- Tiên Đế có thể tàn nhẫn, nhưng mà không thể không có chuẩn tắc của mình. Giống như Tiên Đế của Cổ Minh tộc, bọn họ tàn nhẫn, đồ sát bao nhiêu chủng tộc? Hắc ám của bọn họ bao phủ cửu giới, bọn họ không chỉ giết ngoại tộc, ngay cả bổn tộc cũng giết, nhưng mà, Tiên Đế Cổ Minh tộc sẽ không phản bộ Cổ Minh tộc! Không phản bội đạo tâm Cổ Minh của mình!
- Nếu như Tiên Đế phản bội, bóng mờ sẽ bao phủ cả đời người, nếu như ngươi còn chưa thành Tiên Đế, nếu phản bội, nó sẽ trở thành tâm ma của ngươi, tâm ma đáng sợ sẽ thôn phệ ngươi.
Lý Thất Dạ nghiêm túc nói ra.
- Ta, ta nghe nói Dạ Đề Tiên Đế đã từng giết rất nhiều người, thậm chí có đồn đãi nói, kiếm của hắn dính không ít máu tươi người thân của mình.
Nghe được những lời này, Khổng Tước Minh Vương hơi dừng một chút, lại hỏi.
- Dạ Đề Tiên Đế.
Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:
- Còn chưa trở thành Tiên Đế, Dạ Đề Tiên Đế đúng là giết rất nhiều người, thậm chí là người bên cạnh mình, nhưng, hắn không có phản bội, chỉ có thể nói, hắn rất tàn nhẫn. Sau khi trở thành Tiên Đế, hắn làm một ít chuyện, nhưng từ tiêu chuẩn mà nói, cũng không phải phản bội, hắn cũng không phải phản bội tâm của mình, mà là chặt đứt tâm bản thân.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn qua Khổng Tước Minh Vương, nói ra:
- Ngươi lại không biết, sau khi Dạ Đề Tiên Đế thành Tiên Đế, hắn đã trả giá vì hành vi của mình rất nhiều, cái giá cực kỳ thảm trọng! Hoặc là nói, Dạ Đề Tiên Đế là Tiên Đế chết bi thảm nhất!
Phải biết rằng, Tiên Đế chính là vô địch, nhưng mà Đạp Không Tiên Đế bị giết, cũng chưa từng nói là chết thảm.
- Tiên Đế không nhất định bị chết thảm.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
- Nhưng mà Dạ Đề Tiên Đế lại chết rất thảm, sống không bằng chết! Đây đối với một Tiên Đế mà nói, không có kết cục nào thảm hơn nữa.
- Sống không bằng chết!
Nghe được lời này, Khổng Tước Minh Vương rung động không dứt, nếu như nói, một người bình thường, một tu sĩ,sống không bằng chết vẫn có thể tưởng tượng, dù sao thế gian có rất nhiều chuyện không như ý, nếu như nói là một vị Tiên Đế, một vị Tiên Đế sống không bằng chết, đây là chuyện kinh khủng cỡ nào.
Khổng Tước Minh Vương không cách nào tưởng tượng, một vị Tiên Đế rốt cuộc phải thế nào mới có thể sống không bằng chết.
- Cho nên nói, Tiên Đế có Tiên Đế chuẩn tắc, không có chuẩn tắc, chắc chắn sẽ phải trả giá vì hành vi không chuẩn tắc của mình, một cái giá thảm trọng.
Lý Thất Dạ bình thản nói:
- Hoặc là, lão tặc thiên sẽ không chém giết ai, nhưng mà, trời đất chứng giám, chưa từng bỏ qua ai cả.
Khổng Tước Minh Vương nghe được những lời này, trầm mặc không nói thật lau, từ những lời này, đối với nàng mà nói, thật sự là quá rung động, qua hồi lâu, nàng mới thì thào nói:
- Cho dù là Tiên Đế, cũng không thể muốn làm gì thì làm.
- Thế gian, không có ai có thể muốn làm gì thì làm, cho dù là lão tặc thiên cũng không thể muốn làm gì thì làm.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Có chút chuyện, lão tặc thiên cũng không thể đi làm, đây là chuẩn tắc! Quản chi ngươi vượt qua trời xanh, ngươi cũng cần có chuẩn tắc, không có chuẩn tắc, ngươi vĩnh viễn không thể đạt tới độ cao đó.
- Cố Tôn thiên phú rất cao, hắn cũng có đạo tâm kiên định, nhưng hắn không có Tiên Đế chuẩn tắc.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ chậm rãi nhìn Khổng Tước Minh Vương nói ra:
- Quản chi là Hắc Long Vương rất sủng ái hắn, nhưng hắn vẫn không thể trở thành Tiên Đế! Hắc Long Vương cuối cùng vẫn tự gọt sạch tất cả tạo hóa của hắn.
Nghe được bí mật này, Khổng Tước Minh Vương cũng thẫn thờ, nàng không biết Cố Tôn năm đó rốt cuộc làm chuyện như thế nào, nhưng mà có thể làm thủy tổ Hắc Long Vương không tín nhiệm như vậy, thậm chí đúng như lời Lý Thất Dạ đã nói, gọt sạch tạo hóa của hắn, chuyện này có ý nghĩa Cố Tôn phạm sai lầm rất lớn.
- Tốt, chuyện năm xưa không nói cũng được, đi thập nhị âm giai đi!
Lý Thất Dạ nói ra.
Khổng Tước Minh Vương phục hồi tinh thần lại, vội vàng đuổi kịp, mặc dù là như thế, cảm xúc tỏng lòng rất khó dẹp loạn, Thất Dạ buổi nói chuyện, nàng đã nhìn ra quá nhiều thứ.
Thập nhị âm giai, đây không phải là mười hai bậc thang, nói cho đúng, thập nhị âm giai là ngọn núi.
Đây không phải ngọn núi cao lớn, nó tọa lạc bên trong thành Phong Văn, ngọn núi này tuy không cao nhưng, nó đã có mây mù lượn lờ, có nước suối từ trên cao chảy xuống, cuối cùng nước suối tạo thành hồ lớn dưới chân núi.
Dưới chân núi thập nhị âm giai, có không ít đồi núi nhỏ quay chung quanh, những gò núi này tạo thành hành lang.
Tại nơi như thế này, thập nhị âm giai là nơi tu sĩ trong thành Phong Văn thường xuyên đi đến, hơn nữa, rất nhiều tu sĩ đến thành Phong Văn sẽ thử đi lên thập nhị âm giai một lần, nhìn xem mình có phải là người có tiền đồ hay không.
Tập nhị âm giai không phải là ngọn núi tự nhiên, trên thực tế, có đồn đãi nói, ngọn núi này xuất hiện từ thời đại Ngâm Thiên Tiên Đế.
Có đồn đãi nói, thập nhị âm giai là Dư phủ Dư thái quân cùng Hắc Long quân đoàn dùng vô thượng thần thông tiếp dẫn vào thành Văn Phong.
Đồn đãi nói, trước khi thập nhị âm giai trở thành tài sản của thành Phong Văn, nó là thần sơn của thần tộc cổ xưa, chính là bình chướng của thần tộc cổ xưa này!
Về phần về sau Dư thái quân làm thế nào đạt được ngọn thần sơn trong truyền thuyết của thần tộc, ngoại nhân không được biết.
Tóm lại, Dư thái quân sau khi đạt được ngọn núi này đã sắp đặt tại thành Phong Văn, từ đó về sau, ngọn núi này được gọi là "Thập nhị âm giai" thành thành Phong Văn, cũng là một thắng cảnh được nhiều người biết đến.
Bởi vì Dư gia không có hạn chế và cấm đoán, cho nên cho tới nay, tại thành Phong Văn bất cứ ai cũng có thể leo lên thập nhị âm giai.
Thập nhị âm giai là nơi khảo nghiệm ngộ tính, nghị lực, đạo tâm của tu sĩ, cho nên rất nhiều tu sĩ đến thành Phong Văn đều vô cùng vui vẻ leo thập nhị âm giai, đặc biệt là đối với tu sĩ trẻ tuổi mà nói, nếu như leo càng cao, thu hoạch danh vọng và danh khí càng lớn.
Thậm chí, có không ít tu sĩ cho rằng thập nhị âm giai là nghiệm chứng thạch, với tư cách một tu sĩ, nếu leo càng cao trên thập nhị âm giai càng chứng tỏ tiền đồ vô lượng.
Cũng chính bởi vì như thế, từ thòi đại Ngâm Thiên Tiên Đế đến nay, đã từng có không ít thiên tài đã nếm thử, đương nhiên, cũng có không ít người không đặt khảo nghiệm này trong lòng.
Dưới thập nhị âm giai, mỗi một ngày đều có cường giả đi thăm hoặc leo lên núi, đặc biệt tu sĩ trẻ tuổi càng nóng lòng leo lên thập nhị âm giai, đối với bọn họ mà nói, leo thập nhị âm giai chính là cách chứng minh bản thân mình.
Vào hôm nay, phía trước thập nhị âm giai có không ít tu sĩ đang đứng, hơn nữa toàn bộ đều là tu sĩ trẻ tuổi, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi tụ tập cùng một chỗ, vô cùng náo nhiệt.