Đế Bá

Chương 866: Huyết tế (1)



- Gia gia, người ở đâu? Gia gia, gia gia . . .

Các tiếng gào rống kêu cha gọi mẹ vang vọng trong các tế đàn.

Nhiều đứa trẻ khóc la:

- Phụ thân, mẫu thân không cần Uyển nhi nữa sao?

Có phụ mẫu tìm kiếm nhi nữ trong biển người:

- Trụ Tử, Trụ Tử, có sao không?

Đại tai nạn trước mắt, bọn họ bất lực ôm chặt núm ruột của mình.

Có lão nhân tóc bạc phơ đau thương hét gọi tử tôn của mình:

- Đồ nhi, Thạch Đầu nhi, ngươi ở đâu? Nhi tử của ta, ngươi còn sống không?

Trong bốn tế đàn đầy ắp biển người, tiếng gào bi thương, tiếng hét chói tai, tiếng cầu nguyện, tiếng van xin. Tất cả thanh âm đan vào nhau, bốn tế đàn u ám đầy bi thương.

Trước đó đại giáo cường quốc các tộc đã rút khỏi đệ nhất hung mộ nhưng trong bóng tối còn một số lão tổ đại giáo, đại nhân vật thánh tôn, thánh hoàng ở lại.

Lão tổ đại giáo các tộc núp trong bóng tối ngoài Thiên Lăng. Đại nhân vật, lão tổ đại giáo nhìn cảnh tượng đó, lòng rung động.

Nhìn thị vệ trưởng Vệ Thần bắt cóc mấy trăm vạn phàm nhân, bao gồm một phần cường giả làm lão tổ đại giáo, đại nhân vật núp trong bóng tối hiểu ra thị vệ trưởng Vệ Thần định làm gì.

Đại nhân vật tộc khác nhìn cảnh tượng đó, tức giận khóe mắt muốn nứt ra:

- Tổ thành điên rồi, dùng phàm nhân huyết tế!

Có người tức giận muốn lao ra nhưng bị lão tổ bên cạnh đè lại.

Lão tổ trầm giọng nói:

- Ngươi đi chịu chết sao? Không nói một mình thành chủ Tổ thành, thị vệ trưởng Vệ Thần đủ diệt sạch đám lão bất tử chúng ta. Đế thống tiên môn, đại giáo cường quốc, một đám lão tổ, cường giả trong truyền thuyết quỷ tộc đều có mặt, ngươi có ra tay cũng không làm nên chuyện gì!

Đại nhân vật các tộc núp trong bóng tối giận điên lên nhưng bất lực. Tất cả cường giả, nhiều lão tổ đại giáo, cường giả trong truyền thuyết quỷ tộc đều có mặt. Lực lượng này có thể quét hết mọi thứ trên đời, một đế thống tiên môn cũng khó chống đối.

Trong tế đàn có tu sĩ rống to:

- Mở!

Trong mấy trăm vạn người có một phần tu sĩ bị bắt chung với người bình thường. Vài tu sĩ là thánh hoàng nổi tiếng như cồn.

Tiếc rằng đám thánh hoàng không có cơ hội ra tay đã gặp lão tổ đạo hạnh, đành ngoan ngoãn bị bắt.

Ầm!

Vang tiếng nổ, có tu sĩ lấy ra công pháp mạnh nhât của mình đánh vào lao tù thiên địa tế đàn nhưng không có tác dụng gì.

Một tay thị vệ trưởng Vệ Thần tạo ra tế đàn, lao tù thiên địa cường đại, tu sĩ bình thường không phá nổi.

Có thánh hoàng bị nhốt trong tế đàn dùng cấm thuật mạnh nhất đời mình, dùng máu thịt, chân mệnh đốt cấm thuật vô thượng:

- Dùng máu của ta dẫn đạo vinh diệu tổ tiên, mượn công vạn thế nhập vào xác ta . . .

Đối với đám thánh hoàng bị nhốt trong tế đàn, dù không vì mình cũng vì tộc nhân của mình. Dù cho thánh hoàng hy sinh bản thân cũng phải dùng vô thượng cấm thuật mở ra lao tù thiên địa.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, máu tuôn ra. Thánh hoàng dùng máu của mình thiêu đốt vô thượng cấm thuật, tư thế cường đại không gì sánh bằng đánh vào lao tù thiên địa. Thiên lý hồi du lắc lư mấy cái nhưng không bị công phá.

Nhìn thánh hoàng hy sinh bản thân vẫn không thể công phá thiên lý hồi du, các tu sĩ bị nhốt trong tế đàn tuyệt vọng hét chói tai:

- Không!!!

Trong tế đàn, mạnh nhất là thánh hoàng. Bây giờ thánh hoàng huyết tế bản thân, dùng vô thượng cấm thuật vẫn không thể lay động lao tù thiên địa, hỏi sao không làm người tuyệt vọng?

Phàm nhân bị nhốt trong tế đàn càng tuyệt vọng hơn, tại đây bọn họ chỉ có thể chờ đợi tử vong đến.

Không khí tuyệt vọng tràn ngập bốn tế đàn, trong lao tù thiên địa dù là tu sĩ, người phàm đều ngồi bệch xuống đất, xụi lơ. Bọn họ đã tuyệt vọng.

- Tới lúc rồi!

Thấy các môn phái, truyền thừa ra ngoài bắt cóc đều về, bốn tế đàn chưa đầy người, thị vệ trưởng Vệ Thần trầm giọng nói:

- Tất cả cường giả các môn các phái trấn thủ bốn tế đàn, các từ vạn cổ đến bây giờ cũng canh giữ tế đàn cho ta! Ta không hy vọng trong lúc huyết tế xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Thị vệ trưởng Vệ Thần ra lệnh, các đại giáo cường quốc lên tiếng. Chớp mắt vô số cường giả, lão tổ quỷ tộc lao hướng bốn tế đàn. Có lão tổ đại giáo không muốn nhưng buộc lòng phải nghe lệnh.

Không khí Thiên Lăng cực kỳ nặng nề. Bên ngoài Thiên Lăng, vài lão tổ tông núp trong bóng tối hoàn toàn mất hết can đảm cứu người. Quỷ tộc có đông cường giả cỡ mấy chục vạn người, bao gồm một đống lão tổ trấn thủ bốn tế đàn. Dù lão tổ tông có lực lượng thông thiên cũng không cứu nổi người bình thường trong tế đàn.

Có tiếng hừ lạnh vang lên:

- Hừ! Quỷ tộc làm như vậy không sợ bị trời phạt?

Một người đạp không đến, tiên quang phun ra nuốt vào.

Nhìn người được tiên giáp bao phủ toàn thân, đám cường giả quỷ tộc trấn thủ bốn tế đàn tim rớt cái bịch.

- Tiên Phàm!

Người có tiếng, cây có bóng. Tiên Phàm là truyền nhân Ngu Sơn lão tiên quốc, thiên tài lợi hại ngang ngửa với Đế Tọa.

Đại nhân vật quỷ tộc thấy Tiên Phàm xuất hiện, trầm giọng quát:

- Nơi này không phải chỗ cho vãn bối như ngươi xen vào, hãy mau đi đi!

Tiên Phàm đến nhưng quỷ tộc trấn thủ bốn tế đàn chẳng hề sợ. Tại đây có mấy chục vạn cường giả, còn mấy chục lão tổ đại giáo làm chỗ dựa. Thực lực như vậy mặc cho đế thống tiên môn nào tấn công cũng không sợ.

Huống chi Ngu Sơn lão tiên quốc được báu vật trong mộc vực rồi rút khỏi đệ nhất hung mộ ngay, Tiên Phàm ở lại thổ vực, xâm nhập ngôi mộ dể rèn luyện.

Trong mắt đám quỷ tộc tuy Tiên Phàm tung hoành trong người trẻ tuổi khó ai địch nổi, nhưng trước mấy chục vạn cường giả, mấy chục lão tổ thì khó gây ra sóng gió gì.

Tiên Phàm lười nói nhảm, hú dài:

- Giết!

Tiên kiếm bay ra, chớp mắt tốc độ siêu đẳng tấn công tế đàn phíađông.

- A!!!

Tiên kiếm bay ra chém, máu phun tung tóe. Tiên Phàm một nhát giết mấy trăm cường giả quỷ tộc. Tuy có mấy chục vạn cường giả quỷ tộc trấn thủ tế đàn nhưng không phải ai cũng vô địch. Phần lớn là vương hầu chân nhân, cổ thánh thánh tôn, rất ít thánh hoàng. Tồn tại như lão tổ đại giáo chỉ có vài chục người.

Một kiếm phun máu, Tiên Phàm xông tới gần tế đàn.

Đinh!

Ngũ hành tiên giáp trên người Tiên Phàm biến thành hai thanh trường kiếm, gã lao nhanh đi. Hai thanh tiên kiếm tựa như tiên luyện càn quét vạn dặm.

- A!!!

Máu phun ra, khi hai thanh tiên kiếm quét qua đâu là đầu bay lên, máu phun ra. Giờ phút này, Tiên Phàm vô địch, dũng cảm tiến tới, khí thế không sợ ai.

Cường giả quỷ tộc canh giữ tế đàn phía đông rống to:

- Giết!!!

Trong phút chốc vô số bảo binh vọt lên, toàn bộ oanh giết Tiên Phàm.

Tiên Phàm không thèm né, bảo binh nào công kích chợt vang một chuỗi tiếng nổ, bị ngũ hành tiên giáp phát ra tiên quang ngũ hành chặn lại hết, không thể tổn thương Tiên Phàm.

Ngũ hành tiên giáp trên người Tiên Phàm siêu nghịch thiên, khó thể công phá. Vũ khí báu vật bình thường không uy hiếp ngũ hành tiên giáp được, trừ phi là đế khí.

Tiên Phàm xông qua, trờ đổ mưa máu, mấy cái đầu bay lên, máu tươi phun tung toé.

Thấy cường giả khác không ngăn được uy thế vô địch của Tiên Phàm, có thánh hoàng không ngồi yên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.