Thần Nữ và Trích Nguyệt tiên tử đứng bên phía Lý Thất Dạ, ủng hộ Lý Thất Dạ, tính toán của bọn họ tan thành bọt nước.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ ngồi trên đế tọa cao cao, Lục Hoàng cũng nhịn không được hừ lạnh một tiếng, lần vạn tộc đại hội này là do hắn khởi xướng, hắn muốn chém giết Lý Thất Dạ báo thù cho đệ tử của mình, nhưng mà không ngờ chuyện này diễn biến thành như vậy.

– Long Trúc, chỉ bằng cây trúc nhỏ ngươi thì không đáng để ta hao tổn tâm tư.

Lục Hoàng lạnh lùng hừ một tiếng, Lý Thất Dạ chỉ tùy ý nhìn qua hắn một cái, vừa cười vừa nói:

– Ngươi đừng tưởng rằng học được quy hư tiểu thuật của Cửu Chung lão đầu thì cho rằng mình là thụ tổ! Không chỉ nói ngươi chỉ là cây trúc nhỏ, cho dù ngươi là thụ tổ, trong mắt ta ngươi chẳng là cái gì cả.

– Long Trúc, Long Trúc á tổ sao?

Nghe được Lý Thất Dạ xưng hô như thế, rất nhiều người chấn động, vào thời điểm này, mọi người mới hiểu được vì cái gì Lục Hoàng là vô danh tiểu tốt lại hung hăng càn quấy như vậy.

Long Trúc á tổ, tổ lục á tổ, truyền thuyết hắn là tồn tại giống thụ tổ, hắn có thể quy hư đại địa như thụ tổ.

– Ta với ngươi sẽ có lúc tính toán sổ sách với nhau.

Lục Hoàng lạnh lùng nói ra, trong mắt của hắn có sát cơ bắn ra ngoài.

– Ngươi nên để chân thân leo ra đi.

Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra:

– Ngươi nhập vào thân vãn bối, cho dù ngươi phát huy hai ba thành uy lực thì làm được gì chứ, ngươi tự mình đến đây, ta vừa vặn cần một gốc thần dược bồi bổ, một gốc cây già có thể cắm rễ đại địa thật sự là đại bổ dược đấy.

Hắn nghe Lý Thất Dạ bỡn cợt không đáng một đồng như thế, sắc mặt Lục Hoàng khó coi tới cực điểm, sát cơ dâng trào trong mắt hắn.

Thì ra Long Trúc á tổ hắn tham khảo phương pháp của Cửu Chung Thần Tổ, Cửu Chung Thần Tổ cũng chỉ điểm hắn một hai, cho nên sau khi học được phương pháp quy hư, Long Trúc á tổ có thể cắm rễ đại địa.

Nhưng mà sau khi hắn cắm rễ trên tổ địa, lại không thể dễ dàng di động, cũng không thể dễ dàng rời khỏi tổ lục, về sau hắn nghĩ ra một phương pháp, nhập vào thân một vãn bối thích hợp với mình.

Mà Lục Hoàng chính là vãn bối hắn thích hợp nhập vào nhất, kể từ đó ba hồn của Lục Hoàng bị Long trúc á tổ lưu lại một hồn, lưu trong người Long Trúc á tổ, kể từ đó, cho dù Lục Hoàng bị người ta đánh chết, chỉ cần một hồn của hắn vẫn còn sẽ tiếp tục hồi sinh.

Đây cũng là vì cái gì Lục Hoàng rõ ràng bị Lý Thất Dạ đốt tan thành mây khói mà hắn vẫn có thể phục sinh sống lại.

Đồng thời Long Trúc á tổ mượn thân thể Lục Hoàng tới đây, hắn có thể hành tẩu thiên hạ, không giống tổ thụ vĩnh viễn cắm rễ trong đại địa.

– Lý đạo hữu, á tổ chính là người vô song trên đời.

Lúc này, Mộng Trấn Thiên chậm rãi nói ra:

– Lý đạo hữu nói chuyện không nên quá mức vô lễ như vậy!

– Vô lễ?

Lý Thất Dạ nhìn qua Mộng Trấn Thiên, vừa cười vừa nói:

– Ta vẫn luôn vô lễ như vậy, như thế nào, có ý kiến với ta sao?

Mộng Trấn Thiên lắc đầu, chậm rãi nói ra:

– Ta vẫn xem Lý đạo hữu là đối thủ đáng kính, nhưng mà, không nghĩ tới, Lý đạo hữu cũng chỉ là thế hệ cuồng vọng nông cạn mà thôi. Tiên Đế chính là chủ nhân cửu giới, làm sao…

– Được rồi, không nên đánh rắm nữa.

Lý Thất Dạ chen ngang lời Mộng Trấn Thiên, nói ra:

– Cái gì nông cạn cuồng vọng, ta muốn trở thành Tiên Đế, trời xanh tiện nhân loa có thể làm gì được ta chứ? Chớ chụp mũ hoang đường kia lên đầu của ta.

– Mộng Trấn Thiên, muốn tranh thiên mệnh thì cứ dùng thực lực đi tranh, đừng che giấu như vậy, ngươi thật sự là kỹ nữ muốn lập đền thờ. Điểm này Đạp Không hắn mạnh hơn ngươi nhiều. Hắn ít nhất sẽ không giống như ngươi, bởi vì Hắc Long Vương nói một câu ’ tiểu binh đoàn ồn ào dám xưng Trấn Thiên, không biết tự lượng sức mình ’ mà trốn đi, không dám xuất thế…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.