Khai Thiên Phủ có uy lực vô cùng, nó cường đại vượt xa các binh khí Thuỷ tổ khác, cho dù là binh khí của Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống.
Khai Thiên Phủ cường đại như thế, Kim Quang Thượng Sư dùng toàn lực bổ mạnh một cái, uy lực của nó đáng sợ đến cỡ nào, khủng bố cỡ nào một búa có thể khai thiên, việc này không quá lời chút nào.
Hắn bổ một búa như vậy hoàn toàn có thể chém đạo thống cường đại thành hai nửa.
Một búa như vậy, tuy có thể bổ đôi quỷ vực tối tăm nhưng lại bị Cực Địa Quỷ Mâu ngăn cản, hơn nữa, Cực Địa Quỷ Mâu ngăn cản Khai Thiên Phủ bổ xuống, bản thân nó không hư hại chút nào.
Khai Thiên Phủ lợi hại, uy lực một búa của nó không cần nhiều lời, cho dù là binh khí Thủy tổ đồng cấp, nếu ngạnh kháng một kích như vậy, cho dù thế nào cũng phải xuất hiện một ít rạn nứt.
Nhưng Cực Địa Quỷ Mâu không hư hại chút nào, có thể nghĩ Cực Địa Quỷ Mâu cứng rắn cỡ nào, chất liệu chế tạo Cực Địa Quỷ Mâu trân quý thế nào?
Từ đó có thể nhìn ra được, Cực Địa Quỷ Mâu vô cùng cường đại, tuyệt đối còn trên cả Khai Thiên Phủ.
Cho nên, nhìn thấy việc này, không ít người hít khí lạnh, không có ai biết lai lịch của thanh Cực Địa Quỷ Mâu kia, uy danh của nó không hiển hách như Khai Thiên Phủ, nhưng lúc này ai cũng nhận ra, Cực Địa Quỷ Mâu còn mạnh hơn cả Khai Thiên Phủ.
Đồng thời, cũng làm cho người nghĩ đến, đệ nhất hung nhân tiện tay cầm ra một thanh Cực Địa Quỷ Mâu đáng sợ như thế, thử nghĩ xem, nội tình của đệ nhất hung nhân thâm hậu thế nào?
Nhưng cường giả chân chính cũng không phải nhìn Cực Địa Quỷ Mâu, mà là nhìn Lý Thất Dạ.
Vào lúc Khai Thiên Phủ bổ xuống một kích vô địch, không chỉ cần Cực Địa Quỷ Mâu ngăn cản một kích đáng sợ như thế, cũng không phải Cực Địa Quỷ Mâu không hư hại chút nào.
Làm cho bọn họ cảm thấy đáng sợ nhất chính là dưới một bổ kia, Lý Thất Dạ vẫn đứng sừng sững bất động. Chỉ cần người có được thực lực cường đại đều hiểu, uy lực một kích của Kim Quang Thượng Sư kinh khủng thế nào, uy lực một kích đó có thể hủy thiên diệt địa.
Nhưng sau khi ngăn cản một búa như vậy, bả vai của Lý Thất Dạ không lay động cái nào, hắn dễ dàng ngăn cản một kích kinh thiên như thế, có thể nghĩ, thực lực Lý Thất Dạ đã cường đại đến mức nào.
- Đi!
Thời điểm một búa của Kim Quang Thượng Sư không có tác dụng, Lý Thất Dạ dùng Cực Địa Quỷ Mâu đẩy mạnh Khai Thiên Phủ.
Tiếng nổ lớn vang lên, chỉ trong nháy mắt, Cực Địa Quỷ Mâu trong tay Lý Thất Dạ vung mạnh, cũng đẩy lùi Kim Quang Thượng Sư.
Lý Thất Dạ tiện tay vung mạnh trường mâu, vào lúc đó, Lý Thất Dạ đã sử dụng Cực Địa Quỷ Mâu như côn, hắn chỉ vung mạnh một cái.
Lý Thất Dạ tùy ý vung mạnh trường mâu, nhìn như thập phần tùy ý nhưng uy lực của trường mâu vô cùng đáng sợ.
Oanh!
Tiếng nổ mạnh vang lên, vòm trời sụp đổ, trong nháy mắt trường mâu đánh tới, mặt trời, mặt trăng và cả ngân hà chung quanh cơ thể Kim Quang Thượng Sư sụp đổ.
Vào lúc đó, một cơn sóng lớn ập tới, Cực Địa Quỷ Mâu quét ngang, từng tia sáng xuất hiện.
- Thời gian đảo lưu!
Nhìn thấy cảnh tượng khủng bố như thế, một vị lão tổ Trường Tồn hét lớn.
Cũng không phải Lý Thất Dạ thi triển công pháp làm cho thời gian đảo lưu, vào thời điểm hắn vung mạnh trường mâu, trong nháy mắt đó, thời gian trong lĩnh vực của hai người tự động đảo ngược, từ đó có thể nhận ra trường mâu mạnh thế nào.
- Khai mở!
Đối mặt với một kích khủng bố đáng sợ như vậy, Kim Quang Thượng Sư thét dài, tổ uy vô địch, Khai Thiên Phủ trong tay quét ngang, hoành thiên mà lên, hai tay nắm búa ngăn cản Cực Địa Quỷ Mâu tấn công.
Oanh!
Tiếng nổ mạnh vang lên, thời gian nứt vỡ, vô số hào quang bay ra khỏi lĩnh vực của bọn họ.
Trong nháy mắt này, ngàn vạn tinh hà và ba ngàn thế giới của Kim Quang Thượng Sư tan thành mây khói, Kim Quang Thượng Sư bị đánh bay ra xa, ầm, tiếng nổ lớn vang vọng thiên địa, Kim Quang Thượng Sư không ngừng va chạm với vách tường thời gian, đụng nát thành lũy và thời gian dừng trôi, cảnh tượng vô cùng đồ sộ..
Cảnh tượng như thế quá mức rung động nhân tâm, cho dù người nào nhìn thấy cũng khiếp sợ.
Nhìn thấy việc này, tất cả mọi người há hốc mồm, sự việc vừa rồi quá rung động, không biết bao nhiêu người hít thở không thông, cảm giác trái tim của mình đang bị bóp chặt, bọn họ bị sốc, lại có cảm giác sắp ngất xỉu tại chỗ.
Cuộc chiến Thủy tổ vô cùng kinh khủng, nếu như trận chiến này bộc phát bên trong một đạo thống nào, chỉ sợ sẽ đánh đạo thông đó tan thành mây khói.
Càng làm cho mọi người rung động chính là, dưới một chiêu vừa rồi, Kim Quang Thượng Sư không địch lại, bị đệ nhất hung nhân đánh bay, việc này ẩn chứa ý nghĩa đáng sợ.
Trong nháy mắt vừa rồi, không biết bao nhiêu người hoảng hốt. Trong Tiên Thống giới, bao nhiêu người xem Kim Quang Thượng Sư là thần tượng của mình, bao nhiêu người cho rằng Kim Quang Thượng Sư có hôm nay thành tựu chính là cao điểm không thể vượt qua của bọn họ.
Nhưng Kim Quang Thượng Sư hiện tại lại bị Lý Thất Dạ đánh bay ra xa, cảm giác không khác gì trường mâu đánh nát linh hồn của bọn họ, cũng không có bút mực nào có thể hình dung tâm trạng của những người kia.
- Chẳng lẽ đệ nhất hung nhân đã là Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống.
Nhìn thấy việc này, tất cả mọi người thất thần và ngơ ngác nói một câu.
Đây là việc khó tưởng tượng nổi, nếu như đệ nhất hung nhân là Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống, sự thật như vậy quá tàn khốc với nhiều người, cũng đánh nát tâm linh bọn họ.
- Thống khoái, thống khoái, đã rất lâu rồi chưa thống khoái như vậy.
Trong nứt vỡ vô tận, Kim Quang Thượng Sư đứng dậy, dù kim quang trên người hắn chớp tắt bất định, tinh thần của hắn vô cùng phấn chấn, vô cùng hưng phấn.
Hắn bị trường mâu đánh bay, đổi lại người khác, có lẽ sẽ sụp đổ, dù sao mình vô địch cả đời nhưng lại bị trường mâu đánh bay.
Nhưng Kim Quang Thượng Sư bộc phát chiến ý mạnh hơn trước, càng có thêm quyết tâm đánh đến cùng.
Lúc này, đối với Kim Quang Thượng Sư mà nói, cho dù chết trận cũng không oán hận, đối với hắn, có thể gặp được đối thủ cường đại như thế chính là chuyện hưng phấn nhất trên đời.
- Khá tốt.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
- Đạo hạnh của ngươi không tệ, đáng giá chiến một trận.
Lý Thất Dạ nói một câu băng quơ như thế, tất cả người trong thiên hạ đều không còn tâm tình phản bác. Đổi lại trước kia, chỉ sợ tất cả mọi người cho rằng Lý Thất Dạ cuồng vọng tự đại, nhưng lúc này, không có bất kỳ người dám nói ra một tiếng, một mâu vừa rồi, đệ nhất hung nhân có tư cách nói ra bất cứ lời lẽ hung hăng càn quấy, hắn đại biểu cho vô địch.
- Đạo huynh công lực chi hùng hậu, ta chưa từng gặp qua.
Kim Quang Thượng Sư đứng đó, thần thái hưng phấn, chiến ý dâng cao, nói:
- Ta chưa sử dụng đại đạo là bất kính với đạo huynh, cũng là ta không biết tự lượng sức mình.
- Tốt.
Lý Thất Dạ cười lớn, nói:
- Thế nhân đều khen ngươi kinh diễm, ta muốn xem đại đạo của ngươi kinh diễm cỡ nào.
- Hổ thẹn, không dám so sánh với tiên hiền.
Kim Quang Thượng Sư vừa cười vừa nói:
- Nhưng, ta nguyện dùng đạo của mình chiến với đạo huynh! Ta muốn xem uy lực thế nào.
Kim Quang Thượng Sư lời nói, lại để cho tất cả trong lòng người chịu chấn động, tất cả mọi người không khỏi đem con mắt mở sâu sắc.
- Kim Quang Thượng Sư sắp vận dụng đại đạo.
Tất cả mọi người mở to mắt quan sát, không muốn bỏ qua bất cứ chi tiết nhỏ nào.
Kim Quang Thượng Sư chứng đạo trở thành Thuỷ tổ, có thể nói vô địch trên đời, đại đạo của hắn vô cùng kinh diễm. Sau khi chứng đạo, Kim Quang Thượng Sư đã bỏ qua đại đạo của Tiên Đồng sơn.
Có thể nói, Kim Quang Thượng Sư hôm nay hoàn toàn có thể khai tông lập phái, sáng tạo đạo thống của chính mình, chỉ có điều, hắn không có làm như vậy mà thôi.
Sau khi Kim Quang Thượng Sư chứng đạo, hắn đã vô địch, thế gian rất ít người nhìn thấy đại đạo của Kim Quang Thượng Sư, hôm nay, hắn muốn biểu thị đại đạo vô địch của bản thân, đám người chung quanh vô cùng hưng phấn.
Ông!
Vào lúc này, Kim Quang Thượng Sư thu liễm tất cả khí tức của mình, uy áp Thuỷ tổ cũng biến mất, thần quang vô thượng cũng biến mất.
Hàng tỉ ngôi sao, ba ngàn thế giới cũng biến mất theo.
Hào quang trên người Kim Quang Thượng Sư, pháp tắc Thuỷ tổ cũng biến mất theo, chậm rãi, ngay cả thân thể Kim Quang Thượng Sư cũng biến mất.
Vào lúc đó, Kim Quang Thượng Sư không còn là Kim Quang Thượng Sư, hắn từ Thủy tổ vô địch biến thành một phàm nhân, hắn đang thoái hóa.
Một tu sĩ, từ phàm nhân tu thành cường giả, mãi cho đến khi vô địch, đây là quá trình biến đổi mạnh hơn.
Nhưng vào lúc đó, Kim Quang Thượng Sư lại từ một Thuỷ tổ vô địch biến thành một phàm nhân, đây là quá trình nghịch chuyển vô cùng thần kỳ.
Vào lúc đó, trên người Kim Quang Thượng Sư không có bất kỳ khí tức vô địch nào, càng không có thần quang vô thượng.
Hắn chỉ biến thành một thanh niên mà thôi, nếu như không phải gương mặt kiên nghị và ánh mắt thâm thúy vẫn còn, như vậy sẽ bị người ta hoài nghi, thanh niên trước mắt có phải là Kim Quang Thượng Sư không?
Hắn chính là Kim Quang Thượng Sư, cho dù hắn nghịch chuyển biến thành thanh niên bình thường, nhưng ánh mắt, khí chất của hắn đều không thể cải biến, hắn chính là một Thuỷ tổ vô địch, chỉ có điều, bởi vì trong nháy mắt vừa rồi, Kim Quang Thượng Sư đã phản phác quy chân.
Dần dần, bóng dáng của Kim Quang Thượng Sư bắt đầu tan rã, giống như băng tuyết đang hòa tan dưới ánh mặt trời, đến cuối cùng, băng tuyết cũng hòa tan và hóa thành nước, xuyên qua đất bùn, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Vào thời khắc này, bóng dáng Kim Quang Thượng Sư biến mất, hắn như hòa tan triệt để, dung nhập trên thế gian.
Thế gian đã không có Kim Quang Thượng Sư, dấu vết hắn lưu lại cũng xóa đi, giống như hắn chưa từng tồn tại trên thế gian.
Nhưng thần kỳ nhất chính là, Kim Quang Thượng Sư giống như chưa từng tồn tại trên thế gian, tất cả mọi người cảm thấy vô cùng thần kỳ, Kim Quang Thượng Sư không chỗ nào không có.
Một phiến lá rụng cũng là Kim Quang Thượng Sư, một đám hào quang, cũng là Kim Quang Thượng Sư, cho dù là một hạt bụi bậm cũng là Kim Quang Thượng Sư...
Mọi thứ trên thế gian này đều là Kim Quang Thượng Sư, thời điểm tất cả mọi người nhìn quanh, dường như khắp nơi đều là Kim Quang Thượng Sư.
Hắn đã không còn ở đây nhưng nơi nào cũng có hắn xuất hiện!