Mỗi một mũi tên như vậy đều do tự tay thủy tổ tạo thành, lực phá hoại thập phần khủng bố. Một mũi tên bắn ra có thể lập tức bắn thủng một tầng phòng ngự.
- Nhắm!...Bắn!....
Bên trong Mộc gia lại vang lên tiếng quát.
- Vèo! Vèo! Vèo!...
Điện quang lóe sáng, tiếng xé gió vang lên, từng mũi tên bắn về phía Lý Thất Dạ, thoáng cái xuyên thấu không gian đến trước mặt Lý Thất Dạ. Mũi tên có thể bắn thủng không gian mạnh mẽ cỡ nào, sắc bén cỡ nào, có thể nói là vô kiên bất tồi, không có gì có thể ngăn cản.
- Mộc gia Đế tiễn.
Nhìn thấy những mũi tên đang bắn về phía Lý Thất Dạ, có mũi tên bắn thẳng yết hầu, có mũi tên bắn về phía lồng ngực, có mũi tên tuyệt sát trí mạng không ít người kinh hô.
Bởi vì dạng mũi tên này bắ ra chính là dùng Mộc gia đạo thống làm dây cung, mũi tên thập phàn bá đạo hung ác, tốc độ nhanh tuyệt luân. Một mũi tên như vậy bắn ra đã từng bắn chết Bất Hủ Chân Thần chớ nói chi nhiều mũi tên như vậy đồng thời bắn về phía Lý Thất Dạ. Đây là uy lực kinh khủng bậc nào.
- Phanh! - Thanh âm va chạm vang lên, thời điểm mũi tên bắn tới trước người Lý Thất Dạ cả không gian thoáng cái nứt vỡ, kể cả vị trí không gian mà Lý Thất Dạ đang đứng cũng không cách nào thừa nhận lực lượng bá đạo này.
- Phanh! Phanh! Phanh!
Liên tiếp vang lên tiếng mũi tên va chạm, từng mũi tên xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ nhưng không thấy hắn né tránh, cũng không đón đánh. Hắn chỉ đơn giản vận chuyển hào quang toàn thân tùy ý để mũi tên bắn trúng người.
- Phanh! Phanh! Phanh!
Chỉ thấy từng mũi tên bắn về phía Lý Thất Dạ giống như đụng phải thứ đồ vật cứng rắn nhất trên thế gian, từng mũi tên không ngừng nứt vỡ trước mặt Lý Thất Dạ nhưng không thể nào khiến hắn bị thương. Chứng kiến một màn này, không biết bao nhiêu người hít một hơi lạnh, không ít người lạnh tóc gáy.
Không ít người còn không có tận mắt nhìn thấy Lý Thất Dạ ra tay, hôm nay vừa thấy thật là sợ hãi tột cùng. Mộc gia cường đại công phạt như thế lại không thể làm gì được Lý Thất Dạ, điều này quá kinh khủng.
- Mộc gia hôm nay vong!
Âm thanh lạnh lùng của Lý Thất Dạ vang lên, cả người hắn tỏa ra hàn nhiệt tựa như một chậu nước đá khiến cho tất cả mọi người rét lạnh toàn thân, không ngừng run rẩy.
Lý Thất Dạ chỉ nói một câu năm chữ, giọng điệu thập phần lạnh lùng. Nhưng một câu năm chữ này lại giống như án tử đối với Mộc gia.
Thời điểm Lý Thất Dạ nói xong câu này, tất cả mọi người cảm giác như chứng kiến Mộc gia biển máu ngập tràn, thi cốt chất thành núi.
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, vừa nói xong Lý Thất Dạ liền đánh ra một quyền.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Từng tiếng nổ vang không dứt bên tai. Thời điểm một quyền này đánh ra, chỉ thấy pháp tắc cả một vùng bị nhấc lên, đây đều là pháp tắc Mộc gia đạo thông nhưng lại bị một quyền của Lý Thất Dạ nhấc lên.
- Phanh! Phanh! Phanh!
Từng đợt nứt vỡ không ngừng bên tai, thời điểm mảnh pháp tắc vừa to vừa thô của Mộc gia đạo thống bị nhấc lên cao, từng tòa cổ điện, từng đại trận thi nhau tan biến.
- Ah! Ah! Ah!
Tiếng kêu thê lương thảm thiết không ngừng vang lên, đạo pháp tắc bị Lý Thất Dạ nhấc lên có không biết bao nhiêu cường giả chủ trì đại trận, nắm giữ vị trí thiết yếu của Mộc gia nát bấy, có đệ tử cường giả bị rút thành thịt vụn. Có đệ tử may mắn hô lên được một tiếng liền bị rút thành huyết vụ.
Cuộc thảm sát này để cho rất nhiều người lạnh lẽo. Ngày thường đệ tử cường giả Mộc gia chưởng ngự đạo thống pháp tắc của mình đối kháng hoặc đánh bại địch nhân. Nhưng đó chỉ là ngày thường mà thôi, hôm nay pháp tắc mà bọn họ chưởng ngự bị rút hết khiến bản thân biến thành thịt vụn, biến thành huyết vụ.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Tiếng nổ vang không ngừng bên tai, dưới một quyền của Lý Thất Dạ, đại đạo bị nhấc lên không có dấu hiệu dừng lại. Đại đạo pháp tắc như cuồng xa nhảy múa, mỗi một lần nhảy mùa là mỗi một lần bị rút đi.
Không ít địa phương Mộc gia bị đánh tan nát, từng ngọn núi biến thành bụi phấn, từng tòa cổ điện trở thành dĩ vàng. Tiếng kêu thảm thiết phập phồng tràn ngập khắp Mộc gia.
Chứng kiến một màn này, bao nhiêu người rét run trong lòng. Một mình đệ nhất hung nhân ra tay liền có thể đồ diệt cả Mộc gia. Nếu như Mộc gia không có đòn sát thủ tuyệt thế, chỉ sợ không thể nào chống đỡ.
- Quá hung ác bá đạo.
Chứng kiến một màn này, có người thấp giọng nói.
Phải biết rằng, năm đó Đoạn Ngọc Chân Đế sát nhập Mộc gia, tuy cũng giết cho Mộc gia ngựa sa người ngã nhưng cũng là một phen khổ chiến. Hơn nữa phía sau còn có cường đại áp trận.
Hôm nay một mình đệ nhất hung nhân đến, một quyền đánh xuống liền diệt từng tòa thần phong của Mộc gia. Một quyền này khiến Mộc gia tổn thất thảm trọng, vượt xa Đoạn Ngọc Chân Đế ngày đó.
- Mở đại thế, thỉnh chư tổ!
Mộc gia nếu không ra đòn sát thủ sớm muộn gì cũng bị hủy diệt trong tay đệ nhất hung nhân. Thấy vậy, Mộc gia lão tổ lập tức quát lên một tiếng.
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, chỉ trong nháy mắt, cả đạo thống tỏa ra ức tức hàng tỉ hào quang, vô số quang hạt lập tức phóng lên trời. Cả Mộc gia được bao phủ trong thần quang biến thành vô thượng thánh địa.
- Ông!
Trong chớp mắt, lấy Mộc gia làm trung tâm lập tức hào quang chói lọi bắn ra bốn phía, vô số hào quang như thủy triều bắt đầu khởi động bị Mộc gia điều khiển, để Mộc gia giống như thần thánh vô thượng, như thủy tổ ngồi ngay ngắn tại chỗ đó, bễ nghễ cửu thiên lập địa.
- Yết! Yết! Yết!...
Từng âm thanh trầm trọng vang lên, thời khắc này bốn phương tám hướng Mộc gia đạo thống chậm rãi hiển hiện từng tòa thần phong, hình thái mỗi tòa thần phong đều không đồng nhất.
Hữu thần phong cao vút trong mây bao trùm cửu thiên, tả thần phong thì thấp bé linh động, tiên khí tràn ngập. Cũng có thần phong là đại đạo bay lượn.
Trên đỉnh mỗi tòa thần phong đều xuất hiện một thân ảnh cao lớn, mỗi một thân ảnh đều có xu thế vô địch, có đế uy mênh mông, có thần quang vô thượng.
Từng tòa thần phong hiển hiện, một đạo thân ảnh đứng sừng sững nắm giữ lực lượng cả đạo thống tựa hồ như một tôn Chân Đế phục sinh, một tôn trường tồn bất hủ lâm thế. Lực lượng như vậy có thể trấn áp chư thiên.