Đế Bá

Chương 2570: Ân oán Cố Tôn 1



Cố Tôn vừa cười vừa nói:

- Hắn có ân thụ nghiệp với ta, nhưng mà chiến Thiên huynh cũng không nên quên, bởi vì một câu của hắn, ta nhận hết khổ cực cả đời.

- Cố Tôn ta là người thế nào? Thiên phú vô song, một trong thập đại thiên tài tuyên cổ, cho dù hắn không chỉ điểm ta, thế gian cũng có rất nhiều danh sư chỉ điểm ta, dùng thiên phú Cố Tôn ta, tất sẽ trở thành Tiên Đế.

Cố Tôn nói ra:

- Nhưng bởi vì một câu của hắn, lại làm cho ta nhận hết cực khổ. Hắn cho rằng ta trời sinh phản cốt, cho nên phái chiến tướng nhét ta vào hải nhãn, lại gọt sạch tạo hóa của ta, hủy diệt đạo cơ, làm ta khốn khổ ba thế.

- Chiến Thiên huynh, ngươi cảm thấy ta thừa nhận nỗi khổ ba thế sẽ nhỏ hơn một chút ân tình thụ nghiệp hay sao, chút ân tình này đáng là gì? Nếu hắn làm ta thừa nhận nỗi khổ ba thế, thù này Cố Tôn ta không thể không báo, cho dù hắn là chúa tể cửu giới, là độc thủ sau màn, ta cũng muốn báo thù này, Cố Tôn ta là người có thù tất báo!

Nói đến đây, Cố Tôn nghiến răng nghiến lợi.

Trong lời nói Cố Tôn muốn tránh nặng tìm nhẹ, trong lần nói chuyện này có nhiều thứ không nói ra, quan trọng hơn là, hắn không chỉ báo thù, có thể nói hắn không phải báo thù.

Cố Tôn nói lời này làm Long Chiến Thiên trầm mặc một lúc lâu, Cố Tôn nói cũng không phải không có đạo lý.

- Trải qua trận chiến hôm nay, Chiến Thiên huynh sinh lòng thoái ý sao?

Cố Tôn nhìn Long Chiến Thiên, chậm rãi nói ra:

- Cũng phải, nếu là như thế, ta cũng không miễn cưỡng Chiến Thiên huynh, dù sao, Chiến Thiên huynh cũng phải phụ trách với Phi Tiên Giáo, huống chi, Chiến Thiên huynh cũng không hy vọng chuyện năm xưa tái diễn.

Thời điểm Cố Tôn nhắc lại chuyện năm xưa, sắc mặt Long Chiến Thiên lạnh đến cực điểm, hai mắt của hắn bắn ra sát cơ mãnh liệt, ánh mắt giết người của hắn làm cho Thần Hoàng cũng phải run rẩy.

- Hừ!

Cuối cùng Long Chiến Thiên hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:

- Phi Tiên Giáo ta chưa từng sợ qua người nào! Năm đó nếu không phải có Thiên Lý Tiên Đế mở đường, Hắc Long Vương bọc hậu, Phi Tiên Giáo ta sẽ làm hắn vĩnh viễn không thoát được. Cho dù chúa tể cửu giới thì như thế nào, độc thủ sau màn thì như thế nào, một ngày nào đó, Phi Tiên Giáo chúng ta sẽ cho hắn biết ai mới là chúa tể cửu giới chân chính.

- Cho nên, thừa dịp hắn bệnh, muốn mạng hắn!

Cố Tôn chậm rãi nói ra:

- Bây giờ là thời đại hắn suy yếu nhất, trước kia hắn có Tiên Đế làm chỗ dựa, hiện tại không có Tiên Đế làm chỗ dựa cho hắn, vậy trở nên không giống, đây là cơ hội tốt. Nếu như nói hắn lông cánh đầy đủ, lại bồi dưỡng ra một Tiên Đế, vậy hắn chắc chắn sẽ xoay người lần nữa, đến lúc đó, Phi Tiên Giáo các ngươi muốn diệt trừ hắn cũng không có cơ hội.

Sắc mặt Long Chiến Thiên trầm trọng, qua một hồi lâu, hắn nhìn chằm chằm vào Cố Tôn, lạnh lùng nói:

- Cố Tôn, Phi Tiên Giáo ta sẽ ra tay, nhưng ngươi cũng không nên quên, trận chiến tranh này ngươi cũng có phần, nếu Phi Tiên Giáo ta có thể báo thù cho ngươi, ngươi cũng phải phát huy tác dụng chứ?

- Chiến Thiên huynh, không nên quên, Cố Tôn ta là người nào, nói một câu Chiến Thiên huynh không thích nghe, Chiến Thiên huynh ngươi còn thời điểm cần dựa vào Cố Tôn ta! Chiến Thiên huynh tiên thể vô địch, nhưng Cố Tôn ta chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn Chiến Thiên huynh!

Thấy khí thế Long Chiến Thiên khinh người, Cố Tôn cũng không tức giận, hắn chỉ cười nhạt.

Long Chiến Thiên chỉ hừ lạnh, cũng không có phản bác Cố Tôn, Phi Tiên Giáo hắn sẽ không hợp tác với kẻ yếu, Long Chiến Thiên cũng sẽ không hợp tác với kẻ yếu, nếu như nói Cố Tôn không đủ cường đại, hắn tuyệt đối không bao giờ liên minh với Trấn Thiên Hải thành.

- Cho dù ngươi cường đại hơn nữa, nhưng lần hợp tác này ngươi phải xuất thành ý ra.

Cuối cùng Long Chiến Thiên lạnh lùng nói.

Cố Tôn cũng không tức giận, vừa cười vừa nói:

- Điểm này chiến Thiên huynh yên tâm, Cố Tôn ta là dạng người gì? Cố Tôn ta là người nói sẽ làm, nếu đã liên minh, đây là chuyện của chúng ta. Chỉ cần ngươi dẫn người nọ xuất hiện, không cần Chiến Thiên huynh ngươi nhiều lời, Cố Tôn ta sẽ xung phong đại chiến với hắn.

- Xem ra ngươi ngược tin tưởng mười phần!

Long Chiến Thiên nhìn chằm chằm vào Cố Tôn, từ từ nói ra:

- Nói như vậy, Cố Tôn ngươi có nắm chắc?

Vừa nói ra lời này, giọng điệu nghiền ngẫm và có phần xem thường.

Cố Tôn cũng vừa cười vừa nói:

- Ta biết rõ ý của Chiến Thiên huynh, đúng vậy, năm đó ta thật sự bị trấn áp qua. Cũng bị nhét vào hải nhãn, đây không phải chuyện mất mặt gì. Nhưng mà Chiến Thiên huynh, nói lời mạo phạm, Cố Tôn ta là một trong thập đại thiên tài tuyên cổ, chỉ sợ Chiến Thiên huynh càng không được, đòn sát thủ của Cố Tôn ta, cũng không phải Chiến Thiên huynh có thể phỏng đoán.

- Hừ!

Long Chiến Thiên rõ ràng bất mãn với lời Cố Tôn nói, hừ lạnh một tiếng.

- Chiến Thiên huynh yên tâm, chờ người nọ xuất hiện, ngươi nhất định có thể nhìn thấy át chủ bài của ta. Nhất định có thể nhìn thấy đòn sát thủ của ta như thế nào, Chiến Thiên huynh không nên quên, ta và ngươi hiện giờ là người cùng thuyền, là châu chấu buộc cùng một dây, cùng sống cùng chết!

Cố Tôn từ từ nói.

Long Chiến Thiên nhìn chằm chằm vào Cố Tôn thật lâu, cuối cùng chậm rãi nói:

- Cố Tôn, ta tin tưởng ngươi, nhưng ta có một điều kiện, người nọ mặc kệ sống hay chết, chỉ cần bắt hắn, phải do Phi Tiên Giáo xử trí.

Cố Tôn nhìn Long Chiến Thiên, cười cười một lát, nói:

- Ta hiểu, Chiến Thiên huynh muốn ép ra nhiều đồ vật có giá trị trên người của hắn, nói như vậy, Chiến Thiên huynh muốn bắt sống?

- Chẳng lẽ Cố Tôn ngươi không có nghĩ qua?

Long Chiến Thiên cười nhạt một chút, nói hết sức tự phụ.

Cố Tôn tự tại, vừa cười vừa nói:

- Lực lượng Chiến Thiên huynh mười phần nha, Chiến Thiên huynh không chỉ có địa vị ngang ta, xem ra Chiến Thiên huynh muốn độc bá nha.

- Cố Tôn, không thể phủ nhận ngươi rất cường đại.

Long Chiến Thiên cười ngạo nghễ, lạnh lùng nói:

- Nhưng mà, không nên quên, chúng ta chính là Phi Tiên Giáo, sau lưng ta là một cự phách, cũng không phải là một mình ta. Cho ngươi mượn một câu, Phi Tiên Giáo chúng ta không phải ngươi có thể phỏng đoán.

- Ta hiểu!

Cố Tôn không tức giận, tiêu sái vừa cười vừa nói:

- Ta nghe qua tin tức nói, đồn đãi đế tử của Nhân Hiền Tiên Đế còn sống ra khỏi tiên lao, xem ra nhất mạch Chiến Thiên huynh sẽ độc bá thiên thu vạn thế.

- Ngươi hiểu là tốt rồi.

Long Chiến Thiên cũng không che dấu chút nào, lạnh lùng nói:

- Đế tử của chúng ta quay về, Cố Tôn ngươi cũng biết nó có ý nghĩa thế nào!

- Ta biết rõ.

Cố Tôn vừa cười vừa nói:

- Nhưng mà, Chiến Thiên huynh, không nên quên, Phi Tiên Giáo các ngươi có một ít lão đầu tử quen biết với người nọ, ta lo lắng nhất mạch của Chiến Thiên khó độc bá quyền hành, nếu bị người ta cản tay, Chiến Thiên huynh lấy cái gì độc chiếm thành quả chứ?

- Điểm này không nhọc Cố Tôn ngươi lo lắng, Phi Tiên Giáo chúng ta vạn chúng đồng tâm, ở kiếp này không có bất kỳ người nào có thể cản trở.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.