Đế Bá

Chương 3453: Tệ Thú Thành, Xuất Phát



Con thú này chỉ có một chân, chỉ mọc một sừng, khi đi có tiếng sấm rền, có tia chớp nhấp nháy xung quanh, có huyết thống chí cao vô thượng. Khi nó xuất hiện, tất cả tệ thú đều bái lạy nó, tựa như nó là tồn tại chí cao vô thượng trong bầy tệ thú.

Nhìn con thú một sừng trông như con trâu này, có lão tổ cảm nhận được huyết thống chí cao vô thượng đang chảy xuôi trong cơ thể nó, thì thào rằng:

- Đây chính là Quỳ Ngưu trong truyền thuyết sao? Là thần thú trong truyền thuyết sao?

- Quỳ Ngưu?

Nghe vậy, không ít người chấn động. Đây chính là thần thú! Là thần thú thật sự chứ không phải là cái loại tự nhận là thần thú! Thế nhưng loại thần thú này chỉ có trong truyền thuyết, rất ít gặp ngoài đời thật.

Thế nhưng khi con tệ thú này đi qua, có lão tổ tinh mắt nhìn đuôi con tệ thú này, đuôi của nó khác với Quỳ Ngưu trong truyền thuyết. Đuôi của con tệ thú này lắc lư như đuôi rắn, vô cùng linh động, đồng thời tạo cảm giác rùng rợn cho người xem, giống như phần đuôi này mới là chỗ trí mạng nhất, kinh khủng nhất của nó.

- E rằng đây không phải là Quỳ Ngưu.

Có lão tổ đạo thống thì thào rằng:

- Có thể là con của Quỳ Ngưu cùng Ba Xà, cha mẹ đều là thần thú, vì vậy có huyết thống chí cao vô thượng.

Đuôi của Quỳ Ngưu không phải như thế này. Có lão tổ kiến thức rộng rãi vừa nhìn thấy cái đuôi này thì đoán ra ngay là Ba Xà trong truyền thuyết. Thế nhưng xưa nay chưa ai từng nhìn thấy con vật nào khủng bố như thế này, cũng chính vì vậy nên có lão tổ mới suy đoán đây là con của Quỳ Ngưu cùng Ba Xà.

Tuy rằng con tệ thú này không phải là Quỳ Ngưu thật sự, thế nhưng trong người nó chảy xuôi huyết thống chí cao vô thượng là điều không thể chối cãi. Cũng chính vì vậy khi tất cả những con tệ thú khác nhìn thấy nó thì đều vội vàng quỳ lạy. Luận thực lực, luận địa vị, con tệ thú này hơn xa tất cả những con tệ thú có mặt ở đây, ngay cả vượn lớn cùng rắn lớn cũng phải cúi mình.

Con tệ thú này chỉ có một chân, thế nhưng mỗi bước đi của nó lại không phải là nhảy bật lên như mọi người tưởng tưởng mà là đi đường bình thường, hơn nữa rất ổn định, mỗi bước đi đều rất độc đáo.

Chuyện này vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người, chỉ có một cái chân thì đi đường bình thường bằng cách nào. Thế nhưng con tệ thú này lại đi đường bình thường, hơn nữa mỗi bước đi đều dài ngàn dặm, tốc độ cực nhanh.

Nháy mắt, con tệ thú này đi tới ngoài thành Tệ Thú Thành. Mọi tu sĩ cường giả đều nín thở, không ai dám ồn ào. Tất cả tệ thú đều nằm lạy đã chấn động tất cả mọi người, nào ai dám trêu chọc con tệ thú này chứ? Nói không chừng nó chỉ cần giẫm chân một cái là đã tiêu diệt được tất cả mọi người.

Trong nháy mắt, con tệ thú này tới trước ngọn núi của Lý Thất Dạ. Chỉ thấy nó há miệng nuốt hơn mười viên chân tệ Thủy Tổ bày trên nham thạch.

Sau khi con tệ thú này nuốt xong chân tệ Thủy Tổ thì dừng lại, ý tứ quá rõ ràng.

- Đi thôi.

Lý Thất Dạ nắm Lăng Tịch Mặc cùng Vũ Băng Ngưng tung người nhảy lên, ngồi lên trên bả vai của con tệ thú này.

Cảnh tượng này làm Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn hết sức uất ức, có thể nói trong lòng uất ức được bao nhiêu thì bây giờ uất ức hết bấy nhiêu, nói chung cảm thấy rất không thoải mái.

Ban đầu bọn họ chịu thua Lý Thất Dạ thì cũng thôi, sau đó còn so của thua Lý Thất Dạ, bây giờ Lý Thất Dạ ngồi lên trên bả vai của con tệ thú này, cũng có nghĩa đã vượt qua tất cả mọi người.

Bởi vì lúc này tất cả tệ thú mà mọi người đang cưỡi đều nằm quỳ trên mặt đất, làm nhìn trông giống như bọn họ đang quỳ bái Lý Thất Dạ vậy.

Nghĩ tới việc thấp hơn Lý Thất Dạ nửa cái đầu, Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn hết sức khó chịu. Thế nhưng bọn họ không thể làm gì khác, ai bảo tệ thú Lý Thất Dạ cưỡi mạnh hơn tệ thú bọn họ cưỡi chứ. Lúc này bọn họ chỉ có thể ngồi trên tệ thú ngước đầu nhìn Lý Thất Dạ.

Cuối cùng, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, con tệ thú này cõng ba người Lý Thất Dạ đi vào Tệ Thú Thành. Trước khi con tệ thú này chưa rời đi, tất cả tệ thú đều nằm sấp không dám nhúc nhích, làm cho tất cả tu sĩ cường giả đều phải chờ Lý Thất Dạ đi trước, bọn họ chỉ có thể đưa mắt nhìn Lý Thất Dạ rời đi.

Cảnh này giống như đám người Bàn Long công tử đang cung kính tiễn đưa Lý Thất Dạ vậy. Cảm giác này làm đám người Bàn Long công tử hết sức khó chịu, bọn họ giống như đang cúi mình khom lưng với Lý Thất Dạ, hết sức nhục nhã.

Sau khi con tệ thú này cưỡi Lý Thất Dạ vào Tệ Thú Thành thì tất cả tệ thú mới từ từ đứng dậy, giống như thần tử đưa tiễn hoàng đế vậy.

Khi tất cả tệ thú đều đứng dậy thì chúng tu sĩ thở phào nhẹ nhõm, cảm giác vừa rồi quá ngột ngạt, ngay cả nhân vật cấp lão tổ cũng không dám hé răng.

"Đùng, đùng, đùng" Sau khi Lý Thất Dạ cưỡi tệ thú vào Tệ Thú Thành thì tất cả tệ thú lại trở nên điên cuồng như vừa rồi, tất cả tệ thú lại phát động thú triều, phóng như điên về phía Tệ Thú Thành.

Đi đầu chính là vượn lớn cùng rắn lớn mà Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn cưỡi. Chúng nó xông thẳng tới, nếu không nghiền ép tệ thú thì cũng là tệ thú nhường đường, để cho Bàn Long công tử vượt lên đằng trước.

"Đùng" Tiếng nổ đùng đoàng vang không dứt, có rất nhiều tệ thú chạy vào Tệ Thú Thành, mọi người vội vàng cưỡi tệ thú, theo thú triều đi vào Tệ Thú Thành.

Khi cưỡi tệ thú đi vào Tệ Thú Thành thì cảm giác lập tức khác hẳn. Ngay khoảnh khắc tệ thú đặt chân vào Tệ Thú Thành thì không gian phía trước bị phóng to vô hạn, không gian trước mắt bị phóng to giống như một mảnh vũ trụ vậy.

Chính bởi vì vậy, khi đi vào cửa thành thì người bên ngoài sẽ thấy bất kể tệ thú hay tu sĩ đều bị thu nhỏ, nhất là khi đi sâu vào trong thì sẽ bị thu nhỏ giống như một hạt bụi vậy.

Trong Tệ Thú Thành, nếu như ngươi không cưỡi tệ thú thì nghe nói có vài trường hợp xảy ra, nếu như ngươi không có đủ đạo hạnh thì ngươi sẽ thấy mình đi vào một đại điện, trong đại điện này không có thứ gì cả, ba mặt đều là vách đá.

Nếu như ngươi đủ mạnh, biết đánh vỡ hàng rào không gian thì ngươi sẽ thấy mình đi vào một vùng không gian vô cùng vô tận, không thể tìm thấy phương hướng.

Vì vậy, muốn đi vào Tệ Thú Thành thì nhất định phải cưỡi tệ thú, chỉ có cưỡi tệ thú thì ngươi mới có thể đi vào Tệ Thú Thành thật sự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.