Đặc biệt, Lý Thất Dạ ở đằng sau chậm rãi đuổi tới, cái này làm cho mọi người hít thở không thông, vô cùng tuyệt vọng. Một đời vô địch, bây giờ lại chật vật như thế, thê thảm như thế, để cho lòng người rung động.
Thái Thanh Hoàng và Tôn Lãnh Ảnh bỏ chạy, trong nhát mắt liền đến Mộc gia đạo thống. Bọn họ vốn cách Mộc gia đạo thống rất nhiều cho nên chỉ trong thời gian ngắn là có thể đến nơi.
Một bước vào Mộc gia đạo thống, bất luận kẻ nào cũng cảm nhận được một cỗ khí tức mênh mông bàng bạc, đại địa trầm trọng, dãy núi nguy nga, đại đạo đầy ắp. Bước vào một đạo thống như vậy khiến cho mọi người có cảm giác bản thân như một con thuyền nhỏ bé giữa đại dương mênh mông.
- Mộc gia!
Bất luận kẻ nào bước vào Mộc gia, đều không khỏi than lên một tiếng sợ hãi thán phục, trong tâm sinh ra vài phần kính phục.
Mộc gia đạo thống, rộng lớn bát ngát, cả đạo thống do Mộc Vân thủy tổ tổ kiến, làm cho không ít người phỏng đoán nội tình.
Thời điểm Mộc Vân thủy tổ sáng tạo Mộc gia đạo thống, cả Mộc gia đạo thống chính là tiên thống cấp bậc đạo thống. Đặc biệt lúc Mộc gia toàn thịnh từng tại Tiên Thống giới uy danh lan xa.
Cũng chính vì khoảng thời gian đó mà Mộc gia tự tin bành trướng, thoáng cái tự ngạo cuồng vọng, tự nhận là vô địch thiên hạ. Cũng chính trong thời kỳ toàn thịnh này, Mộc gia từng miệt thị Trọng Hoa Chân Đế.
Phải biết rằng, Trọng Hoa Chân Đế xuất thân từ Vạn Thống giới, nhưng hắn lại có thể một bước lên trời, tên tuổi bao trùm Tiên Thống giới, kinh diễm vô song.
Chỉ có điều, tại Tiên Thống giới đối với xuất thân của Trọng Hoa chân Đế đều có một loại coi thường. Cũng chính bởi vì như thế, Mộc gia lúc ấy như mặt trời giữa trưa, từng có được mấy vị Chân Đế, thực lực cường hoành cho nên đã miệt thị Trọng Hoa Chân Đế.
Mộc gia tại Tiên Thống giới đã coi xuất thân của Trọng Hoa Chân Đế từ Vạn Thống giới chẳng qua là cô hồn dã quỷ, cho dù là một vị Chân Đế thì cũng không thể làm gì.
Mộc gia miệt thị khiến cho Trọng Hoa Chân Đế giận dữ. Trọng Hoa Chân Đế giết đến Mộc gia máu chảy thành sông, khiến cho Mộc gia thiên băng địa liệt, một tôn Chân Đế vẫn lạc.
Một trận chiến này Mộc gia thi cốt như núi, cả Mộc gia sụp đổ, thậm chí thiếu chút nữa còn bị Trọng Hoa Chân Đế tiêu diệt.
Trong vòng một đêm, cấp bậc của Mộc gia tại Tiên Thống giới liền ngã xuống Đế Thống giới, cả đạo thống bị phát thành mảnh nhỏ, thiếu chút nữa tan thành mây khói.
Qua thời gian dài đằng đẵng, Mộc gia mới có thể khôi phục nguyên khí, cuối cùng một lần nữa quật khởi, trở thành một trong tam đại cự đầu Đế Thống giới. Nhưng bọn hắn cũng không quên muốn trở về Tiên Thống giới.
Hôm nay Mộc gia, đã không còn giống thảm trạng năm đó, ấn tượng về những ngày tháng tuyệt vọng đó đã sớm nhạt nhòa không thấy.
Hôm nay Mộc gia, đại khí hạo nhiên, tự thành khí tượng, với tư cách tam đại cự đầu đạo thống, danh bất hư truyền. Thời điểm bước vào Mộc gia, trong lòng rất nhiều người đều nghĩ tới một từ "quái vật khổng lồ"
Xác thực, với kinh nghiệm ngàn trăm vạn năm tích lũy của Mộc gia, bọn hắn đủ nội tình để khôi phục lại, lại một lần nữa trở thành cự đầu tiếu ngạo tại Đế Thống giới.
Chứng kiến Tôn Lãnh Ảnh và Thái Thanh Hoàng trốn vào Mộc gia, thiên hạ tất cả mọi người ngừng thở, không ít lão tổ nhìn nhau.
- Mộc gia che chở bọn hắn sao?
Có không ít người nghi ngờ.
Phải biết rằng, trước kia Thái Thanh Hoàng từng hùng hổ dọa người, cùng Mộc gia có không ít xung đột. Hiện tại Thái Thanh Hoàng muốn chạy trốn đến Mộc gia, Mộc gia sẽ che chở địch nhân sao.
Đáng sợ hơn, tất cả mọi người ai cũng nhìn ra được, ai dám che chở hai người Thái Thanh Hoàng tất sẽ bị đệ nhất hung nhân đồ sát cả đạo thống, máu chảy thành sông, thi cốt như núi.
Chỉ cần là người có chút lí trí, đều sẽ minh bạch nếu che chở Thái Thanh Hoàng và Tôn Lãnh Ảnh là điều không hề sáng suốt, thậm chí tự tìm đường chết.
Có lão tổ đại giáo nhìn ra mãnh khóe, từ từ nói:
- Địch nhân của địch nhân là minh hữu. Hôm nay, Mộc gia không có lựa chọn nào khác. Nếu như hôm nay bọn hắn không hợp sức lại thì ngày sau chính là diệt vong.
Bước vào Mộc gia, đại đạo chi lực không chỗ nào không có, cả đạo thống giống như một thủy tổ đang ngủ say.
Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh như chó nhà có tang trốn vào trong Mộc gia đạo thống, mà Lý Thất Dạ đằng sau lại vô cùng nhàn nhã đuổi giết, từ hồ săn giết hai con mồi bình thường, thập phần tự tại nhẽ nhõm.
- Động thủ!
Thái Thanh Hoàng và Tôn Lãnh Ảnh bước vào trong Mộc gia, Tôn Lãnh Ảnh nghiêm nghị kêu to nói.
- Lão tổ có động thủ hay không?
Thấy Thái Thanh Hoàng và Tôn Lãnh Ảnh chạy vào Mộc gia, có cường giả Mộc gia không khỏi có chút do dự nhìn về phía lão tổ.
Khi biết Thái Thanh Hoàng còn sống, Mộc gia lão tổ đã biết bọn hắn bị Thái Thanh Hoàng và Tôn Lãnh Ảnh tính toán. Hai người chủ tớ bày binh bố trận không chỉ có tính toán cả Mộc gia mà còn tính toán cả thiên hạ.
Mộc gia lão tổ ý thức được, Thái Thanh Hoàng và Tôn Lãnh Ảnh đã đào hầm để cho Mộc gia bọn hắn nhảy xuống, biến Mộc gia trở thành vũ khí đế hai người sử dụng.
Nhưng lúc này, Mộc gia không còn có lựa chọn nào khác. Mộc gia đã bố trí thiên la địa võng chính là chờ đệ nhất hung nhân đến. Mộc gia như tên đã lên dây, không bắn không được.
Hơn nữa, ngay cả khi Bách Nhật Đạo Nhân ở bên trong Mộc gia, đáp ứng Mộc gia tiêu diệt đệ nhất hung nhân. Nếu như hôm nay bỏ qua cơ hội, chỉ sợ về sau Mộc gia cũng không thể nào thỉnh được một Bách Nhật Đạo Nhân lần hai.
Cho nên, mặc dù biết Thái Thanh Hoàng và Tôn Lãnh Ảnh đào hố để cho Mộc gia mình nhảy xuống nhưng Mộc gia cũng biết bọn họ không có lựa chọn nào khác, bắt buộc phải theo sắp xếp của đối phương.
- Chuẩn bị!
Trong thời khắc này, một tiếng quát vang lên. "Ông!" chỉ thấy cả vùng đất đạo thống Mộc gia sáng lên, đại đạo chi lực lập tức phún dũng ra ngoài, đại đạo như triều dâng không ngừng chảy vè Mộc gia.
- Ông!
Tiếng dây cung thanh thúy vang lên, chỉ thấy trong Mộc gia không ngừng hiện lên những đài cao, trên đài cao từng cự nỏ dựng đứng. Những cự nỏ này không ngờ dùng đế kim làm nỏ, dùng thủy tổ pháp tắc làm dây cung. Những thanh âm trầm trọng vang lên, từng mũi tên cực lớn được lắp lên cự nỏ.
Ở đầu mũi tên lộ ra dấu vết gỉ sét, mỗi một mũi tên đều dùng hắc long ám kim tạo thành, thập phần lợi hại, đồng thời mũi tên cũng nặng vô cùng.