Đế Bá

Chương 2897: Linh Điệp



Tề Lâm Đế Nữ lẩm bẩm lặp lại:

- Trời không cho thấy mặt Phật.

Từ lời kể của Lý Thất Dạ khiến Tề Lâm Đế Nữ tưởng tượng một kỷ nguyên bao la hùng vĩ, quang minh biết bao.

Lúc này không chỉ có Lý Thất Dạ, Tề Lâm Đế Nữ vái lạy trước Phật, còn có một đoàn người thật dài.

Nhiều tu sĩ xếp hàng lặng lẽ theo đoàn chậm rãi tiến lên trước.

Trước mặt Lý Thất Dạ là một chiếc xe thần, chiếc xe thần có ráng chiều mây mù tỏa ánh sáng vân hà, chiếc thần xa như chạy trong vân hà.

Một nữ nhân ngồi trên xe thần, nữ nhân khoảng ba mươi tuổi, phong tư cực kỳ quyến rũ, phong vận trưởng thành khiến người ngẩn ngơ. Nữ nhân tựa nho tím chín mọng làm người ta muốn cắn một miếng, phong vị thiếu phụ rung động lòng người, mắt đưa tình lãng mạn.

Thấy nữ nhân đó, Tề Lâm Đế Nữ đi theo bên cạnh Lý Thất Dạ ngạc nhiên, không ngờ gặp người quen ở đây.

- Vãn Hà cốc chủ.

Nữ nhân chào Tề Lâm Đế Nữ:

- Tề gia muội tử, đã lâu không gặp.

Nữ nhân này là Âm Hoa Lệ, cốc chủ của Vãn Hà cốc. Vãn Hà cốc là truyền thừa ma tộc, một môn song đế, rất mạnh trong Thanh Châu.

Tuy bách tộc và ba tộc Thần, Ma, Thiên ở chung không vui vẻ nhưng đế thống tiên môn như Vãn Hà cốc, Tề Lâm Đế gia thường lui tới.

Trong khi Tề Lâm Đế Nữ và chủ Vãn Hà cốc trò chuyện thì nữ nhân đánh giá Lý Thất Dạ vài lần. Âm Hoa Lệ có nghe về sự tích của Lý Thất Dạ, nàng không muốn trêu vào nam nhân lai lịch không rõ ràng, cực kỳ tà môn như Lý Thất Dạ.

Cường giả tu sĩ xếp hàng đằng trước lần lượt tiến lên. Mặc kệ bọn họ ôm tâm tình gì đến đây, khi tới trước tượng Phật đều ôm lòng cung kính, đốt nhang, vái lạy tôn kính tận đáy lòng.

Khi nhiều cường giả tu sĩ đốt nhang xong mắt liếc qua bả vai tượng phậ một cái.

Vai tượng Phật rất rộng lớn, nhìn từ xa như có dãy núi giắt ngang. Thoạt trông không bắt mắt nhưng nhìn kỹ thì có các con bươm bướm đậu trên vai Phật.

Đó không phải bươm bướm bình thường, nhìn kỹ sẽ thấy các con bươm bướm do ánh sáng biến ra. Thoạt trông mỗi con bướm tỏa ánh sáng nhạt.

Đây là Linh Điệp của Đà Lĩnh. Linh Điệp siêu nổi tiếng, vì nếu ngươi được Linh Điệp của Đà Lĩnh ưu ái thì sẽ bình an trong Phật Dã, nó thậm chí đưa ngươi đến nơi có kho báu Phật Dã.

Nghe đồn từng có ba người được Linh Điệp của Đà Lĩnh ưu ái, ba người kia là Thế Đế, Thánh Đế, Quy Phàm Cổ Thần.

Đời sau có người cho rằng Thế Đế, Thánh Đế, Quy Phàm Cổ Thần bởi vì được đến Linh Điệp ưu ái mới nhận được tạo hóa lớn, có thành tựu về sau.

Mặc kệ người đời sau nói có chính xác không, cường giả tu sĩ đến Phật Dã đều sẽ bái tế một phen để tỏ lòng tôn kính, đương nhiên nếu được Linh Điệp ưu ái thì càng tuyệt.

Nên khi rất nhiều người đốt nhang sẽ không keìm được nhìn Linh Điệp trên vai Phật một cái. Các Linh Điệp nằm tại đó không nhúc ních, không hề ưu ái ai.

Đoàn người tiến lên trước, thật lâu sau tới lượt Lý Thất Dạ và Tề Lâm Đế Nữ.

Lý Thất Dạ đốt nhang vái lạy, chậm rãi nói:

- Nhân gian đại đạo chính tang thương, tiên hiền đi xa, hôm nào hãy xem ta đyả ngã.

Lý Thất Dạ nói câu đó khiến nhiều tu sĩ liếc mắt. Mọi người đều biết Lý Thất Dạ là đệ nhất hung nhân,nghe hắn bá đạo nói, nhiều người cho rằng tiểu tử này đúng là ngông, tới đâu đều sẽ buông lời ngông cuồng.

Lý Thất Dạ vái, Tề Lâm Đế Nữ thì cung kính hơn nhiều, đốt nhang xong nàng dập đầu ba cái trước tượng Phật tỏ lòng tôn kính.

Lý Thất Dạ, Tề Lâm Đế Nữ đốt nhang xong định rời đi thì bùm một tiếng, các con Linh Điệp đậu trên vai Phật sà xuống.

Thấy các con Linh Điệp bay ra, có người hét to một tiếng:

- Linh Điệp động!

Các con Linh Điệp bay xuống quay quanh Lý Thất Dạ, trên dưới phập phềnh như rất vui vẻ, như các tnh linh đang bay múa.

- Không . . . Không . . . 56kk!

Thấy cảnh đó, có cường giả thế hệ trước hét to:

- Ta đến Phật Dã không dưới mười lần nhưng chưa từng thấy Linh Điệp nhúc nhích, hôm nay toàn bộ Linh Điệp bay xuống là sao!

Một lão tổ kiến thức uyên bác giật mình kêu lên:

- Quá khó tin, nghe đồn trước kia Thế Đế tới đây chỉ có Linh Điệp một vai bay xuống quay quanh Thế Đế. hiện tại đệ nhất hung nhân khiến Linh Điệp trên hai vai đều bay xuống.

Thấy tất cả Linh Điệp bay đến bên cạnh Lý Thất Dạ, lượn quanh hắn, các tu sĩ hâm mộ ghen tỵ nói:

- Quá may mắn!

- Đây là truyền thuyết chân mệnh thiên tử sao?

Tề Lâm Đế Nữ cũng há to mồm, nàng chỉ nghe nói có Thế Đế, Thánh Đế, Quy Phàm Cổ Thần là từng được Linh Điệp ưu ái, bây giờ Lý Thất Dạ được toàn bộ Linh Điệp thích, rất khó tin.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói, thổi nhẹ:

- Từ đâu tới hãy về nơi đó, một con ở lại đủ rồi.

Lý Thất Dạ thổi hơi, tất cả Linh Điệp bay lên trời, lại đậu trên vai Phật, chúng nó một lần nữa nằm yên trên vai không nhúc nhích.

Thổi tất cả Linh Điệp bay đi chỉ để lại một con Linh Điệp đậu trên vai.

Lý Thất Dạ liếc Linh Điệp đậu trên vai mình, nói với Tề Lâm Đế Nữ:

- Đi thôi.

Đám người thấy cảnh đó đều xoe tròn mắt, với đa số người thì được càng nhiều Linh Điệp ưu ái càng tốt. Lý Thất Dạ thì thổi hết Linh Điệp chỉ để lại một con, quá tà môn, tại đây có người ngại Linh Điệp nhiều.

Cộp cộp cộp!

Khi Lý Thất Dạ mang theo Tề Lâm Đế Nữ định rời đi thì một chuỗi tiếng bước chân đồng đều vang lên. Tiếng chân vững chắc, mặt đất cũng rung lên theo tiếng bước chân.

Trong phút chốc một đoàn ba mươi sáu người leo lên đỉnh núi, khi đoàn người có mặt, không khí trên đỉnh núi căng thẳng.

Đội chỉ có ba mươi sáu người, tất cả toát ra khí thế hung mãnh. Khiến người sợ nhất là mắt bọn họ bắn ra tia sáng tàn nhẫn và sát phạt. Đội ba mươi sáu người đều mặc áo giáp sắc lạnh, giáp màu đỏ đen, đó không phải màu nhuộm mà là dấu vết máu tươi khô lại. Khi đội đó xuất hiện loáng thoáng có mùi máu.

Thấy đội kia, có người sợ hãi hét thất thanh:

- Ngự Long Tử Kỵ!

Lý Thất Dạ biết thanh niên dẫn đầu đội, đó là Ngự Long Đồng Tử, gã dẫn dất đội Ngự Long Tử Kỵ.

Ngự Long Tử Kỵ là độ cực kỳ hung tàn, do đại đồ đệ của Ngự Long Thượng Thần, cũng là đại sư huynh của Ngự Long Đồng Tử thành lập.

Thượng Quan Vân truyền thừa y bát của Ngự Long Thượng Thần thành Thượng Thần có hai dồ đằng. Một môn song thần, có thể nói truyền thừa Ngự Long Thượng Thần đáng giá kiêu ngạo, dù sao gã xuất hiện lùm cỏ mà được thành tựu như vậy là đã rất ghê gớm.

Vì Ngự Long Thượng Thần và tám vị Thượng Thần khác cùng thành lập Ngự Long Kỵ nênThượng Quan Vân tạo ra đội gồm ba mươi sáu người đặt tên là Ngự Long Tử Kỵ.

Có sư phụ nào thì đồ đệ nấy, Ngự Long Thượng Thần xuất thân cướp bóc thổ phỉ, Ngự Long Kỵ là đội ăn cướp, Ngự Long Tử Kỵ cũng kế thừa y bát của Ngự Long Kỵ.

Ngự Long Tử Kỵ thường làm chuyện vào nhà cướp của, thích nhất cướp bóc một số tu sĩ đi bên ngoài một mình, hoặc đánh lén đoàn độ thám hiểm nhỏ. Bọn họ không chỉ cướp báu vật, tiền tài, công pháp của người ta còn hay giết người diệt khẩu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.