Nhưng mà đám người Sơn tổ cho rằng có đủ thực lực bắt lấy Cố Tôn, là thời cơ làm mất quyền lực của Cố Tôn, chỉ cần thôn Tiểu Hải ký tên vào pháp quy, Sơn tổ bọn họ có thể một lần hành động bắt lấy Diệp Cửu Châu, trục xuất Cố Tôn nhất mạch ra khỏi Trấn Thiên Hải thành.
Thật không ngờ, Lỗ Trường Tôn nhất mạch và thôn Tiểu Hải liên thủ còn chưa thành công, bây giờ lại bị nhốt trong Hắc Long sảnh, trong khoảng thời gian ngắn không cách nào ra ngoài, cho nên Diệp Cửu Châu có cơ hội chiếm quyền lực cả Trấn Thiên Hải thành.
Lúc này Tử Thúy Ngưng muốn phản kích cũng không có cơ hội, trong tay không có binh lực để dùng, duy nhất có thể thuyên chuyển chính là thành Minh Châu, nhưng mà thành Minh Châu chính là một trạm sau cùng của Trấn Thiên Hải thành, không đến vạn bất đắc dĩ sẽ không dùng tới thành Minh Châu.
- Cố Tôn đúng là thiên phú vô song, với thiên phú của hắn có thể tiến vào thập đại thiên tài.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Hắn tìm hiểu kết cấu tập trung của Hắc Long sảnh, hắn khóa chết Hắc Long sảnh, người bên trong có thể đi ra mới là lạ.
Cố Tôn nghĩ gì, Lý Thất Dạ hiểu rõ ràng.
Khổng Tước Minh Vương cũng không thể nói gì hơn, hiện tại mặc dù nói chưởng môn vẫn còn, nhưng đã bị mất quyền lực, Diệp Cửu Châu chủ trì cả đại cục, bọn họ muốn phản công cũng bất lực.
- Ngươi đã gặp Cố Tôn chưa?
Thời điểm Khổng Tước Minh Vương trầm mặc, Lý Thất Dạ hỏi.
- Xem như đã gặp!
Khổng Tước Minh Vương do dự một lát, nói ra:
- Trước đó thật lâu, có một lần Sơn tổ thương nghị đại sự, Cố Tôn lão tổ đã từng dự họp, đó cũng là lần đầu tiên ta dự họp. Nghe rất nhiều lão tổ nói, Cố Tôn lão tổ ôm bệnh trên người, hắn tu luyện xảy ra vấn đề, vẫn tĩnh dưỡng không bước chân ra khỏi nhà.
- Ôm bệnh trong người?
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Đại đạo của Cố Tôn, các ngươi biết rõ đó là đại đạo gì không? Nói không dễ nghe, hắn cho dù biến thành kẻ ngốc cũng có thể tu luyện đại đạo của bản thân mình, hắn tu luyện xảy ra vấn đề, các ngươi tu luyện tới mức đầu óc ngu xuẩn cả rồi! Thiên phú của Cố Tôn, chỉ sợ không có bất cứ kẻ nào trong Trấn Thiên Hải thành các ngươi có thể so sánh, cho dù là cả cửu giới cũng không có bao nhiêu người so được với hắn.
Khổng Tước Minh Vương há miệng muốn nói, nhưng không nói gì thêm, trên thực tế nàng không hiểu về Cố Tôn, nàng gặp được nhiều nhất là Diệp Cửu Châu, mà không phải Cố Tôn đại danh hiển hách.
Giống như Trấn Thiên Hải thành truyền lại, Cố Tôn ôm bệnh trên người, chân không bước ra khỏi nhà, môn hạ đệ tử không gặp được hắn, môn hạ đệ tử chỉ nghe thấy uy danh của hắn mà thôi. Mà Cố Tôn nhất mạch cho tới nay đều là Diệp Cửu Châu phát lệnh.
- Trong lòng ngươi có chuyện muốn nói.
Lý Thất Dạ nhìn qua Khổng Tước Minh Vương há miệng muốn nói, vừa cười vừa nói.
Khổng Tước Minh Vương đành phải cười khổ một tiếng, nói ra:
- Ta cũng không rõ ràng, bởi vì lúc ấy ta chỉ đứng xa gặp Cố Tôn lão tổ, cũng không đúng nói được gì. Trừ Sươn tổ bọn họ ra, có thể tiếp xúc Cố Tôn lão tổ chỉ có chưởng môn. Chưởng môn rất hoài nghi Cố Tôn lão tổ.
- Vẫn nghi vấn thân phận Cố Tôn.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Tử Thúy Ngưng là người thông minh, nàng biết rõ bản thân mình đối mặt với cái gì.
- Vâng.
Khổng Tước Minh Vương yên lặng gật đầu, nói ra:
- Cụ thể chuyện gì thì chưởng môn chưa nói, chỉ nói là, Cố Tôn lão tổ rất kỳ quái, đáng giá hoài nghi.
- Chuyện gì phát sinh ở trên người Cố Tôn cũng chẳng có gì lạ.
Lý Thất Dạ bình thản nói:
- Hắn tiềm phục trong Trấn Thiên Hải thành từ lâu, hắn vẫn muốn tìm cơ hội lật bàn. Trong lòng của hắn hiểu rõ, hắn hoặc là một lần hành động thành công, hoặc là thân tử đạo tiêu, đây là cơ hội cuối cùng.
Tuy năm đó Hắc Long Vương đã từng cầu tình cho Cố Tôn, nhưng mà, với tư cách âm nha Lý Thất Dạ cũng đã nói, đây là lần phá lệ duy nhất, tiếp theo Cố Tôn hoặc dứt khoát sửa sai, hoặc giết không tha, trên thực tế, Cố Tôn căn bản chưa từng hối cải.
Năm đó Hắc Long Vương cũng chính miệng hứa hẹn, Cố Tôn nếu còn muốn làm tiếp chuyện như vậy, không cần Lý Thất Dạ hạ lệnh, hắn sẽ đích thân trảm Cố Tôn.
Cho nên, cho tới nay Cố Tôn vẫn tiềm phục, hắn đang chờ cơ hội, hắn cũng chỉ có một cơ hội, một khi thành công, hắn cả đời hưởng thụ vô cùng, cũng đứng ở đỉnh phong cửu giới, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa!
Cũng chính bởi vì như thế, Cố Tôn cực kỳ thận trọng, chính hắn sẽ không dễ dàng ra tay, mà Diệp Cửu Châu chính là lợi kiếm và là kẻ chết thay hắn.
Khổng Tước Minh Vương há miệng muốn nói, nhưng mấp máy vài lần rồi không nói được gì.
- Có lời cứ nói a.
Lý Thất Dạ cười, nhàn nhạt nói.
Khổng Tước Minh Vương do dự một chút, đành phải nói ra:
- Không biết công tử có phải đệ tử Trấn Thiên Hải thành hay không?
Mặc dù nói, Khổng Tước Minh Vương đã sớm biết Lý Thất Dạ là đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái, nhưng mà Lý Thất Dạ biết rõ quá nhiều bí mật tại Trấn Thiên Hải thành, hơn nữa đây đều là bí mật chỉ có lão tổ mới biết, thậm chí có một ít thứ ngay cả nàng cũng không biết.
Đương nhiên, Khổng Tước Minh Vương tin tưởng chưởng môn sẽ không dễ dàng chia sẻ bí mật tông môn với người ngoài, cho nên Khổng Tước Minh Vương suy đoán, Lý Thất Dạ có phải là đệ tử do Trấn Thiên Hải thành bí mật bồi dưỡng hay không, thuộc về đệ tử có quyền hạn cực cao, giống nhưđ Hắc Long quân đoàn năm đó.
- Ngươi nghĩ như vậy cũng không có cái gì không thể.
Nghe Khổng Tước Minh Vương suy đoán, Lý Thất Dạ cũng không trả lời thẳng, vừa cười vừa nói.
Thấy Lý Thất Dạ không muốn nói, Khổng Tước Minh Vương cũng không hề hỏi thêm, nàng thu hồi ánh mắt, vào thời điểm này, Khổng Tước Minh Vương mới lưu ý hòn đảo thần bí trước đá ngầm đã hoàn toàn biến mất..
- Công tử, đó là nơi nào?
Khổng Tước Minh Vương nhịn không được hỏi thăm, đây không phải Khổng Tước Minh Vương hiếu kỳ, nhớ tới tất cả chuyện xảy ra vừa rồi, nàng vô cùng sợ hãi.
Không hề nghi ngờ, tinh trụ trong tay Lý Thất Dạ được lấy ra từ hòn đảo thần bí kia.
- Hòn đảo kia nha...
Lý Thất Dạ cười thần bí, nhàn nhã nói:
- Đó là hòn đảo tiên nhân, cho nên ta mới leo lên hon đảo này và gặp được tiên nhân, đạt được kỳ ngộ, tiên nhân tặng cho ta tinh trụ này, nó là tiên đăng sáng ngời, bất luận kẻ nào cũng bị trấn áp.
- Công tử nói giỡn.
Đương nhiên Khổng Tước Minh Vương sẽ không tin lời này, nói ra:
- Thế gian có tiên sao?
Khổng Tước Minh Vương không phải nữ tử bình thường, cũng không phải tu sĩ bình thường, đối với dạng lời này sẽ không tin, dù sao thế gian không có tiên.
Nếu như đổi lại những kẻ khác, có kinh nghiệm như vậy, sau đó nghe Lý Thất Dạ nói thế sẽ tin tưởng ngay, nói không chừng về sau sẽ nghe nhầm đồn bậy, nói thế gian có tiên, có người đạt được tiên nhân chỉ điểm...