- Nếu đã như vậy thì chúng ta không cần giảng đạo nghĩa với tên ma đầu này. Chúng ta liên thủ với nhau, cùng xông lên, tiêu diệt tên ma đầu này.
Lúc này, Đồ Đao Chân Thần gầm thét.
Lúc này, Đồ Đao Chân Thần cùng Vạn Tí Thiên Vương liếc nhìn nhau, bọn họ chuẩn bị liên thủ, bởi vì bọn họ biết bằng sức của một mình họ thì không có cách nào có thể chống lại Lý Thất Dạ. Nếu như liên thủ với nhau, cộng thêm tung ra đòn sát thủ của bọn họ thì có lẽ còn có cơ hội đánh một trận.
- Ta đánh với ngươi trước.
Ngay khi tam đại đạo thống liên thủ với nhau thì Cô Độc Kiếm Thần đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng, khóa chặt Lý Thất Dạ, con mắt không nháy một cái.
Có thể nói, tứ đầu tới giờ Cô Độc Kiếm Thần là người ít nói nhất. Từ khi Lý Thất Dạ xuất kiếm, hai mắt của hắn nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, ánh mắt không nhúc nhích, hai mắt nóng hừng hực, hai mắt sáng lên.
- Kiếm Thần, chúng ta liên thủ với nhau, cùng nhau chém giết tên ma đầu này.
Nhìn thấy Cô Độc Kiếm Thần một thân một mình đứng ra ngoài, Vạn Tí Thiên Vương vội vàng nói.
Bởi vì trong số bọn họ thì Cô Độc Kiếm Thần là người mạnh nhất, hơn nữa bọn họ còn coi Cô Độc Kiếm Thần là mũi kiếm của tam đại đạo thống. Chỉ có hắn mới chống đỡ được khoái kiếm của Lý Thất Dạ. Bây giờ Cô Độc Kiếm Thần muốn một đấu một với Lý Thất Dạ, đám người Vạn Tí Thiên Vương không sốt ruột mới là lạ.
- Đây là chuyện của các ngươi, các ngươi muốn dằn vặt như thế nào thì dằn vặt như thế đó. Kiếm Trủng cũng vậy, không có liên quan gì tới ta.
Cô Độc Kiếm Thần không thèm quan tâm tới đám người Vạn Tí Thiên Vương, thậm chí Kiếm Tôn chết rồi mà hắn vẫn thờ ơ. Còn phần Kiếm Trủng có muốn liên thủ với đám người Bàn Long đạo thống hay không, hắn cũng lười hỏi thăm.
Trong mắt Cô Độc Kiếm Thần chỉ có kiếm đạo. Vì vậy khi hắn nhìn thấy khoái kiếm của Lý Thất Dạ, Cô Độc Kiếm Thần mừng rỡ như điên. Hắn muốn có một trận chiến kiếm đạo. Còn thắng hay thua, hắn không quan trọng.
- Kiếm Thần ---
Đồ Đao Chân Thần cũng khuyên.
- Đừng phiền ta.
Cô Độc Kiếm Thần căn bản không thèm quan tâm tới mấy chuyện rách nát này, lạnh lùng nói:
- Ta quyết chiến, ai dám can thiệp thì đừng có trách kiếm trong tay ta không khách khí.
Cô Độc Kiếm Thần vừa nói như vậy thì chuyện này đã được quyết định. Hắn không có hứng thú liên thủ với Vạn Tí Thiên Vương, thậm chí còn thơ ơ với cả Kiếm Trủng. Nói khó nghe, truyền thừa của Kiếm Tôn có bị tiêu diệt thì hắn cũng hoàn toàn thờ ơ, trong mắt hắn chỉ có kiếm mà thôi.
Cô Độc Kiếm Thần vừa nói như vậy thì Đồ Đao Chân Thần cùng Vạn Tí Thiên Vương cũng không thể làm gì hơn. Bọn họ nhìn nhau, chậm rãi lui ra phía sau, thương lương lại đối sách.
- Vậy cũng được sao?
Đằng xa có một vài cường giả nhìn thấy thái độ của Cô Độc Kiếm Thần thì ngạc nhiên. Hắn chính là lão tổ mạnh nhất Kiếm Trủng, Kiếm Tôn bị người ta giết mà lão tổ như hắn lại không thèm quan tâm, thậm chí còn không có ý định báo thù cho Kiếm Tôn, chẳng thèm giữ gìn quyền uy của đạo thống của mình. Vị lão tổ này, có hơi hoang đường.
- Đừng quên, hắn là Cô Độc Kiếm Thần. Nếu như hắn không việc ta ta tự làm như thế thì hắn cũng không cô độc.
Có lão tổ đạo thống biết tính cách của Cô Độc Kiếm Thần nên không cảm thấy kinh ngạc.
- Thế nhưng Cô Độc Kiếm Thần có tư cách để cuồng ngạo. Kiếm đạo của hắn rất mạnh, những người như Vạn Tí Thiên Vương cũng không phải là đối thủ của hắn. Điều đáng tiếc duy nhất đó là hắn không tu luyện kiếm đạo của Kiếm Thánh, bằng không thì hắn đã trở thành bất hủ lâu lắm rồi. Hắn sống vì kiếm đạo, là thiên tài kiếm đạo trời sinh. Tiếc là công pháp nhập môn quá nông cạn. Nếu như khi hắn bắt đầu tu luyện kiếm pháp có thể tiếp xúc với truyền thừa của Kiếm Thành thì sẽ rất lợi hại, nói không chừng có thể có cơ hội sánh ngang với Long Tượng Võ Thần.
Nhất thời, tất cả mọi người đều nín thở. Nhất là có một vài cường giả dù biết Cô Độc Kiếm Thần một đấu một với Lý Thất Dạ thế nhưng vẫn hy vọng Cô Độc Kiếm Thần có thể đánh bại Lý Thất Dạ.
Mọi người nhìn không chớp mắt, nhìn Cô Độc Kiếm Thần. Người trẻ tuổi chỉ biết tới tên tuổi của Cô Độc Kiếm Thần, thế nhưng lại không hiểu nhiều về Cô Độc Kiếm Thần.
Thế nhưng cường giả thế hệ trước, nhất là lão tổ đạo thống, bọn họ rất hiểu Cô Độc Kiếm Thần. Kiếm đạo của Cô Độc Kiếm Thần rất vô địch. Cùng là Chân Thần cửu trọng thiên, nhưng Cô Độc Kiếm Thần sẽ không coi bọn họ ra gì. Ngay cả Chân Thần cửu trọng thiên vừa bước chân vào bất hủ thì Cô Độc Kiếm Thần vẫn ngạo nghễ nhìn xuống.
Đây chính là chỗ cường đại của Cô Độc Kiếm Thần. Cả đời hắn si mê kiếm, chỉ tu kiếm đạo, cơ sở vững chắc, những Chân Thần tu luyện đế thuật, công pháp thủy tổ không cách nào sánh bằng.
- Kiếm nhanh quá.
Lúc này Cô Độc Kiếm Thần nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, ánh mắt nghiêm túc, không hề nháy mắt, nói chậm:
- Trước giờ ta chưa từng nhìn thấy kiếm nhanh như vậy. Kiếm này, đáng giá để ta xuất kiếm.
Thái độ của Cô Độc Kiếm Thần rất đoan trang, không có ý thù địch với Lý Thất Dạ mà chỉ ôm thái độ quyết chiến cao thấp với đối thủ mạnh nhất trong cuộc đời của mình.
Lý Thất Dạ chậm rãi nhìn hắn, nói chậm:
- Hừm, kiếm đạo còn tạm chấp nhận, đại đạo hóa đơn giản, đã lãnh hội tới kiếm đạo tam muội.
Không ít người nghe vậy thì trố mắt ngoác mồm. Cô Độc Kiếm Thần là Chân Thần cửu trọng thiên, cả đời si mê kiếm, cả đời ngoại trừ luyện kiếm ra thì không có hứng thứ với bất cứ thứ gì khác. Có thể nói, chỉ xét ở kiếm đạo thì Vạn Thống Giới hiện nay không ai đi xa hơn hắn, không ai có thể lĩnh ngộ kiếm đạo chân ý nhiều hơn hắn.
Thế nhưng lúc này vào miệng Lý Thất Dạ thì lại trở thành "kiếm đạo tạm được". Giọng điệu này quá bá đạo, quá ngông cuồng rồi.
Thế nhưng thái độ của Cô Độc Kiếm Thần lại trở nên trang trọng, chậm rãi tháo cự kiếm trên lưng của mình, ôm kiếm đứng thẳng. Lúc này hắn không phát ra kiếm khí kinh thiên, thế nhưng toàn thân hắn lại giống như một thanh kiếm, một thanh kiếm đút trong bao, không có sát khí, thế nhưng lại vững vàng như Thái Sơn, không ai có thể lay chuyển.
- Ta cả đời luyện kiếm, khoái kiếm không phải là sở trường của ta. Thế nhưng hôm nay nhìn thấy khoái kiếm này thì lòng rất vui mừng, mời các hạ xuất kiếm, nhất quyết cao thấp.
Cô Độc Kiếm Thần nói chậm.
Lúc này, trong mắt hắn Lý Thất Dạ không phải là kẻ thù. Còn việc Lý Thất Dạ có muốn tiêu diệt Kiếm Trủng hay không, có giết chết Kiếm Tôn hay không, Cô Độc Kiếm Thần không quan tâm, thái độ thờ ơ. Trong mắt hắn chỉ có kiếm, mà Lý Thất Dạ là đối thủ xứng đáng để hắn xuất kiếm, xứng đáng để hắn tôn kính, chỉ có vậy mà thôi.