Lúc hai quân giằng co, thời điểm này, toàn bộ bầu trời bị sát khí vô hình bao phủ, đao kiếm tỏa ra hàn ý lạnh như băng bao trùm thiên địa, rất nhiều người run rẩy.
Một tiếng “ông” vang lên, vào lúc này, có người đứng trên đầu Hoàng Kim thuyền, đó là một lão già, bên cạnh lão giả này chính là Tam Mục Thần Đồng.
Lão giả khoác đại bào, thời điểm gió lớn thổi qua, đại bào bay phất phới, có xu thế đón gió bay lên cao.
Mi tâm của lão giả có một con mắt dọc đang nhắm lại, cho dù con mắt này nhắm lại nhưng khóe mắt vẫn tỏa ra một sợi hào quang, thời điểm hào quang này bắn ra ngoài là có thể xé nát thiên địa, đi tìm nguồn gốc hỗn độn.
Hào quang như thế quá chói mắt, sáng tới mức có thể làm mù mắt mọi người, cho dù nó chỉ là một sợi hào quang nhưng lại có độ sáng không thua gì mặt trời.
- Thần Nhãn Lão Quân!
Nhìn thấy lão giả đứng ở đầu Hoàng Kim thuyền, hào quang trong con mắt dọc của hắn hấp dẫn lực chú ý của mọi người, hiện tại có cường giả cấp bậc lão tổ giật mình kêu lên.
- Thần Nhãn Lão Quân cũng xuất thế.
Sau khi nhìn thấy lão tổ này, người biết rõ đại danh của hắn đều giật mình.
Thần Nhãn Lão Quân, hắn là người mạnh nhất trong Thiên Đồng đạo thống, con mắt thứ ba của hắn đã luyện tới mức có thể chém giết Chân Đế, không biết bao nhiêu người nghe tên đã sợ hãi, hắn là Trường Tồn cực kỳ cường đại.
Không biết trôi qua bao nhiêu thời đại, thế nhân không nghe thấy tin tức của Thần Nhãn Lão Quân, hắn cũng sớm lánh đời không xuất hiện, không nghĩ tới Thần Nhãn Lão Quân không những xuất thế, hắn còn tự mình giá lâm nơi đây, có thể nghĩ, lúc này Thiên Đồng đạo thống không phải nói đùa, bọn họ thật sự muốn không chết không thôi với Kim Biến Thần Đình.
- Thiên Đồng đạo thống chúng ta không phải bùn nặn ra, cho dù là bùn nặng ra cũng có ba phần lửa giận.
Thần Nhãn Lão Quân nói ra, hắn nói chuyện không mang theo chút tức giận nào.
Cho dù Thần Nhãn Lão Quân nói không mang theo tức giận nhưng mọi người lại sợ hãi, đặc biệt lúc ánh mắt của hắn nhìn sang, cho dù là Chân Đế cũng cảm giác trái tim của mình bị cây đao đâm vào.
Ai cũng biết rõ, Thần Nhãn Lão Quân xuất thế, không những muốn lấy lại công đạo cho Thiên Đồng đạo thống, chỉ sợ cũng làm chỗ dựa cho Tam Mục Thần Đồng.
Vào thời điểm này, không ít người len lút nhìn sang Kim Biến Chiến Thần, mặc dù nói Kim Biến Chiến Thần là Chân Đế thập nhị cung chiến uy hiển hách, nhưng đối mặt cấp bậc như Thần Nhãn Lão Quân, phần thắng của hắn không cao.
Đương nhiên, cũng có người lén lút nhìn sang Minh Vương Phật, dù sao, Minh Vương Phật và Kim Biến Chiến Thần là người cùng chiến tuyến, nói không chừng đến lúc đó Vân Phong ngũ hữu cũng trợ giúp Kim Biến Chiến Thần một tay.
Nhưng ai cũng hiểu, một khi gia nhập vào tranh đấu đạo thống, làm như vậy cũng cuốn đạo thống của mình vào phong ba.
- Lão Quân, chuyện của người trẻ tuổi, nên giao cho người trẻ tuổi tự giải quyết, những lão đầu như chúng ta không cần xen vào đâu.
Lúc Thần Nhãn Lão Quân vừa nói ra lời này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Thời điểm giọng nói này xuất hiện, âm thanh “két két két” truyền vào tai mọi người, một chiếc chiến xa hoàng kim bay tới, chiếc chiến xa hoàng kim này vô cùng chói mắt, giống như cỗ xe chuyên chở mặt trời, hơn nữa toàn bộ chiến xa hoàng kim đều dùng hoàng kim tạo thành.
Có một lão giả đứng trên chiến xa hoàng kim, toàn thân lão nhân óng ánh, thân thể của hắn được hoàng kim tạo thành, thân thể hoàng kim mười phần xinh đẹp, toàn thân hắn cũng không có một chút huyết nhục nào!
Lão nhân như thế, trên đỉnh đầu hắn đội Thái Dương miện, vòng tròn thái dương tỏa ra thái dương hỏa diễm vô tận bao phủ thân thể của hắn, thái dương hỏa diễm rất kinh khủng, bất cứ thứ gì tới gần nó đều bị thiêu đốt không còn.
Cho dù lão nhân này đứng trên bầu trời, cách vị trí tất cả mọi người rất xa, mọi người vẫn cảm thấy nhiệt độ khủng bố ập vào người, toàn thân nóng bức khó chịu.
- Thái Dương Cuồng Thần!
Nhìn thấy lão giả xuất hiện, tất cả mọi người đều có ấn tượng sâu sắc, hắn giống như Thái Dương thần, chỉ cần ngươi gặp hắn một lần sẽ không bao giờ quên, cho dù ngươi chưa gặp hắn, chỉ cần biết uy danh của hắn, lúc nhìn thấy chân thân cũng đoán được hắn là ai.
- Thái Dương Cuồng Thần cũng tới, hai đạo thống triệt để xé rách da mặt với nhau.
Nhìn thấy lão nhân này, cho dù lão tổ cấp bậc Trường Tồn cũng hãi hùng khiếp vía.
Thái Dương Cuồng Thần, chí tôn của Kim Biến tộc, cũng là chí tôn trong Trường Tồn, hắn được gọi là đệ nhất cao thủ của Kim Biến tộc, có thể nói không người địch lại.
Sau khi yên lặng vô số năm tháng, rốt cuộc Thái Dương Cuồng Thần cũng lộ diện, đây là việc làm nhiều người rung động.
Vào hôm nay, thời điểm này, Thiên Đồng đạo thống Thần Nhãn Lão Quân và Kim Biến tộc Thái Dương Cuồng Thần gặp nhau, bọn họ đều xuất hiện, hai người là tồn tại uy hiếp cửu thiên thập địa, bao nhiêu người đạo hạnh thấp bị uy thế của bọn họ trấn nhiếp và quỳ xuống.
Những người nơi này đều hiểu, trận chiến giữa Thiên Đồng đạo thống và Kim Biến Thần Đình là không tránh khỏi, song phương sẽ có một đạo thống diệt vong.
- Thần Nhãn đạo huynh, đã lâu không gặp.
Chiến xa hoàng kim chậm rãi bay về phía trước, Thái Dương Cuồng Thần đứng nơi đó, hào quang của hắn chiếu sáng thế giới, dường như hắn chính là hào quang của thế gian.
- Thái Dương đạo huynh, đã lâu không gặp.
Thần Nhãn Lão Quân đứng sừng sững trong không gian, nói:
- Thái Dương đạo huynh, ta không phủ nhận đây là việc của người trẻ tuổi, cứ mặc bọn họ chơi đi. Nhưng tiểu nhi của ngươi đồ sát mấy chục vạn đệ tử Thiên Đồng đạo thống chúng ta, việc này phải cho ta một câu trả lời thỏa đáng.
- Sinh sinh tử tử chính là chuyện bình thường trên thế gian.
Thái Dương Cuồng Thần cười cười, nhưng nụ cười của hắn không vui vẻ, ngược lại còn mang theo lãnh ý, nói ra:
- Chiến tranh luôn tàn khốc, trong thiên hạ mỗi ngày đều có ngàn vạn người bị chém giết, người bị giết chỉ có thể trách bản thân học nghệ không tinh.
- Thì ra đạo huynh cũng cho rằng như vậy.
Thần Nhãn Lão Quân cười lạnh, nói:
- Vãn bối của ta không nên thân, nếu hắn tiến vào Kim Biến tộc đồ sát một ngàn vạn già trẻ thì thế nào?
Nói xong, hắn vỗ vai Tam Mục Thần Đồng bên cạnh.
Thần Nhãn Lão Quân vừa dứt lời, ánh mắt Thái Dương Cuồng Thần sáng rực giống như hai đầu hỏa long.
Tất cả tu sĩ đều nìn thở. Mặc dù Tam Mục Thần Đồng không phải người mạnh nhất trong thế hệ trẻ, nếu Thần Nhãn Lão Quân truyền tống hắn vào lãnh thổ Kim Biến tộc, như vậy Tam Mục Thần Đồng muốn giết chóc phàm nhân của Kim Biến tộc cũng không phải việc khó.
Nếu như Thần Nhãn Lão Quân thật sự làm như thế, Kim Biến Thần Đình cũng tốt, Kim Biến tộc cũng được, bọn họ nhất định không ngăn cản nổi.
Chiến tranh giữa hai đạo thống đáng sợ nhất không phải chiến tranh giữa hai đạo thống, cũng không phải người cường đại nhất đạo thống chiến đấu với nhau, đáng sợ nhất chính là có một phương đột nhiên ra tay với phàm nhân của đạo thống khác, đây là việc khó ngăn cản.
Đương nhiên, làm như vậy vô cùng hạ lưu, thường thường làm người ta khinh thường.
Nhưng mấy ngày trước Kim Biến Chiến Thần đột nhiên làm khó dễ, không có dấu hiệu báo trước đã giết chóc nhiều đệ tử của Thiên Đồng đạo thống như vậy, chuyện này cũng không tốt đẹp gì, cũng không phải chuyện quang minh chính đại, huống chi hắn còn là Chân Đế thập nhị cung.
Cho nên vào thời điểm này, rất nhiều tu sĩ cường giả đều ổn định hô hấp, đặc biệt là tu sĩ xuất thân tiểu môn tiểu phái, nội tâm bọn họ sợ hãi, đạo thống chiến tranh, bọn họ sợ nhất không phải đạo thống quyết đấu chính diện, mà là sợ hãi địch nhân đột nhiên ra tay với môn phái nhỏ yếu và phàm nhân.
Một khi bộc phát chuyện như thế, không biết bao nhiêu môn phái nhỏ sẽ diệt vong trong một đêm.
- Hành động của Thần Quân đạo huynh như vậy là quá mức.
Thái Dương Cuồng Thần lạnh lùng nói một câu.
- Như nhau cả thôi.
Thần Nhãn Lão Quân cười lạnh, hắn nói:
- Nếu như Kim Biến Thần Đình không muốn bộc phát chiến tranh, như vậy các ngươi phải cho Thiên Đồng đạo thống chúng ta một công đạo.
Gương mặt Thần Nhãn Lão Quân hùng hổ dọa người, đương nhiên, Thiên Đồng đạo thống cũng không phải người yếu, cho dù huyết chiến đến cùng với Kim Biến Thần Đình, bọn họ cũng không lùi bước.
- Thần Nhãn Lão Quân muốn công đạo như thế nào?
Thái Dương Cuồng Thần cười nói.
- Cũng không khó, đầu tiên các ngươi giải trừ hôn nhân với Y Điện viên, sau đó chúng ta nói chuyện cũng không muộn.
Thần Nhãn Lão Quân nói.
Thần Nhãn Lão Quân vừa nói thế, không ít người nhìn nhau, Thiên Đồng đạo thống làm như vậy chính là muốn đoạt nữ nhân của Kim Biến Thần Đình.
- A, a, a…
Thái Dương Cuồng Thần cười lạnh, nói:
- Xem ra Thiên Đồng đạo thống các ngươi chưa từ bỏ ý đồ.
- Chuyện đã tới nước này, có gì để nói nữa chứ, giết không tha!
Lúc này, đôi mắt Kim Biến Chiến Thần sáng lên, sát ý ngập trời, hắn giống như một con hung thú thoát ra khỏi lồng giam, có thể thôn thiên phệ địa, khát máu như điên, trong mắt hắn chỉ có sát khí và khát máu, tất cả mọi người không rét mà run.
Kim Biến Chiến Thần chính là Chân Đế thập nhị cung, hắn không cho phép kẻ nào đoạt nữ nhân của hắn, ánh mắt của hắn lạnh lùng, sát ý ngập trời, nói:
- Hôm nay, không chỉ diệt Thiên Đồng đạo thống các ngươi, càng phải giết sạch Thiên Đồng đạo thống không chừa mảnh giáp!
Kim Biến Chiến Thần nói như vậy, mọi người nhìn thấy biển máu ngập trời, bọn họ nghe được tiếng kêu thảm thiết, các tu sĩ chung quanh ngửi thấy mùi máu tươi nồng đậm, tất cả đều run rẩy.
Kim Biến Chiến Thần hiếu chiến, tàn bạo, hắn không phải người nói đùa.
- Chẳng biết hươu chết về tay ai!
Đôi mắt Thần Nhãn Lão Quân lóe sáng, nói:
- Vậy hôm nay không chết không thôi!
- Đã như thế, chúng ta lên chiến trường nói chuyện sinh tử với nhau.
Thái Dương Cuồng Thần cười lớn một tiếng, tiếng cười rất sảng khoái.
Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, Thái Dương Cuồng Thần cũng hành động, vô số thái dương chân hỏa bao phủ Thần Nhãn Lão Quân.
- Giết!
Thần Nhãn Lão Quân cũng không phải người ăn chay, hắn thét lên, một tiếng nổ lớn sinh ra, ánh mắt như thiên đồng bắn thẳng về phía Thái Dương Cuồng Thần.