Bụi mù tán đi, nham thạch nóng chảy chậm rãi cứng lại, nhìn thấy cảnh này, không ít đệ tử hít khí lạnh, bọn họ nổi da gà, sắc mặt tái nhợt.
Một kích đáng sợ như thế, trong thế hệ trẻ của Thần Huyền tông, trừ Cung Thiên Nguyệt ra, chỉ sợ không còn ai khác có thể tiếp được, đệ tử khác, cho dù đổi thành ai cũng sẽ tan thành mây khói.
- Trời ơi.
Có đệ tử rùng mình lạnh buốt, toàn thân nổi da gà, nói ra:
- Ai trúng ai chết.
Vào lúc đó, các đệ tử đều nhìn chung quanh tìm bóng dáng của Lý Thất Dạ, nhưng trừ nham thạch đông cứng ra, đã không có bất kỳ bóng dáng của Lý Thất Dạ.
- Người đâu?
Có đệ tử không có nhìn thấy Lý Thất Dạ, sợ hãi nói:
- Chẳng lẽ thật sự tan thành mây khói.
- Chỉ sợ là như thế.
Có không ít đệ tử đều cho rằng Lý Thất Dạ đã tan thành mây khói.
Suy nghĩ thử xem, Chiến Hổ Cức cho Điện Chùy giáng xuống một kích khủng bố, sợ đã sớm đánh nát Lý Thất Dạ thành tro bụi, Hoàng Trữ vận dụng hỏa diễm cũng đốt Lý Thất Dạ thành tro.
Dưới một kích hợp kích đáng sợ như vậy, có thể còn sống sót mới là chuyện lạ, các đệ tử cũng đều cảm thấy, Lý Thất Dạ đó là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, tại đây dạng một kích phía dưới, đảm nhiệm Lý Thất Dạ là đồng rèn sắt giội, đều khó có khả năng sống sót.
- Chỉ bằng vào thực lực Đồng Cân Nham Thân của hắn, hắn căn bản không ngăn được một kích đáng sợ như thế, chỉ sợ đã hóa thành tro, chết không có chỗ chôn.
Có đệ tử nhịn không được nói ra.
Cũng không phải hắn nguyền rủa Lý Thất Dạ, mà là vì một kích của Hoàng Trữ và Chiến Hổ quá mức cường đại, dưới công kích như thế, Lý Thất Dạ có bị đánh thành tro bụi cũng là chuyện bình thường.
- Lần này, hắn đã chết.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đã tan thành mây khói, có đệ tử Yêu tộc cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Ai bảo hắn không biết trời cao đất rộng, chỉ có thực lực Đồng Cân Nham Thân lại dám khiêu chiến hai đại sư huynh, quả thực đang tự tìm đường chết.
- Hắn muốn tìm chết, hai vị sư huynh sẽ thanh toàn hắn.
Một đệ tử Yêu tộc khác hả hê nói:
- Lần này cũng thành toàn tâm nguyện của hắn, đó là giúp hắn tan thành mây khói, xem hắn còn có thể hung hăng càn quấy hay không.
- Cái gì đứa con của kỳ tích, hừ, hắn chỉ có vận khí tốt, chỉ thường thôi.
Cũng có đối với Lý Thất Dạ khó chịu đệ tử chẳng thèm ngó tới, lạnh cười.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ tan thành mây khói, không biết có bao nhiêu đệ tử mừng thầm, trong nội tâm những đệ tử mừng thầm đều có ý ái mộ với Cung Thiên Nguyệt.
Hiện tại Lý Thất Dạ chết, vậy ý nghĩa nói không chừng tương lai bọn họ có cơ hội, nói không chừng sẽ có thể đạt được Cung Thiên Nguyệt ưu ái.
- Đại sư huynh vô địch, đại sư huynh vô địch.
Vào lúc đó, đã có đệ tử Yêu tộc lớn tiếng hô to.
Rất nhiều đệ tử Yêu tộc đều hét lớn:
- Đại sư huynh vô địch, đại sư huynh vô địch, kỳ khai đắc thắng!
Vào lúc đó, đệ tử Yêu tộc hưng phấn nhất, Hoàng Trữ và Chiến Hổ trảm Lý Thất Dạ, chuyện này làm không ít đệ tử Yêu tộc hãnh diện.
- Chết thật?
Nhìn thấy cảnh này, một ít trưởng lão cũng bán tín bán nghi, nếu Lý Thất Dạ chết thật, không ít trưởng lão sẽ thất vọng.
Nếu thật có kết cục như vậy, các trưởng lão và hộ pháp sẽ cảm thấy Lý Thất Dạ chỉ là kẻ hư danh nói chơi, không đáng chờ mong vào kỳ tích.
Nhìn thấy cảnh này, đám người Chiến Hổ và Hoàng Trữ thở ra một hơi, bọn họ cũng hiểu Lý Thất Dạ đã chết rồi, bọn họ không tin Lý Thất Dạ còn có thể sống được trước một kích đáng sợ như thế, hắn đã chết không thể nghi ngờ.
Vào lúc đó, Chiến Hổ và Hoàng Trữ nhìn nhau, Hoàng Trữ cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Ta còn tưởng rằng hắn không tầm thường cỡ nào, mạnh cỡ bao nhiêu, thì ra chẳng qua hắn chỉ có tiếng không có miếng mà thôi.
Vào lúc đó, Hoàng Trữ lộ ra vẻ mặt xem thường, vẻ đắc ý đã biến mất.
Giết Lý Thất Dạ, hắn sẽ trở thành người thắng lớn nhất, một ngày nào đó, hắn nhất định có thể ôm mỹ nhân về nhà.
- Đối địch với ta, trảm.
Lúc này Chiến Hổ khí thôn sơn hà, thần thái sáng lạn, giết họa lớn trong lòng như Lý Thất Dạ đã làm nội tâm hắn thả lỏng.
Thời điểm Chiến Hổ, Hoàng Trữ đang muốn chúc mừng nhau, một giọng nói ung dung vang lên, âm thanh ung dung này tới từ lòng đất.
Tuy lời này không lớn nhưng lọt vào tai đám người Hoàng Trữ lại như sấm rền, các đệ tử Yêu tộc đang chúc mừng cũng im lặng, động tác chúc mừng cũng cứng đờ.
Vào lúc đó, toàn trường yên tĩnh, các đệ tử ngơ ngác, tất cả mọi người đang dò xét nơi quyết đấu.
Vào lúc này âm thanh “răng rắc” liên tục vang lên.
Nham thạch đông cứng đang vỡ vụn, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào nó, nhìn từng khe hở xuất hiện trên nham thạch.
Cuối cùng nham thạch nóng chảy phía dưới bắn tung tóe, một bóng người đã xuất hiện trên mặt đất, đó là Lý Thất Dạ.
- Thiếu gia, là thiếu gia!
Bọn nhỏ Lưu thôn nhìn thấy Lý Thất Dạ bình yên vô sự đứng ở nơi đó, bọn họ hoan hô:
- Thiếu gia vô địch!
Nhìn thấy việc này, các đệ tử nhìn nhau, cho dù là Hoàng Trữ và Chiến Hổ cũng không dám tin vào mắt mình..
Khi nhìn thấy Lý Thất Dạ còn sống, sắc mặt Hoàng Trữ và Chiến Hổ hết sức khó coi, những đệ tử Yêu tộc hoan hô cũng như thế, chuyện này không khác gì chậu nước lạnh đổ vào đầu bọn họ.
- Làm sao có khả năng?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ vẫn còn sống, những đệ tử hoan hô không thể tin được, không thể tin vào mắt mình, nhưng Lý Thất Dạ thật sự còn sống, còn đứng trước mặt bọn họ.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bình yên vô sự, sắc mặt đám người Hoàng Trữ và Chiến Hổ tái nhợt, bọn họ siết chặt nắm đấm, việc này tạo ra đả kích lớn với bọn họ.
Vừa rồi, bọn họ cho rằng Lý Thất Dạ đã tan thành mây khói, thật không ngờ, Lý Thất Dạ còn sống, hơn nữa còn không tổn thương đứng trước mặt bọn họ.
- Đây là thủ đoạn! gì
Nhìn thấy Lý Thất Dạ còn sống, không ít trưởng lão kinh ngạc, thậm chí Thiên Thủ Bồ Vương, Bình Thoa Ông cũng phải đứng lên.
Lúc này, mọi người mở to mắt quan sát, toàn thân Lý Thất Dạ tràn ngập hỗn độn quấn quanh.
Thời điểm Lý Thất Dạ đứng ở nơi đó, hắn giống như căn nguyên của thiên địa, hắn dung hợp làm một thể với thiên địa, toàn thân dung nhập vào thiên địa, dung nhập vào đại mạch của Thần Huyền tông.
Không ít trưởng lão và hộ pháp cảm thấy Lý Thất Dạ đã dung hòa làm một thể với Thần Huyền tông, hắn cắm rễ đại địa, cắm rễ Thần Huyền tông, toàn bộ Thần Huyền tông đều nằm trong người hắn, mà Thần Huyền tông cũng che chở hắn.
- Đây là thủ đoạn gì!
Nhìn thấy việc này, các đệ tử hoảng sợ, đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Lý Thất Dạ không phòng ngự nhưng còn sống, dường như vô tận hỗn độn, vô tận thiên địa đã ngăn cản một kích vừa rồi thay Lý Thất Dạ.
- Hỗn Độn Tâm Pháp!
Thủ tịch trưởng lão nhìn ra một ít mánh khóe, hắn hít khí lạnh.
Trên đám mây, Bình Thoa Ông mở to mắt, hắn nói:
- Đây là tu luyện ra áo nghĩa chung cực của Hỗn Độn Tâm Pháp, sống ở hỗn độn, hỗn độn tại sinh!
- Quá tà môn, trên đời này có ai tu ra áo nghĩa chung cực của Hỗn Độn Tâm Pháp, chỉ sợ Đạo Quân cũng không làm được.
Thiên Thủ Bồ Vương hoảng sợ.
Hỗn Độn Tâm Pháp, một trong bảy đại tâm pháp, bao nhiêu người đều cảm thấy tâm pháp này có uy lực quá nhỏ, nhưng người đạt tới cảnh giới cường đại chân chính đều biết, cũng không phải bảy đại tâm pháp quá yếu, mà là không ai có thể tu hành bảy đại tâm pháp đến mức cường đại nhất mà thôi, nếu như tu luyện bảy đại tâm pháp tới tình trạng này, chỉ sợ sẽ nghiền ép bất cứ tâm pháp nào khác, cái gì tâm pháp Đạo Quân, hoàn toàn không thể so sánh.
- Hỗn Độn Tâm Pháp, có thể đạt tới tình trạng như vậy sao?
Có trưởng lão cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Lý Thất Dạ lúc này như dung nhập vào thiên địa, lực lượng thiên địa như bị hắn khống chế.
- Truyền thuyết áo nghĩa chung cực có thể, nhưng chưa từng nghe nói có ai tu luyện thành, có lẽ, Ma Tiên Đạo Quân trong truyền thuyết có thể làm được.
Thủ tịch trưởng lão nghe qua một truyền thuyết như vậy.
Nhưng truyền thuyết không đáng tin tưởng, bởi vì trăm ngàn vạn năm qua đi, bao nhiêu người đều cho rằng bảy đại tâm pháp là tâm pháp rất yếu, không đáng giá nhắc tới.
- Ngươi, ngươi, ngươi dùng yêu thuật, ngươi dùng yêu pháp, ngươi dùng thủ đoan khác ăn gian!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ có hỗn độn quanh quẩn, Hoàng Trữ quát to một tiếng.
- Ngu xuẩn, đây chỉ là ta sinh hỗn độn mà thôi.
Lý Thất Dạ cười nói.
Thời điểm Lý Thất Dạ bốn chữ “ta sinh hỗn độn”, đám người Bình Thoa Ông hoảng sợ, việc này chứng minh phỏng đoán của bọn họ, đây chính là kỳ tích.
- Đây là ‘ Hỗn Độn Tâm Pháp ’, không phải yêu pháp, cũng không phải dùng thủ đoạn khác ăn gian.
Lúc này Thủ tịch trưởng lão phán quyết.
Nghe được Thủ tịch trưởng lão nói thế, các đệ tử nhìn nhau, bọn họ không thể tin được, Hỗn Độn Tâm Pháp lại cường đại như thế, đây là việc đầm rồng hang hổ.
Mọi người đều biết, cho dù sử dụng công pháp gì, như Vương Bát Quyền cũng cần tâm pháp thúc dục, đây là thường thức cơ bản nhất.
Cho nên, Lý Thất Dạ dùng Hỗn Độn Tâm Pháp đều là tiêu chuẩn cơ bản nhất, cho nên, Lý Thất Dạ chưa tính là ăn gian.
Trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt.
Thời điểm bọn họ biết rõ Lý Thất Dạ tu luyện Hỗn Độn Tâm Pháp, có bao nhiêu người cười nhạo hắn?