Đế Bá

Chương 4167: Bắt Đầu Cá Cược



Trong lòng học sinh Thự Quang Đông Bộ tràn đầy tự tin, gã tin mình có thể lái được vài trái Bạch Hào Lang Gia quả. Còn đám học sinh Tẩy Tội viện Lý Thất Dạ trong mắt gã hái được hai trái đã rất giỏi.

Lý Thất Dạ cười nhìn nhóm Triệu Thu Thực.

Triệu Thu Thực nhìn bạn học khác, bọn họ do dự, vì không một chút tự tin. Nhóm Triệu Thu Thực biết rõ bằng vào thực lực, thiên phú của bọn họ may mắn trong nhóm có khả năng hái Bạch Hào Lang Gia quả nhất là Triệu Thu Thực.

Bọn họ không có nắm chắc thắng được học sinh Thự Quang Đông Bộ, không một chút cơ may.

Nhìn nhóm Triệu Thu Thực do dự, học sinh Thự Quang Đông Bộ cười khẩy nói:

- Như thế nào? Không dám cược? Xem ra các ngươi cũng tự hiểu mình quá chứ, biết thau chắc. Ha, một đám hậu đại của tù phạm gian ác, tổ tiên các ngươi không được quang minh chiếu sáng, hậu đại cũng sẽ bị quang minh vứt bỏ.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ ngạo nghễ nói:

- Thánh quả trong vườn thánh quả là kết tinh của thiên địa và quang minh, lực lượng quang minh vô cùng thuần túy, thánh quả càng là phẩm cấp cao càng như vậy. Thánh phẩm như Bạch Hào Lang Gia quả làm sao đám hậu đại tù phạm kẻ ác có được? Bọn họ làm sao có thể hái!

Học sinh Thự Quang Đông Bộ khinh thường hĩnh mũi liếc nhóm Lý Thất Dạ.

Nghe học sinh Thự Quang Đông Bộ nói, nhóm Triệu Thu Thực đỏ mặt, mắt rực cháy lửa giận trừng gã.

Lời nói của học sinh Thự Quang Đông Bộ đâm sâu vào lòng họ, nhóm học sinh Tẩy Tội viện Triệu Thu Thực chưa bao giờ xem mình là hậu đại của tù phạm kẻ ác. Trong bọn họ có nhiều học sinh xuất thân từ gia đình bình thường, phụ mẫu tổ tiên là nông dân thành thật trong Tẩy Tội thành.

Giờ học sinh Thự Quang Đông Bộ nói bọn họ là hậu đại của tù nhân kẻ ác đã chọc giận họ.

Lửa giận đốt cháy trong lòng nhóm Triệu Thu Thực không phải ngẫu nhiên, lúcđám học sinh Lộ Thế Mậu đến Tẩy Tội viện cũng là bộ dáng này, xem học sinh Tẩy Tội viện là hậu đại tù phạm kẻ ác.

Với nhóm Triệu Thu Thực thì đây là nhục nhã lớn nhất, sỉ nhục nguyên Tẩy Tội thành.

Người thành thật như Triệu Thu Thực không nhịn được nghiến răng gật mạnh đầu:

- Chúng ta cược!

Các học sinh Tẩy Tội viện khác gật đầu nói:

- Cược!!!

Dù bọn họ thua cũng phải cược, bọn họ không cam lòng, không muốn bị người khinh thường.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

- Nghe thấy chưa? Được rồi, chúng ta cược.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ cười to bảo:

- Tốt, quyết định vậy đi. Tất cả bạn học ở đây làm chứng kiến, hai bên không cho phép hối hận.

Học sinh học viện khác phụ họa:

- Không sao, chúng ta trông chừng giúp ngươi, không cho bọn họ cơ hội hối hận.

Nhóm Triệu Thu Thực mặt đỏ rần, bọn họ dằn xuống cơn tức.

Đã xếp hàng đến dưới Bạch Hào Lang Gia thụ, học sinh Thự Quang Đông Bộ đắc ý cười nói:

- Ha, sắp đến lượt các ngươi rồi, hãy quý trọng thời gian trước mắt đi, chờ chút nữa phải bò quanh sơn cốc sủa như chó.

Lý Thất Dạ bật cười không quan tâm. Nhóm học sinh Tẩy Tội viện Triệu Thu Thực siết chặt nắm tay, bọn họ nhất định sẽ dốc hết sức, dù thế nào cũng phải hái được một Bạch Hào Lang Gia quả.

Rất nhanh đến lượt nhóm Lý Thất Dạ.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ hét to:

- Được rồi, tới lượt các ngươi. Sẵn sàng chưa? Mau leo cây đi, đừng để không hái được trái nào.

Lý Thất Dạ cười nói với nhóm Triệu Thu Thực:

- Lên đi.

Đám học sinh Triệu Thu Thực liếc nhau, gật mạnh đầu nhảy lên Bạch Hào Lang Gia thụ to lớn, chọn Bạch Hào Lang Gia quả mà mình muốn gõ rụng.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, lạnh lùng hỏi:

- Ngươi thì sao? Muốn rút lui không cược nữa? Giờ muốn rút ra đã muộn!

Lý Thất Dạ ung dung cười nói:

- Không vội, ta búng tay một cái là thắng ngươi. - Ta không vội ra tay tránh cho hù sợ ngươi, không để ngươi thua quá khó xem.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ bị tiện dân như Tẩy Tội viện coi khinh thì biểu tình cực kỳ khó xem, hừ lạnh một tiếng:

- Láo lếu, được lắm, cho ngươi mười phút cuối, để xem ngươi làm sao thắng ta!

Lý Thất Dạ cười cười không quan tâm, không nói gì.

Nhóm Triệu Thu Thực leo cây gõ từng trái Bạch Hào Lang Gia quả, trái nào nhìn thấy là bọn họ đều thử. Nhưng mặc cho bọn họ gõ cỡ nào không có một trái rụng.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ cười như điên:

- Ha, nhìn xem? Ta không nói sai đi? Thánh quả thánh quả là quang minh vô thượng, đám hậu đại tù phạm kẻ ác như các ngươi không có tư cách hái, bỏ ý nghĩ dó đi, các ngươi vĩnh viễn chỉ là tiện dân.

Học sinh lớn tuổi lắc đầu nói:

- Thực lực như vậy muốn hái thánh quả cao phẩm là không thể nào, xác suất thấp còn hơn ăn may.

Từng phút trôi qua, nhóm học sinh Triệu Thu Thực không gõ rụng thánh quả nào. Bọn họ sốt ruột, lòng nóng như lửa đốt nhưng không biết làm sao.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ coi rẻ cười nói:

- Thừa dịp còn sớm chết tâm đi, các ngươi vốn không có tư cách hái Bạch Hào Lang Gia quả.

Đỗ Văn Nhụy mở miệng nói:

- Bình tâm, ngưng thần, giữ đạo.

Giọng Đỗ Văn Nhụy như chuông gõ trong lòng nhóm Triệu Thu Thực, cảnh tỉnh bọn họ.

Khi giọng Đỗ Văn Nhụy vang lên trong lòng, đạo tâm của nhóm Triệu Thu Thực rung lên, họ như bị sét đánh, có ánh sáng chiếu vào đạo tâm của họ.

Giọng Đỗ Văn Nhụy như chuông gõ trong đạo tâm của nhóm Triệu Thu Thực, người thiên phú cao như Triệu Thu Thực bỗng thấy rộng mở trong sáng, như có ánh sáng chiếu vào đạo tâm xua tan sương mù.

Học sinh thiên phú tốt khác được Đỗ Văn Nhụy chỉ điểm khoảnh khắc có thu hoạch. Ánh sáng chiếu vào đạo tâm khiến đạo tâm của họ không còn hỗn độn, mờ mịt.

Độp!

Triệu Thu Thực gõ rụng một trái Bạch Hào Lang Gia quả, gã reo lên:

- Ta gõ rụng một trái!

Học sinh khác nhìn qua, mừng rỡ, bọn họ nín thở giữ vững đạo tâm thử gõ Bạch Hào Lang Gia quả.

Triệu Thu Thực lại thử gõ Bạch Hào Lang Gia quả chín muồi khác, nhưng từ khi gõ rụng Bạch Hào Lang Gia quả thứ nhất thì gã không thể gõ rơi trái thứ hai.

Độp!

Giây lát một học sinh thiên phú tốt khác gõ rụng một Bạch Hào Lang Gia quả, học sinh Tẩy Tội viện mừng rỡ được cổ vũ thêm.

Học sinh Tẩy Tội viện thử gõ Bạch Hào Lang Gia quả chín, qua khoảng một tách trà thì nghe độp một tiếng, lại có học sinh gõ rụng Bạch Hào Lang Gia quả.

Sau đó mặc cho nhóm Triệu Thu Thực cố gắng thế nào thì không thể gõ rụng thêm Bạch Hào Lang Gia quả.

Thật ra ba trái Bạch Hào Lang Gia quả rụng đã vượt xa thực lực của họ, vượt xa phát huy bình thường. Nếu trong ở trong tình thế như vậy, không có Đỗ Văn Nhụy chỉ điểm thì họ không gõ rụng được trái nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.