Trú Thiên Thể là một trong mười hai Tiên Thể, trên đời này căn bản không có người nào sinh ra đã có Tiên Thể.
Trú Thiên Thể của Minh Nhân Tiên Đế do tu luyện mà thành, hơn nữa loại thể thuật này đến từ Thể Thư trong tay Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ biết rõ Thể Thư luôn luôn khiến người khác thèm khát nên hắn đã đem Thể Thư giấu đi. Với lại Lý Thất Dạ sợ có một ngày hắn làm mất Thể Thư, mà ký ức về nó đồng thời bị xóa đi.
Nên để phòng bị chuyện đó xảy ra, Lý Thất Dạ dùng một loại phương pháp đặc biệt ẩn giấu Thể Thư, đem bí mật của nó lưu truyền tới nay.
Lý Thất Dạ đã tốn biết bao tâm huyết giấu những huyền bí của Thể Thư trong những quyển bí kíp võ kỹ mà hết thảy tu sĩ đều khinh thường này. Lúc ấy, hắn đem những huyền bí của Thể Thư chia thành ba phần, giấu trong ba bộ võ kỹ khác nhau, tổng cộng là một trăm hai mươi quyển, bao quát hơn mười ngàn môn võ kỹ khác nhau.
Lý Thất Dạ dùng một cái thứ tự chỉ có mình hắn biết để giấu đi Thể Thư, cho dù người khác biết trong này có giấu Thể Thư mà không biết thứ tự sắp xếp thì mãi mãi cũng không thể tìm ra bí mật của nó.
Lúc bấy giờ, Lý Thất Dạ đem ba bộ võ kỹ này chia ra in ấn ở ba thời đại khác nhau, có thể nói ba bộ võ kỹ hoàn toàn không có một điểm liên hệ.
Trong ba thời đại này, Lý Thất Dạ cho in hơn mười vạn cuốn, truyền đi khắp nơi, không chỉ riêng Nhân Hoàng Giới mà ngay cả tám Giới khác cũng có.
Mặc dù Lý Thất Dạ đem toàn bộ công pháp trong trí nhớ xoá đi nhưng thứ tự sắp xếp này lại để nguyên, đề phòng có một ngày cho dù bị mất bản gốc của Thể Thư nhưng hắn vẫn có thể tìm lại huyền bí của nó trong ba bộ “Tổng cương võ kỹ”, “Tạp thuật võ kỹ” và “Da sắt gân đồng” này.
Từ xưa tới nay, không có bất kỳ một tu sĩ nào đọc xong ba bộ võ kỹ - 120 quyển này, cho dù có người tu luyện võ kỹ đi nữa cũng không thể đồng thời có hết cả ba bộ.
Tẩy Nhan Cổ Phái có đủ cả ba bộ là nhờ Lý Thất Dạ đặc biệt để lại, hắn cho Tẩy Nhan Cổ Phái một cơ hội, nếu có người tham ngộ được bí mật này, không chừng Tẩy Nhan Cổ Phái sẽ xuất hiện một vị Tiên Đế thứ hai giống Minh Nhân Tiên Đế, hoặc ít nhất cũng có một đệ tử luyện thành Tiên Thể.
Đáng tiếc là đời sau không có mấy ai liếc qua ba bộ võ kỹ này chứ đừng nói đến việc tìm hiểu nó. Cũng vì vậy mà kể từ sau đời của Minh Nhân Tiên Đế, trong Tẩy Nhan Cổ Phái không còn thấy xuất hiện người thứ hai có Tiên Thể nữa.
Lý Thất Dạ tốn thời gian cả đêm mới đem toàn bộ huyền bí của Thể Thư từ trong 120 quyển sách chép ra.
Nhìn những gì được viết ra, Lý Thất Dạ không nhịn được lộ ra nụ cười đầy thoả mãn, hắn từ từ đọc từng chữ, những ký ức về Thể Thư bị xoá đi cũng đồng thời chậm rãi hiện ra trong đầu hắn. Sau cùng, toàn vẹn Thể Thư lại một lần nữa xuất hiện trong trí nhớ của Lý Thất Dạ.
Sau khi ghi nhớ toàn bộ, hắn đem tất cả những gì được chép lại đi thiêu huỷ. Lý Thất Dạ biết rõ sự trân quý của Thể Thư, một khi có người biết Thể Thư trong tay hắn thì hắn sẽ gặp phải tai nạn lớn đến cỡ nào. Vì vậy hắn chỉ đem bí ẩn của Thể Thư cất dấu trong đầu.
Thực tế thì bản gốc của Thể Thư đã được Lý Thất Dạ giấu đi, trừ hắn ra không còn ai trên thế giới này có thể biết nó ở đâu.
Bất quá, Lý Thất Dạ lại không vội mà đem nó lấy ra vì Thể Thư còn liên quan đến một bí mật khác chứ không chỉ đơn giản là công pháp huyền bí.
Sau khi tìm lại được toàn bộ ký úc về Thể Thư, Lý Thất Dạ mới nghỉ ngơi một chút thì trời đã sáng. Nam Hoài Nhân sáng sớm đã lên Cô Phong gặp Lý Thất Dạ.
- Sư huynh, chỉ sợ sư đệ hôm nay không thể cùng ngươi đi Tàng Binh Các được rồi. Các trưởng lão phái ta đem việc thông gia báo cáo cho chưởng môn, ta phải đi ra ngoài một chuyến. Nam Hoài Nhân nhìn thấy Lý Thất Dạ liền thông báo.
Nam Hoài Nhân là một đường sứ, còn được các vị trưởng lão coi trọng nên thường nhận nhiệm vụ đưa các tin tức trọng yếu.
- Đi thôi, ta cũng không vội chọn bảo khí. Lý Thất Dạ gật nhẹ, hắn cũng tính thừa lúc này mà sắp xếp lại một chút công pháp, bí kíp trong đầu.
Sau khi Nam Hoài Nhân rời đi, Lý Thất Dạ cũng không ngủ tiếp, hắn lấy ra bí kíp Côn Bằng Tiểu Ý Lục Thức, cuốn bí kíp này có địa vị rất cao trong suy nghĩ của các đệ tử đời thứ ba. Mặc dù chỉ là mạt kĩ Đế thuật nhưng uy lực của nó cũng đủ làm cho người khác vô cùng kiêng dè.
Các đời Tiên Đế đều sáng chế ra công pháp Đế thuật vô cùng khiếp người, trong đó bao gồm Thọ pháp để bồi dưỡng huyết khí, kéo dài tuổi thọ, Mệnh công để tu mệnh phạt địch, thể thuật để tẩy tuỷ đúc thể. Kể cả Thiên Mệnh Bí Thuật mà chỉ Tiên Đế mới có thể sáng tạo.
Trong cả cuộc đời của mình, Minh Nhân Tiên Đế đã sáng tạo ra vô số công pháp. Bất kể là Thọ pháp, Mệnh công hay Thể thuật, Lý Thất Dạ đều cực kỳ quen thuộc.
Minh Nhân Tiên Đế do một tay hắn bồi dưỡng ra, đa số công pháp mà Minh Nhân Tiên Đế sáng chế đều có sự tham gia của Lý Thất Dạ, trong đó tất nhiên bao gồm cả Thiên Mệnh Bí Thuật.
Mặc dù ở lần ngủ say vừa rồi, toàn bộ ký ức về công pháp của Lý Thất Dạ đều được Hắc Long Vương xoá đi, nhưng mà hắn vẫn có thể tìm lại đấy.
Côn Bằng Tiểu Ý Lục Thức đối ứng với Đế thuật cao cấp Côn Bằng Lục Biến, nó là môn Mệnh công mạnh nhất trong toàn bộ số Mệnh công mà Minh Nhân Tiên Đế từng sáng tạo.
Hiện tại Lý Thất Dạ chưa thể tiếp xúc đến Đế thuật cao cấp nên cũng không biết Tẩy Nhan Cổ Phái còn lưu giữ Côn Bằng Lục Biến hay không. Nhưng hắn vẫn có thể thông qua Côn Bằng Tiểu Ý Lục Thức để tìm về ký ức liên quan đến Côn Bằng Lục Biến.
Lý Thất Dạ từ từ đọc hiểu Côn Bằng Tiểu Ý Lục Thức, môn công pháp này cũng chỉ có sáu động tác, còn chưa đủ để bảo nó là mệnh công hộ mệnh phạt địch, nhưng Lý Thất Dạ lại hiểu rõ hơn ai hết, Côn Bằng Lục Biến được sáng chế dựa trên sáu cái động tác này.
Năm xưa, lúc Minh Nhân Tiên Đế còn trẻ, Âm Nha Lý Thất Dạ từng mang Minh Nhân Tiên Đế đứng xem Côn Bằng từ xa. Minh Nhân Tiên Đế từ đó mà quy ra thành sáu cái động tác cơ bản, sáng chế ra Tiên Đế Mệnh Công - Côn Bằng Lục Biến tiếng tăm lừng lẫy.
Theo Lý Thất Dạ tìm hiểu, sáu cái động tác của Côn Bằng Tiểu Ý Lục Thức chậm rãi biến đổi trong đầu của hắn. Lúc thì đại bàng bay lượn chín tầng trời, vỗ cánh bay ba ngàn dặm, lúc thì đại bàng xông vào chín tầng địa đất, mổ xuyên cả địa phủ, có lúc lại tiến vào biển sâu, biến thành một con cá Côn * to lớn, vẫy đuôi khiến sóng biển cuộn trào...
Khi thì biến thành đại bàng, khi lại biến thành cá Côn, biến đổi càng ngày càng nhanh, không ngừng thay đổi, rốt cuộc đến lúc không cách nào phân biệt, cá biến thành chim, bay vọt lên chín tầng trời, đạp lên đại đạo, cá Côn và đại bàng chuyển hóa qua lại như nhật nguyệt chuyển hóa, tự nhiên mà phù hợp với đạo vận của trời đất.
"Ầm" Một tiếng vang thật lớn phát ra, Côn Bằng quạt sóng, chỉ trong nháy mắt, cả người Lý Thất Dạ chấn động kịch liệt, Côn Bằng quạt sóng cao vạn trượng đột nhiên tiêu tan, sóng lớn ngập trời cũng giống vậy, tất cả mọi thứ chậm rãi biến thành đạo vận, đạo vận diễn hóa ra ảo diệu, vận chuyển đại đạo. Cuối cùng, từng cái phù văn (ký hiệu) trong ký ức vốn đã bị xóa đi lại lần nữa hiện ra rõ ràng trong đầu Lý Thất Dạ.
Những cái phù văn này khi thì biến thành đại bàng, khi lại biến thành cá Côn, ảo diệu biến hóa vô tận. Đến cuối cùng, chẳng thể phân biệt là cá Côn hay đại bàng mà hóa thành một con Côn Bằng nguyên vẹn thì một bộ Côn Bằng Lục Biến hoàn chỉnh không hề khiếm khuyết xuất hiện trong đầu của Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ vui vẻ vô cùng, trời không phụ lòng người, hắn cuối cùng cũng tìm lại được toàn bộ ký ức về Côn Bằng Lục Biến.
Không biết đã qua bao lâu, Lý Thất Dạ rốt cuộc phục hồi tinh thần lại từ trong sự huyền diệu huyền bí của Côn Bằng Lục Biến, bất tri bất giác hắn đã chìm đắm trong môn vô thượng mệnh công này hơn một ngày rồi.
Sau khi tìm hiểu những ảo diệu của Côn Bằng Lục Biến, Lý Thất Dạ cũng không có làm biếng, tự đắc. Hắn hiểu rõ tình huống của bản thân hơn bất kì ai khác. Nếu so sánh với những thiên tài kia, bất luận Thể chất, Thọ luân hay là Mệnh cung, hắn đều thua kém rất nhiều, nên hắn càng phải chăm chỉ nỗ lực tu hành hơn gấp trăm lần. Hắn phải kiên nhẫn, vậy thì hắn mới có khả năng gánh lấy Thiên Mệnh, quét ngang chín tầng trời, mười tầng đất.
Với tư cách một người đã từng tự tay hướng dẫn và bồi dưỡng Tiên Đế, chỉ điểm vô số cường hãn đạo sư, nên hắn hiểu rõ về nguyên lý của Đại đạo hơn bất kỳ ai hết! Mặc dù Thể chất, Thọ luân và Mệnh cung hơi yếu kém nhưng hắn lại có ưu thế của riêng mình, đó là một bộ hướng dẫn tu luyện hoàn mỹ.
Lý Thất Dạ bắt đầu nghiên cứu Nguyệt Qua Dương Luân Công, bộ công pháp này là một môn Thọ pháp, chuyên tu luyện Thọ luân, dùng để kéo dài tuổi thọ, bồi dưỡng huyết khí.
Bất kì một tu sĩ nào, cho dù là người thường cũng có thọ luân. Chỉ cần một sinh linh có trí tuệ đều phải có ba thứ: một là Thể chất, hai là Thọ luân, ba là Mệnh cung.
Thể chất thì không cần nhiều lời, đây là thứ chứa đựng sinh mệnh, nếu không có thân thể thì không có sinh mệnh, cho dù là người thường cũng vẫn có Phàm thể. Thân thể máu thịt là vật dẫn tốt nhất cho sinh mệnh.
Thọ luân thì lại có một câu nói về nó, cây có vòng năm, người có vòng tuổi (thọ luân). Thọ luân nằm bên trong cơ thể, nhưng nó không phải là thực chất, nó là một vòng sáng quay liên tục. Chỉ có chính bản thân tu sĩ mới có thể nhìn thấy Thọ luân của mình, sau khi tu luyện Thọ pháp thì Thọ luân mới hiện ra sau ót, đại biểu cho độ mạnh yếu của huyết khí và thọ nguyên.
Nếu cả đời một người thường không xảy ra tai họa gì thì Thọ luân sẽ quyết định tuổi thọ của hắn có bao nhiêu. Ví dụ như Thọ luân cấp Phàm của Lý Thất Dạ, nếu hắn không tu luyện Thọ pháp thì sẽ sống đến sáu mươi tuổi trong trường hợp không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Thọ luân, Thể chất và Mệnh cung đều có phân cấp bậc từ thấp đến cao: cấp Phàm, cấp Hậu Thiên, cấp Tiên Thiên, cấp Hoàng, cấp Thánh, cấp Tiên!
Mặc dù Thọ luân, Thể chất và Mệnh cung đều chia cấp bậc giống nhau nhưng trên nguyên tắc tu sĩ không thể thay đổi cấp bậc của Thọ luân và Mệnh cung, đây là do trời sinh, chỉ có Thể chất mới có thể thông qua tu luyện mà từ từ cải biến. Ví dụ như người có thân thể Tiên Thiên mà tu luyện thể thuật cấp Hoàng thì có thể thăng cấp thành Hoàng thể.
• Sự tích về Cá Côn trong cuốn Tiêu Dao Du dược dịch tại Hoa Sơn Trang: Biển Bắc có con cá gọi là cá Côn, mình dài không biết mấy ngàn dặm. Nó biến thành con chim gọi là chim bằng, lưng rộng khỏang biết mấy ngàn dặm, khi tung cánh bay thì cánh nó như đám mây trên trời. Biển (Bắc) động thì nó dời về biển Nam, biển Nam là Ao trời.