Nhưng bây giờ Lý Thất Dạ chẳng sử dụng một chiêu một thức, hắn chỉ dùng huyết khí bàng bạc vô song làm Kim Bồ Chân Đế trướng nứt chết. Nếu đồn chuyện này ra ngoài thì rùng rợn biết bao, hoang đường khó tin biết mấy.
Nhìn Kim Bồ Chân Đế bị nổ máu thịt tung tóe, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế xem ngây người, đạo tâm bị rung động.
Khi cơ thể Kim Bồ Chân Đế nổ banh xác, tất cả nhụy hoa bám trên người Lý Thất Dạ dần rơi rụng tán đi. Hắn không cần dùng một chiêu một thức gì, trực tiếp dồn huyết khí vào người Kim Bồ Chân Đế đã làm gã chết vì trướng nứt.
Lý Thất Dạ cười khẽ thu huyết khí lại:
- Quá yếu.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên địa lung lay, cùng với huyết khí thu về, Lý Thất Dạ như lỗ đen kinh khủng nhất trần gian, tất cả huyết khí lao vào hắn, tựa như đại dương vô cùng tận bị nuốt vào người hắn.
Mới rồi Lý Thất Dạ giải phóng toàn bộ huyết khí, bây giờ hắn dễ dàng hút tất cả huyết khí về, một thả một thu không làm hắn bị gì ngược lại cơ thể Kim Bồ Chân Đế trướng nứt nổ.
Huyết khí như cơn lũ cuồn cuộn chui vào người Lý Thất Dạ.
Trong huyết khí điên cuồng dâng lên, có tiếng hét thảm:
- A!
Giống như tiếng cầu cứu trong sóng dữ biển động.
Nhiều học sinh lấy lại tinh thần, nhìn kỹ thì thấy trong biển huyết khí Lý Thất Dạ thu về có một thần phách, là chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế. Mọi người thấy rõ ràng Lý Thất Dạ không chỉ thu về huyết khí của mình, còn muốn hút hết huyết khí của Kim Bồ Chân Đế đã nổ banh xác.
Học sinh hét to:
- Kim Bồ Chân Đế chưa chết!
Kim Bồ Chân Đế vùng vẫy trong huyết khí sóng dữ, chân mệnh tuôn ra ánh sáng chói lòa hòng ngăn cản số phận bị Lý Thất Dạ nuốt chửng. Kim Bồ Chân Đế như ở trong biển máu bão tố, bất lực bị cuốn trôi, như con thuyền nhỏ tùy thời bị biển nuốt mất.
Kim Bồ Chân Đế lúc này đừng nói không có năng lực ngăn cản Lý Thất Dạ nuốt huyết khí của mình, e rằng cứ tiếp tục thế này chân mệnh của gã sẽ bị hắn ăn mất.
Khi Lý Thất Dạ thu huyết khí về, huyết khí biến thành cơn lũ cuốn sạch thiên địa, cuốn đi những gì nó muốn. Huyết khí của Kim Bồ Chân Đế cũng bị cuốn lấy, chân mệnh không ngăn nổi.
Nhìn huyết khí của Lý Thất Dạ như cơn lũ định cuốn trôi chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế, học sinh hét to:
- Đệ Nhất Hung Nhân không chỉ muốn thu huyết khí của mình về còn định hấp thu huyết khí của Kim Bồ Chân Đế, thậm chí nuốt luôn Kim Bồ Chân Đế!
Mạnh như Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế lúc này cũng bó tay:
- Làm sao đây?
Hai người muốn cứu Kim Bồ Chân Đế ra nhưng cơn lũ huyết khí của Lý Thất Dạ quá mạnh, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế mà thò tay vào sẽ bị cơn lũ đáng sợ cuốn đi. Khi đó đừng nói cứu Kim Bồ Chân Đế ra, e rằng Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế sẽ bị lôi tuột vào, bị Lý Thất Dạ nuốt, thành món ngon của hắn.
Huyết khí của Lý Thất Dạ như cơn lũ vạn cổ kỷ nguyên chảy xiết nghiền nát tất cả, khi hắn thu về huyết khí của mình e rằng chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế đã bị nghiền nát hoàn toàn.
Nhìn chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế đã không chịu nổi, huyết khí bay hướng Lý Thất Dạ, sắp bị huyết khí cường đại không gì sánh bằng của hắn nghiền nát, các học sinh mặt trắng bệch.
Lúc này mọi người mới hiểu tại sao khi bị nhụy hoa của Kim Bồ Chân Đế hấp thu mà Lý Thất Dạ vẫn dửng dưng, không chống cự chút nào, hắn còn thích thú. Vì Lý Thất Dạ muốn dùng huyết khí siêu mạnh của mình trướng nứt thân thể Kim Bồ Chân Đế, thu huyết khí làm của riêng mình.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khoảnh khắc sống chết một thánh quang rũ xuống cứu chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế ra khỏi lũ huyết khí.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Dù bị cứu ra nhưng người cứu Kim Bồ Chân Đế bị đánh bay, cánh tay bị lũ huyết khí siêu khủng bố của Lý Thất Dạ nghiền nát bấy.
Nhìn chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế được người cứu khỏi lũ huyết khí, nhóm Khắc Thạch Chân Đế thở phào nhẹ nhõm:
- May mà cứu ra được.
Mọi người nhìn kỹ, phát hiện người cứu chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế là quang minh hoàng kim long.
Vào phút sống chết quang minh hoàng kim long cứu Kim Bồ Chân Đế, nhưng một móng vuốt rồng bị lũ huyết khí của Lý Thất Dạ nghiền nát.
Mọi người nổi da gà da vịt. Cơ thể quang minh hoàng kim long cứng rắn biết bao, đao thương không thủng. Nhưng trong lũ huyết khí vuốt rồng của quang minh hoàng kim long chớp mắt bị nghiền nát bấy, lực lượng quá kinh khủng.
Mọi người tưởng tượng chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế chống cự lâu như vậy trong lũ huyết khí đã rất ghê gớm, mạnh lắm rồi, không uổng là Chân Đế bát cung.
Một lúc lâu sau cơ thể Kim Bồ Chân Đế mới tái tạo lại, nhưng gã bị Lý Thất Dạ hút hết huyết khí tổn thất rất nặng nề. Mặt Kim Bồ Chân Đế trắng bệch, liên tục uống mấy lọ tiên đan mới phục hồi lại chút huyết khí, dù vậy gã vẫn cực kỳ thê thảm.
Xem bộ dạng của Kim Bồ Chân Đế khiến bao người rợn tóc gáy, một Chân Đế bát cung cứ thế bị thua, nếu không phải quang minh hoàng kim long ra tay cứu thì gã đã chết thảm trong tay Lý Thất Dạ.
Đáng sợ hơn là từ đầu đến cuối Lý Thất Dạ không ra tay, hắn không sử dụng một chiêu một thức nào.
Ngẫm lại Lý Thất Dạ từng nói một chiêu nửa thức có thể đánh gục Kim Bồ Chân Đế. Lúc ấy mọi người không tin, giờ xem ra Lý Thất Dạ không nói ngoa, không ngông cuồng tự phụ, hắn toàn nói thật. Chẳng qua mọi người không biết gì về hắn, xem lời nói thật của hắn là bậy bạ.
Các học sinh nhìn nhau, nổi da gà. Lý Thất Dạ không dùng một chiêu một thức đã có thể giết Kim Bồ Chân Đế thì thực lực đáng sợ biết bao.
Bản thân Kim Bồ Chân Đế con ngươi co rút, gã trốn thoát một kiếp từ biển huyết khí của Lý Thất Dạ, đã sâu sắc cảm nhận sự cường đại, đáng sợ của hắn.
Trong biển máu ngập trời Lý Thất Dạ như chúa tể cả thế giới, Chân Đế bát cung như gã nhỏ yếu tựa con kiến trong biển máu vô tận.
Lý Thất Dạ cười khẽ:
- Muốn hút máu của ta thì ngươi phải thành tổ.
Mọi người hút ngụm khí lạnh, Kim Bồ Chân Đế nín thở. Sư phụ của gã, Lan Thư Tài Thánh là Thủy Tổ, Kim Bồ Chân Đế biết Thủy Tổ mạnh cỡ nào. Gã là Chân Đế bát cung, biết rõ mình không có hy vọng thành tổ.
Lý Thất Dạ đã thu về tất cả huyết khí của mình, không bị tổn thương gì. Trước đó Lý Thất Dạ bị Kim Bồ Chân Đế hút nhiều huyết khí nhưng giờ đã thu về hết, huyết khí của Kim Bồ Chân Đế còn bị hắn hút mất.