Đế Bá

Chương 2515: Phong ba 2



Nghe được trưởng lão Phi Tiên Giáo nói thế, có không ít người động dung, Phi Tiên Giáo hàng lâm Bắc Uông Dương, bọn họ bày ra tư thái cao cao tại thượng, ai dám là địch với Phi Tiên Giáo, chắc chắn sẽ bị san bằng! Nhưng mà vào thời điểm này, đứng trước mặt nhiều người, không quản hắn là trưởng lão Phi Tiên Giáo, không thể không chịu thua.

Nhưng mà rất nhiều người cẩn thận suy nghĩ một lát, trưởng lão Phi Tiên Giáo chịu thua, đây cũng không phải chuyện mất mặt gì, dù sao bọn họ đối mặt chính là đệ nhất hung nhân, thử nghĩ xem, từ khi đệ nhất hung nhân xuất đạo đến nay, hắn sợ qua ai? Thần ma cũng bị chém giết không tha, hắn cũng không sợ Phi Tiên Giáo!

Lý Thất Dạ nhìn tên trưởng lão Phi Tiên Giáo, khóe môi cười nhạt, lãnh đạm nói:

- Cho Phi Tiên Giáo các ngươi một chút tình cảm sao? Phi Tiên Giáo các ngươi có tình cảm gì đáng nói chứ?

Lý Thất Dạ vừa dứt lời, sắc mặt trưởng lão Phi Tiên Giáo âm trầm, sắc mặt có phần khó nhìn, nhãn hiệu Phi Tiên Giáo rất ít khi bị nện, chỉ cần Phi Tiên Giáo ra mặt, rất nhiều môn phái, không quản là đế thống tiên môn cường đại, tất cả đều phải cho Phi Tiên Giáo một chút tình cảm.

Hiện tại Lý Thất Dạ không chỉ không cho Phi Tiên Giáo tình cảm, còn mở miệng làm nhục, tình huống này trưởng lão Phi Tiên Giáo không quen nhìn.

- Lý đạo hữu, đại đạo dài đằng đẵng, cúi đầu không thấy, ngẩng đầu thấy.

Trưởng lão Phi Tiên Giáo hít sâu một hơi, chậm rãi nói ra:

- Đại đạo lâu dài, nhiều một địch nhân, không bằng nhiều một bằng hữu, Phi Tiên Giáo chúng ta cũng không phải bùn đất nặn ra, cũng không phải ai cũng có thể khi dễ!

- Không phải bùn đất thì như thế nào, chẳng lẽ một môn ngũ đế thì ai cũng phải cho các ngươi sắc mặt tốt hay sao?

Vào thời điểm này, Lý Thất Dạ vẫn không nói gì, một tiếng cười vang lên không dứt.

Đây là một thanh niên, thời điểm thanh niên này xuất hiện, toàn thân của hắn tỏa ra hào quang dưới ánh mặt trời, hào quang từ lân phiến tỏa ra màu hoàng kim.

Trên người thanh niên này được bao phủ bởi lân giáp hoàng kim, trên đỉnh đầu mọc ra long giác màu xanh lam, thời điểm thanh niên này xuất hiện, từng tiếng biển cả gầm thét vang lên, giống như sóng to gió lớn đi theo hắn.

- Hải Lân --

Nhìn thấy thanh niên này xuất hiện, có tu sĩ biết hắn kêu thật to.

- Hải Lân!

Nghe cái tên này, không quản những tu sĩ chưa gặp mặt hắn cũng phải động dung, nói:

- Đứng đầu thế hệ trẻ của quái vật biển.

Nhìn thanh niên xuất hiện, trưởng lão Phi Tiên Giáo âm trầm, nói:

- Hải Lân, thì ra ngươi trốn ở đây, nhưng mà, ngươi trốn không bao lâu, Thiếu chủ của chúng ta tất [nhiên] đem ngươi đánh chết."

- Ta biết rõ Long Ngạo Thiên mang theo một đám tay sai đang tìm ta.

Tên thanh niên tên là Hải Lân cười lạnh, nói:

- Bọn chúng lúc này đang ở biển sâu, một đám ăn cứt mà thôi.

Trưởng lão Phi Tiên Giáo khẽ hừ, nói:

- Ngươi trốn được nhất thời, cũng không trốn được cả đời! Thiếu chủ của ta sẽ chém giết tất cả các ngươi.

- Đợi Long Ngạo Thiên cười tới khi trở thành Tiên Đế mới khoác lác cũng không muộn.

Hải Lân cười lạnh nói.

Nhìn thấy Hải Lân và trưởng lão Phi Tiên Giáo đối chọi gay gắt, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi nơi này trầm mặc, mỗi người đều có tâm tư khác nhau.

Phi Tiên Giáo hàng lâm Bắc Uông Dương, độc chiếm phiến hải vực này, dẫn tới Yêu tộc cùng quái vật biển liên thủ phản kháng.

Quái vật biển, chủng tộc bọn họ ở dưới biển sâu, các cự thú, cự ngư, cự xà sống vạn năm,rùa khổng lồ, các loại cự thú...

Quái vật biển, bọn họ là chủng tộc cổ xưa sinh sống trong nước, ngay từ đầu, quái vật biển không có trí tuệ, nhưng mà tích lũy theo thời gian dài đằng đẵng, quái vật biển đã phát sinh biến hóa không nhỏ.

Đặc biệt càng về sau, có Yêu tộc và quái vật biển đem kết hợp, cuối cùng đã giúp rất nhiều quái vật biển tiến hóa, bọn họ bắt đầu có được trí tuệ, bọn họ có thể thành lập gia viên của mình.

Cũng chính bởi vì như thế, nói đến quái vật biển tại Bắc Uông Dương, thường thường là nói hậu đại của Yêu tộc và quái vật biển kết hợp với nhau.

Mặc dù quái vật biển và Yêu tộc kết hợp, nhưng mà bọn họ vẫn bảo trì đặc thù của quái vật biển, không quản thời gian trôi qua bao lâu, tất cả không thể cải biến được.

Bởi vì quái vật biển tới một mức độ nào đó là hậu đại của Yêu tộc cùng quái vật biển kết hợp, cho nên, tại Bắc Uông Dương, rất nhiều người tính quái vật biển là một tộc của Yêu tộc, nhưng mà ra khỏi Bắc Uông Dương, không ít Yêu tộc lại không thừa nhận quái vật biển là Yêu tộc, kể từ đó quái vật biển chỉ có xưng hô, không phải chủng tộc.

Tại Bắc Uông Dương, quan hệ giữa quái vật biển và Yêu tộc thập phần chặt chẽ, bọn họ thậm chí cùng vinh cùng nhục, chính là vì như thế, lúc này Phi Tiên Giáo lâm hàng, Yêu tộc cùng quái vật biển đoàn kết nhất trí, cộng đồng đối phó Phi Tiên Giáo.

Trước mắt Hải Lân xuất thân từ quái vật biển, đồn đãi nói, tổ tiên hắn chính là một đầu cự long ngủ say dưới biển sâu, có phải là thật hay không, đời sau không có ai biết, nhưng mà Hải Lân từ nhỏ sinh ra đã có cái sừng, đó là long giác xanh thẩm.

Hoặc Hải Lân xuất thân tôn quý, hoặc có huyết thống vô cùng cao quý, cho nên Hải Lân từ nhỏ đã vô cùng cường đại, dùng tay xé hung thú, trảm hung cầm.

Vào lúc Hải Lân lớn lên từng ngày, đạo hạnh của hắn càng ngày càng lớn, thời điểm hắn trưởng thành, hắn đã trở thành người đứng đầu thế hệ trẻ là không cần tranh luận.

Thời điểm Phi Tiên Giáo độc chiếm một vùng biển cả, Hải Lân càng làm gương cho binh sĩ, cầm hải xiên phản kháng Phi Tiên Giáo, Hải Lân từng khiêu chiến Long Ngạo Thiên, đáng tiếc không phải đối thủ của Long Ngạo Thiên, thiếu chút nữa chết thảm trong tay Long Ngạo Thiên, về sau được trưởng bối cứu mới tránh được một kiếp.

Từ đó về sau, Phi Tiên Giáo thế như chẻ tre, không người có thể ngăn cản, Hải Lân mang theo rất nhiều quái vật biển ngăn cản, vừa đánh vừa rút lui, trốn vào biển sâu, mà Long Ngạo Thiên không buông tha Hải Lân, hắn vẫn đuổi giết vào biển sâu, nhưng mà Long Ngạo Thiên giết vào biển sau thì Hải Lân lại xuất hiện tại đây.

Lúc này, Phi Tiên Giáo trưởng lão lạnh lùng nói:

- Thủ hạ bại tướng trong tay thiếu chủ mà thôi, muốn giết ngươi, cần gì thiếu chủ ta trở thành Tiên Đế chứ?

- Vậy sao?

Hải Lân cười ha hả, cười lạnh nói:

- Long Ngạo Thiên có thể giết ta hay không, ta ngược lại không biết, nhưng mà hôm nay ta sẽ giết cẩu nô tài các ngươi.

Hải Lân vừa nói ra lời này đã làm rất nhiều người nhìn nhau, đây chính là trưởng lão Phi Tiên Giáo đấy, trong thiên hạ hiện tại không có kẻ nào dám mắng là cẩu nô tài.

Sắc mặt trưởng lão Phi Tiên Giáo đỏ bừng, hắn lập tức quát:

- Hải Lân, ngươi đừng có cuồng vọng, nhục nhã Phi Tiên Giáo ta, hôm nay không phải ngươi chết là ta mất mạng.

Mình bị mắng là cẩu nô tài trước mặt người trong thiên hạ, trưởng lão Phi Tiên Giáo làm sao nuốt trôi cục tức này? Nhưng hắn là trưởng lão Phi Tiên Giáo, bất luận là đi tới nơi nào, bất cứ đại nhân vật nào cũng phải cung kính với hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.