Đế Bá

Chương 4240: Dạ Hoàng Quỷ Phượng



Tẩy Tội kiếm là bội kiếm Viễn Hoang Thánh Nhân đeo cả đời, Dạ Hoàng Quỷ Phượng là tọa kỵ mà y riêng tư để lại. Chúng nó cùng một chủ nhân, có lẽ từng ở chung, tưởng tượng xem Tẩy Tội kiếm sẽ đi giết Dạ Hoàng Quỷ Phượng sao?

Lý Thất Dạ hừ lạnh, tay siết chặt:

- Hừ! Nếu không ra khỏi vỏ thì để ngươi lại làm gì, chẳng bằng dung thành nước thép!

Lý Thất Dạ nói lạnh lùng tuyệt sát, thiên địa trở nên lạnh lẽo, chúng thần ở cửu thiên thập địa, Thủy tổ chí cao vô thượng cũng run rẩy. Lời Lý Thất Dạ nói mới là chí cao vô thượng nhất trần gian.

Nên khi Lý Thất Dạ dứt lời, Tẩy Tội kiếm run rẩy, bàn tay siết lại, kiếm thần phục không dám chống cự, không vùng vẫy đòi vào bao.

Tẩy Tội kiếm là kiếm Thủy Tổ thông thần rồi, nó biết Lý Thất Dạ nói được thì làm được. Nếu trái ý Lý Thất Dạ thì chắc chắn nó sẽ bị hắn dung thành nước thép, sắt vụn. Dù nó là thần kiếm, cường đại không gì sánh được, nhưng khi bị Lý Thất Dạ nắm trong tay thì chẳng là gì hết. Lý Thất Dạ nói muốn hòa tan thành nước thép, nó không thể nào chống lại, cuối cùng nó sẽ là bãi nước thép, sắt vụn, chẳng là gì.

Làm thần kiếm vô địch nếu tan thành nước thép là chuyện đáng sợ nhất, nên Tẩy Tội kiếm chỉ có thể thần phục, đâu dám chống đối hắn.

Đinh!

Cuối cùng Tẩy Tội kiếm ra khỏi vỏ, quang minh tràn ngập, chiếu sáng đại điện, xua tan hắc ám.

Thấy Tẩy Tội kiếm ra khỏi vỏ, Dạ Hoàng Quỷ Phượng gầm lên:

- Grào!

Dạ Hoàng Quỷ Phượng thụt lùi. Làm tọa kỵ riêng của Viễn Hoang Thánh Nhân nên nó biết Tẩy Tội kiếm, đó là bội kiếm Viễn Hoang Thánh Nhân đeo cả đời, siêu mạnh.

Lý Thất Dạ vuốt nhẹ thân kiếm, từ từ nói:

- Tẩy Tội kiếm, tên hay. Tẩy tội, tẩy tội gì? Hôm nay cho nó tẩy tộ hắc ám đi!

Keng!

Kiếm ngân chín tầng trời, Lý Thất Dạ cầm kiếm chỉ xéo vào Dạ Hoàng Quỷ Phượng. Không cần Lý Thất Dạ vận dụng, Tẩy Tội kiếm tự phát ra lực lượng mạnh nhất. Nó biết nếu lúc này không dốc sức, chọc giận Lý Thất Dạ là hắn sẽ hòa tan nó thành nước thép, sắt vụn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Từng đợt thánh quang như thác nước bắn lên cao, xé rách hết thảy hắc ám, kiếm quang tuôn ra. Mỗi lũ kiếm quang to như ngân hà chặt đứt mọi nguồn cội hắc ám.

Quang minh giết chóc, lúc này dù là ai hễ thấy Tẩy Tội kiếm sẽ ớn lạnh run rẩy. Tẩy Tội kiếm giết chóc, vô tình, diệt tuyệt! Nó đại biểu cho quang minh giết chóc, tất cả đều là nguyên tội, hết thảy đều đáng chết. Nó không còn đại biểu cho phổ độ chúng sinh, nó chỉ đại biểu cho hủy diệt mọi thứ trừ quang minh, những thứ khác vốn không nên tồn tại.

Tẩy Tội kiếm bộc phát ra lực lượng mạnh nhất của mình, khi Lý Thất Dạ cầm kiếm thì hắn là quang minh, phán quyết mọi thứ. Kiếm chém xuống sẽ giết tất cả.

Lực lượng quang minh bùng nổ, quang minh giết chóc không chỗ không ở. Dạ Hoàng Quỷ Phượng thụt lui, nó thấy sợ hãi trước lực lượng quang minh.

Vì quang minh và hắc ám thề không đội trời chung, quan trọng nhất là Tẩy Tội kiếm bộc phát ra quang minh giết chóc mạnh nhất có uy lực mạnh mẽ làm nó sợ hãi.

- Grào!

Dạ Hoàng Quỷ Phượng lùi đến hết chỗ lùi, nó gầm rống, bất chấp tất cả bùng nổ lực lượng hắc ám.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, lực lượng hắc ám như thác lũ bắn lên cao vô cùng vô tận. Dạ Hoàng Quỷ Phượng dốc hết sức ra, nếu nó không cố gắng thì sẽ chết dưới Tẩy Tội kiếm.

Bùm!

Tiếng vang nhức óc như thiên địa nát, tất cả lực lượng hắc ám của Dạ Hoàng Quỷ Phượng bắn lên cao, cái đuôi dựng đứng.

Đuôi trông như cánh phượng hoàng dựng thẳng thật cao sau lưng nó, cái đuôi xèo ra giống đuôi chim công.

Ong ong ong ong ong!

Các phù văn hắc ám giãn ra hóa thành đồ án vô cùng xa xưa, dường như là đồ đằng viễn cổ đến không thể ngược dòng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khi đồ đằng hiện ra tiếng nổ không ngớt, đồ đằng mở ra thế giới hắc ám. Lực lượng hắc ám cường đại không gì sánh bằng như nước sông vỡ đê chảy xiết hùng dũng ập đến. Lực lượng hắc ám hóa thành đại dương mênh mông vô tận bao bọc toàn thân Dạ Hoàng Quỷ Phượng.

- Hú!

Lực lượng hắc ám nhiều như biển ùa vào người, Dạ Hoàng Quỷ Phượng trở nên mạnh hơn, đôi mắt càng sáng bắn ra ánh sáng hắc ám đáng sợ. Ánh sáng hắc ám này sẽ tỏa sáng trong bóng đêm, rất khó tin.

Nhìn đồ đằng trên đuôi Dạ Hoàng Quỷ Phượng mở ra thế giới hắc ám, con ngươi Lý Thất Dạ co rút nói:

- Quả nhiên là cổ chủng, xem ra Viễn Hoang Thánh Nhân thu ngươi làm tọa kỵ là có lý do.

Dạ Hoàng Quỷ Phượng cuồng rống:

- Grào!

Cái đuôi đập xuống.

Bùm!

Trong khoảnh khắc như có bàn tay hắc ám đập xuống.

Bàn tay hắc ám nháy mắt trấn áp chúng sinh, nghiền nát vạn giới, chư đế chúng thần thật nhỏ bé, sẽ bị bàn tay đập dẹp.

Lý Thất Dạ cười to bảo:

- Đến hay!

Lý Thất Dạ nhảy vọt lên, Tẩy Tội kiếm chém ra.

Đinh!

Kiếm ngân thiên địa, thánh quang chói lòa, nhát kiếm chém qua để lại vết hằn thiên địa.

Sơn cốc tĩnh lặng, rừng cây tùng rậm rạp, khi gió nhẹ thổi qua nghe tiếng thông reo. Cây tùng đung đưa trong gió rất là đẹp.

Đây là một góc Cổ Viên, rất yên tình, bình hòa. Chỗ này hẻo lánh ít ai biết, hoặc dễ bị bỏ qua.

Trong sơn cốc trong rừng tùng có một nam nhân đang ngồi, mặc áo vàng, đại đạo phù văn xoay quanh người gã không ngừng.

Khi nam nhân ngồi đó như đông lại, hóa thành một pho tượng điêu khắc đúc bằng hoàng kim. Nam nhân ngồi đó như hợp nhất với thiên địa, làm người sinh ra ảo giác rõ ràng gã ngồi đây, khi ngươi nhìn thì thấy nơi đó trống rỗng không có ai ngồi.

Nam nhân này là Kim Bồ Chân Đế, Cổ Viên bị gã mở ra. Sau khi Cổ Viên được mở ít ai thấy Kim Bồ Chân Đế.

Bảo Nguyên Chân Thần, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế đều đang tìm Kim Bồ Chân Đế. Bảo Nguyên Chân Thần rất có thủ đoạn, khi nhiều người không biết Kim Bồ Chân Đế ở nơi đâu thì gã chính xác tìm ra Kim Bồ Chân Đế.

Nhưng ba người Kim Mãng Chân Đế không dám quấy rầy Kim Bồ Chân Đế, bọn họ đứng trên ngọn núi phía xa ngắm nhìn.

Họ nhìn Kim Bồ Chân Đế ngồi yên tại chỗ dường như tham thiền, tò mò gã đang làm gì.

Kim Bồ Chân Đế ngồi trong hiệp cốc rừng cây không nhúc nhích, dường như thám đạo ngộ đạo, đã nhập định, thần du thái hư.

Kim Mãng Chân Đế không uổng là Chân Đế tam cung, gã vãnh tai nghe loáng thoáng thanh âm:

- Nghe đi, hắn đang nói gì?

Khắc Thạch Chân Đế, Bảo Nguyên Chân Thần được Kim Mãng Chân Đế nhắc nhở thì tập trung nhắm mắt lại lắng nghe đại đạo.

Bọn họ nghe thấy tiếng đại đạo, đó không phải thanh âm đại đạo phát ra mà là tiếng Kim Bồ Chân Đế ngâm tụng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.