Đế Bá

Chương 2400: Lăng Phong Vân chủ trương (2)



– Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, chỉ có một cây, các ngươi phân thế nào?

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhìn qua đám người Khê Trúc Tiên.

Lúc này đám người Khê Trúc Tiên nhìn nhau, bọn họ đạt thành hiệp nghị trong thời gian ngắn, đương nhiên bọn họ đạt thành hiệp nghị thế nào thì người ngoài không rõ.

– Chuyện này không liên quan tới ngươi.

Thần Mộng Thiên chậm rãi nói ra:

– Chỉ cần ngươi giao ra Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, tất cả cũng có thể bàn, thậm chí chúng ta cũng không đả thương ngươi.

Thần Mộng Thiên đã nói như vậy, chuyện này làm người trước thiên kính tim đập thình thịch, rất nhiều người đều nhìn thấy ánh rạng đông, tất cả mọi người cảm thấy phong ba này có hy vọng hóa giải.

– Nói như vậy, các ngươi còn có yêu cầu khác.

Lý Thất Dạ cười rộ lên, không cảm thấy ngoài ý muốn.

Lúc này đám người Thần Mộng Thiên nhìn nhau, Lăng Phong Vân nói ra:

– Nếu như năm vị không ngại, ta có thể làm trung gian cho mọi người. Lý Thất Dạ giao Luân Hồi Cửu Diệp Thảo ra, mọi người có thể không cần khó xử hắn, chỉ cần hắn bồi thường nhỏ là được.

– Lăng Phong Vân chính là Lăng Phong Vân, không hổ là tuyệt thế hào hùng, lòng dạ rộng rãi hơn người khác, hắn thật ái tài.

Thế hệ trước nghe Lăng Phong Vân nói thế thì khen ngợi.

Trong sáu người, người không cần Luân Hồi Cửu Diệp Thảo chính là Lăng Phong Vân, tuổi của hắn đúng là không cần tới Luân Hồi Cửu Diệp Thảo.

Lăng Phong Vân lúc này đứng ra đòi công đạo cho Hải Loa Hào, chỉ sợ khả năng rất lớn là trả lại ân cứu mạng của Hải Loa Hào.

Trong khoảng thời gian ngắn, đám người Khê Trúc Tiên trầm mặc, đối với bọn họ mà nói, nghị hòa không phải là không thể được, mục tiêu trọng yếu của bọn họ chính là Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, sau đó mới là công đạo cho vãn bối.

Đương nhiên đối với đám người Khê Trúc Tiên mà nói, bọn họ càng cam tâm tình nguyện giáo huấn Lý Thất Dạ một lần, muốn Lý Thất Dạ trả giá lớn, nhưng mà hiện tại Lăng Phong Vân đột nhiên cải biến thái độ, nguyện ý làm trung gian, cho dù là đám người Khê Trúc Tiên cũng phải cho Lăng Phong Vân tình cảm.

Đám người Khê Trúc Tiên cường đại hơn Lăng Phong Vân, nhưng mà Lăng Phong Vân càng trẻ tuổi, huyết khí càng tràn đầy, điểm này không phải đám người Khê Trúc Tiên có thể so sánh, cho nên bọn họ phải cho Lăng Phong Vân tình cảm.

Nhưng mà nếu như nói, chỉ trừng phạt nhỏ với Lý Thất Dạ, bảo Lý Thất Dạ xin lỗi, như vậy bỏ qua phần ân oán này, chuyện này làm cho đám Khê Trúc Tiên khó tiếp nhận, dù sao trừng phạt như thế đối với Lý Thất Dạ mà nói thật sự là quá nhẹ, tổn hại thần uy và truyền thừa của bọn họ.

Đám người Khê Trúc Tiên nhìn nhau, bọn họ đạt được ăn ý.

– Chúng ta không truy cứu, cũng không phải không được.

Cuối cùng nhất Hắc Ám cổ vương tử chậm rãi nói ra:

– Lý Thất Dạ trừ giao Luân Hồi Cửu Diệp Thảo ra, hắn còn phải giao phương pháp tu luyện mười ba mệnh cung ra đây, nếu như hắn đồng ý, ân oán này xóa bỏ.

– Đối với đề nghị như vậy, ta cũng không có dị nghị.” Thần Mộng Thiên cũng cười thoáng một phát nói ra.

– Ta có thể tiếp nhận.

Khê Trúc Tiên cũng gật gật đầu.

Về phần Song Đế chi tử cùng Khô Mộc thần tổ, bọn họ cũng đồng ý, mục tiêu chủ yếu của bọn họ là Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, bọn họ vốn không có thù với Lý Thất Dạ, bây giờ còn có thể cầm phương pháp tu luyện mười ba mệnh cung, ngu sao không lấy.

Mọi người trước thiên kính nghe xong cũng ngừng thở, tất cả mọi người chấn động, đều cảm thấy đây là chuyện không có khả năng.

Mười ba mệnh cung, đây là tuyên cổ duy nhất, có thể nói, Lý Thất Dạ đánh vỡ thường thức tuyên cổ, hắn trở thành người duy nhất từ trước tới nay tu hành ra mười ba mệnh cung.

Thử nghĩ một chút, đây là một môn công pháp tu ra mười ba mệnh cung, nó trân quý bực nào, trình độ trân quý còn trên cả tiên thể thuật, thậm chí trên thế gian này, nó là công pháp trân quý nhất.

Đối với công pháp vô giá như thế, chỉ sợ đổi lại bất cứ kẻ nào cũng không giao ra, điều này thật sự là quá trân quý, trân quý tới mức nó không thể dùng giá trị cân nhắc.

– Lý Thất Dạ tuyệt đối không chịu.

Có cường giả hiểu cách làm người của Lý Thất Dạ liền nói:

– Hung nhân như hắn sẽ không khuất phục, không bao giờ bán mặt mũi cho ai cả, chớ đừng nói là bảo hắn giao thứ trân quý như thế ra.

Đối mặt điều kiện của đám người Thần Mộng Thiên, cả Thiên Linh Giới đều lâm vào yên tĩnh, có thể thấy được mọi người đang ngừng thở.

Tất cả mọi người đang chờ Lý Thất Dạ trả lời, tất cả mọi người muốn biết Lý Thất Dạ sẽ lựa chọn như thế nào, rất nhiều đại giáo cương quốc đang quan sát thiên kính cũng đang chú tâm.

Đối mặt đám người Thần Mộng Thiên, Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên cao, sau một lát, hắn cười rộ lên, nói ra:

– Giao Luân Hồi Cửu Diệp Thảo và phương pháp tu luyện mười ba mệnh cung ra?

Nói đến đây, hắn cười rất đậm.

– Lý đạo hữu, điều kiện này đáng giá cân nhắc.

Lúc này Lăng Phong Vân cũng mở miệng nói:

– Lui một bước, trời cao biển rộng, đại đạo dài đằng đẵng, cương nhu cũng tế, mới có thể đi tới cuối cùng.

Lúc này Lăng Phong Vân đều gọi Lý Thất Dạ một tiếng “Đạo hữu “, từ đó có thể nhìn ra Lăng Phong Vân xem trọng Lý Thất Dạ thế nào.

– Nếu như nói, ngươi thiệt tình mưu cầu cho ta, ta chỉ có thể nói, ta cảm kích.

Thấy hảo ý của Lăng Phong Vân, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Nhưng mà, các ngươi không có nhìn rõ tình thế, ưu thế hiện tại đang ở bên ta, mà không phải ở bên các ngươi, ta chi phối tất cả cục diện, đưa ra điều kiện phải là ta mới đúng.

– Ta đúng là muốn nhìn ngươi có ưu thế ở điểm nào.

Khô Mộc thần tổ lạnh lùng nói.

– Nhìn không ra cũng không trách các ngươi.

Lý Thất Dạ ngồi trên cao, nhàn nhã nói:

– Dù sao, các ngươi chỉ là phàm thai mắt thường mà thôi, làm sao nhìn thấy thế giới rộng lớn! Các ngươi chỉ là ếch ngồi đáy giếng.

– Ngươi ——

Bị Lý Thất Dạ nói không đáng giá một đồng như vậy, làm cho đám người Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương nhìn hằm hằm!

– Lý đạo hữu nên tận dụng thời cơ, thời không đợi người.

Lăng Phong Vân gặp Lý Thất Dạ y nguyên không coi ai ra gì, chậm rãi nói ra:

– Tuy ngươi đúng là cường đại, nhưng hôm nay cho dù ngươi có ưu thế, chỉ sợ cũng khó thoát vây. Chuyện này đạo hữu nên cân nhắc.

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhàn nhã nói:

– Ta làm việc, đều cẩn thận suy nghĩ qua, cũng không hành động theo cảm tình. Nếu như ngươi thật muốn hành động gì đó, có thể, ta có thể cho các ngươi lựa chọn.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn qua Lăng Phong Vân, vừa cười vừa nói:

– Ngươi cũng là nhân tài khó có được, nếu như ngươi muốn thần phục, vậy hiệu lực cho ta, ta cho ngươi một tướng vị, ta chỉ điểm ngươi một hai, tương lai sẽ có trợ giúp thật lớn cho ngươi.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ tùy ý nhìn qua đám người Thần Mộng Thiên, nhàn nhạt nói:

– Về phần các ngươi nha, đối với ta mà nói không có gì giá trị, tuổi quá lớn, thọ nguyên khô cạn, chỉ là người chết mà thôi, luận thực lực, còn chưa đạt tới hoành kích Tiên Đế, tiêu chuẩn như thế đúng là gân gà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.