Ngươi có thể gọi ta là Y Tình, giờ có thể cho ta xem vết thương của vị cô nương kia đã. Y Tình bước về phía Qúy Châu và yêu cầu.
A đau quá.Qúy Châu kêu lê đau đớn khiến cho Dạ Lang chợt nhớ ra.
Được, được Y Tình cô nương giúp tiểu muội của ta nếu cô biết cách trị. Dạ Lang thấy tiếng kêu của Qúy Châu sốt ruột giao bệnh tình biểu muội cho 1 người chưa từng quen.
Y tình bước về phía trước, nhẹ nhàng nhanh nhẹn bước chân về phía Qúy Châu và bắt đầu xem tình trạng phát tác của độc, trên người cô để lại 1 hương thơm nhè nhẹ của nhiều thứ hoa dung hòa tạo thành 1 hương thơm ko đậm cũng chả nhạt đủ để người ta cảm nhận được mùi thơm trên người cô, để cho Cao Đường Minh và Dạ Lang phải say sưa quay người nhìn cô bước đi.
Sau 1 hồi xem xét, Y Tình bắt đầu hỏi: Trên đường đi tới đây cô nương có chạm qua thứ gì ko? Cô vừa hỏi vừa nhìn vào mắt Qúy Châu đang đau đớn bỗng trở nên giảm chút.
Chạm qua sao, ko có ta luôn đi ở giữa nên...A đúng rồi ta nhớ rồi lúc đó khi mọi người vượt qua trước ta, ta cố gắng phi ngựa nhanh đến chỗ bọn họ, lúc chạy qua có cảm giác vừa trượt tay qua nhưng ko nghĩ nó lại gây vết thương và rồi đến đây tạm nghỉ ta mới biết tay có cảm giác rất đau, đau như muốn cắt da cắt thịt vậy, vậy có thuốc giải độc nó ko ta đau lắm, nếu cô nương giúp ta thì ta sẽ trả ơn cô nương. Qúy Châu lúc này mới giác ngộ ra việc quan trọng và thỉnh cầu Y Tình.
Ko cần trả ơn đâu, ta chỉ thấy nạn nên giúp đỡ thôi, cô nương đợi ta chút ta lấy thuốc giả độc cho cô. Y Tình vừa nói vừa xoay chân dùng thuật kinh công nhảy lên trên tán lá rộng của cây cổ thụ trước mặt và hái 5 cái lá ở cành cây cao nhất. ( viết đây thôi chứ có chuyện ấy thật thì em cũng muốn học mỗi khinh công để mỗi lần bị đánh chạy cho nhanh ahihi >_<)
Hái xong lá Y Tình lại nhẹ nhàng hạ mình xuống mặt đất. Nhìn cô ko khác nào 1 vị tiên nữ giáng trần ngay cả khi đeo mặt nạ cũng ko thể dấu nổi vẻ thanh thoát nhẹ nhàng của cô.
Khi cô đáp xuống cũng là lúc tam tỷ của Qúy Châu tên Ninh Tri tò mò lên tiếng hỏi:"" Y Tình cô nương, cô nói cô đi tìm thuốc giải độc cho muội muội sao lại lên đó hái lá cây cổ thụ này.
Cũng ko có gì khó hiểu đây bởi vì căn bản giải dược chỉ cần tích lũy đươc nhiều ánh sáng mặt trời tốt thì sẽ phá đi độc tố trong máu thôi.Y Tình vừa rửa 5 chiếc lá tại hồ nước bên cạnh họ đứng vừa giải thích cho Ninh Tri nghe những cũng đồng thời cho cả 4 người kia nghe luôn.
Sau khi rửa sạch lá thì Y Tình chế tạo nó và bước đến đưa cho Qúy Châu 1 ống ngọc nhỏ trong có đựng thuốc giải mới điều chế. Qúy Châu cầm lấy từ từ uống và thấy đắng đến khó nuốt, Y Tình giơ ra 1 viên kẹo khối hình vuông cho Qúy Châu:"" Cô nương ăn viên kẹo này đi sẽ hết đắng dễ uống thuốc"". Qúy Châu cầm lấy viên kẹo mà Y Tình đưa cho và cho vào miệng ăn như 1 đứa trẻ"".
Tầm 1 canh giờ sau thì Qúy Châu cũng dần chuyển biến tốt hơn và đến canh giờ thứ 2 sau đó thì đã hoàn toàn khỏi hẳn.
Đa tạ cô nương ra tay cứu giúp muội muội ta. Dạ Lang vui mừng khi thấy Qúy Châu đã được giải độc.
Ko có gì đâu chỉ là tại sao các người lại đến khu rừng này, ta ở đây hầu như ít ai đến đây nên tò mò hỏi? Cô vô cùng tò mò vì cô chưa từng thấy ai đến khu rừng này.
Bởi vì đây là nơi được đặt quy định đây là nơi phát triển của nhiều thảo dược quý nên hầu như ko được đến gần, cô nương nói cô nương ở đây là như thế nào vậy?. Cao Đường Minh giải thích rõ ràng và tò mò về Y Tình, ngay từ đầu đã rất ngạc nhiên và nghĩ hoặc nhưng giờ thấy việc làm của cô thì giảm bớt phần nào.
Là như vậy sao ta cũng ko biết nhưng ta ở đâu cũng được 10 năm rồi, từ khi ta 5 tuổi đã ở trong này rồi. (Chị ơi chị nói hơi quá ở có 3 năm trời mà kêu gì đến tận 10 năm có biết 7 năm kia chị đâu có sống ở đây)
Vậy sao? Cao Đường Minh cũng bớt nghi hoặc và bắt đầu thấy cô gái trước mắt thật thú vị, nhìn nghĩ rằng biết được điều gì đó từ Y Tình.
Vậy các người vào đây chắc phải có chuyện quan trọng lắm, mấy vị có thể cho ta biết quý danh.Y Tình cũng từ đó mà biết được rằng thân phận của những người trước mắt ko phải tầm thường.
Đúng như cô nương nói, chúng ta được hoàng thượng hạ lệnh tìm U linh mộc để trị bệnh ""Thất Hàn "" của hoàng hậu mới bị nhiễm do cảm nặng. Nhưng chúng ta tìm được hôm nay là ngày thứ 2 rồi nhưng ko thấy. Dạ Lang nói khiến cho Y Tình lại càng để ý.