Đế Bá

Chương 896: Thạch Dược giới (1)



Trong Tổ giới, lòng chảo bị san bằng, xuất hiện trước mắt Lý Thất Dạ là một vòng xoáy. Vòng xoáy như ngân hà, trông như từng dải ngân hà rơi vào biến thành vòng xoáy.

Vòng xoáy màu bạc như ngân hà rất bí ẩn, không ai biết nó đi thông nơi nào.

Lý Thất Dạ nhìn vòng xoáy, lẩm bẩm:

- Tổ giới bí ẩn nhưng đó không phải điều ta muốn tìm, tuy nhiên đi thử cho biết.

Lý Thất Dạ bước chân vào vòng xoáy.

Khi Lý Thất Dạ bước vào vòng xoáy, trong Phong Đô thành, tim chủ nhân Tổ Lưu đập nhanh.

Chủ nhân Tổ Lưu hét thất thanh:

- Đừng thử!

Tiếc rằng Lý Thất Dạ không nghe thấy chủ nhân Tổ Lưu kêu lên. Lý Thất Dạ lấy thanh đăng ra, nhờ thanh đăng chiếu sáng, lửa đen vô tận bắn hướng vòng xoáy bạc.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, lửa đen từ thanh đăng thổi quét vòng xoáy bạc. Vòng xoáy như ngân hà dường như tức giận, dấy lên lốc xoáy ức vạn trượng, tựa sóng thần nhấn chìm Tổ giới.

Lý Thất Dạ bị bao phủ trong vòng xoáy bạc, hắn vẫn bình tĩnh vô cùng. Lý Thất Dạ lấy ra Phong Thiên Ngũ Đạo Môn, Âm Dương Luyện tiên kính, các báu vật che chở bản thân.

Lý Thất Dạ gào thét:

- Ta mặc kệ ngươi có sự sống hoặc không, hôm nay ta muốn có đáp án!

Trán Lý Thất Dạ nứt ra, đế uy vô tận giải phóng, trong thức hải của hắn như có các tiên đế đi ra. Lý Thất Dạ phát ra tất cả đòn sát thủ của mình đánh vào chỗ sâu nhất vòng xoáy bạc.

Bị Lý Thất Dạ công kích, vòng xoáy bạc rất tức giận. Trong vòng xoáy bạc như có ức vạn ngôi sao nổ tung, uy lực vô tận ập hướng Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ không phục, hắn gầm rống, các vũ khí vô địch với đòn một kích rực rỡ đánh ra ngoài.

Trong thức hải của Lý Thất Dạ, đế uy tựa bão tố không biết ngừng, tư thế siêu cuồng bá nghiền áp nguyên vòng xoáy bạc.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, mọi thứ nổ tung. Vào phút cuối Lý Thất Dạ cảm giác cơ thể mình nổ tung.

Thanh âm điếc tai lung lay nguyên U Thánh giới. Tổ giới bị nổ nát, phút chỉ mành treo chuông, vòng xoáy bạc nổ nguyên Tổ giới, tất cả thành tro bụi.

Chủ nhân Tổ Lưu nhìn thấy cảnh tượng đó thì tim muốn rớt khỏi lồng ngực:

- Không!!!

Thật lâu sau chủ nhân Tổ Lưu hít sâu, lẩm bẩm:

- Ngươi tuyệt đối đừng chết, ngươi còn nợ ta!

Trong khoảnh khắc này, nhiều đế kính đế thống tiên môn tỏa sáng rực rỡ. Tổ giới bị nổ nát, đế kính bị ánh sáng vô tận chiếu chói lòa, vụ nổ như tận thế.

Các lão tổ đứng trước đế kính sợ hãi đến mức tim ngừng đập. Nhiều lão tổ ngồi bệch dưới đất, thật lâu sau ánh sáng vô tận phản chiếu đế kính tan biến đi.

Đế kính mất mục tiêu, một mảnh mơ hồ không thấy gì.

Mọi người ngây ngốc:

- Tổ giới bị nổ tan nát?

Tuy Tổ giới không thể sánh bằng U Thánh giới, Tổ giới chỉ là một tiểu thế giới nho nhỏ, hoặc nên nói là động thiên khổng lồ. Tiểu thế giới như thế dù là tiên đế cũng không dễ phá hủy nó. Lúc này Tổ giới bị nổ nát, từ nay trên đời không có Tổ giới, nó hoàn toàn tan biến.

Trong Vạn Cốt Hoàng Tọa, có lão tổ thẫn thờ lẩm bẩm:

- Vòng xoáy màu bạc đâu? Nó cũng bị nổ?

Tiên tổ cổ xưa hấp hối lắc đầu, nói:

- Không, nó bay đi.

Một lão tổ hỏi:

- Lão tổ, đây là cái gì? Nó như có sự sống, hay nó liên quan đến khởi nguồn của quỷ tộc chúng ta?

Tiên tổ cổ xưa hấp hối khẽ thở dài:

- Không biết.

Tiên tổ cổ xưa hấp hối nói:

- Chuyện xảy ra ngày hôm nay rất khó hiểu, cả đời ta chưa từng gặp chuyện đáng ngạc nhiên như vậy.

Các lão tổ khác im lặng. Tiên tổ cổ xưa hấp hối nói đúng, bọn họ chưa từng tưởng tượng đến Tổ giới bị hủy diệt. Mười ba vị tiên đế hợp tác càng là chuyện kinh tuyệt vạn cổ.

Trong Thiên Lý Hà, trước đế kính. Nhìn Tổ giới bị nổ, Lam Vận Trúc rùng mình, nắm tay siết chặt, bất giác móng tay đâm vào lòng bàn tay.

- Đừng lo.

Dương lão an ủi Lam Vận Trúc:

- Cái tên này phúc lớn mạng lớn, tuyệt đối không chết được, trực giác cho ta biết hắn không chết dễ như vậy.

Ngoài miệng Dương lão nói thế nhưng lòng không chắc chắn, chẳng biết lão đang an ủi Lam Vận Trúc hay chính mình.

Trong Ngu Sơn lão tiên quốc, vụ nổ rung động lão tổ đứng trước đế kính. Tiên Phàm cũng có mặt, nàng nhìn đế kính mênh mang.

Tiên Phàm nhỏ giọng nói:

- Ngươi tuyệt đối đừng chết. Nếu ngươi chết rồi, đại đạo dài dặc không có đối thủ vô địch thì rất buồn.

Không biết qua bao lâu, tin tức lọt vào tai Thu Dung Vãn Tuyết. Trái tim quỷ vật run rẩy, ngã ngồi xuống ghế. Thật lâu sau Thu Dung Vãn Tuyết tỉnh táo lại, khó khăn đứng dậy.

Thu Dung Vãn Tuyết kiên quyết nói:

- Không. Công tử gia tuyệt đối không chết, ta tin tưởng công tử. Trên đời này tuyệt đối không có ai giết công tử được, chắc chắn công tử còn sống!

Nói đến cuối cùng Thu Dung Vãn Tuyết rất kiên quyết, đôi mắt chăm chú. Thật lâu sau Thu Dung Vãn Tuyết hít sâu, lòng thầm quyết định.

* * *

Không biết qua bao lâu, Lý Thất Dạ mở mắt ra, nhìn xung quanh. Đập vào mắt Lý Thất Dạ là một gian nhà gỗ đơn sơ, tuy đơn sơ nhưng rất sạch sẽ nói lên chủ nhân căn nhà là người chăm chỉ tỉ mỉ.

Lý Thất Dạ định ngồi dậy nhưng hắn không nhúc nhích được, toàn thân đau nhức nhối, cơ thể sắp nứt ra.

Lý Thất Dạ chợt nhận ra toàn thân bị mảnh vải bao bọc, có người đã băng bó vết thương cho hắn.

Lý Thất Dạ vội vàng nội thị, cười khổ. Toàn thân Lý Thất Dạ nứt nẻ, gân cốt bị tổn hại nặng, có thể nói là không có một miếng thịt lành lặn.

Lý Thất Dạ cẩn thận nội thị kiểm tra cơ thể, hắn phát hiện trán mình có thêm một thứ. Đó là một luồng sáng bạc, to cỡ ngón tay. Lý Thất Dạ quan sát kỹ thì thấy đây không phải ánh sáng bạc, trông nó giống chìa khóa lại như kiếm lệnh. Vô số ánh sáng bạc đan xen vào nhau, phức tạp rắc rối. Trong khoảnh khắc ngắn Lý Thất Dạ khó thể nhìn thấu huyền diệu của nó.

Lý Thất Dạ chợt nhớ một kích cuối cùng nổ tung, hắn loáng thoáng bão đế uy trong thức hải giật lấy thứ gì từ chỗ sâu nhất vòng xoáy màu bạc. Giờ mới biết Lý Thất Dạ trực giác đúng, ánh sáng bạc này là hắn cướp từ chỗ sâu trong vòng xoáy.

Lý Thất Dạ cười khổ, thở dài, đây không phải thứ hắn tìm kiếm. Lý Thất Dạ đi Tổ giới trừ ý định từ lâu thật lâu trước kia còn là vì chủ nhân Tổ Lưu, nàng không tự mình làm được nên Lý Thất Dạ định giúp đỡ.

Còn một chuyện nữa, đó là việc riêng của Lý Thất Dạ, hắn muốn tìm một người. Năm xưa người đó từng đến Tổ giới nhưng sau này mất tích.

Tồn tại trong bóng tối nói người kia không nằm trong tay y, Lý Thất Dạ tin tưởng. Đạt đến cảnh giới như tồn tại trong bóng tối không cần phải lừa Lý Thất Dạ.

Nhưng Lý Thất Dạ chắc chắn người hắn tìm đã mất tích trong Tổ giới. Bây giờ suy nghĩ duy nhất của Lý Thất Dạ là vòng xoáy màu bạc, vấn đề nằm ở nó.

Lý Thất Dạ khẽ thở dài:

- Sau này sẽ có cơ hội.

Ít ra Lý Thất Dạ hoàn thành hai tâm nguyện, tất cả cố gắng không hoàn toàn uổng phí.

- Ngươi đã tỉnh.

Trong lúc Lý Thất Dạ than thở thì cánh cửa mở ra, một người vội vàng đi vào.

Khi người đó đến gần bên giường, thân hình đập vào mắt Lý Thất Dạ là một thanh niên chắc khỏe.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.