Bán Kiếm Thiên Thần và lão bộc Quy thừa tướng của Kim Biến Chiến Thần đứng bên cạnh hồ nước, nhìn Băng Kim Thần Viêm Bảo Chi trong hồ.
- Bệ hạ nói không sai, quả nhiên nơi này có tiên vật xuất thế.
Quy thừa tướng nhìn chằm chằm vào Băng Kim Thần Viêm Bảo Chi, hai mắt phát ra kim quang, nói:
- Đây chính là tiên vật vô thượng, chúng ta nhất định phải có được.
Tuy vị Quy thừa tướng này không có bộc phát thần uy kinh thiên nhưng trên thực tế hắn là Trường Tồn cường đại, phải biết rằng hắn là người nhìn Kim Biến Chiến Thần lớn lên.
Hắn trừ làm lão bộc bên cạnh Kim Biến Chiến Thần, từ một mức độ nào đó hắn còn là hộ vệ của Kim Biến Chiến Thần, bảo hộ Kim Biến Chiến Thần khi còn trẻ, trước khi hắn trở thành lão bộc bên cạnh Kim Biến Chiến Thần, hắn chính là lão tổ cường đại của Kim Biến Thần Đình.
Bán Kiếm Thiên Thần nhìn chằm chằm vào Băng Kim Thần Viêm Bảo Chi, sau đó ánh mắt hắn dò xét chung quanh, phát hiện đám người Lý Thất Dạ, cuối cùng ánh mắt hắn nhìn thẳng vào Lý Thất Dạ.
- Ngươi chính là đệ nhất hung nhân.
Ánh mắt Bán Kiếm Thiên Thần ngưng trọng, khẽ nói.
Sau khi ánh mắt Bán Kiếm Thiên Thần tập trung lên người Lý Thất Dạ, rất nhiều người ở đây nhìn chằm chằm vào hắn, trong khoảng thời gian ngắn không ít người ngừng thở.
Rất nhiều người cũng biết, ngày đó khi ở Thiên Hùng quan, đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ đã từng tự tay diệt đạo thân của Kim Biến Chiến Thần, có thể nói đệ nhất hung nhân đã kết thù oán với Kim Biến Chiến Thần.
Lý Thất Dạ lườm hắn và không để ý tới, ánh mắt của hắn chỉ nhìn vào Băng Kim Thần Viêm Bảo Chi mà thôi.
- Dám đối địch với Kim Biến Thần Đình, dám đối địch với Kim Biến tộc ta, lá gan không nhỏ.
Bán Kiếm Thiên Thần nói. Mặc dù lời của hắn không có chút tức giận nào, nhưng không biết vì sao, thời điểm hắn nói lời này làm cho người ta có cảm giác như thanh kiếm ra khỏi vỏ, dường như có kiếm ý chém vào cổ.
- Muốn đánh nhau sao?
Có không ít người cảm nhận được kiếm khí trên người Bán Kiếm Thiên Thần, toàn thân bọn họ lạnh lẽo.
- Có khả năng, Bán Kiếm Thiên Thần Ngưu Vân Hào không phải đèn cạn dầu.
Có một vị lão tổ nói:
- Kiếm đạo của hắn vô cùng nặng nề, đồn đại không ai có thể tiếp được một kiếm của hắn, hắn chỉ cần nửa kiếm là có thể trấn áp địch nhân. Từng có người đoán, so với Kim Biến Chiến Thần, Bán Kiếm Chân Thần không có nhược điểm nào.
- Chỉ là Kim Biến Thần Đình, Kim Biến tộc mà thôi.
Lý Thất Dạ nói như thế, không ít người hít khí lạnh, bọn họ nhìn nhau.
Kim Biến Thần Đình chính là một trong những đạo thống cường đại nhất Tiên Thống giới, Kim Biến tộc lại là đại tộc trong Tiên Thống giới, Lý Thất Dạ lại nói là chưa đủ thành đạo, đúng là quá kiêu ngạo, quá bá đạo, quả thật không xem anh hùng thiên hạ ra gì.
Cho nên, Lý Thất Dạ nói ra lời này, tất cả chiến sĩ Thần Túng đoàn đều nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trong mắt bọn họ mang theo sát ý!
Thần Túng đoàn là quân đoàn vô cùng cường đại, đối thủ của bọn họ đều là tồn tại cấp bậc Chân Đế, hơn nữa bọn họ không chỉ xuất thân từ Kim Biến Thần Đình, càng xuất thân từ Kim Biến tộc, Lý Thất Dạ nói chuyện đáng ghét như thế, bọn họ làm sao không giận.
Bán Kiếm Thiên Thần hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt lộ ra sát ý đáng sợ.
Một tiếng “keng” vang lên, lúc này kiếm ý tỏa ra giống như cả thiên địa đều hóa thành kiếm vực.
Âm thanh “ba” vang lên, trong nháy mắt đã nghe được tiếng vỡ tan, vào lúc này trong hồ nước lại xuất hiện bóng người, có hai bóng người đứng giữa hồ.
- Là Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế, bọn họ đã đột phá tầng thứ chín, Băng Kim Thần Viêm Bảo Chi nằm trong tầm tay.
Nhìn thấy hai người đứng giữa hồ, có người gào to một tiếng.
Lúc này Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế đang đứng giữa hồ, hai người bọn họ cùng đứng trên một đóa bạch liên, từ cử chỉ có thể nhận ra hai người phối kiếm rất khăng khít.
Không hề nghi ngờ, thời điểm bọn họ liên thủ đột phá thiên địa tầng thứ chín, hai người liên thủ rất ăn ý, lúc này vẫn chưa phát hiện động tác giữa hai người rất hòa hợp.
Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế đứng giữa hồ nước, trước mặt bọn họ chính là dòng suối dung nham nóng chảy, bọn họ cũng cách Băng Kim Thần Viêm Bảo Chi gần trong gang tấc, dường như Băng Kim Thần Viêm Bảo Chi đang nằm trong tầm với.
Nhìn thấy Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế cách Băng Kim Thần Viêm Bảo Chi gần như vậy, không ít người cả kinh, bởi vì trước đó đã có rất nhiều cường giả đại nhân vật đều đi vào, nhưng không ít người chết thảm bên trong, hiện tại Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế cách Băng Kim Thần Viêm Bảo Chi gần nhất.
- Chẳng lẽ tiên chi sẽ bị bọn họ hái hay sao.
Nhìn thấy hai người bọn họ cách tiên chi gần như thế, có người quát to.
- Thiên Thần hiền chất, chúng ta nhất định phải thu được tiên chi.
Vào lúc đó, Quy thừa tướng trầm giọng nói.
- Ta đi.
Bán Kiếm Thiên Thần nói một câu liền phi thân lên cao, âm thanh kiếm minh vang lên, trọng kiếm dày nặng đâm rách thiên địa, người theo kiếm đi, chỉ trong thời gian ngắn, Bán Kiếm Thiên Thần đã biến mất giữa hồ.
Âm thanh “phanh, phanh, phanh” vang lên, mọi người nhìn thấy kiếm quang phá không, một thanh cự kiếm kinh thiên xé rách thời không, trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người đều nhìn thấy Bán Kiếm Thiên Thần oanh phá ba tầng thiên địa, thế như chẻ tre.
- Thực lực thật cường đại.
Nhìn thấy Bán Kiếm Thiên Thần phá không tiến vào hồ nước, không ít người chấn động, nói:
- Thực lực như thế, không yếu hơn Kim Biến Chiến Thần bao nhiêu.
- Đám người Tam Mục Thần Đồng muốn hái Băng Kim Thần Viêm Bảo Chi.
Thời điểm Bán Kiếm Thiên Thần phá không lao tới, chỉ thấy Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế đã hành động.
Đáng tiếc, hai người bọn họ cũng không lập tức động thủ hái Băng Kim Thần Viêm Bảo Chi, bọn họ đảo quanh dòng suối nham thạch nóng chảy, di chuyển chậm rãi, một vòng lại một vòng.
- Bọn họ đang làm gì, Băng Kim Thần Viêm Bảo Chi gần trong gang tấc, tại sao bọn họ không ngắt lấy, lại còn rãnh rỗi đi vòng quanh như vậy.
Có tu sĩ đạo hạnh nông cạn không nhìn ra cái gì, hắn lẩm bẩm.
- Làm sao có chuyện dễ như thế.
Có một vị lão tổ lắc đầu, nói ra:
- Tất cả chỉ là bề ngoài do ngươi nhìn thấy mà thôi, cho dù gần trong gang tấc, nói không chừng còn cách xa một phiến thiên địa đấy. Quan trọng hơn là, tiên chi không dễ hái.
Mặc dù Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế đang ở gần tiên chi nhất nhưng bọn họ lại không động thủ, lại bay quanh dòng suối nham thạch nóng chảy, hơn nữa còn vòng đi vòng lại nhiều lần.
- Hắc, tiểu tử này, thật không ngờ hắn có thể nhìn ra môn đạo.
Thấy Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế không lập tức động thủ hái Băng Kim Thần Viêm Bảo Chi, Đại Hắc Ngưu cười nói một câu.
- Con mắt thứ ba của hắn không phải để trưng cho đẹp.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Nếu không nhìn ra môn đạo, hắn đừng lấy tên là Tam Mục Thần Đồng, trực tiếp gọi hắn là mắt mù ngu xuẩn mới đúng.
Lý Thất Dạ nói như thế, Thánh Sương Chân Đế đứng bên cạnh cười khẽ, nàng cười như trăm hoa đua nở, vô cùng xinh đẹp. Nàng nhìn vào hồ nước và nói:
- Tiếp tục như vậy, đám người Phi Kiếm thiên kiêu sẽ đuổi kịp.
Lý Thất Dạ cười mà không nói, cũng không lo lắng, hắn rất xem trọng Tam Mục Thần Đồng.
Đúng vào lúc này, chỉ thấy Quy thừa tướng vung tay lên, Thần Túng đoàn bố trí đại trận chung quanh hồ nước, cho dù chưa khởi động đại trận nhưng đã có lôi âm rền vang, giống như một chi quân đoàn do trời phái xuống.
- Cháu con rùa, ngươi muốn làm gì?
Thời điểm Quy thừa tướng bảo Thần Túng đoàn bố trí đại trận, Đại Hắc Ngưu nhìn sang.
Lúc này có không ít cường giả chung quanh hồ nước mới kịp phản ứng, vừa nhìn thấy Thần Túng đoàn bố trí xong đại trận, sắc mặt bọn họ thay đổi, không ít người liên tục lui về phía sau, kéo dài khoảng cách.
Bọn họ cũng nhìn ra được, Thần Túng đoàn đột nhiên bố trí đại trận, chỉ sợ có mưu đồ làm loạn, bọn họ có khả năng gặp tai bay vạ gió.
Quy thừa tướng nghe Đại Hắc Ngưu gọi thẳng hắn là cháu con rùa, sắc mặt hắn vô cùng khó coi, lạnh lùng nói:
- Kim Biến Thần Đình muốn làm gì, không cần giải thích với người khác.
Quy thừa tướng nói chuyện vô cùng bá đạo, cũng thập phần cứng rắn, đương nhiên, Kim Biến Thần Đình bọn họ thật sự có lực lượng như thế, trong toàn bộ Tiên Thống giới, không có bao nhiêu người hoặc đạo thống dám kêu gào với Kim Biến Thần Đình.
- Cũng phải.
Đại Hắc Ngưu không quan tâm, nhún nhún vai, lườm Quy thừa tướng, sau đó lại nhìn Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế, giống như buộc miệng nói:
- Ta thấy bọn họ thật xứng đôi, Kim Đồng Ngọc Nữ, trời tạo một đôi, đất thiết một cặp, hắc, Đại Thánh Nhân, chúng ta có nên giúp bọn họ trở thành thần tiên quyến lữ hay không?
Đại Hắc Ngưu cố tình, người nói vô tâm, người nghe hữu ý.
Quy thừa tướng nghe được lời này, sắc mặt hắn thay đổi, rất nhiều tu sĩ và cường giả đều nhìn sang.
Người trong thiên hạ đều biết Kim Biến Thần Đình liên hôn với Y Điện Viên, Linh Tâm Chân Đế là vị hôn thê của Kim Biến Chiến Thần, người trong thiên hạ đều biết.
Hiện tại Đại Hắc Ngưu lại ghép Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế thành một đôi, thậm chí còn muốn tác hợp bọn họ thành thần tiên quyến lữ, làm thế không phải tát vào mặt Kim Biến Thần Đình, Kim Biến Chiến Thần hay sao?
Quan trọng hơn là, hiện tại Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế đang ở cùng một chỗ, chỉ sợ hai người không có bất cứ mập mờ gì, không có bất cứ quan hệ nào, sau khi Đại Hắc Ngưu nói ra những lời này chẳng khác gì đổ thêm dầu vào lửa.
- Có gì không được.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
- Bọn họ rất xứng đôi, là Kim Đồng Ngọc Nữ, ta cũng cam tâm tình nguyện nhìn thấy bọn họ có kết quả viên mãn.
- Đệ nhất hung nhân, thật điên cuồng.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế, không ít người nhìn nhau.
Tất cả mọi người nghe ra, đệ nhất hung nhân muốn gán ghép uyên ương, hắn công khai chia rẽ Kim Biến Chiến Thần và Linh Tâm Chân Đế.
Thánh Sương Chân Đế nghe nói như thế, nàng biết thời điểm Lý Thất Dạ nói ra lời này không phải là nói đùa, trong nháy mắt nàng như nhìn thấy việc này biến thành kết cục đã định.