Vật phẩm đấu giá thứ ba được đưa lên, là một bình bảo đan.
Nữ đấu giá sư nói:
- Đây là Cổ Nguyên đan do Liệt Diễm đại sư luyện, thích hợp Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước sử dụng. Một bình ba mươi vạn, giá khởi điểm tám mươi vạn, mỗi lần tăng giá một vạn.
Có Bất Hủ Chân Thần ra giá ngay:
- Tám mươi lăm vạn!
- Chín mươi vạn!
- Một trăm vạn!
- Hai trăm vạn!
Nhiều Bất Hủ Chân Thần ra giá. Như đấu giá sư nói, bình Cố Nguyên đan này thích hợp cho Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước.
Có Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước đã đến đỉnh rồi khó đột phá thêm, bọn họ muốn đột phá cần dựa vào ngoại lực.
Liệt Diễm đại sư là luyện đan đại sư nổi tiếng lừng lẫy trong Tiên Thống Giới, luyện ra đan dược rất đắt khách, thường mới luyện ra đã bị người đặt trước. Khó khăn lắm Liệt Diễm đại sư mới đưa ra một bình Cố Nguyên đan, các Bất Hủ Chân Thần bỏ số tiền lớn ra giành mua.
Cuối cùng người bỏ ra số tiền kếch xù vẫn là thanh niên tên Đường Bôn:
- Tám trăm vạn!
Các cường giả tu sĩ cùng nhìn Đường Bôn, mọi người không biết lai lịch của thanh niên này ra sao.
Kêu đến tám trăm vạn thì không ai ra giá nữa, Đường Bôn mua về.
Sau đó Đường Bôn một hơi mua thêm mấy vật đấu giá, gã được như ý muốn thăng thương.
Răng rắc!
Chỗ ngồi của Đường Bôn hóa thành ghế báu bay lên trời, ngồi ngang hàng với những Bất Hủ Chân Thần.
Đường Bôn thỏa mãn nói:
- Khá lắm khá lắm, chỗ này tầm mắt tốt.
Nhiều người liếc nhau, một số khinh thường nhìn Đường Bôn. Trong mắt họ thì Đường Bôn là nhà giàu mới nổi, không có chút tu dưỡng. Nhưng một số người thấy lạ, Đường Bôn không có thiệp mời tức là không phải hậu nhân của thế gia gì, vậy mà gã bỏ ra nhiều tiền như thế, rất quái lạ.
Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước mở thiên nhãn nhìn kỹ Đường Bôn, phát hiện đạo hạnh của gã chỉ là cường giả bình thường. Vậy càng lạ, nếu Đường Bôn xuất thân bình thường, đạo hạnh không cao sâu khó dò thì gã kiếm đâu ra nhiều tiền thế? Khiến người nghi ngờ.
Đại Hắc Ngưu nhìn kỹ Đường Bôn, lấy làm lạ:
- Tiểu tử này kỳ kỳ.
Lý Thất Dạ cười cười.
Người đạo hạnh cực sâu, kiến thức cao hơn nhìn kỹ Đường Bôn, tuy thấy lạ nhưng không ai lên tiếng.
Tiếp tục đấu giá, mấy món báu vật tiếp theo cũng được Đường Bôn ra giá cao mua, chọc giận một số người thật lòng muốn đấu giá.
Đường Bôn kiêu ngạo la to với những cường giả lườm mình:
- Bản thiếu gia có tiền, không phục?
Giọng điệu của Đường Bôn làm một số cường giả tu sĩ, đặc biệt là Bất Hủ Chân Thần bất mãn, nhưng họ chỉ có thể hừ lạnh.
Mọi người bất mãn cũng không làm gì được, vì nơi này là Kiêu Hoành Thương Hành, không ai dám lỗ mãng. Nếu có ân oán thì chờ kết thúc đấu giá rồi giải quyết sau. Huống chi cái này không tính là ân oán, ai ra giá cao thì được, luôn luôn là vậy. Nếu khó chịu thì ra giá cao hơn người ta đi.
Vật phẩm đấu giá nửa đoạn đầu bình thường, không có nhiều bất ngờ. Đương nhiên bình thường trong mắt đại nhân vật thật sự thôi, ví dụ như nhóm Hoàng Tôn Chân Đế.
Nửa đoạn đầu chỉ để hâm nóng, đưa ra vật đấu giá đa số các đại nhân vật không thiếu thốn, dù ngẫu nhiên có một, hai món khá tốt cũng chỉ đủ nóng người.
Với mười vạn cường giả tu sĩ thì mỗi món đấu giá được đưa lên đều khiến họ rạo rực, từng món đều rất quý giá với họ, có vài thứ có thể gọi là bảo bối trấn giáo, cả đời họ không thể có. Những cường giả tu sĩ bình thường sôi trào máu nóng, họ mong chờ vật đấu giá tiếp theo được đưa ra.
Qua hội đấu giá như vậy khiến tất cả cường giả tu sĩ hiểu trời cao bao nhiêu, mình cách những tồn tại đứng trên đỉnh bao xa.
Với những cường giả tu sĩ bình thường thì nhiều vật đấu giá đoạn đầu đã sánh bằng bảo bối trấn giáo của đại giáo, gia tộc bọn họ. Nhưng với người như Hoàng Tôn Chân Đế, Minh Vương Phật thì chúng chẳng là gì, họ không có hứng thú ra giá. Hãy tưởng tượng chênh lệch, cách biệt trong dó khó vượt qua biết bao.
Đây cũng là sức hấp dẫn hội đấu giá năm năm một lần của Kiêu Hoành Thương Hành, ai tham gia rồi đều cảm thấy đáng giá tiền.
Trong nửa đoạn đầu Lý Thất Dạ chưa ưng món báu vật bình thường nào, hắn không hứng thú. Nhưng có một vật đấu giá bị đưa lên hấp dẫn Lý Thất Dạ chú ý.
Một lồng sắt được đưa lên.
- Mời mọi người nhìn, đây là vật đấu giá số ba mươi sáu.
Trong lồng sắt chứa một thiếu nữ, khi nàng bị đẩy lên liền hấp dẫn nhiều người chú ý. Một vài Chân Đế, Trường Tồn cũng nhìn kỹ hơn.
Với nhiều cường giả tu sĩ thì họ chú ý nhan sắc của thiếu nữ. Nàng rất xinh đẹp, mái tóc màu vàng, mũi cao thẳng, đôi mắt xanh biếc, tràn ngập phong tình nước khác. Thiếu nữ khuôn mặt lạnh lùng ngồi trong lồng sắt, nhưng một nét mặt đã hấp dẫn chú ý, một biểu tình lay động lòng người. Nàng là vưu vật bẩm sinh, đẹp không thể tả.
Nhiều người trẻ tuổi huyết khí phương cương thấy thiếu nữ trong lồng sắt quyến rũ còn hơn nữ đấu giá sư, nàng là diễm vật bẩm sinh, vô cùng hương diễm.
- Đúng là vưu vật, trêu chọc tâm thần.
Chân Đế, Trường Tồn Bất Hủ thì nhìn hai tay thiếu nữ và lồng sắt.
Chân Đế, Trường Tồn Bất Hủ cường đại nhìn ra được hai tay thiếu nữ bị thủ đoạn siêu mạnh phong tỏa, lồng sắt nhốt nàng như được đúc bằng tinh thiết, loại sắt nổi tiếng cứng rắn.
Nữ đấu giá sư giới thiệu với mọi người về thiếu nữ này:
- Nàng ta bị một vị khách nhờ đấu giá, lai lịch cụ thể xin giữ bí mật, nhưng Kiêu Hoành Thương Hành bảo đảm không có nỗi lo về sau. Ta tin các vị cũng đã nhìn ra nàng này bất phàm. Nàng đến từ Tạc Thạch tộc, thuần huyết, tuyệt đối là tuyệt chính vô song, còn trong trắng.
Nghe chủng tộc đó, một số cường giả tu sĩ học rộng biết nhiều giật mình kêu lên:
- Tạc Thạch tộc!
Đối với nhiều cường giả tu sĩ thì tên chủng tộc này hơi xa lạ, nhiều người chưa nghe qua.
Cường giả kiến thức rộng kinh ngạc nói:
- Trên đời còn có Tạc Thạch tộc? Thật hiếm hoi, đặc biệt còn là thuần huyết, trên đời hiếm thấy.
Tạc Thạch tộc từng là một đại tộc uy chấn thiên hạ, nhưng đó là thời đại viễn cổ, về sau không biết lý do gì mà Tạc Thạch tộc dần biến mất. Đời sau một số người nói mình là Tạc Thạch tộc nhưng không phải huyết thống thuần khiết, hoặc là hậu đại tạp giao, rất hiếm gặp thuần huyết. Đương thời đã không thấy Tạc Thạch tộc thuần huyết, giờ thiếu nữ này là Tạc Thạch tộc thuần huyết, nên khiến người rất ngạc nhiên.