Đế Bá

Chương 2654: Gặp nhau



Long Kinh Tiên nói chuyện càng nhanh càng vội, rất bất mãn với phản ứng của Lý Thất Dạ. Dĩ nhiên với nàng mà nói, đi tới bây giờ đã là chuyện không dễ dàng gì, dù sao trước đó nàng có được thành tựu vô thượng, lại có mười một mệnh cung, thành tựu này với nhiều người đã không dám hủy đi.

- Ân, rất không tồi.

Lý Thất Dạ gật đầu vừa cười vừa nói:

- Cố gắng cố gắng lên. Nói không chừng ngươi sẽ trở thành Kiêu Hoành Tiên Đế thứ hai đấy.

- Hừ, qua loa!

Long Kinh Tiên rất bất mãn với thái độ tắc trách của Lý Thất Dạ, hừ lạnh một tiếng, nhưng cảm xúc của nha đầu biến hóa rất nhanh, nàng cười hì hì nói ra:

- Bổn tiểu thư đại nhân có đại lượng, không so đo với ngươi, mau nói cho ta biết Nhân Hoàng Giới các ngươi có nơi nào thú vị, ta muốn đi chơi cho thống khoái, bổn tiểu thư đã lâu không đi chơi.

- Ai nói muốn chơi?

Lý Thất Dạ nhìn nàng một hồi, nói:

- Sắp được du ngoạn chín tầng trời rồi, các ngươi phải càng cố gắng, Sương Nhan đang huấn luyện Đồ Tiên Đế Trận, các ngươi cũng gia nhập trong đó đi. Dùng thiên phú của các ngươi có thể giúp nàng một tay, tương lai các ngươi sẽ liên thủ bố trí trận này.

Lý Thất Dạ mang Đồ Tiên Đế Trận dạy cho Lý Sương Nhan, bảo các nàng huấn luyện. Lý Sương Nhan từ nhỏ rất hứng thú với trận pháp, ở phương diện này có tạo hóa rất sâu, cho nên Lý Thất Dạ bảo nàng chủ trì trận này, Trần Bảo Kiều các nàng phụ trợ.

- Hừ, lại là tu luyện nha.

Long Kinh Tiên nghe nói thế thì bất mãn, hừ lạnh một tiếng.

Lý Thất Dạ nói:

- Ngươi cho rằng sẽ đi du sơn ngoạn thủy sao? Nếu như ngươi chỉ là con kiến hôi thì không có cái gì. Dù sao bất luận ở nơi đâu, con kiến hôi đều giống nhau, nhưng mà ngươi muốn đi ra khỏi cửu giới lại rất tàn khốc, cho dù là Tiên Đế cũng có thời điểm bị săn giết. Ở nơi đó ngay cả Tiên Đế cũng cố gắng tu hành, ngay cả Tiên Đế vô địch đều phải cố gắng, ngươi còn có cái gì không cố gắng chứ?

- Biết rõ, chúng ta đi là được, miễn cho ngươi lãi nhãi như lão thái bà.

Long Kinh Tiên hừ một tiếng, tuy nàng khó chịu nhưng lại đáp ứng.

- Nàng giao cho ngươi.

Lý Thất Dạ nói với Tiễn Vô Song. Tuy Tiễn Vô Song tính tình cao ngạo, nhưng trầm ổn hơn Long Kinh Tiên ham chơi nhiều.

Tiễn Vô Song cũng không nói gì, yên lặng gật đầu.

Tiễn Vô Song cùng Long Kinh Tiên đến, Minh Dạ Tuyết cũng đi tới chậm một bước mà thôi..

Minh Dạ Tuyết nhìn thấy Lý Thất Dạ thì nói:

- Chúng ta thật sự phải đi lên sao? Các lão nhân trong thú thổ đều lo lắng, đồn đãi nói cho tới nay cũng chỉ có Tiên Đế mới có thể đi.

Minh Dạ Tuyết đến không chỉ có mình nàng, nàng cũng nhắn với thú thổ, bởi vì nàng không chỉ đi theo Lý Thất Dạ lên trời, ngay cả ngục thất thú thổ đều muốn đi lên.

- Đó là quá khứ, hiện tại không giống.

Lý Thất Dạ nói:

- Ta đã dám đáp ứng ngục đám lão đầu trong ngục thất thú thổ thì ta có nắm chắc, ta đã chuẩn bị tốt, cũng không biết ngục thất thú thổ các ngươi đã có chuẩn bị tốt chưa, lên đó, tình huống ngục thất thú thổ các ngươi đối mặt rất phức tạp đấy.

- Chuẩn bị tốt rồi.

Minh Dạ Tuyết gật đầu nói:

- Cụ thể mạnh bao nhiêu ta không nói, nhưng mà ngục thất thú thổ chúng ta nhất định bằng vào trạng thái tốt nhất đối phó cường địch, chư lão đã nói, đây cũng là cơ hội duy nhất của ngục thất thú thổ, bất luận thế nào cũng phải buông tay đánh cược một lần.

- Vậy là tốt rồi, nói với bọn họ rằng, đến lúc đó nên cẩn thận khi đối mặt chúng thần chư đế, bởi vì địch nhân các ngươi đối mặt rất đáng sợ, ngục thất thú thổ các ngươi là khối thịt mỡ, một khi xuất hiện trong thập giới, chắc chắn sẽ có người muốn cắn một miếng.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.

- Ta sẽ.

Minh Dạ Tuyết cũng trịnh trọng gật đầu nói ra, tuy nàng chưa từng đi thập giới, nhưng từ lời chư lão trong ngục thất thú thổ biết đó là nơi rộng lớn, là thế giới dậy sóng, đồng thời cũng là thế giới tàn khốc.

Minh Dạ Tuyết ở trong Tẩy Nhan Cổ Phái vài ngày rồi rời khỏi, nàng khác với Tiễn Vô Song các nàng, nàng không phải một người đi theo Lý Thất Dạ, là nàng và cả ngục thất thú thổ đi theo Lý Thất Dạ, cho nên nàng cần có nhiều chuẩn bị hơn nữa.

Sau khi Tiễn Vô Song các nàng đều đến, Lý Thất Dạ cũng bắt đầu động thủ bày phương án đi thập giới, cùng lúc đó hắn còn thông tri đám người Huyết Ngưu Thần Ma.

Đạt được Lý Thất Dạ thông tri, người chạy tới đầu tiên là Nam Đế Cổ Quách, lại gặp Nam Đế Cổ Quách lần nữa, hắn cho người ta cảm giác phản phác quy chân, cảm giác thiên địa biến mất tại vị trí hắn đứng, làm cho người ta tận lực chú ý sự tồn tại của hắn.

- Ngươi thật sự không phụ danh tiếng thập đại thiên tài, lúc này ngươi tu hành tiến bộ nhanh như vậy, thiên phú như thế, đạo tâm như thế, không trở thành Tiên Đế, không trở thành Tiên Vương cũng khó khăn.

Nhìn thấy Nam Đế Cổ Quách, Lý Thất Dạ khen một tiếng, vừa cười vừa nói.

Nghe Lý Thất Dạ tán thưởng, Nam Đế Cổ Quách cũng đắc ý, hắn thần thái tự nhiên, vừa cười vừa nói:

- Đây đều là thánh sư chỉ điểm, không có thánh sư chỉ điểm, ta chỉ có thể lục lọi trong bóng tối mà thôi.

- Không có thiên phú của ngươi, không có quyết tâm như ngươi, cho dù ta chỉ điểm cũng không nhất định hữu dụng.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói ra.

Nam Đế Cổ Quách vừa cười vừa nói:

- Lần này thánh sư chắc chắn sẽ giết lớn một phen, nghe nói binh khí trên đó khác với chúng ta, không biết thanh binh khí của ta có nên đổi hay không?

- Thật sự không giống.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

- Nhưng mà Phương Thiên Họa Kích của ngươi không tầm thường, thực sự không phải bổn mạng chân khí theo ý nghĩa truyền thống, ngươi có thể mang nó, không cần đi đổi. Tuy trên đó khác với cửu giới, nhưng lại có điểm giống nhau, trên thực tế một ít binh khí cửu giới vẫn có thể dùng, như Đà Sơn Chung, Phong Thiên Ngũ Đạo Môn đều không bị ảnh hưởng.

- Vậy là tốt rồi.

Nam Đế vừa cười vừa nói:

- Thanh binh khí này đi theo ta nửa đời người, dùng thập phần tiện tay, nếu đổi binh khí khác thật là khó khăn.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

- Chuẩn bị buông tay đại chiến một hồi đi, dùng tiềm chất của ngươi, ngươi sẽ là người đầu tiên đột phá Tiên Vương, chịu tải thiên mệnh, không có ai đủ tư cách hơn người. Để thiên tài ở thập giới kiến thức thiên phú của thiên tài cửu giới chúng ta, hảo hảo đả kích khí diễm của bọn chúng.

- Nhờ cát ngôn của thánh sư, ta nhất định sẽ không làm thánh sư thất vọng.

Nam Đế không kiêu không nóng nảy, hắn bình thản trả lời.

- Thập đại thiên tài tuyên cổ, không ai hư danh nói chơi, chỉ cần nói sức chịu đựng, đạo tâm kiên định, không ngộ nhập lạc lối, nhất định tiền đồ vô lượng, nhiều đất dụng võ. Chỉ tiếc thập đại thiên tài tuyên cổ các ngươi quá tự đại, tự nhận tự ngạo bằng vào thiên phú của mình có thể quét ngang, quá cứng dễ dàng gãy, cũng bởi vì nguyên nhân này nên thập đại thiên tài các ngươi vẫn lạc không ít.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.