Đế Bá

Chương 2868: Võ Phượng Ảnh (2)



Khi nữ nhân chặn đường, Tề Lâm Đế Nữ thầm cười khổ, e rằng lần này sẽ đánh nhau đây.

- Võ thành chủ, đã lâu không gặp. Trước kia từ biệt ở Long thành chớp mắt dã qua năm, sáu năm.

- Tề gia muội tử, lâu không gặp. Khi nào có rảnh chúng ta hãy ngồi xuống ôn chuyện, nhưng hiện tại ta tìm hắn.

Tề Lâm Đế Nữ cười khổ, nàng biết lần này đúng là phải đánh thật.

Võ Phượng Ảnh, thành chủ đương nhiệm của Long thành, cũng là người quản lý Long thành. Long thành là truyền thừa một môn bốn đế, trong Thanh Châu Long thành nổi tiếng trên Tề Lâm Đế gia.

Long thành do Tàm Long Tiên Đế Cửu Giới xây dựng. Sau khi Tàm Long Tiên Đế kiến lập Long thành thì thu nạp tu sĩ trong thiên hạ, không giới hạn trong bách tộc, dù là ba tộc Thần, Ma, Thiên cũng có thể bái vào Long thành.

Vì thế nên trừ Tàm Long Tiên Đế và Tiên Vương thứ ba ra, hai vị Đại Đế khác của Long thành xuất thân từ Ma tộc, Thiên tộc.

Long thành là một môn phái rất đặc biệt trong Thanh Châu. Bách tộc và ba tộc Thần, Ma, Thiên quan hệ thân thiết khi trong Long thành, nơi đây là số ít đế thống tiên môn trong Thanh Châu cùng chấp nhận đệ tử bách tộc và ba tộc Thần, Ma, Thiên.

Võ Phượng Ảnh là người lèo lái hiện tại của Long thành, khiến nàng nổi tiếng nhất không phải thiên phú lợi hại, đạo hạnh cực kỳ cao sâu, càng không là sắc đẹp, cũng chẳng phải vì tay nàng nắm quyền to.

Khiến danh tiếng Võ Phượng Ảnh lan rộng vì nàng ba phần thô lỗ, bảy phần nóng tính. Trong Thanh Châu rất nhiều người đều biết chống đối Võ Phượng Ảnh, một câu không hợp là nàng sẽ đánh người. Mặc kệ ngươi là lão tổ một giáo hay truyền nhân của đế thống tiên môn thì Tác Thiên giáo sẽ lôi ngươi xuống chỗ ngồi, đánh liền tại chỗ, đánh cho ngươi thành đầu heo.

Vốn tưởng truyền thừa một môn bốn đế như Long thành thì thành chủ của họ phải là loại người trầm ổn có khí độ chứ không phải loại làm việc liều lĩnh, hở chút dùng nắm đấm uy hiếp người.

Nhưng Võ Phượng Ảnh cố tình làm thành chủ của Long thành, sau khi làm thành chủ thì tính tình thô lỗ nóng nảy vẫn không thay đổi, nói chuyện không hợp sẽ đánh người bầm dập.

Ngươi có thể tưởng tượng một nữ thành chủ xinh đẹp tuyệt trần chỉ vài đòn đã đánh người nằm liệt dưới đất không? Bộ dạng hùng hổ kia dù nhan sắc đẹp cách mấy, dáng người hấp dẫn cỡ nào cũng trở nên không quan trọng.

Vì vậy từng có người nói nếu Võ Phượng Ảnh là nam nhi thì tốt rồi, là nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần lãng phí sắc đẹp của nàng.

Khi Võ Phượng Ảnh tiến lên, Tề Lâm Đế Nữ hiểu biết nữ thành chủ liền hiểu việc không ổn.

Võ Phượng Ảnh hỏi thẳng Lý Thất Dạ:

- Này, trong Mệnh Cung của ngươi có gì vậy?

Ngươi tưởng tượng được một mỹ nữ đẹp tuyệt lạ hành động như nam nhi chặn đường một nam nhân, ăn nói thô lỗ không?

Lý Thất Dạ cười cười, mặc kệ Võ Phượng Ảnh.

Võ Phượng Ảnh thấy Lý Thất Dạ lơ mình thì trợn to mắt phượng trừng hắn:

- Này, ngươi có nghe không vậy? Ta đang nói chuyện với ngươi!

Lý Thất Dạ chậm chạp nhìn lại Võ Phượng Ảnh, ung dung nói:

- Thứ nhất, ta không tên uy, ta tên Lý Thất Dạ. Thứ hai, nếu nàng muốn xin hỏi vấn đề gì thì làm ơn nhỏ nhẹ chút, khách sáo chút. Nếu nàng thật sự muốn biết thì có thể gọi ta một tiếng công tử hoặc là thánh sư.

Võ Phượng Ảnh trừng Lý Thất Dạ một lúc, nói:

- Ngươi là nam nhân mà sao nói chuyện chậm chạp vậy, ngươi là bóng sao?

Lý Thất Dạ bật cười, hắn không tức giận:

- Nàng là nữ nhân mà sao nói chuyện thô lỗ vậy, có phải đầu thai lộn không?

- Bà nội ngươi!

Võ Phượng Ảnh chống nạnh quát:

- Tổ cha nhà ngươi! Ai quy định nữ nhân không thể thô lỗ!

- Nàng nói đúng.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

- Vậy ai quy định nam nhân không được nói chuyện chậm rãi?

Võ Phượng Ảnh nghẹn lời:

- Ngươi . . . !

Cãi lộn không phải sở trường của Võ Phượng Ảnh, nói về miệng lưỡi bén nhọn thì nàng thua xa Lý Thất Dạ.

Võ Phượng Ảnh nổi sùng trầm giọng quát:

- Có tin bản cô nương đánh ngươi thành đầu heo không!?

Võ Phượng Ảnh giơ tay đấm vào mặt Lý Thất Dạ.

Rầm!

Cú đấm của Võ Phượng Ảnh không đánh trúng mặt Lý Thất Dạ đã bị ngăn lại.

Rầm!

Võ Phượng Ảnh chưa kịp phản ứng đã bị bàn tay vô hình đè chặt dưới đất.

Bùm!

Võ Phượng Ảnh bị nhấn chặt xuống sàn tàu.

Thấy Lý Thất Dạ thoáng chốc trấn áp Võ Phượng Ảnh làm nhiều người sợ teo tim, tiểu tử này quá quỷ dị. Khiến người hút ngụm khí lạnh là tiểu tử này siêu bá đạo, dám đánh Võ Phượng Ảnh.

Võ Phượng Ảnh cực kỳ không phục nói:

- Muốn chơi chứ gì? Có giỏi thì thả ta ra, chúng ta đánh một trận!

Lý Thất Dạ thờ ơ nhìn Võ Phượng Ảnh, lạnh nhạt nói:

- Nghĩ tình nàng không có ác ý nên ta không làm khó dễ, lần sau nàng phải suy nghĩ cho kỹ. Dù ta không giết cũng sẽ lột sạch toàn thân nàng ném vào trong biển.

Lý Thất Dạ nói xong thu lại ý niệm, hờ hững liếc Võ Phượng Ảnh một cái rồi xoay người đi.

- Bà nội nó!

Võ Phượng Ảnh tức xì khói:

- Chưa biết ai lột sạch ai! Có giỏi thì đứng lại đó, chúng ta đại chiến một trận xem bản cô nương có cởi truồng ngươi không!

Mọi người xoe tròn mắt nghe, nữ nhân bình thường có to gan đến mấy cũng không dám nói lời như thế, nhưng Võ Phượng Ảnh nói không hề lựa lời.

Tề Lâm Đế Nữ dở khóc dở cười nghe, đây không phải lần đầu tiên nàng thấy Võ Phượng Ảnh bá khí. Võ Phượng Ảnh nổi tiếng đạo trong Thanh Châu.

Lý Thất Dạ cười cười, phớt lờ Võ Phượng Ảnh xoay người rời đi.

Võ Phượng Ảnh không chịu thôi, hét to:

- Tiểu tử thối, mau nói xem cái đó của ngươi rốt cuộc là gì?

Lý Thất Dạ lười để ý Võ Phượng Ảnh nhưng nàng bám riết không tha. Trông thấy hai người một đi một đuổi theo, những người có mặt không dám đi theo, cả hai đều không dễ chọc.

Lý Thất Dạ quay về, Võ Phượng Ảnh đuổi theo không bỏ.

Võ Phượng Ảnh sóng vai đi cùng Lý Thất Dạ:

- Ngươi tốt nhất là nói cho ta biết trong Mệnh Cung của ngươi là cái gì, không thì coi chừng ta đánh ngươi thành đầu heo!

Võ Phượng Ảnh xoa tay, bộ dạng thô lỗ làm hỏng sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành của nàng.

- Võ thành chủ, có chuyện gì thì thỉnh giáo công tử đàng hoàng, đừng nóng.

Tề Lâm Đế Nữ nhắc nhở Võ Phượng Ảnh:

- Chuyện như thế phải có sự kiên nhẫn, ta tin tưởng chỉ cần thành chủ nguyện ý khiêm tốn thỉnh giáo nhất định sẽ có kết quả.

Tuy rằng Võ Phượng Ảnh rất cường đại, nổi tiếng trong Thanh Châu nhưng Tề Lâm Đế Nữ biết nàng mạnh đến mấy cũng không đáng là gì trước mặt Lý Thất Dạ.

Tề Lâm Đế Nữ nhắc nhở Võ Phượng Ảnh vì tốt cho nàng, hai nữ nhân quen biết nhau, Long thành và Tề Lâm Đế gia cùng thường qua lại.

Võ Phượng Ảnh không chết tâm, nàng nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:

- Trong Mệnh Cung của ngươi chắc chắn có thứ gì, mau nói cho ta nghe!

Lý Thất Dạ liếc Võ Phượng Ảnh:

- Rất có ánh mắt.

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

- Tại sao ta phải nói cho nàng biết? Nữ hài tử thì nên dịu dàng một chút, thô lỗ như nàng coi chừng không gả đi được.

Võ Phượng Ảnh tức giận mặt đỏ rực:

- Ngươi . . . !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.