Chỉ thấy Dương Minh Tu Đà ra tay ngăn cản lão tổ Chu Tương võ đình. Hắn đứng ra ngoài, cười lớn nói rằng:
- Bắt nạt vãn bối thì có gì hay ho chứ. Tới, tới, tới đây, chúng ta tới đánh với nhau một trận nào.
Dương Minh Tu Đà ra mặt thay Vũ Băng Ngưng là chuyện mà mọi người đã đoán trước. Lão tổ Chu Tương võ đình lạnh mắt, lạnh lùng nói:
- Tu Đà, ngươi nhất định phải xen vào chuyện của Chu Tương võ đình hay sao?
- Không sai.
Dương Minh Tu Đà cười lớn:
- Ít nhất thì chuyện này ta xen chắc rồi.
- Tốt lắm, nghe tiếng Tu Đà đạo pháp vô song đã lâu, hôm nay ta sẽ lãnh giáo một hồi xem sao.
Lúc này, lão tổ Bảo Kỳ môn đứng dậy, cười lạnh.
- Hà Mạnh, Thiết Kỳ Chân Thần.
Nhìn lão tổ đứng dậy khiêu chiến Dương Minh Tu Đà, ngay cả những lão tổ khác cũng rùng mình.
Ông lão này là Chân Thần cửu trọng thiên, là lão tổ mạnh nhất của Bảo Kỳ môn. Bảo Kỷ môn ủng hộ Mộc Thiếu Thần nên lúc này mới dám đứng hò hét trước mặt Dương Minh Tu Đà.
Nếu là lúc bình thường thì truyền thừa như Bảo Kỳ môn căn bản không dám khiêu chiến với Dương Minh giáo. Nhưng bây giờ thì khác, Mộc Thiếu Thần đại thế đã định, Dương Minh giáo, Trường Sinh cốc đều trở thành con mồi của bọn họ.
- Vậy thì chúng ta xin lãnh giáo tuyệt thế thuật của Tu Đà.
Lão tổ Chu Tương võ đình cũng đứng dậy, cùng Thiết Kỳ Chân Thần rào trước đón sau Dương Minh Tu Đà, tạo thành thế giáp công hai mặt trước sau.
Đối mặt với hai cường địch, Dương Minh Tu Đà cũng nghiêm mặt lại, chậm rãi gỡ cự thuẫn trên lưng xuống.
- Kẻ phản bội Kiếm Trủng cũng đã tới lúc nên bó tay chịu trói, bằng không giết không tha.
Lúc này một vị lão tổ của Kiếm Trủng đứng dậy, nhìn chằm chằm Lăng Tịch Mặc, nói lạnh lùng.
Lăng Tịch Mặc đương nhiên không phải là đối thủ của lão tổ Kiếm Trủng, nàng lập tức trốn ra đằng sau Vũ Băng Ngưng. Vũ Băng Ngưng tuy rằng trọng thương thế nhưng vẫn vô cùng cường thế.
"Phốc ---"
Trong nháy mắt, Mộc Thiếu Thần ra tay. Hắn bất ngờ ra tay đánh lén Vũ Băng Ngưng. Hắn lấy ra một sợi dây thừng, quăng về phía Vũ Băng Ngưng.
Tốc độ của Vũ Băng Ngưng tuy rất nhanh thế nhưng dây thừng của Mộc Thiếu Thần rất lợi hại, Vũ Băng Ngưng còn chưa kịp né tránh thì đã bị trói ngay lập tức.
- Đối địch với ta không phải là hành động sáng suốt.
Mộc Thiếu Thần cười ngạo nghễ, nói:
- Hôm nay ta sẽ bắt ngươi trở về Chu Tương võ đình. Thức thời thì hãy ngoan ngoãn làm dâu Mộc gia.
- Kẻ phản bội, bó tay chịu trói đi.
Vũ Băng Ngưng bị trói, lão tổ Kiếm Trủng lên tiếng, bàn tay chộp về phía Lăng Tịch Mặc.
- Kiếm Trủng làm quá mức rồi.
Ngay khi lão tổ Kiếm Trủng giơ tay chộp Lăng Tịch Mặc thì Trường Sinh chân nhân hừ lạnh, phất trần trong tay nàng cuốn lên, quét về phía lão tổ Kiếm Trủng.
Trường Sinh chân nhân vừa ra tay thì chắc chắn không hề tầm thường, mạnh mẽ giống như sấm rền, khiến cho lão tổ Kiếm Trủng kinh ngạc.
"Thu ---" Trong nháy mắt, chỉ thấy Thần Ưng nãy giờ ngồi yên giang một bên cánh, lông vũ trên cánh đánh ra như một thanh trường kiếm, kiếm động bát phương, nháy mắt cắt ngang tất cả, ngăn cản phất trần của Trường Sinh chân nhân.
Chỉ nghe "ầm" một cái, Trường Sinh chân nhân bị chấn lui về phía sau mấy bước, cái ghế dưới mông lập tức đổ nát.
Nhìn thấy Thần Ưng ra tay đẩy lùi Trường Sinh chân nhân, tất cả mọi người hít lạnh. Rất hiển nhiên, con Thần Ưng này mạnh mẽ rối tinh rối mù.
Tuy rằng Vân Độ Ưng Thần vẫn chưa xuất hiện, thế nhưng thú cưỡi Ưng Thần của hắn ở đây, cũng có nghĩa hắn đang ở đây. Con Thần Ưng này được hắn nuôi dưỡng cả đời, sức mạnh không hề thua kém bất kỳ một vị Chân Thần đăng thiên nào cả.
- A ---
Lăng Tịch Mặc căn bản không có cơ hội phản kháng thì đã bị lão tổ Kiếm Trủng bắt lấy.
Lúc này Trường Sinh chân nhân dù muốn ra tay cứu giúp thì cũng bị Thần Ưng ngăn cản. Chỉ thấy Thần Ưng giương cánh, giống như chặt đứt thiên địa, không ai có thể vượt qua.
- Quá quắc lắm rồi.
Lúc này Dương Minh tán nhân lập tức đứng dậy, nói lạnh lùng:
- Làm như vậy là muốn đuổi tận giết tuyệt hay sao?
Lúc này Dương Minh tán nhân tuy rằng không phát giận, thế nhưng khi nàng nói ra câu nói này thì cũng có nghĩa nàng đã nổi giận.
- Tán nhân, như vậy là đủ rồi.
Lúc này trên bầu trời truyền tới một âm thanh, âm thanh già nua vang vọng khắp đất trời, khiến mọi người cảm thấy sợ hãi.
- Vân Độ Ưng Thần, Dương Tấn.
Nghe thấy âm thanh này, ngay cả lão tổ đạo thống cũng lạnh gáy.
Tuy rằng Vân Độ Ưng Thần vẫn chưa xuất hiện, thế nhưng lúc này hắn giống như đang có mặt ở đây, từng câu từng chữ của hắn đều tràn ngập sức mạnh, thần uy khiến mọi người cảm thấy sợ hãi.
- Một tên tiểu bối mà lại dám lạm sát người vô tội ở Vạn Thống Giới, như thế thì Vạn Thống Giới còn mặt mũi gì nữa, quyền uy của các đạo thống còn gì nữa.
Lời của Vân Độ Ưng Thần Dương Tấn vang vọng trong không trung. Hắn nói chậm:
- Hôm nay Mộc công tử giết chết kẻ này cũng coi như là trừ hại cho Vạn Thống Giới, còn những dư nghiệt khác, nên xử lý như thế nào thì hãy xử lý như thế đó. Vạn Thống Giới không phải là nơi có thể cho phép mấy tên tiểu yêu gây sóng gây gió.
Lời nói của Vân Độ Ưng Thần vang vọng trong thiên địa. Tuy rằng Vân Độ Ưng Thần không quát mắng Dương Minh tán nhân, thế nhưng lại là lời chỉ trích Dương minh giáo. Nói dễ hiểu, Lý Thất Dạ làm sát kẻ vô tội chính là vì Dương Minh giáo thất trách.
Nhất thời, tất cả mọi người đều nín thở. Vân Độ Ưng Thần là bất hủ, là Chân Thần bất hủ hàng thật giá thật.
Mặc dù Vân Độ Ưng Thần không thể so sánh với đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới Long Tượng Võ Thần, thế nhưng chỉ thân phận Chân Thần bất hủ thôi thì cũng đã đủ để vô số người kiêng kỵ, là tồn tại nghiền ép hết thảy mọi Chân Thần đăng thiên, thậm chí ngay cả Chân Đế cấp thấp cũng rất khó chống lại.
- Vạn Thống Giới không phải là nơi độc đoán, không phải cứ tùy tiện là có thể định tội ai đó là ma đầu.
Dương Minh tán nhân nói lạnh lùng:
- Ít nhất, dưới tôn chỉ của Dương Minh giáo thì việc này không thể xảy ra. Thỏa thuận chính là thỏa thuận, đã ký rồi thì phải thừa nhận nó!
- Chuyện của quá khứ rồi, tán nhân chớ có sai lầm. Phán quyết này là thể theo nguyện vọng của thiên hạ, nếu như tán nhân cứ cố chấp thì chính là đối đầu với cả thiên hạ.